Yêu Em Nhiều Đến Thế
Chương 76
Chu Diễn lấy cớ hỏi việc để được ngồi cùng Nhu Nhu, sau đó cuộc trò chuyện nói xấu người khác đã len lén nổ ra.
"Mình đã nói với cậu là đừng có dính dáng gì tới anh ta, không những thế cậu còn yêu đương với anh ta, cậu không biết anh ta là người thế nào đâu."
Nhu Nhu lại rất bình thản đáp lại Chu Diễn.
"Tớ biết, anh ta là người thế nào tớ biết mà."
Chu Diễn biết nếu Nhu không đã biết anh ta là người thế nào thì Nhu Nhu làm gì lại yêu đương với anh ta, lịch sử tình trường của anh ta còn dài hơn thành tích học tập của cô, anh ta vốn chỉ muốn lợi dụng cô thôi.
Chu Diễn hạ giọng xuống nói nhỏ với cô.
"Anh ta biết cậu là cháu gái tổng giám đốc, còn bao lần hỏi mình về gia thế của cậu, cậu nghĩ xem anh ta có thật lòng với cậu không."
Nhu Nhu mỉm cười.
"Mình biết, nhưng mà cậu yên tâm đi, anh ta chỉ mất chứ chẳng được phần nào đâu."
Chu Diễn bỗng thấy hào hứng trở lên, nếu nói thế thì Nhu Nhu cũng đang âm thầm trêu lại anh ta.
Nhu Nhu mỉm cười nói tiếp.
"Mai đi, tối mai chúng ta đi ăn đồ nướng, gọi cả Thư Minh nữa, Thư Minh có bạn gái mới rồi đó, đến đó rồi mình kể cho nghe."
Chu Diễn khoái chí gật đầu.
"Được, mai vừa hay thứ bảy, nhất định phải uống cho thật say rồi về ngủ một giấc thật ngon mới được."
Chiều hôm ấy Chu Diễn đã thấy Nhu Nhu đi về trước, Tạ Thiên Tuyền chạy từ bộ phận khác sang đây hỏi Nhu Nhu, Chu Diễn giả vờ như không biết.
"Nhu Nhu nói cậu ấy có việc gấp nên về trước rồi, cậu ấy không nói gì với anh hả."
Tạ Thiên Tuyền có vẻ không hiểu chuyện gì, trưa hôm nay Nhu Nhu không nói chuyện nhiều, thái độ cũng có vẻ không thích anh ta lắm.
Anh ta gượng cười đáp Chu Diễn.
"Cô ấy không nói gì cả, chắc là giận dỗi rồi, anh về trước đây, đi dỗ bạn gái đã, em cũng mau về đi nhé."
Anh ta rời đi, vẻ mặt chán ghét của Chu Diễn mới hiện lên, việc phải cố gắng niềm nở với anh ta là việc Chu Diễn ghét nhất, cái loại chỉ biết đi lừa tình lấy tiền thì chẳng ra thể thống gì.
Những bạn gái cũ của anh ta đều là những cô gái có gia đình khá giả, yêu nhau được một thời gian anh ta sẽ buộc lộ bản chất hám tiền, để bạn gái phải chi tiền cho các bữa hẹn anh ta dùng chiêu trò điện thoại hết pin và quên mang ví, sau đó là bằng những lời nói ngọt ngào của mình thành công nợ tiền của đối phương rồi chạy mất hút, khi anh ra xuất hiện lại anh ta sẽ giả vờ như mình đã bị lừa số tiền làm ăn đó rồi, không có tiền để trả lại, nói mình xấu hổ khi là một người bất tài để tuột mất cơ hội làm ăn, làm các cô gái thấy thương xót.
Số tiền đó cũng chỉ là nhãi tép so với gia đình của các cô gái cho nên họ sẽ bỏ qua cho, còn những người nào không bỏ qua anh ta sẽ chặn luôn số, tìm cách lấp liếm đó rồi lặn mất tăm.
