Bạn Cùng Bàn Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 32
Mỗi người mang một tâm tư, bọn họ nghĩ xong rồi cũng phải đến trường, chỉ là học kỳ này lớp bọn họ có người mới chuyển đến, chỉ là không biết là nam hay là nữ, Đinh Tiếu vẫn là người lười nhát, cô nằm trên giường nhìn đồng hồ đỉm chỉ 6 giờ 30 sáng liền giật mình bật dậy.
Cô quên mất Lục Nhiên Thành không gọi cô, hôm nay cậu ấy có việc nên đi từ sớm, sợ cô không thức nổi nên mới không gọi cô đi cùng, lần này xong rồi thật sự toi rồi.
Lưu Đại Đại nhất định không bỏ qua, học kỳ trước cô cũng không đi trễ như thế này, cô mặc chiếc quần thể dục đồng phục cùng với áo polo đồng phục trường mới đổi, bên ngoài là áo khoác dù của trường Tam Đại.
Đinh Tiếu mang giày ba chân bốn cẳng chạy đến trường, lần này để Lưu Đại Đại tự tay bắt được thì cô coi như chết chắc rồi.
Phải làm sao đây? sắp không kịp nữa rồi, chủ nhiệm chắc chắn không bỏ qua cho cô đâu.
Ở trên lớp hiện tại cũng bước vào việc sắp chổ ngồi rồi, Lê Tư Tư vẫn ngồi với Tiêu Tuấn Nam, Liễu Thanh sẽ ngồi với Tống Thụy ở bàn bên cạnh Tư Tư, Lư Mỹ và Từ Cảnh thì ngồi ở dưới Tống Thụy và Liễu Thanh chỉ có Lục Nhiên Thành vẫn ngồi ở phía sau Tiêu Tuấn Nam và Tư Tư bên cạnh còn trống mà tất nhiên nhân vật chưa đến là Đinh Tiếu phải ngồi ở đó rồi.
Nhưng mà thứ mọi người tò mò chính là học sinh mới kia, từ sớm đã nhiều người háo hức rồi. Thật không ngờ lại là con gái nha, Lưu Đại Đại ở bục giảng cô gái vừa bước vào chính là học sinh mới.
“ Mấy em đây là bạn mới lớp chúng ta trong học kỳ này, vừa chuyển từ nước ngoài về ” Lão Lưu tất bật giới thiệu học sinh mới đến.
“ Chào mọi người! mình tên Dương Ái mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn ” Dương Ái vừa giới thiệu vừa nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, ánh mắt chỉ hướng về một chỗ.
Mà chỗ đó chính là Lục Nhiên Thành đang gác chân thông thả chơi game không mấy quan tâm, chỉ có Tiêu Tuấn Nam là trợn tròn mắt quay xuống gọi cậu.
“ Lão Lục! Thanh mai trúc mã của cậu đến rồi ” Đây là người mà Lục Nhiên Thành lúc trước rất thích, hơn nữa theo cậu ta được biết thì mẹ của Lục Nhiên Thành vẫn hay gọi Dương Ái là con dâu.
Hàng chân mài của Lục Nhiên Thành nhíu nhíu lại ngẩn đầu nhìn lên, bắt gặp Dương Ái đang nhìn mình liền sững lại, cậu ta sao? cậu ta sao lại về nước rồi.
Lư Mỹ nhìn nhìn cảm thấy cô gái này hình như cảm giác quen quen, nhưng lại không nhớ ra là thế nào?
“ Em chọn một chỗ ngồi đi ” Lưu Đại Đại nhìn Dương Ái vô cùng vui vẻ lên tiếng.
Dương Ái gật đầu “ Thầy ơi em có thể ngồi cạnh bạn học Lục không? ” cậu ta chỉa tay về chỗ của Lục Nhiên Thành khiến mọi người trợn tròn mắt nhìn cậu rồi nhìn lại cậu ta.
Liễu Thanh suýt chút thì sặc cả nước đang uống.
