Bác Sĩ Từ, Không Chạy Thoát Được Đâu

Chương 9: Giải cứu (2)



Họ chỉ có chưa tới 10 phút, sau 10 phút nữa con tàu này sẽ chìm. Chìm sâu xuống đáy rồi phát nổ, tạo ra một lực hút kinh hồn dù có thoát khỏi con tàu này cũng sẽ chết.

"Lão đại,lão đại..."

Liên lạc giữa Vương Hàn và Lâm Thiên Khang đã bị cắt đứt nhưng vì lời lão đại anh không thể làm trái. Anh không thể tiến đền gần nơi lão đại được. Sự căng thẳng đang bao trùm bầu không khí hơn bao giờ hết. Giờ phút này chẳng ai hoảng sợ được nữa mà họ phải tập trung tìm đường thoát ra khỏi đây. Mong Vương Hàn đã ra lệnh tàu ngầm sẵn đón.

"Lão đại, đã thấy tàu ngầm."

"Nhanh chóng di chuyển ra."

Đoàn người lũ lượt bơi về phía tàu ngầm. Còn chưa tới 5 phút nữa, liệu họ có kịp không đây?

Rầm...rầm phía bên trong con tàu đã lần lượt sụp đổ những tầng bên trên. Không lâu nữa nó sẽ xuống tới phần thân dưới, Thẩm Minh đã sắp đặt một phản ứng nổ dây chuyền. Lần này hắn ta thật sự muốn chơi đùa cùng anh.

Lâm Thiên Khang là người vào tàu ngầm cuối cùng.

"Mau khởi động."

"Rõ."

"Bật hết các công tắc lên chỉ số cao nhất. Dồn toàn lực chạy xa khỏi đây, chỉ còn có 1 phút."

Ai ở trên mặt biển mới thấy con tàu khổng lồ sừng sững phút chốc đã phát nổ và chìm xuống. Một con thú dũng mãnh vừa lộ diện thì đã phải nằm xuống và kéo theo hệ lụy xung quanh.

Mặt biển dao động dữ dội, cách đó 15 km vẫn bị ảnh hưởng từ vụ chìm tàu. Con tàu một khi chìm tới đáy những ai trong phạm vi bán kính của nó chắc chắn sẽ bị tiêu diệt.



Xoáy nước đang hình thành, kéo theo nhưng mảnh vụn con tàu.

"Lão đại, đã bật hết các chỉ số rồi ạ."

"Báo cáo hỏng hóc 50%."

"Hỏng hóc 60%."

"Tắt hết các bộ phận khác đi, dồn toàn bộ năng lượng vào động cơ."

"Tuân lệnh lão đại."

Dù là con tàu tiên tiến bậc nhất nhưng đứng trước sức mạnh của thiên nhiên thì cũng trở nên nhỏ bé vô cùng.

"Nước đã tràn vào tàu."

"Tìm cách che các lỗ hổng lại."

Con tàu chật vật di chuyển ra khỏi xoáy nước, tàu vẫn di chuyển nhưng với áp lực và lực hút của nước thì nó trở nên chậm chạp vô cùng. Xoáy nước như con rồng đang tham lam tìm đồ ăn để trở thành bá vương. Tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

"Lão đại tàu đã thoát khỏi xoáy nước."

"Tiếp tục lái ra xa hơn nữa."



Chỉ mới bắt đầu thôi, mới chỉ là phân nửa của vòng xoáy tử thần.

"Triển khai hết tốc lực lẹ lên."

Còn một chút nữa thôi là con tàu chìm hoàn toàn rồi, phải xa hơn nữa.

5 phút vật lộn với tử thần may mắn thay họ đã thành công. Con tàu gần như là vỡ vụn, vừa thoát khỏi phạm vi xoáy nước liền chết máy.

"Vương Hàn, đón tôi."

"Rõ lão đại."

Vừa lên trên con tàu mới mọi người đều đã nằm ngay ra sàn, họ kiệt sức rồi. 5 phút vật lộn với tử thần như đã kéo dài hàng ngàn thế kỷ. Lần đầu tiên trong cuộc đời, họ biết quý mạng sống và thấy biết ơn vì đã là thuộc hạ của Lâm Thiên Khang.

"Tôi đã gửi địa vị cho Tần Hạo rồi ạ, 10 phút nữa anh ta sẽ tới."

"Ừ."

Cô không có ở đó, anh thấy mừng vì cô không trên con tàu đó nhưng bây giờ cần quay lại nhà chính để đưa ra kế hoạch và băng bó cho anh. Khi nãy anh vô tình bị mảnh kim loại sắt nhọn sượt qua bụng tạo thành vết rách lớn. Đến tận bây giờ mọi người mới nhận ra anh đang bị thương.

"Lão đại ngài mau nghỉ ngơi đi."

"Lão đại mau vén áo lên để tôi sát trùng."

Vù...vù...vù...Tiếng máy bay trực thăng vừa đáp đất.
Chương trước Chương tiếp