Với Nhu Nhu, cô là một con mồi lớn nhất mà anh câu được, hôm cô ở trong thang máy cùng với tổng giám đốc, anh ta đã thấy tổng giám đốc xoa đầu cô, cô và tổng giám đốc có quen biết, và hắn cũng đã nghe được tin đồn cháu gái tổng giám đốc làm việc ở đây nhưng vẫn chưa rõ ai.
Hơn nữa anh ta còn nghe được Nhu Nhu sống ở chung cư cao cấp khá gần công ty, những lần hắn tán tỉnh cô thấy cô bước ra khỏi chung cư cao cấp, trên người mặc đồ giản dị nhưng đều là đồ xa xỉ thì đã đoán chắc gia đình của cô không tầm thường.
Nhu Nhu từng kể với anh ta, cô đã mua một bộ trang sức làm quà cưới cho anh trai và bạn thân, bỏ phong bì cũng rất dày, điều đó làm khơi gợi lòng tham của anh ta.
Lần trước cô đã giới thiệu anh ta với Dương Trình, Dương Trình là con trai nhà họ Triệu, cậu ta xuất hiện trên khắp mặt báo với những cụm từ nhà có cơ ngơi và tài giỏi, quen biết được cả những người như thế Tạ Thiên Tuyền đã đoán được chắc chăn Nhu Nhu không phải người tầm thường.
Có được con mồi này anh ta chắc chắn không để tuột mất được.
Nhưng anh ta không ngờ được là Nhu Nhu đã đi trước anh ta một bước, thứ cặn bã như anh ta cô sớm đã biết.
Theo lời hẹn thì tối thứ bảy cô và Chu Diễn hẹn nhau đi ăn đồ nướng, có cả Thư Minh và bạn gái mới của cậu ta
ทนีล.
Nhu Nhu đến chỗ hẹn thì chỉ mới thấy được hai người đàn ông đến trước thôi, còn cô bạn gái mới kia thì vẫn chưa đền.
Nhu Nhu ngồi vào chỗ rồi trách móc Thư Minh.
"Người yêu của em đâu, sao em lại để người yêu em tự đến, không đi đón sao."
Thư Minh nhấp một ngụm nước chanh tâm trạng đang rất thoải mái.
"Chị ấy bảo làm nốt việc là sẽ đến ngay, cũng nói là quán nướng này chị ấy hay ghé nên biết, bảo em đến trước."
Nhu Nhu nghe cũng ưng, cũng chịu, Thư Minh thấy cô đi một mình thì thắc mắc.
"Chị đi một mình thôi hả, em nghĩ là mấy bữa như thế này thì chị nên gọi người yêu chị tới đi chứ, chị say thì về một mình sao."
Chu Diễn lại lên tiếng trước cả cô.
"Anh cũng đưa cậu ấy về được mà."
Nhu Nhu lại cười rất tươi nói.
"Chị chia tay rồi."
Trong ánh mắt cô loé lên sự vui vẻ vô cùng, chẳng giống đùa chút nào, không phải họ mới hẹn hò thôi sao, sao lại chia tay sớm như vậy.
Chu Diễn hơi bối rối, chẳng nhẽ vì mấy lời nói xấu của mình mà Nhu Nhu đã đá anh ta rồi, nhưng dù sao chỉ cần
Nhu Nhu bỏ được anh ta thì liền là chuyện tốt.
Nhu Nhu cười nói tiếp.
"Một tên cặn bã như anh ta thì giữ lại làm gì chứ."
Lúc này Thư Minh vội đứng lên vẫy tay ra cửa gọi bạn gái.
"Chị ơi bên này."
Nhu Nhu và Chu Diễn quay ra sau thì thấy người đến là chị Hồng, đã lâu lắm rồi không gặp được chị ấy, Nhu Nhu đã bao lần liên lạc nhưng cũng không được, không ngờ lại gặp lại trong trường hợp này.
Nhanh như vậy mà Thư Minh và chị ấy đã yêu nhau.
Chị Hồng sau khi đến cũng đã giải thích với mọi người về vụ đánh ghen hôm đó.