“ Ừm ngồi đi ” Lưu Đại Đại gật đầu.
Đinh Tiếu lúc này cũng chạy đến “ Thầy ơi em đến trễ, em xin lỗi, là tại em quên cài báo thức ” cô sợ Lão Lưu lại mắng mình, cho nên liền chặn trước gật đầu lia lịa không hề để ý đến Dương Ái đang ngồi cạnh Lục Nhiên Thành.
“ Đinh Tiếu! Sao em lúc nào cũng trễ vậy hả? ” Lão Lưu nhìn cô không khỏi tức giận mà quát lớn.
“ Em biết rồi mà, lần sau em sẽ không đi trễ nữa, nhất định không trễ nữa ” Đinh Tiếu gật gù lia lịa không ngừng lên tiếng năn nỉ.
“ Về chỗ đi ” Lão Lưu cũng bất lực nhìn cô lên tiếng.
Lúc này Đinh Tiếu mới thở phào nhẹ nhõm, cô vừa định lê bước đi xuống thì nhìn thấy Lục Nhiên Thành khó chịu nhìn cô, bên cạnh còn có cô gái lạ, mà cô gái đó ngồi gần cậu như vậy không tức giận sao?
Cô sững lại khi nhìn thấy cô gái đó kéo tay áo khoác của Lục Nhiên Thành, Đinh Tiếu trợn mắt một cái rồi nhìn xung quanh lớp, đột nhiên im lặng không muốn nói cáo gì nữa.
“ Đinh Đinh! Ngồi với tôi này ” Đức Lâm dơ tay gọi cô lại.
Đinh Tiếu gật đầu xoay người đi về phía tổ một gần cửa, ngồi ở bàn số hai cùng Đức Lâm, trong đầu trống rỗng không nói thành lời, cô cũng không quay đầu lại, vừa nhìn Lê Tư Tư liền nhìn ra được Đinh Tiếu đang khó chịu.
Đây là lần đầu tiên Lê Tư Tư đứng bật dậy khiến Tiêu Tuấn Nam giật cả mình ngẩn đầu nhìn cô nàng “ Thầy ơi! em có thể đổi chỗ sang bàn ba tổ một không ạ? em cảm thấy chỗ này nhìn có chút bất tiện mắt em hình như có chút vấn đề rồi ” đám người Tống Thụy bất ngờ đưa mắt nhìn Lê Tư Tư đứng lên nhìn Lão Lưu lên tiếng.
Cô ở bên kia nghe cũng nhìn sang, Lê Tư Tư chưa từng đổi chỗ, cô nàng lúc nào cũng thích cạnh cửa sổ tổ bốn, vì nắng chiếu vào lại sáng sủa thoáng mát.
“ Thầy ơi em cũng muốn đổi ” Liễu Thanh cũng đứng bật dậy, cô không muốn Đinh Tiếu ngồi một mình ở đó, vừa rồi sắc mặt Đinh Tiếu không tốt chút nào.
Lão Lưu gật đầu vì là học sinh giỏi của lớp nên ông có chút ưu tiên “ Được vậy hai em cùng một bàn ”.
Hai người bên kia ôm cặp sách đi qua, thì Lê Tư Tư cùng Liễu Thanh cũng ngồi vào chỗ dưới Đinh Tiếu, Tống Thụy nhanh chóng nhân lúc Lão Lưu không để ý liền nhảy sang ngồi cùng Tiêu Tuấn Nam, thành tích cũng tốt, có thể kèm Tiêu Tuấn Nam.
Lư Mỹ đưa mắt nhìn Từ Cảnh, cảm thấy dáng vẻ thờ ơ đó thì cũng thở dài, thật muốn ngồi cùng đám người Đinh Tiếu mà.
