Ái Lệ Đường Kính

Chương 58



- Đúng đúng, chủ tịch, tôi sẽ học hỏi nhiều hơn, tha lỗi cho tôi nhé

Đình Nam vội tiếp lời

Có thể là muốn Vợ yêu vui vẻ mà anh cũng ngẫm nghĩ lại mở tài liệu ra nhìn xong nhanh chóng đóng lại.

- Được, một cơ hội cho cậu làm lại. Sẽ không có chuyện lần sau đâu, mang về chỉnh lại đi rồi ngày mai nộp cho tôi.

Vừa nói anh vừa đưa tập tài liệu cho Đình Nam và đương nhiên anh ta cũng rất vui vẻ nhận lại và cảm ơn trời vì bản thân an toàn giữ được lương.

"Tiểu Thư à, cô quả nhiên là thiên sứ, trời ơi cảm ơn cô.

Đình Nam xúc động suy nghĩ.

Còn đứng đây làm gì nữa? Ra ngoài đi.Được được, tôi xin phép.Nói rồi anh ta không chậm một giây phút nào đi ra ngoài để lại cả 2 trong phòng. Lúc này Dục Vũ Lăng mới quay sang nhìn Tư Niên cùng với laptop thì lúc này cô mới chợt nhớ vội đóng màn hình xuống.

" Lúc nãy cô ấy nói chuyện với Đình Nam trong rất vui vẻ, cái tên này!"

Em với tên đó vừa nói gì thế? Giấu anh gì sao?Không có gì, không có.Tư Niên liên tục lắc đầu.

Thấy biểu cảm của Tư Niên như vậy anh càng tò mò hơn vì trước giờ cô chưa từng giấu bản thân thứ gì, càng nói thì anh càng cố gắng gặng hỏi nhiều hơn.

- Em với tên đó quen nhau à, có vẻ rất thân thiết. "

Anh nói như không để tâm nhưng thật ra là cực kỳ quan tâm đến chuyện này. Còn Tư Niên thì dáng vẻ hiện lên chút gượng nhìn anh xong lại nhanh chóng đáp.

- Không ạ, bọn em không có thân thiết gì hết á.Chỉ là nói chuyện một chút thôi...

" Bọn em? Từ khi nào vợ mình lại thân với tên đó thế chứ?"

- Hm..vậy bọn em nói chuyện gì, anh biết một chút được không?



Anh gằn giọng gượng gạo hỏi lại.

Một lúc thì cuối cùng Tư Niên cũng khai, cô mở laptop ra, màn hình sáng hiện lên một trang tư liệu về Dục Vũ Lăng.

Em tìm hiểu về anh, em nghĩ cậu ấy và anh trông thân thiết như vậy...chắc cậu ấy sẽ biết gì đó mà trên mạng không nói.Hửm thật à? Vậy sao lại không trực tiếp hỏi anh?Trên mạng...hả?! "mCô ngạc nhiên quay sang nhìn anh. Bởi vì ai cũng nói, muốn biết về Dục Vũ Lăng không dễ bởi anh ta không bao giờ tiết lộ quá nhiều thứ.

- Em có thể hỏi anh dù sao cũng tốt hơn trên mạng mà nhỉ?

Anh tiếp lời.

Thật ạ, vậy...em hỏi anh nha?Được, em muốn biết gì nào?Anh hỏi, Tư Niên chưa vội đáp lại nhanh chóng lấy bút viết như phỏng vấn chuyên nghiệp khiến Dục Vũ Lăng thấy cũng không khỏi bất ngờ rồi bật cười.

- Em tập làm phóng viên à?

Nói rồi anh xoa nhẹ đầu Tư Niên.

Hì, vậy ...anh nói về anh đi.Hm..những gì trên mạng người ta nói thì em đều biết rồi phải không? Anh phải nói gì giờ nhỉ?Về...tính cách thực sự của anh đi.Vũ Lăng rất bất ngờ khi nghe Tư Niên hỏi vậy, ai mà chẳng biết Dục Vũ Lăng là người như nào chứ.

Anh ư? Là người lạnh lùng, vô cảm, vô tâm với chính gia đình của mình. Không bao giờ gần nữ sắc cũng như không thích chuyện yêu đương vô bổ. Chẳng ngọt ngào càng ghét nói lời chăng hoa, đối với anh mà nói chỉ có sự nghiệp, quyền lực và tiền bạc là ưu tiên. Anh máu lạnh tàn nhẫn và độc ác.Nhưng mà em đâu có thấy vậy?

Cô hoang mang nhìn anh rồi hỏi lại.

- Bởi vì sự xuất hiện của em, chính là ngoại lệ duy nhất trong cuộc đời anh.

Anh đã nói ra những gì mình nghĩ, nhưng lời thật lòng nhất cùng với giọng trầm ấm khiến Tư Niên có hơi ngạc nhiên sau đó đôi gò má ửng hồng lên.

- Hở?

Căn phòng bây giờ chứa đầy sự ngọt ngào , Vũ Lăng cũng cúi người xuống muốn hôn vào đôi môi kia của Tư Niên nhưng khi gần chạm được lại có một tiếng gõ cửa đã quá hoạt không khí đó. Vũ Lăng cũng không mấy gì vui vẻ đứng thẳng người nghiêm túc trả lời bên ngoài.

- Vào đi! ")

Người đi vào là tên trợ lý của anh, hắn bước vào thấy gương mặt Chủ tịch có nét tức giận liền biết bản thân đã vào không đúng lúc nhưng nếu quay ra thì càng không được, cho nên nén sợ hãi tiếp tục bàn việc.



- Chủ tịch, sắp tới tập đoàn chúng ta được mời tham gia một buổi đấu giá đất. Bọn họ cũng chuẩn bị sẵn các bản phác thảo đi kèm.

Vừa nói tên trợ lý vừa đưa tập tài liệu cho Vũ Lăng xem, anh nhìn một lượt xong những mảnh đất kia.

Xem ra lần này bọn người đó cũng rất biết chiếm hời nhỉ? Giá trị tuy không quá cao nhưng thuận lợi nhiều thứ...phải suy nghĩ xem.Vâng, tôi thấy có mảnh đất của người nghèo là khá tốt, phải nói là khá cao ấy ạ.Nghe tới đây Tư Niên đột nhiên nhìn lên cả hai, đúng là cô không qua được hiểu chuyện đấu giá là gì nhưng vẫn có biết một chút.

- Khu đất người nghèo ư?!

"Ừm, hình như là khu chỗ cha nuôi của em đó." Anh bình tĩnh đáp.

"Khu người nghèo đã bị thu mua rồi sao..?" Ánh mắt Tư Niên đột nhiên trở nên đượm buồn. Cô chỉ vừa mới rời khỏi thôi mà, cứ tưởng ông tức giận nên mới nói vậy ,ai mà ngờ tất cả là thật.

"Vậy chủ tịch, chúng ta sẽ tham gia chứ?"

Tư Niên hướng ánh mắt nhìn anh như muốn anh giúp và đương nhiên Dục Vũ Lăng cũng sẽ không từ chối vì anh biết nơi đó đối với cô mà nói rất là quan trọng.

"Nói lại với bọn người đó, tôi sẽ tham gia đấu giá với điều kiện mang theo một người nữa." Vũ Lăng nghiêm túc nói.

"Được ạ, tôi sẽ đi thông báo với họ. "

Nói rồi tên trợ lý đi ra ngoài, anh cũng đi đến gần Tư Niên muốn từ từ an ủi cô nàng.

" Đến lúc đó chúng ta đấu giá giành lại mảnh đất kia nhé được không?"

Điều mà chính anh cũng không ngờ đến là Tư Niên lao đến ôm lấy mình cùng với sự buồn bã, cô không khóc chỉ im lặng ôm anh.

( Ngày hôm nay đã quá tệ với em rồi có phải không? Thiên sứ nhỏ của anh ,em đã rất mạnh mẽ rồi. )

Nghĩ rồi anh xoa đầu Tư Niên, thật ra Vũ Lăng cũng cảm thấy thật tốt khi cô gái mình yêu đã chọn lao vào lòng và để bản thân an ủi cô ấy.

( Thật tốt vì em đã chọn tin tưởng anh. )
Chương trước Chương tiếp