Anh Từng Là Duy Nhất

Chương 356: Tân hôn hạnh phúc



Cô ấy mở xe, bước xuống, gió nhẹ khẽ lướt qua, làn váy phấp phới, như sắp mọc cánh bay đi vậy. Lồng ngực Thẩm Ngộ Thụ nhói lên từng cơn, chầm chậm bước từng bước về phía trước, khó khăn lắm mới dừng lại được mà không phải nhào tới ôm cô vào lòng. Nếu đây là một giấc mơ, anh ta nguyện mãi mãi không tỉnh lại, để thời gian đóng băng tại khoảnh khác này.

Lệ Gia Trân từ từ tiến lại gần, mỗi một bước là một lần trái tim nhói đau như bị dao cắt, bởi hôm nay, mục đích cô tới đây là để từ biệt Thẩm Ngộ Thụ, từ biệt người đàn ông mà cô yêu thương, theo đuổi suốt chín năm ròng rã. Tình yêu mà anh ta dành cho cô, đã đủ để cô kiên cường sống nốt cuộc đời không có anh ta ở bên.

Một đoạn đường vô cùng ngắn ngủi, Lệ Gia Trân lại đi rất lâu, mỗi bước cô đi nặng như đeo chỉ, khó nhọc vô cùng,

Cô ấy đứng trước mặt Thẩm Ngộ Thụ, nghiêng đầu nhìn anh ta, môi khẽ nhếch, nở một nụ cười tính nghịch, nhưng dù nụ cười có rạng rỡ tới đâu cũng chẳng che giấu được cảm xúc ưu thương sắp hóa thành sông chảy ngược nơi đáy mắt, cô nói: “Anh Ngộ Thụ, anh còn nhớ không, trước kia anh và em từng hứa với nhau, nếu anh dám cưới người khác, em sẽ tặng anh một món quà cả đời khó quên”

Thẩm Ngộ Thụ nhìn người con gái trước mặt, chỉ vậy thôi cũng đủ để anh ta nhận ra cô không tới cướp rể, mà tới để từ biệt mình. Cổ họng anh ta như bị một nắm bông mềm mại chặn ngang, khiến anh ta hít thở không nổi

“Em muốn tặng anh món quả gì” Thẩm Ngộ Thụ khổ sở hỏi, giữa khung cảnh đỏ đen trước mặt, bóng trắng tỉnh khôi đó như phát sáng, sáng đến chói lòa, khiến tăm mắt anh ta trở nên mù mờ, dù đã mở to hai mắt hết cỡ cũng chẳng thể nhìn rõ bóng hình của người con gái ấy.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương trước Chương tiếp