Lục Nhiên Thành nhìn bóng lưng của Đinh Tiếu một lúc lâu, cô cũng không quay đầu lại nhìn cậu, mà trực tiếp đồng ý ngồi với Đức Lâm. Dương Ái không biết chuyện gì cho nên cũng không muốn quan tâm cho lắm, dù sao cậu ta chỉ cần ngồi cạnh Lục Nhiên Thành là được.
Cô quên mất Lục Nhiên Thành không gọi cô, hôm nay cậu ấy có việc nên đi từ sớm, sợ cô không thức nổi nên mới không gọi cô đi cùng, lần này xong rồi thật sự toi rồi.
Lưu Đại Đại nhất định không bỏ qua, học kỳ trước cô cũng không đi trễ như thế này, cô mặc chiếc quần thể dục đồng phục cùng với áo polo đồng phục trường mới đổi, bên ngoài là áo khoác dù của trường Tam Đại.
Đinh Tiếu mang giày ba chân bốn cẳng chạy đến trường, lần này để Lưu Đại Đại tự tay bắt được thì cô coi như chết chắc rồi.
Phải làm sao đây? sắp không kịp nữa rồi, chủ nhiệm chắc chắn không bỏ qua cho cô đâu.
Ở trên lớp hiện tại cũng bước vào việc sắp chổ ngồi rồi, Lê Tư Tư vẫn ngồi với Tiêu Tuấn Nam, Liễu Thanh sẽ ngồi với Tống Thụy ở bàn bên cạnh Tư Tư, Lư Mỹ và Từ Cảnh thì ngồi ở dưới Tống Thụy và Liễu Thanh chỉ có Lục Nhiên Thành vẫn ngồi ở phía sau Tiêu Tuấn Nam và Tư Tư bên cạnh còn trống mà tất nhiên nhân vật chưa đến là Đinh Tiếu phải ngồi ở đó rồi.
Nhưng mà thứ mọi người tò mò chính là học sinh mới kia, từ sớm đã nhiều người háo hức rồi. Thật không ngờ lại là con gái nha, Lưu Đại Đại ở bục giảng cô gái vừa bước vào chính là học sinh mới.
“ Mấy em đây là bạn mới lớp chúng ta trong học kỳ này, vừa chuyển từ nước ngoài về ” Lão Lưu tất bật giới thiệu học sinh mới đến.
“ Chào mọi người! mình tên Dương Ái mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn ” Dương Ái vừa giới thiệu vừa nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, ánh mắt chỉ hướng về một chỗ.
Mà chỗ đó chính là Lục Nhiên Thành đang gác chân thông thả chơi game không mấy quan tâm, chỉ có Tiêu Tuấn Nam là trợn tròn mắt quay xuống gọi cậu.
“ Lão Lục! Thanh mai trúc mã của cậu đến rồi ” Đây là người mà Lục Nhiên Thành lúc trước rất thích, hơn nữa theo cậu ta được biết thì mẹ của Lục Nhiên Thành vẫn hay gọi Dương Ái là con dâu.
Hàng chân mài của Lục Nhiên Thành nhíu nhíu lại ngẩn đầu nhìn lên, bắt gặp Dương Ái đang nhìn mình liền sững lại, cậu ta sao? cậu ta sao lại về nước rồi.
Lư Mỹ nhìn nhìn cảm thấy cô gái này hình như cảm giác quen quen, nhưng lại không nhớ ra là thế nào?
“ Em chọn một chỗ ngồi đi ” Lưu Đại Đại nhìn Dương Ái vô cùng vui vẻ lên tiếng.
Dương Ái gật đầu “ Thầy ơi em có thể ngồi cạnh bạn học Lục không? ” cậu ta chỉa tay về chỗ của Lục Nhiên Thành khiến mọi người trợn tròn mắt nhìn cậu rồi nhìn lại cậu ta.
Liễu Thanh suýt chút thì sặc cả nước đang uống.
“ Ừm ngồi đi ” Lưu Đại Đại gật đầu.
Đinh Tiếu lúc này cũng chạy đến “ Thầy ơi em đến trễ, em xin lỗi, là tại em quên cài báo thức ” cô sợ Lão Lưu lại mắng mình, cho nên liền chặn trước gật đầu lia lịa không hề để ý đến Dương Ái đang ngồi cạnh Lục Nhiên Thành.
“ Đinh Tiếu! Sao em lúc nào cũng trễ vậy hả? ” Lão Lưu nhìn cô không khỏi tức giận mà quát lớn.
“ Em biết rồi mà, lần sau em sẽ không đi trễ nữa, nhất định không trễ nữa ” Đinh Tiếu gật gù lia lịa không ngừng lên tiếng năn nỉ.
“ Về chỗ đi ” Lão Lưu cũng bất lực nhìn cô lên tiếng.
Lúc này Đinh Tiếu mới thở phào nhẹ nhõm, cô vừa định lê bước đi xuống thì nhìn thấy Lục Nhiên Thành khó chịu nhìn cô, bên cạnh còn có cô gái lạ, mà cô gái đó ngồi gần cậu như vậy không tức giận sao?
Cô sững lại khi nhìn thấy cô gái đó kéo tay áo khoác của Lục Nhiên Thành, Đinh Tiếu trợn mắt một cái rồi nhìn xung quanh lớp, đột nhiên im lặng không muốn nói cáo gì nữa.
“ Đinh Đinh! Ngồi với tôi này ” Đức Lâm dơ tay gọi cô lại.
Đinh Tiếu gật đầu xoay người đi về phía tổ một gần cửa, ngồi ở bàn số hai cùng Đức Lâm, trong đầu trống rỗng không nói thành lời, cô cũng không quay đầu lại, vừa nhìn Lê Tư Tư liền nhìn ra được Đinh Tiếu đang khó chịu.
Đây là lần đầu tiên Lê Tư Tư đứng bật dậy khiến Tiêu Tuấn Nam giật cả mình ngẩn đầu nhìn cô nàng “ Thầy ơi! em có thể đổi chỗ sang bàn ba tổ một không ạ? em cảm thấy chỗ này nhìn có chút bất tiện mắt em hình như có chút vấn đề rồi ” đám người Tống Thụy bất ngờ đưa mắt nhìn Lê Tư Tư đứng lên nhìn Lão Lưu lên tiếng.
Cô ở bên kia nghe cũng nhìn sang, Lê Tư Tư chưa từng đổi chỗ, cô nàng lúc nào cũng thích cạnh cửa sổ tổ bốn, vì nắng chiếu vào lại sáng sủa thoáng mát.
“ Thầy ơi em cũng muốn đổi ” Liễu Thanh cũng đứng bật dậy, cô không muốn Đinh Tiếu ngồi một mình ở đó, vừa rồi sắc mặt Đinh Tiếu không tốt chút nào.
Lão Lưu gật đầu vì là học sinh giỏi của lớp nên ông có chút ưu tiên “ Được vậy hai em cùng một bàn ”.
Hai người bên kia ôm cặp sách đi qua, thì Lê Tư Tư cùng Liễu Thanh cũng ngồi vào chỗ dưới Đinh Tiếu, Tống Thụy nhanh chóng nhân lúc Lão Lưu không để ý liền nhảy sang ngồi cùng Tiêu Tuấn Nam, thành tích cũng tốt, có thể kèm Tiêu Tuấn Nam.
Lư Mỹ đưa mắt nhìn Từ Cảnh, cảm thấy dáng vẻ thờ ơ đó thì cũng thở dài, thật muốn ngồi cùng đám người Đinh Tiếu mà.
Lục Nhiên Thành nhìn bóng lưng của Đinh Tiếu một lúc lâu, cô cũng không quay đầu lại nhìn cậu, mà trực tiếp đồng ý ngồi với Đức Lâm. Dương Ái không biết chuyện gì cho nên cũng không muốn quan tâm cho lắm, dù sao cậu ta chỉ cần ngồi cạnh Lục Nhiên Thành là được.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương