3 Năm Hiểu Nhau

Chương 11: Ra ở riêng



Sáng hôm sau khi tôi dậy chuẩn bị đồ đạc để đi học, xuống dưới nhà tôi đã thấy chị Hồng đứng ở phòng khách, vẻ mặt của chị ấy rất khó xử

" Có chuyện gì sao ạ " Tôi nhìn chị ấy, nhẹ nhàng hỏi

Tôi đoán là chuyện gì đó liên quan đến bà của tôi, bà ấy luôn gây khó dễ cho tôi mà, kiểu như hận đến nỗi muốn đuổi tôi ra khỏi nhà ngay lập tức vậy

Thấy tôi hỏi vạy chị Hồng cũng lên tiếng, giọng nói mang đầy tội lôi " Tiểu thư... lão phu nhân yêu cầu chúng tôi về nhà chính để chăm sóc bà ấy với bà chủ ạ "

Tôi biết mà, tôi cũng không muốn chị ấy khó xử liền gật đầu " Chị cứ đi đi, sức khỏe của họ là quan trọng nhất mà, tôi khỏe lắm, tôi tự lo cho mình được không phải lo cho tôi đâu " Tôi sợ chị ấy không tin còn dơ bắp tay nhỏ nhắn của mình lên

Chị ấy cười, có vẻ tâm trạng cũng tốt lên " Tiểu thư làm tôi buồn cười chết mất thôi, vậy tiểu thư nhớ ăn uống đầy đủ ạ, ra ngoài thì khóa cửa cẩn thận nữa "

" Em biết rồi mà, em cầm chìa khóa rồi tí chị đi thì khóa cửa hộ em nhé, em đi học đây " Tôi nói xong liền chạy ra ngoài, không để chị ấy nói thêm lời nào nữa

Tôi lấy xe rồi đi đến trường

Còn hỏi vì sao tôi không đi cùng Nhất Hàn và Huy thì do hai cậu ấy nói quen đi sát giờ rồi, tôi không có thói quen đó nên đi trước, nếu muốn thì lúc về có thể đi cùng nhau thôi

Nhiều khi tôi suy nghĩ mình có lên cố gắng bỏ đoạn tình cảm với Nhất Hàn đi không, tôi biết nếu mẹ tôi sinh em trai ra thì tôi chắc chắn sẽ ra rìa ngay lập tức, gia đình tôi chắc chắn sẽ không còn tôi trong đó nữa, tôi thấy mình không xứng để lọt vào mắt xanh của cậu ấy

Đến trường, tôi cất xe rồi đi đến canteen

1 lí do khiến tôi đi sớm là tôi chưa ăn sáng, tôi dự đoán rằng từ bây giờ đến hết cấp 3, tôi phải ăn ở đây dài dài



Sau khi ăn xong 1 ổ bánh mì với hộp sữa, tôi đi lên lớp

Bây giờ học sinh trong trường không đông lắm, lớp tôi chỉ có lẻ tẻ vài người, tôi về chỗ ngồi yên tĩnh cầm sách đọc

Gần vào lớp thì Tuyết Hy, Nhất Hàn với Bá Huy cũng đến, vừa thấy tôi họ liền chào buổi sáng, tôi cũng mỉm cười chào lại

Những tiết học trôi qua suôn sẻ, đến trưa thì học sinh tấp lập ra về

" Thiên Di, về cùng không? " Nhất Hàn nhìn tôi đang lấy xe thì hỏi

Tôi vui vì cậu ấy rủ tôi nhưng rất tiếc từ nay không thể rồi " Xin lỗi nhé, tớ có việc không thể về cùng hai cậu rồi "

" Làm vì mà phải xin lỗi chứ, bọn tớ về đây tí cậu về cẩn thận nhé " Huy xua tay rồi cùng Nhất Hàn ra về

Vì mới là đầu năm nên chúng tôi chỉ cần học sáng nghỉ chiều

Tôi đến QUÁN CỦA CAT để ăn trưa, về đến nhà mà nấu cơm nữa thì cũng phải 1h mới được ăn nên tôi quyết định sẽ ăn ngoài luôn

Đến quán vẫn là chị nhân viên ấy, tôi gọi đồ ăn rồi ra bàn ngồi, tôi thích quán này vì phong cách đáng yêu và không gian yên tĩnh của nó, nó có thể an ủi tâm trạng lúc này của tôi

" Đồ ăn của em " Chị gái mặc bộ đồ mèo bê đồ ăn đặt lên bàn, cười với tôi



" Cảm ơn ạ " Tôi cười nhẹ đáp lại, đúng là tâm trạng đã tốt hơn một chút rồi

Tôi vui vẻ ăn phần ăn của mình rồi đi về

Đúng như tôi nghĩ, hai tuần sau mẹ tôi nói với tôi bà ấy có thai nhưng chưa biết là con trai hay con gái

Nhờ có việc này bà nội đã giữ bố mẹ tôi lại để tiện chăm sóc, thực chất là không muốn họ về với tôi

Tôi quen với cảm giác này rồi, tôi lớn tôi có thể lo cho bản thân mình, tôi thấy mình vẫn còn tốt chán vì số tiền sinh hoạt hàng tháng bố mẹ chuyển cho tôi đã tăng từ 5 triệu trên 10 triệu, tôi nhân cơ hội này xin ra ở riêng gần trường

Nó tiện cho việc đi lại, dù sao ở nhà cũng làm gì có ai chứ, cô ở một mình trong căn nhà lớn này rất lạnh lẽo, trống rỗng

Mẹ tôi lúc đầu nhất quyết phản đối nhưng tôi thuyết phục một lúc lâu thì bà ấy cũng đồng ý

Khi được sự chấp thuận của mẹ, tôi liền dọn đồ của mình rồi thuê người chuyển đến nhà tại một căn chung cư gần trường

Nó khá đắt vì nó rộng rãi, và rất đẹp, có phòng khách, bếp, 3 phòng ngủ và một phòng để đồ, ban công để phơi và giặt quần áo

Vì là chủ nhật nên tôi mua nhiều đồ về trang trí cho căn nhà, rất nhiều thú nhồi bông đáng yên trang trí khắp nơi, nền thì giải thảm lông mềm mại, cả căn nhà toát lên vẻ đẹp của sự ngây thơ, đáng yêu

Sau 1 ngày trang trí vất vả thì tôi thấy rất thỏa mãn với thành quả của mình, đúng là tôi chỉ hợp với những thứ đáng yêu thôi

Tôi cũng chuyển dàn pc với quần áo của mình đến đây hết rồi, bây giờ tôi sẽ cố gắng sống thật tốt, sẽ không bận tâm tới những chuyện khiến mình phiền lòng nữa
Chương trước Chương tiếp