Người yêu cũ chọn kết hôn với con gái giám đốc của công ty trước anh ta từng làm, sau đó bố vợ vì không muốn dính líu gì mà đã kiếm cớ để anh ta không làm ở công ty nữa, anh ta đã chạy đến Thiên Thành làm việc.
Sau mấy năm kết hôn, mẹ anh ta ở quê liên tục hối thúc có con nhưng vợ anh ta hiện tại bị vô sinh nên không thể có con, anh ta cũng không thể nói với mẹ như thế được.
Sau khi phát hiện ra chị Hồng vẫn còn lụy nên anh ta đã cố ý tiếp cận chị, còn nói mình đang làm thủ tục ly hôn để tiến đến với chị ấy, lúc đó chị và Thư Minh đang tìm hiểu nhau, chị sớm đã hết lụy anh ta rồi cho nên luôn từ chối.
Chị liên tục ra ngoài ăn cơm là vì có hẹn với Thư Minh, hắn cũng ra ngoài ăn cơm với vợ nhưng sau khi thấy chị
Hồng ăn cùng một nhà hàng thì tìm cách tiếp cận, thế là những bức ảnh bị tung ở phòng bộ phận đã ra đời.
Chị Hồng cũng không nghĩ rằng mình sẽ bị đánh ghen như thế.
Nhu Nhu cũng kể chuyện của mình, hôm qua cô đã kiếm cớ để chia tay với anh ta, ban đầu anh ta không đồng ý, nhưng yêu một người như anh ta cô sớm đã có đường lui cho mình, cô đưa ra bao hình ảnh anh ta thân mật với bao cô gái để đố lồi cho anh ta đã lừa dối mình, sau đó vội bỏ đi mất.
Nhu Nhu gắp một miếng thịt để ăn, sau một hồi vừa kể vừa uống bia thì hơi men cũng đã hơi ngấm vào người,
Nhu Nhu vừa nhai thịt vừa lẩm bẩm.
"Anh ta chẳng có cái gì để mình có thể yêu cả, anh ta không thể lực, nói chuyện sến sẩm nhạt toẹt, không giống như Thành Thành, không yêu được."
Tối đó cô không biết sao mình đã tự đi về đến nhà được, Nhu Nhu những ngày sau đó vẫn làm việc như thường ngày, tuy hơi bất mãn với chị quản lý mới nhưng vẫn ở tầm chấp nhận được.
Chu Diễn đang nghĩ sau chín ngày hẹn hò đó mà Nhu Nhu vội vã chia tay như vậy Tạ Thiên Tuyền sẽ ngày ngày đến làm phiền cô, nhưng tuyệt nhiên anh ta dường như mất hút luôn.
Thành Thành ở nước Anh cũng đang cật lực làm việc, quan hệ của anh với mẹ ở nước Anh cũng không hề có tiến triển, anh vẫn từ chối thân quen với những người phụ nữ ấy, ngày nào bà ấy cũng đến nhà hỏi thăm, Thành Thành bất đắc dĩ phải đưa phương thức liên lạc cho bà ấy, để bà ấy không đến nhà làm phiền mình nữa.
Thành Thành vốn ngó lơ bà ấy cho đến khi anh gặp được ông ngoại của mình ở nước Anh này.
Ông ngoại anh giờ đã lớn tuổi nhưng vẫn là một người phong độ, sức khoẻ dẻo dai, ông ấy còn quen tổng giám đốc ở công ty anh đang làm.
Thành Thành biết được ông ngoại mình cũng thông qua Ella, bà ấy đã gọi điện nói với anh, mong anh chuyên tâm làm việc nếu có ai làm khó thì cứ báo lại ông ngoại sẽ ra mặt cho.
Nhưng sự xuất hiện của hai cha con nhà họ không làm anh thấy mình cần bắt chuyện lại mà trước hết là mình cần chạy xa khỏi tầm ngắm của họ thật nhanh.
Thành Thành ở bên đó cáu kỉnh gọi về mách với ba.
"Con không muốn ở nước Anh nữa, con muốn về, ba, ba của người phụ nữ kia cũng xuất hiện rồi, ba cho người phụ nữ ấy chìa khóa nhà cho nên bây giờ con về nhà không chỉ thấy một người phụ nữ mà còn thấy cả một người già, con không muốn ở lại đây nữa đâu."
Ba anh thở dài, cái thằng nhãi này chưa bao giờ làm người ta hết muốn chửi nó.
"Người phụ nữ với ông già là cái gì, gọi mẹ và ông ngoại, không phải ba bắt ép những chuyện không đâu, sau này ông ngoại cũng sẽ là chỗ dựa cho con, sao bây giờ con không nhân cơ hội này hỏi xem, sao năm đó mẹ con lại phải bỏ đi, ông ngoại năm ấy cũng là đầu têu đấy, chút giận giúp ba cũng được."
Thành Thành hơi cau mày, không đồng ý với ý kiến này của ba cho lắm.
"Ba cho con chuyển đi nơi khác đi mà, con không muốn ở đây, mỗi lần về là như không phải nhà mình rồi."
Hoàng Vĩ bên này lại không thích như thế, ông trêu chọc anh.
"Muốn chuyển nhà thì cứ nói với ông ngoại, ông ngoại có nhiều tiền lắm, một căn nhà chỉ là tiền tiêu vặt của ông ấy thôi, ba có việc rồi tắt máy đây, có chuyện gì thì để tối nói."
Nói xong thì ba liền tắt máy, ông rất hả hê, để xem cái chiêu này có trị được cái tính cứng đầu của Thành Thành không, xem lần này ai sẽ xuống nước trước.
Thành Thành hơi bực mình vứt chiếc điện thoại lên ghế, lúc này ông ngoại và Ella cũng đi vào, bọn họ xách túi to túi nhỏ đến như mở tiệc ăn mừng, ông già theo lời nói của Thành Thành đi vào rất vui vẻ, ông nhìn anh cười tươi.
"Hôm nay chúng ta ăn lẩu nhé, giới trẻ có cái món lẩu này rất ngon, ông sẽ pha nước chấm đảm bảo ngon nhất luôn."
Thành Thành vội cầm điện thoại lên để hẹn bạn ra ngoài ăn cơm, nhưng khổ nỗi hôm nay bọn họ đã đi chơi cùng gia đình hết rồi.
Trong nhóm chat nhảy tin nhắn của Nghiêm Duyễn lên, cậu ta than phiền.
"Có gì to tát đâu, bây giờ nhà ngoại tìm đến cửa rồi, cậu đuổi cũng không được thì cứ dần chấp nhận đi, cậu đâu có thiệt gì, không phải cậu luôn mong ngóng gia đình bên ngoại mình à."
Thành Thành cũng bắt đầu buông lỏng, anh đứng đó nhìn hai cha con già này, Ella đang nhặt rau còn ông ngoại thì đang thái thịt bò, cảm nhận được ánh mắt đang hướng về phía này cả hai cha con họ đều quay ra nhìn Thành Thành.
Anh cầm điện thoại trong tay, hơi khó mở lời chút bình thường cáu gắt với họ bây giờ mở lời ra nhẹ nhàng một chút thì có chút kỳ lạ.
Tin nhắn của Hoàng Nhiên lại nổi lên.
"Có ông ngoại nhiều tiền không phải tốt à, nếu như ngày xưa họ bỏ cậu đi thì sao bây giờ lại quay về nhận lại cậu, chuyện này cậu cũng nên hỏi, nhưng có thêm gia đình không phải tốt hơn sao."
Chợt câu nói của Nhu Nhu lại hiện lên.
"...Anh bây giờ có thêm mẹ không phải rất tốt sao, anh đã từng nghĩ về bà ấy trước đây không."
Thành Thành lại nhìn hai cha con kia, cuối cùng thì ông ngoại đã mở lời.
"Con có muốn phụ không?"
Thành Thành không nói gì, anh ái ngại gật nhẹ đồng ý.
Ông ngoại tiện tay bốc thêm đồ từ trong túi ra, có bao nhiêu loại nấm và viên thả lẩu trong đó.
"Giúp ông và mẹ rửa đống này đi."
"Mình đã nói với cậu là đừng có dính dáng gì tới anh ta, không những thế cậu còn yêu đương với anh ta, cậu không biết anh ta là người thế nào đâu."
Nhu Nhu lại rất bình thản đáp lại Chu Diễn.
"Tớ biết, anh ta là người thế nào tớ biết mà."
Chu Diễn biết nếu Nhu không đã biết anh ta là người thế nào thì Nhu Nhu làm gì lại yêu đương với anh ta, lịch sử tình trường của anh ta còn dài hơn thành tích học tập của cô, anh ta vốn chỉ muốn lợi dụng cô thôi.
Chu Diễn hạ giọng xuống nói nhỏ với cô.
"Anh ta biết cậu là cháu gái tổng giám đốc, còn bao lần hỏi mình về gia thế của cậu, cậu nghĩ xem anh ta có thật lòng với cậu không."
Nhu Nhu mỉm cười.
"Mình biết, nhưng mà cậu yên tâm đi, anh ta chỉ mất chứ chẳng được phần nào đâu."
Chu Diễn bỗng thấy hào hứng trở lên, nếu nói thế thì Nhu Nhu cũng đang âm thầm trêu lại anh ta.
Nhu Nhu mỉm cười nói tiếp.
"Mai đi, tối mai chúng ta đi ăn đồ nướng, gọi cả Thư Minh nữa, Thư Minh có bạn gái mới rồi đó, đến đó rồi mình kể cho nghe."
Chu Diễn khoái chí gật đầu.
"Được, mai vừa hay thứ bảy, nhất định phải uống cho thật say rồi về ngủ một giấc thật ngon mới được."
Chiều hôm ấy Chu Diễn đã thấy Nhu Nhu đi về trước, Tạ Thiên Tuyền chạy từ bộ phận khác sang đây hỏi Nhu Nhu, Chu Diễn giả vờ như không biết.
"Nhu Nhu nói cậu ấy có việc gấp nên về trước rồi, cậu ấy không nói gì với anh hả."
Tạ Thiên Tuyền có vẻ không hiểu chuyện gì, trưa hôm nay Nhu Nhu không nói chuyện nhiều, thái độ cũng có vẻ không thích anh ta lắm.
Anh ta gượng cười đáp Chu Diễn.
"Cô ấy không nói gì cả, chắc là giận dỗi rồi, anh về trước đây, đi dỗ bạn gái đã, em cũng mau về đi nhé."
Anh ta rời đi, vẻ mặt chán ghét của Chu Diễn mới hiện lên, việc phải cố gắng niềm nở với anh ta là việc Chu Diễn ghét nhất, cái loại chỉ biết đi lừa tình lấy tiền thì chẳng ra thể thống gì.
Những bạn gái cũ của anh ta đều là những cô gái có gia đình khá giả, yêu nhau được một thời gian anh ta sẽ buộc lộ bản chất hám tiền, để bạn gái phải chi tiền cho các bữa hẹn anh ta dùng chiêu trò điện thoại hết pin và quên mang ví, sau đó là bằng những lời nói ngọt ngào của mình thành công nợ tiền của đối phương rồi chạy mất hút, khi anh ra xuất hiện lại anh ta sẽ giả vờ như mình đã bị lừa số tiền làm ăn đó rồi, không có tiền để trả lại, nói mình xấu hổ khi là một người bất tài để tuột mất cơ hội làm ăn, làm các cô gái thấy thương xót.
Số tiền đó cũng chỉ là nhãi tép so với gia đình của các cô gái cho nên họ sẽ bỏ qua cho, còn những người nào không bỏ qua anh ta sẽ chặn luôn số, tìm cách lấp liếm đó rồi lặn mất tăm.
Với Nhu Nhu, cô là một con mồi lớn nhất mà anh câu được, hôm cô ở trong thang máy cùng với tổng giám đốc, anh ta đã thấy tổng giám đốc xoa đầu cô, cô và tổng giám đốc có quen biết, và hắn cũng đã nghe được tin đồn cháu gái tổng giám đốc làm việc ở đây nhưng vẫn chưa rõ ai.
Hơn nữa anh ta còn nghe được Nhu Nhu sống ở chung cư cao cấp khá gần công ty, những lần hắn tán tỉnh cô thấy cô bước ra khỏi chung cư cao cấp, trên người mặc đồ giản dị nhưng đều là đồ xa xỉ thì đã đoán chắc gia đình của cô không tầm thường.
Nhu Nhu từng kể với anh ta, cô đã mua một bộ trang sức làm quà cưới cho anh trai và bạn thân, bỏ phong bì cũng rất dày, điều đó làm khơi gợi lòng tham của anh ta.
Lần trước cô đã giới thiệu anh ta với Dương Trình, Dương Trình là con trai nhà họ Triệu, cậu ta xuất hiện trên khắp mặt báo với những cụm từ nhà có cơ ngơi và tài giỏi, quen biết được cả những người như thế Tạ Thiên Tuyền đã đoán được chắc chăn Nhu Nhu không phải người tầm thường.
Có được con mồi này anh ta chắc chắn không để tuột mất được.
Nhưng anh ta không ngờ được là Nhu Nhu đã đi trước anh ta một bước, thứ cặn bã như anh ta cô sớm đã biết.
Theo lời hẹn thì tối thứ bảy cô và Chu Diễn hẹn nhau đi ăn đồ nướng, có cả Thư Minh và bạn gái mới của cậu ta
ทนีล.
Nhu Nhu đến chỗ hẹn thì chỉ mới thấy được hai người đàn ông đến trước thôi, còn cô bạn gái mới kia thì vẫn chưa đền.
Nhu Nhu ngồi vào chỗ rồi trách móc Thư Minh.
"Người yêu của em đâu, sao em lại để người yêu em tự đến, không đi đón sao."
Thư Minh nhấp một ngụm nước chanh tâm trạng đang rất thoải mái.
"Chị ấy bảo làm nốt việc là sẽ đến ngay, cũng nói là quán nướng này chị ấy hay ghé nên biết, bảo em đến trước."
Nhu Nhu nghe cũng ưng, cũng chịu, Thư Minh thấy cô đi một mình thì thắc mắc.
"Chị đi một mình thôi hả, em nghĩ là mấy bữa như thế này thì chị nên gọi người yêu chị tới đi chứ, chị say thì về một mình sao."
Chu Diễn lại lên tiếng trước cả cô.
"Anh cũng đưa cậu ấy về được mà."
Nhu Nhu lại cười rất tươi nói.
"Chị chia tay rồi."
Trong ánh mắt cô loé lên sự vui vẻ vô cùng, chẳng giống đùa chút nào, không phải họ mới hẹn hò thôi sao, sao lại chia tay sớm như vậy.
Chu Diễn hơi bối rối, chẳng nhẽ vì mấy lời nói xấu của mình mà Nhu Nhu đã đá anh ta rồi, nhưng dù sao chỉ cần
Nhu Nhu bỏ được anh ta thì liền là chuyện tốt.
Nhu Nhu cười nói tiếp.
"Một tên cặn bã như anh ta thì giữ lại làm gì chứ."
Lúc này Thư Minh vội đứng lên vẫy tay ra cửa gọi bạn gái.
"Chị ơi bên này."
Nhu Nhu và Chu Diễn quay ra sau thì thấy người đến là chị Hồng, đã lâu lắm rồi không gặp được chị ấy, Nhu Nhu đã bao lần liên lạc nhưng cũng không được, không ngờ lại gặp lại trong trường hợp này.
Nhanh như vậy mà Thư Minh và chị ấy đã yêu nhau.
Chị Hồng sau khi đến cũng đã giải thích với mọi người về vụ đánh ghen hôm đó.
Người yêu cũ chọn kết hôn với con gái giám đốc của công ty trước anh ta từng làm, sau đó bố vợ vì không muốn dính líu gì mà đã kiếm cớ để anh ta không làm ở công ty nữa, anh ta đã chạy đến Thiên Thành làm việc.
Sau mấy năm kết hôn, mẹ anh ta ở quê liên tục hối thúc có con nhưng vợ anh ta hiện tại bị vô sinh nên không thể có con, anh ta cũng không thể nói với mẹ như thế được.
Sau khi phát hiện ra chị Hồng vẫn còn lụy nên anh ta đã cố ý tiếp cận chị, còn nói mình đang làm thủ tục ly hôn để tiến đến với chị ấy, lúc đó chị và Thư Minh đang tìm hiểu nhau, chị sớm đã hết lụy anh ta rồi cho nên luôn từ chối.
Chị liên tục ra ngoài ăn cơm là vì có hẹn với Thư Minh, hắn cũng ra ngoài ăn cơm với vợ nhưng sau khi thấy chị
Hồng ăn cùng một nhà hàng thì tìm cách tiếp cận, thế là những bức ảnh bị tung ở phòng bộ phận đã ra đời.
Chị Hồng cũng không nghĩ rằng mình sẽ bị đánh ghen như thế.
Nhu Nhu cũng kể chuyện của mình, hôm qua cô đã kiếm cớ để chia tay với anh ta, ban đầu anh ta không đồng ý, nhưng yêu một người như anh ta cô sớm đã có đường lui cho mình, cô đưa ra bao hình ảnh anh ta thân mật với bao cô gái để đố lồi cho anh ta đã lừa dối mình, sau đó vội bỏ đi mất.
Nhu Nhu gắp một miếng thịt để ăn, sau một hồi vừa kể vừa uống bia thì hơi men cũng đã hơi ngấm vào người,
Nhu Nhu vừa nhai thịt vừa lẩm bẩm.
"Anh ta chẳng có cái gì để mình có thể yêu cả, anh ta không thể lực, nói chuyện sến sẩm nhạt toẹt, không giống như Thành Thành, không yêu được."
Tối đó cô không biết sao mình đã tự đi về đến nhà được, Nhu Nhu những ngày sau đó vẫn làm việc như thường ngày, tuy hơi bất mãn với chị quản lý mới nhưng vẫn ở tầm chấp nhận được.
Chu Diễn đang nghĩ sau chín ngày hẹn hò đó mà Nhu Nhu vội vã chia tay như vậy Tạ Thiên Tuyền sẽ ngày ngày đến làm phiền cô, nhưng tuyệt nhiên anh ta dường như mất hút luôn.
Thành Thành ở nước Anh cũng đang cật lực làm việc, quan hệ của anh với mẹ ở nước Anh cũng không hề có tiến triển, anh vẫn từ chối thân quen với những người phụ nữ ấy, ngày nào bà ấy cũng đến nhà hỏi thăm, Thành Thành bất đắc dĩ phải đưa phương thức liên lạc cho bà ấy, để bà ấy không đến nhà làm phiền mình nữa.
Thành Thành vốn ngó lơ bà ấy cho đến khi anh gặp được ông ngoại của mình ở nước Anh này.
Ông ngoại anh giờ đã lớn tuổi nhưng vẫn là một người phong độ, sức khoẻ dẻo dai, ông ấy còn quen tổng giám đốc ở công ty anh đang làm.
Thành Thành biết được ông ngoại mình cũng thông qua Ella, bà ấy đã gọi điện nói với anh, mong anh chuyên tâm làm việc nếu có ai làm khó thì cứ báo lại ông ngoại sẽ ra mặt cho.
Nhưng sự xuất hiện của hai cha con nhà họ không làm anh thấy mình cần bắt chuyện lại mà trước hết là mình cần chạy xa khỏi tầm ngắm của họ thật nhanh.
Thành Thành ở bên đó cáu kỉnh gọi về mách với ba.
"Con không muốn ở nước Anh nữa, con muốn về, ba, ba của người phụ nữ kia cũng xuất hiện rồi, ba cho người phụ nữ ấy chìa khóa nhà cho nên bây giờ con về nhà không chỉ thấy một người phụ nữ mà còn thấy cả một người già, con không muốn ở lại đây nữa đâu."
Ba anh thở dài, cái thằng nhãi này chưa bao giờ làm người ta hết muốn chửi nó.
"Người phụ nữ với ông già là cái gì, gọi mẹ và ông ngoại, không phải ba bắt ép những chuyện không đâu, sau này ông ngoại cũng sẽ là chỗ dựa cho con, sao bây giờ con không nhân cơ hội này hỏi xem, sao năm đó mẹ con lại phải bỏ đi, ông ngoại năm ấy cũng là đầu têu đấy, chút giận giúp ba cũng được."
Thành Thành hơi cau mày, không đồng ý với ý kiến này của ba cho lắm.
"Ba cho con chuyển đi nơi khác đi mà, con không muốn ở đây, mỗi lần về là như không phải nhà mình rồi."
Hoàng Vĩ bên này lại không thích như thế, ông trêu chọc anh.
"Muốn chuyển nhà thì cứ nói với ông ngoại, ông ngoại có nhiều tiền lắm, một căn nhà chỉ là tiền tiêu vặt của ông ấy thôi, ba có việc rồi tắt máy đây, có chuyện gì thì để tối nói."
Nói xong thì ba liền tắt máy, ông rất hả hê, để xem cái chiêu này có trị được cái tính cứng đầu của Thành Thành không, xem lần này ai sẽ xuống nước trước.
Thành Thành hơi bực mình vứt chiếc điện thoại lên ghế, lúc này ông ngoại và Ella cũng đi vào, bọn họ xách túi to túi nhỏ đến như mở tiệc ăn mừng, ông già theo lời nói của Thành Thành đi vào rất vui vẻ, ông nhìn anh cười tươi.
"Hôm nay chúng ta ăn lẩu nhé, giới trẻ có cái món lẩu này rất ngon, ông sẽ pha nước chấm đảm bảo ngon nhất luôn."
Thành Thành vội cầm điện thoại lên để hẹn bạn ra ngoài ăn cơm, nhưng khổ nỗi hôm nay bọn họ đã đi chơi cùng gia đình hết rồi.
Trong nhóm chat nhảy tin nhắn của Nghiêm Duyễn lên, cậu ta than phiền.
"Có gì to tát đâu, bây giờ nhà ngoại tìm đến cửa rồi, cậu đuổi cũng không được thì cứ dần chấp nhận đi, cậu đâu có thiệt gì, không phải cậu luôn mong ngóng gia đình bên ngoại mình à."
Thành Thành cũng bắt đầu buông lỏng, anh đứng đó nhìn hai cha con già này, Ella đang nhặt rau còn ông ngoại thì đang thái thịt bò, cảm nhận được ánh mắt đang hướng về phía này cả hai cha con họ đều quay ra nhìn Thành Thành.
Anh cầm điện thoại trong tay, hơi khó mở lời chút bình thường cáu gắt với họ bây giờ mở lời ra nhẹ nhàng một chút thì có chút kỳ lạ.
Tin nhắn của Hoàng Nhiên lại nổi lên.
"Có ông ngoại nhiều tiền không phải tốt à, nếu như ngày xưa họ bỏ cậu đi thì sao bây giờ lại quay về nhận lại cậu, chuyện này cậu cũng nên hỏi, nhưng có thêm gia đình không phải tốt hơn sao."
Chợt câu nói của Nhu Nhu lại hiện lên.
"...Anh bây giờ có thêm mẹ không phải rất tốt sao, anh đã từng nghĩ về bà ấy trước đây không."
Thành Thành lại nhìn hai cha con kia, cuối cùng thì ông ngoại đã mở lời.
"Con có muốn phụ không?"
Thành Thành không nói gì, anh ái ngại gật nhẹ đồng ý.
Ông ngoại tiện tay bốc thêm đồ từ trong túi ra, có bao nhiêu loại nấm và viên thả lẩu trong đó.
"Giúp ông và mẹ rửa đống này đi."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương