Yêu Em Nhiều Đến Thế
Chương 60
Bước vào trong quán cũng thu hút được mấy người, Nhu Nhu nhìn xung quanh, lúc này thấy Chu Diễn đang dọn dẹp bên ngoài quầy hàng, chỗ mà khách chọn ở lại ăn trực tiếp luôn.
Tiệm bánh này không gian khá lớn, nó được xếp riêng ghế ngồi như một quán cà phê, có quầy để bánh khá rộng, bếp làm bánh cũng ở khuất bên trong, nhưng nhìn tổng thể thì lại hơi vắng khách so với không gian của nó.
Chu Diễn đã nhìn thấy cô, cậu ta liền lén quản lý vẫy tay cô.
Nhu Nhu cũng mỉm cười nhẹ nhàng vẫy tay lại, bạn cố tình đến đây ủng hộ Chu Diễn vừa dọn bàn xong liền hớt hải chạy đến quầy tranh chỗ để tiếp cô chọn bánh.
Nhu Nhu nhìn phần bánh tiramisu liền chỉ vào liền, cô dặn Chu Diễn là gói lại như phần quà để mình đem đi tặng.
Sau đó một phần bánh bông lan nữa, lấy thêm hai phần bánh Donut để tặng Nhu Đường và Điền Sữa, hai đứa nó đều rất thích ăn bánh này.
Nhu Nhu mua khá nhiều, Chu Diễn liền hỏi trêu cô.
“Cậu có ăn hết không đó.”
Nhu Nhu lắc đầu.
“Nhiều như vậy một mình tớ chắc chắn không ăn hết, chủ yếu là đem đi tặng thôi.”
Chu Diễn vừa chuẩn bị túi giấy, vừa lấy giấy gói quà ra chuẩn bị để gói cho cô.
Tuy tiệm bánh có vẻ lớn nhưng ít nhân viên, có khách ở bên bàn cà phê đã gọi, Chu Diễn liền giao nhiệm vụ đó cho một nữ nhân viên đứng đằng sau cậu ta, cậu ta vỗ nhẹ vai cô gái đó mỉm cười rất ngọt ngào, Nhu Nhu có chút nghi ngờ hai người này.
Đến khi Chu Diễn rời đi, nữ phục vụ này liền thay đổi thái độ ngay, khác hoàn toàn với vẻ niềm nở của cô ấy với Chu Diễn, cô phục vụ với vẻ ngoài khá nhỏ tuổi, cũng là một người xinh đẹp, đường nét trên khuôn mặt có hơi trẻ con thôi, chân tay đều vừa đầy đủ da thịt, không quá gầy so với mặt bằng chung của các chị gái xinh đẹp bây giờ, nhưng khuôn mặt của cô ấy lại góc cạnh, không hề có má phính, nhìn rất ưa mắt.
Cô ấy có chút thái độ, gói phần bánh rất quen tay, chỉ chốc lát đã bỏ vào ba túi riêng đưa cho cô rồi.
Đến lúc đưa cô ấy lại đưa từng túi một, túi bánh đầu tiên vừa đến tay cô thì nữ nhân viên đó hình như liền lấy can đảm nói chuyện với cô, thái độ có vẻ kiên định hơn.
“Chị là Nhu Nhu đúng không?”
Nhu Nhu để ý thấy em ấy đã liếc ra ngoài nhìn Chu Diễn, hình như là để ý xem Chu Diễn có nhìn ra bên này không, cũng đoán được chút chuyện gì đó, Nhu Nhu thản nhiên gật đầu.
“Phải, tôi là Nhu Nhu, còn cậu thì sao?”
Cô gái đó đưa cho cô túi bánh thứ hai, nhân tiện giới thiệu mình luôn.
“Em là Hạ Minh Nguyệt, là người yêu của anh Chu Diễn.”
Nhu Nhu nghe xong cũng khá bất ngờ, cậu ta không hề kể gì về người yêu cậu ta cả, cô còn nghĩ cậu ta cũng đang là một người độc thân, hằng ngày cậu ta đều chia sẻ mấy thứ rất tào lao, Nhu Nhu còn không ngờ là cậu ta lại có người yêu rồi, đang bất ngờ và xen lẫn vui vẻ, Nhu Nhu lại cảm thấy có gì đó không đúng, giọng điệu này có vẻ là em ấy đang dằn mặt cô chứ không phải là giới thiệu một cách đàng hoàng.
Nhu Nhu cũng ra vẻ bình tĩnh, gật đầu với em ấy, mặc dù trong lòng đã biết rõ ý của em ấy đang ghét mình, em ấy đưa túi bánh cuối cùng cho cô, sau đó nói ra bất mãn của mình.
“Chị chính là người mỗi ngày đều nói chuyện với anh Chu Diễn đúng không, ngày nào hai người cùng nói chuyện, em để ý thấy có lúc chị nhắn rất dài, dài một sớ luôn, chị không biết là anh ấy có người yêu rồi sao?”
Nhu Nhu ngượng ngùng rồi, không có cái dại nào bằng cái dại này, thì ra có bạn khác giới nó là như thế này, Nhu Nhu cười gượng đáp lại em ấy.
“Hôm nay là lần đầu tiên chị biết cậu ấy có người yêu, xin lỗi em, chị vô ý vô tứ như vậy.”
Cô lướt mắt sang nhìn Chu Diễn đang dọn dẹp bàn bên đó, Hạ Minh Nguyệt lập tức cứng người luôn, vì Nhu Nhu hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của em ấy.
Nhu Nhu ngại ngùng nói thêm.
“Minh Nguyệt có phải không? Chị và Chu Diễn là bạn cùng bàn hai năm cấp ba, ngoài việc tâm sự chuyện cuộc sống đại học thì hoàn toàn không có chuyện nào khác, chắc là Chu Diễn nói sẽ đáng tin hơn…”
Cô đưa tay gãi đầu chút, lúc này Chu Diễn đã bưng đồ vào trong bếp, Hạ Minh Nguyệt vẫn luôn đứng đờ ra như thế, có vẻ là đang hoài nghi về chuyện gì đó, Nhu Nhu không thể đoán được là em ấy đang khúc mắc chuyện gì.
Cô lén ngoắc tay gọi Chu Diễn ra ngoài nói chuyện.
Sau đó cô đi ra ngoài quá đợi, lát sau Chu Diễn vui vẻ đi ra, cậu ta hồn nhiên lau tay vào tạp dề của mình.
Nhu Nhu cười gượng nói chuyện cũng không được tự nhiên.
“Sao cậu có người yêu rồi lại không nói với tớ? Cậu cũng không công khai.”
Chu Diễn liền thôi cười nhìn vào trong quầy bánh, vẻ mặt của Minh Nguyệt đang không vui, hình như có vẻ hơi bất ngờ.
Chu Diễn cười trừ đáp lại.
“Tớ mới có thôi, định dịp nào đặc biệt mới giới thiệu cho mọi người biết luôn.”
Nhu Nhu thở dài, cô một tay ôm mặt mình, chuyện vừa rồi không khác gì bị đánh ghen, khi một người có chủ nghĩa không làm phiền người có nửa kia của cô bị đụng chạm, cô cảm thấy nguyên tắc của mình đang bị phá vỡ vậy, chuyện này không giống với phong cách của cô, Nhu Nhu xấu hổ chết đi được, sao cậu ta có thể hồn nhiên như vậy chứ, trong khi chuyện này ảnh hưởng đến nhiều người, đối với cô cái đó cũng là chuyện rất quan trọng.
Nhu Nhu thở dài.
“Xin cậu đấy, cậu làm như thế ảnh hưởng nhiều người, hơn nữa tớ và cậu mỗi ngày đều nói chuyện người yêu cậu chắc chắn không thoải mái.”
Chu Diễn lại ngây ngô cho rằng em ấy sẽ không như vậy.
“Không phải đâu, em ấy thoải mái lắm, cũng rất dễ tính.”
Nhu Nhu lại thở dài, không biết là cậu ta cố tình không hiểu hay là không hiểu thật.
“Em ấy không thoải mái, vừa rồi em ấy đã nói với mình những bất mãn của em ấy, xin cậu đừng cố biến tớ thành trò cười, tớ vốn không phải người như thế.”
Chu Diễn mím môi, có vẻ là không thích cô phản ứng như vậy cho lắm, Nhu Nhu lại nói thêm.
“Có việc thì cứ liên lạc với mình, còn không thì thôi, cậu đừng vô tư như vậy, mình cũng không muốn bị người khác biết được tâm tư của mình, giống như tớ đang bắc loa lên kể chuyện riêng tư cho người ta nghe vậy, cậu hiểu không?”
Nói xong Nhu Nhu vẫy tay chào cậu ta, sau đó cô leo lên xe riêng đi về nhà, Chu Diễn mặt mày ủ rũ bước vào quán, Minh Nguyệt đã thấy thái độ của anh ấy thay đổi, hồi nãy thấy cô còn vui vẻ, bây giờ đã quay ra buồn bã rồi.
Chu Diễn đi đến đứng ở quầy bên cạnh Minh Nguyệt lau lại những chỗ có vụn bánh, nhân tiện hỏi em ấy.
“Em đã nói gì với cô ấy vậy?”
Minh Nguyệt lập tức chết lặng, đúng là chị gái Nhu Nhu kia không biết gì thật, Minh Nguyệt cảm thấy quê độ khi vừa rồi đã lên tiếng dằn mặt chị gái kia.
Em ấy hơi bất mãn.
“Chúng ta quen nhau nửa năm rồi, em tưởng anh đã giới thiệu em với bạn bè của anh rồi chứ, em đã được giới thiệu với anh Quân Hàn, chị Cảnh Hoà rồi còn gì, sao bạn bè của anh lại không ai biết em?”
Chu Diễn đánh trống lảng.
“Trả lời anh trước, chuyện đó anh sẽ giải thích với em sau giờ làm.”
Minh Nguyệt cầm rẻ lau vứt mạnh vào tay cậu ta.
“Em nói em là người yêu anh thì chị ấy có biết không, chị ấy nói mới biết ngay tại đây, chị ấy còn xin lỗi em, anh xem em đã nói gì sai?”
Chu Diễn gật đầu, cậu ta hình như chẳng để ý đến thái độ của em ấy lắm, nghe Minh Nguyệt giải thích xong cũng không nói gì.
Minh Nguyệt giận dỗi chạy vào trong bếp, một anh phục vụ khác đi vào, thấy đôi gà bông này hậm hực với nhau liền trêu.
“Ế, giận nhau hả.”
Minh Nguyệt không nói gì, Chu Diễn lại càng không, nam phục vụ kia đi tới chỗ Chu Diễn vỗ vai cậu ta nói chút chuyện.
“Chu Diễn, cô gái hồi nãy là bạn của cậu hả, nhiều anh em ở quán xin phương thức liên lạc lắm đó.”
Cậu ta hơi nhún vai, rồi hẩy vai Chu Diễn nịnh nọt.
“Nể tình tôi tốt với cậu như vậy, cậu cho tôi qua mặt bọn họ đi.”
Chu Diễn có chút không muốn, nhưng cậu ta lăn lộn ngoài này hai năm nay rồi, ít nhiều cũng học được cách thảo mai nhất.
Để không mất lòng, cậu ta nói.
“Nhưng tài khoản của cậu ấy là riêng tư, chỉ kết bạn với người quen biết thôi, qua trung gian cậu ấy không chấp nhận, để lần sau cậu ấy tới, cậu hỏi thẳng có lẽ sẽ được kết bạn đó.”
Cậu ta cũng gật đầu, khá bất ngờ với kiểu hành xử của cô gái này.
“Được nha, nhìn vẻ ngoài của cô gái đó nhìn là biết con nhà gia giáo, không ngờ có kiểu kết bạn kĩ càng như vậy.”
Chu Diễn lại cười trừ cho qua, cậu ta có vẻ không thích thái độ của cô cho lắm, lại có vẻ thờ ơ với người yêu mình.
Nhu Nhu ngồi trên xe càng nghĩ càng thấy mình buồn cười, cô cũng vô tư quá rồi.
Nhu Nhu ghé qua trường mẫu giáo đón Nhu Đường về nhà cô, hôm nay Lâm Thiên cũng về nên cả nhà xum họp, cả mẹ và chú đều đến.
Bác tài vừa dừng xe là cô xuống xe luôn, ngày xưa cô cũng học ở trường mẫu giáo này, ngôi trường đã được tu sửa nhiều rồi, nhìn nó đã rất khác, hiện tại đang giờ tan, nhiều em nhỏ đang đứng ở ngoài sân, ở cửa lớp chờ phụ huynh tới đón.
Đây là lần thứ hai Nhu Nhu đến đón Nhu Đường, thằng bé đứng ở cửa lớp cùng với bạn bè chờ mẹ đến đón, Nhu Nhu vừa thấy Nhu Đường liền vẫy tay với nó.
Nó cũng vẫy tay lại, định chạy về phía cô thì bạn gái bên cạnh đột nhiên kéo Nhu Đường lại hôn một cái chóc vào má em ấy, làm Nhu Nhu sốc đớ người luôn, cô chạy vội tới chỗ em ấy, Nhu Đường cũng chạy về phía cô.
Nhu Nhu ngồi xuống xoa má em trai, hơi cười gượng, cô hỏi Nhu Đường.
“Đường Sữa, sao bạn nữ đó lại hôn má em vậy?”
Nhu Đường rất ngây thơ, thằng bé nở nụ cười rất tươi.
“Bạn ấy nói bạn ấy muốn làm bạn gái em, làm bạn gái thì có nghĩa vụ như vậy.”
Nhu Nhu cạn lời với tụi nhỏ này, cô nghiêm túc nhìn bạn nữ kia, một đứa bé xinh đẹp, buộc tóc hai bên, đôi má ửng hồng và đôi môi chúm chím, Nhu Nhu hơi lắc đầu không thích hành động của tụi nhỏ lắm, cô hỏi Nhu Đường.
“Vậy em đã đồng ý làm bạn trai bạn ấy rồi sao?”
Nhu Đường lắc đầu, hai mắt tròn xoe nhìn cô.
“Không có, em không nói gì cả, vì mẹ nói bạn ấy cảm mến em cũng không được đáp lại, chỉ làm bạn thôi.”
Nhu Nhu bất lực bật cười.
“Đường Sữa phải rõ ràng, em phải nói với bạn ấy là chúng ta chỉ làm bạn thôi, hành động vừa rồi lần sau đừng để bạn ấy làm nữa nhé, các bạn khác cũng thế, vì bạn bè sẽ không làm như vậy, Đường Sữa biết chưa.”
Đường Sữa rất ngoan, thằng bé mỉm cười gật đầu ngay, Nhu Nhu cầm cặp cho em ấy, dắt em ấy bước ra ngoài.
Nhu Đường lần trước nghe mọi người gọi Điền Sữa rất đáng yêu, em ấy hỏi sao mọi người lại gọi em bé đó với tên lạ lùng như thế, mọi người đã đáp đó là biệt danh của Bách Điền, Nhu Đường như như vậy cũng muốn có một cái tên đáng yêu như thế.
Mặt mày nhăn nhó đòi mọi người đặt cho một cái biệt danh đáng yêu, cuối cùng đành phải khuất phục nó, Nhu Nhu gọi nó là Đường Sữa đồng điệu với Điền Sữa cho hai đứa này khỏi tị nạnh nhau.
Tiệm bánh này không gian khá lớn, nó được xếp riêng ghế ngồi như một quán cà phê, có quầy để bánh khá rộng, bếp làm bánh cũng ở khuất bên trong, nhưng nhìn tổng thể thì lại hơi vắng khách so với không gian của nó.
Chu Diễn đã nhìn thấy cô, cậu ta liền lén quản lý vẫy tay cô.
Nhu Nhu cũng mỉm cười nhẹ nhàng vẫy tay lại, bạn cố tình đến đây ủng hộ Chu Diễn vừa dọn bàn xong liền hớt hải chạy đến quầy tranh chỗ để tiếp cô chọn bánh.
Nhu Nhu nhìn phần bánh tiramisu liền chỉ vào liền, cô dặn Chu Diễn là gói lại như phần quà để mình đem đi tặng.
Sau đó một phần bánh bông lan nữa, lấy thêm hai phần bánh Donut để tặng Nhu Đường và Điền Sữa, hai đứa nó đều rất thích ăn bánh này.
Nhu Nhu mua khá nhiều, Chu Diễn liền hỏi trêu cô.
“Cậu có ăn hết không đó.”
Nhu Nhu lắc đầu.
“Nhiều như vậy một mình tớ chắc chắn không ăn hết, chủ yếu là đem đi tặng thôi.”
Chu Diễn vừa chuẩn bị túi giấy, vừa lấy giấy gói quà ra chuẩn bị để gói cho cô.
Tuy tiệm bánh có vẻ lớn nhưng ít nhân viên, có khách ở bên bàn cà phê đã gọi, Chu Diễn liền giao nhiệm vụ đó cho một nữ nhân viên đứng đằng sau cậu ta, cậu ta vỗ nhẹ vai cô gái đó mỉm cười rất ngọt ngào, Nhu Nhu có chút nghi ngờ hai người này.
Đến khi Chu Diễn rời đi, nữ phục vụ này liền thay đổi thái độ ngay, khác hoàn toàn với vẻ niềm nở của cô ấy với Chu Diễn, cô phục vụ với vẻ ngoài khá nhỏ tuổi, cũng là một người xinh đẹp, đường nét trên khuôn mặt có hơi trẻ con thôi, chân tay đều vừa đầy đủ da thịt, không quá gầy so với mặt bằng chung của các chị gái xinh đẹp bây giờ, nhưng khuôn mặt của cô ấy lại góc cạnh, không hề có má phính, nhìn rất ưa mắt.
Cô ấy có chút thái độ, gói phần bánh rất quen tay, chỉ chốc lát đã bỏ vào ba túi riêng đưa cho cô rồi.
Đến lúc đưa cô ấy lại đưa từng túi một, túi bánh đầu tiên vừa đến tay cô thì nữ nhân viên đó hình như liền lấy can đảm nói chuyện với cô, thái độ có vẻ kiên định hơn.
“Chị là Nhu Nhu đúng không?”
Nhu Nhu để ý thấy em ấy đã liếc ra ngoài nhìn Chu Diễn, hình như là để ý xem Chu Diễn có nhìn ra bên này không, cũng đoán được chút chuyện gì đó, Nhu Nhu thản nhiên gật đầu.
“Phải, tôi là Nhu Nhu, còn cậu thì sao?”
Cô gái đó đưa cho cô túi bánh thứ hai, nhân tiện giới thiệu mình luôn.
“Em là Hạ Minh Nguyệt, là người yêu của anh Chu Diễn.”
Nhu Nhu nghe xong cũng khá bất ngờ, cậu ta không hề kể gì về người yêu cậu ta cả, cô còn nghĩ cậu ta cũng đang là một người độc thân, hằng ngày cậu ta đều chia sẻ mấy thứ rất tào lao, Nhu Nhu còn không ngờ là cậu ta lại có người yêu rồi, đang bất ngờ và xen lẫn vui vẻ, Nhu Nhu lại cảm thấy có gì đó không đúng, giọng điệu này có vẻ là em ấy đang dằn mặt cô chứ không phải là giới thiệu một cách đàng hoàng.
Nhu Nhu cũng ra vẻ bình tĩnh, gật đầu với em ấy, mặc dù trong lòng đã biết rõ ý của em ấy đang ghét mình, em ấy đưa túi bánh cuối cùng cho cô, sau đó nói ra bất mãn của mình.
“Chị chính là người mỗi ngày đều nói chuyện với anh Chu Diễn đúng không, ngày nào hai người cùng nói chuyện, em để ý thấy có lúc chị nhắn rất dài, dài một sớ luôn, chị không biết là anh ấy có người yêu rồi sao?”
Nhu Nhu ngượng ngùng rồi, không có cái dại nào bằng cái dại này, thì ra có bạn khác giới nó là như thế này, Nhu Nhu cười gượng đáp lại em ấy.
“Hôm nay là lần đầu tiên chị biết cậu ấy có người yêu, xin lỗi em, chị vô ý vô tứ như vậy.”
Cô lướt mắt sang nhìn Chu Diễn đang dọn dẹp bàn bên đó, Hạ Minh Nguyệt lập tức cứng người luôn, vì Nhu Nhu hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của em ấy.
Nhu Nhu ngại ngùng nói thêm.
“Minh Nguyệt có phải không? Chị và Chu Diễn là bạn cùng bàn hai năm cấp ba, ngoài việc tâm sự chuyện cuộc sống đại học thì hoàn toàn không có chuyện nào khác, chắc là Chu Diễn nói sẽ đáng tin hơn…”
Cô đưa tay gãi đầu chút, lúc này Chu Diễn đã bưng đồ vào trong bếp, Hạ Minh Nguyệt vẫn luôn đứng đờ ra như thế, có vẻ là đang hoài nghi về chuyện gì đó, Nhu Nhu không thể đoán được là em ấy đang khúc mắc chuyện gì.
Cô lén ngoắc tay gọi Chu Diễn ra ngoài nói chuyện.
Sau đó cô đi ra ngoài quá đợi, lát sau Chu Diễn vui vẻ đi ra, cậu ta hồn nhiên lau tay vào tạp dề của mình.
Nhu Nhu cười gượng nói chuyện cũng không được tự nhiên.
“Sao cậu có người yêu rồi lại không nói với tớ? Cậu cũng không công khai.”
Chu Diễn liền thôi cười nhìn vào trong quầy bánh, vẻ mặt của Minh Nguyệt đang không vui, hình như có vẻ hơi bất ngờ.
Chu Diễn cười trừ đáp lại.
“Tớ mới có thôi, định dịp nào đặc biệt mới giới thiệu cho mọi người biết luôn.”
Nhu Nhu thở dài, cô một tay ôm mặt mình, chuyện vừa rồi không khác gì bị đánh ghen, khi một người có chủ nghĩa không làm phiền người có nửa kia của cô bị đụng chạm, cô cảm thấy nguyên tắc của mình đang bị phá vỡ vậy, chuyện này không giống với phong cách của cô, Nhu Nhu xấu hổ chết đi được, sao cậu ta có thể hồn nhiên như vậy chứ, trong khi chuyện này ảnh hưởng đến nhiều người, đối với cô cái đó cũng là chuyện rất quan trọng.
Nhu Nhu thở dài.
“Xin cậu đấy, cậu làm như thế ảnh hưởng nhiều người, hơn nữa tớ và cậu mỗi ngày đều nói chuyện người yêu cậu chắc chắn không thoải mái.”
Chu Diễn lại ngây ngô cho rằng em ấy sẽ không như vậy.
“Không phải đâu, em ấy thoải mái lắm, cũng rất dễ tính.”
Nhu Nhu lại thở dài, không biết là cậu ta cố tình không hiểu hay là không hiểu thật.
“Em ấy không thoải mái, vừa rồi em ấy đã nói với mình những bất mãn của em ấy, xin cậu đừng cố biến tớ thành trò cười, tớ vốn không phải người như thế.”
Chu Diễn mím môi, có vẻ là không thích cô phản ứng như vậy cho lắm, Nhu Nhu lại nói thêm.
“Có việc thì cứ liên lạc với mình, còn không thì thôi, cậu đừng vô tư như vậy, mình cũng không muốn bị người khác biết được tâm tư của mình, giống như tớ đang bắc loa lên kể chuyện riêng tư cho người ta nghe vậy, cậu hiểu không?”
Nói xong Nhu Nhu vẫy tay chào cậu ta, sau đó cô leo lên xe riêng đi về nhà, Chu Diễn mặt mày ủ rũ bước vào quán, Minh Nguyệt đã thấy thái độ của anh ấy thay đổi, hồi nãy thấy cô còn vui vẻ, bây giờ đã quay ra buồn bã rồi.
Chu Diễn đi đến đứng ở quầy bên cạnh Minh Nguyệt lau lại những chỗ có vụn bánh, nhân tiện hỏi em ấy.
“Em đã nói gì với cô ấy vậy?”
Minh Nguyệt lập tức chết lặng, đúng là chị gái Nhu Nhu kia không biết gì thật, Minh Nguyệt cảm thấy quê độ khi vừa rồi đã lên tiếng dằn mặt chị gái kia.
Em ấy hơi bất mãn.
“Chúng ta quen nhau nửa năm rồi, em tưởng anh đã giới thiệu em với bạn bè của anh rồi chứ, em đã được giới thiệu với anh Quân Hàn, chị Cảnh Hoà rồi còn gì, sao bạn bè của anh lại không ai biết em?”
Chu Diễn đánh trống lảng.
“Trả lời anh trước, chuyện đó anh sẽ giải thích với em sau giờ làm.”
Minh Nguyệt cầm rẻ lau vứt mạnh vào tay cậu ta.
“Em nói em là người yêu anh thì chị ấy có biết không, chị ấy nói mới biết ngay tại đây, chị ấy còn xin lỗi em, anh xem em đã nói gì sai?”
Chu Diễn gật đầu, cậu ta hình như chẳng để ý đến thái độ của em ấy lắm, nghe Minh Nguyệt giải thích xong cũng không nói gì.
Minh Nguyệt giận dỗi chạy vào trong bếp, một anh phục vụ khác đi vào, thấy đôi gà bông này hậm hực với nhau liền trêu.
“Ế, giận nhau hả.”
Minh Nguyệt không nói gì, Chu Diễn lại càng không, nam phục vụ kia đi tới chỗ Chu Diễn vỗ vai cậu ta nói chút chuyện.
“Chu Diễn, cô gái hồi nãy là bạn của cậu hả, nhiều anh em ở quán xin phương thức liên lạc lắm đó.”
Cậu ta hơi nhún vai, rồi hẩy vai Chu Diễn nịnh nọt.
“Nể tình tôi tốt với cậu như vậy, cậu cho tôi qua mặt bọn họ đi.”
Chu Diễn có chút không muốn, nhưng cậu ta lăn lộn ngoài này hai năm nay rồi, ít nhiều cũng học được cách thảo mai nhất.
Để không mất lòng, cậu ta nói.
“Nhưng tài khoản của cậu ấy là riêng tư, chỉ kết bạn với người quen biết thôi, qua trung gian cậu ấy không chấp nhận, để lần sau cậu ấy tới, cậu hỏi thẳng có lẽ sẽ được kết bạn đó.”
Cậu ta cũng gật đầu, khá bất ngờ với kiểu hành xử của cô gái này.
“Được nha, nhìn vẻ ngoài của cô gái đó nhìn là biết con nhà gia giáo, không ngờ có kiểu kết bạn kĩ càng như vậy.”
Chu Diễn lại cười trừ cho qua, cậu ta có vẻ không thích thái độ của cô cho lắm, lại có vẻ thờ ơ với người yêu mình.
Nhu Nhu ngồi trên xe càng nghĩ càng thấy mình buồn cười, cô cũng vô tư quá rồi.
Nhu Nhu ghé qua trường mẫu giáo đón Nhu Đường về nhà cô, hôm nay Lâm Thiên cũng về nên cả nhà xum họp, cả mẹ và chú đều đến.
Bác tài vừa dừng xe là cô xuống xe luôn, ngày xưa cô cũng học ở trường mẫu giáo này, ngôi trường đã được tu sửa nhiều rồi, nhìn nó đã rất khác, hiện tại đang giờ tan, nhiều em nhỏ đang đứng ở ngoài sân, ở cửa lớp chờ phụ huynh tới đón.
Đây là lần thứ hai Nhu Nhu đến đón Nhu Đường, thằng bé đứng ở cửa lớp cùng với bạn bè chờ mẹ đến đón, Nhu Nhu vừa thấy Nhu Đường liền vẫy tay với nó.
Nó cũng vẫy tay lại, định chạy về phía cô thì bạn gái bên cạnh đột nhiên kéo Nhu Đường lại hôn một cái chóc vào má em ấy, làm Nhu Nhu sốc đớ người luôn, cô chạy vội tới chỗ em ấy, Nhu Đường cũng chạy về phía cô.
Nhu Nhu ngồi xuống xoa má em trai, hơi cười gượng, cô hỏi Nhu Đường.
“Đường Sữa, sao bạn nữ đó lại hôn má em vậy?”
Nhu Đường rất ngây thơ, thằng bé nở nụ cười rất tươi.
“Bạn ấy nói bạn ấy muốn làm bạn gái em, làm bạn gái thì có nghĩa vụ như vậy.”
Nhu Nhu cạn lời với tụi nhỏ này, cô nghiêm túc nhìn bạn nữ kia, một đứa bé xinh đẹp, buộc tóc hai bên, đôi má ửng hồng và đôi môi chúm chím, Nhu Nhu hơi lắc đầu không thích hành động của tụi nhỏ lắm, cô hỏi Nhu Đường.
“Vậy em đã đồng ý làm bạn trai bạn ấy rồi sao?”
Nhu Đường lắc đầu, hai mắt tròn xoe nhìn cô.
“Không có, em không nói gì cả, vì mẹ nói bạn ấy cảm mến em cũng không được đáp lại, chỉ làm bạn thôi.”
Nhu Nhu bất lực bật cười.
“Đường Sữa phải rõ ràng, em phải nói với bạn ấy là chúng ta chỉ làm bạn thôi, hành động vừa rồi lần sau đừng để bạn ấy làm nữa nhé, các bạn khác cũng thế, vì bạn bè sẽ không làm như vậy, Đường Sữa biết chưa.”
Đường Sữa rất ngoan, thằng bé mỉm cười gật đầu ngay, Nhu Nhu cầm cặp cho em ấy, dắt em ấy bước ra ngoài.
Nhu Đường lần trước nghe mọi người gọi Điền Sữa rất đáng yêu, em ấy hỏi sao mọi người lại gọi em bé đó với tên lạ lùng như thế, mọi người đã đáp đó là biệt danh của Bách Điền, Nhu Đường như như vậy cũng muốn có một cái tên đáng yêu như thế.
Mặt mày nhăn nhó đòi mọi người đặt cho một cái biệt danh đáng yêu, cuối cùng đành phải khuất phục nó, Nhu Nhu gọi nó là Đường Sữa đồng điệu với Điền Sữa cho hai đứa này khỏi tị nạnh nhau.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương