Bão Tố Hóa Bình Yên

Chương 12: Có mang theo giấy bút không, tôi ký tặng



Chiều thứ tư, sau một hồi năn nỉ ỉ ôi thì bác sĩ mới đồng ý cho cô xuất viện.

“Có người trả viện phí cho tôi rồi?”

“Ừ, ngày cô vừa nhập viện là bạn trai cô trả rồi, cái anh chàng đẹp trai cao cao mặc vest đen đấy.”

Nữ y tá không ngừng miêu tả dáng vẻ và nhan sắc của Sở Hàn, thậm chí không ngừng khen ngợi. Đây là lần đầu tiên cô gặp mỹ nam, chỉ tiếc là không kịp chụp ảnh lại thôi. Mà cô gái này cũng may mắn thật, có bạn trai đẹp trai như thế mà giấu giấu giếm giếm, không để anh ta trở lại đây.

“...” Người đó không những đưa cô đến bệnh viện mà còn trả viện phí, vậy mà cô lại cho rằng đầu óc anh ta không bình thường. Bây giờ biết tìm anh ra ở đâu để trả tiền?

Lê tấm thân nặng nề rời khỏi nơi đó, Hạ Băng trở về căn hộ của mình. Cô mỉm cười đáp lại lời chào hỏi của hai bác bảo vệ, sau đó đi lên lầu. Hình như khi có sự xuất hiện của chủ nhân, căn hộ dần dần thoát khỏi sự lạnh lẽo, hiu hắt mà lấy lại sức sống vốn có.

Ngày mai bắt đầu quay phim, do đó điều cô cần làm bây giờ là học thuộc kịch bản. Đáng lý ra hôm nay cô sẽ tham gia lễ bấm máy với đoàn, không ngờ vì ly cocktail có sữa tươi đó hành hạ cô mà cô đã bỏ lỡ dịp quan trọng này. Hình như ngoại trừ bốn người mà cô gặp vào thứ bảy tuần trước thì cô chẳng biết ai đóng vai nào cả.

“Mật Ngọt” là một bộ phim được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết học đường nổi tiếng cùng tên, nội dung chủ yếu kể về quá trình trưởng thành của nhân vật nữ chính. Gia tộc phá sản, bạn trai phản bội, cô ấy buộc phải gồng mình để bảo vệ bản thân và từng bước khôi phục gia tộc mình. Đương nhiên, đến cuối cùng, cô ấy hạnh phúc với nam chính và đạt được ước mơ.

Vai diễn mà Hạ Băng nhận được là bạn thân của nữ chính, gia cảnh bình thường có bố mẹ là công nhân viên chức. Nói đơn giản thì người bạn thân này luôn luôn ra tay giúp đỡ nữ chính, bên cạnh cô ấy lúc cần. Ngoại trừ việc bị bắt cóc và bị đâm vài nhát, cuộc đời cô ấy chẳng có gì xui xẻo cả.

Đúng thật là trái ngược với cô mà, nam châm hút vận xui lại diễn vai nữ hoàng may mắn. Mà biết đâu chừng sau khi nhận vai diễn này rồi thì đời cô khá khẩm lên một chút thì sao?



Sáng hôm sau, Hạ Băng đi đến trường quay. Vì địa điểm khá xa so với căn hộ của cô nên phí của một cuốc xe lần này là bảy mươi đô. Dù sao thì đây cũng là vì công việc nên cô không tiếc lắm.

Cô đến khá sớm, do đó ở đây chỉ có đạo diễn, phó đạo diễn và một vài nhân viên. Mọi người khá tò mò với cô gái này, vài người tiến lên trò chuyện. Chủ yếu họ muốn biết lý do vì sao đạo diễn lại chọn một người mới như Hạ Băng cho vai diễn quan trọng này, thực lực hay đi cửa sau.

“Tôi chưa từng gặp cô bao giờ cả. Cô đã từng tham gia diễn xuất một lần nào chưa?”



“Tôi chưa, đây là lần đầu.”

Chỉ qua vài câu nói ngắn ngủi nhưng những người nhân viên này nhanh chóng có cảm tình với Hạ Băng. Thứ nhất, trang phục cô mặc hôm nay cực kỳ đơn giản, không cầu kỳ hay màu mè sặc rỡ; thứ hai, cô chẳng có tí gì là khoa trương hay khoe mẽ cả, một cô gái dịu dàng và tinh tế; và cuối cùng, nhan sắc của cô ấy đẹp quá đi mất!

“Mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.”

“Tất nhiên tất nhiên.”

“Ảnh Đế Peter kìa!”

Một nhân viên vừa dứt lời, ánh mắt mọi người lập tức hướng về chàng trai nọ. Một dáng vóc mét tám, một bộ quần áo da màu đen sẫm, mái tóc bạch kim chói lóa kia đúng là tạo điểm nhấn giữa khung cảnh nhạt nhẽo này mà.

Hôm nay anh đặc biệt chọn khuyên tai chữ thập vì cho rằng nó sẽ giúp nhan sắc thăng hạng, quả nhiên khi nhìn thấy ánh mắt trái tim của mấy cô gái, Peter chỉ cười khẽ vì biết mình đã đúng. Với gương mặt điển trai này, làm gì có cô gái nào không xiêu lòng chứ?

Hạ Băng tựa lưng vào một cây gạo để nhẩm kịch bản, đột nhiên một cái đầu bất thình lình xuất hiện trước mặt khiến cô vung nắm đấm về phía đó. Cũng may là Peter đã nhanh tay chụp lấy, chứ nếu không có lẽ hai bên mặt anh không còn đều rồi.

“Anh anh anh…”

Nhìn cô gái lắp ba lắp bắp trước mặt, không hiểu vì sao anh lại buồn cười. Chẳng qua anh thấy cô ấy không đếm xỉa đến mình thì tiến lại làm quen, nào ngờ suýt nữa thì ăn đấm. Trông cô gái này không chỉ ngố mà còn bạo lực nữa…

“Tôi chỉ muốn chào hỏi, ai ngờ cô muốn đánh tôi.”

“Vì anh bất thình lình xuất hiện nên tôi mới bất ngờ… Khoan đã, anh có phải là Ảnh Đế Peter không?”

Trong thời gian nằm ở bệnh viện, cô nghiên cứu kha khá những minh tinh nổi tiếng. Đặc biệt, cô cực kỳ ấn tượng với vị này vì nhan sắc cực hạng và mái tóc bạch kim nổi bật không giống ai kia. Không nghĩ lần này cô lại có cơ hội diễn cùng anh ấy!

“Hửm, không ngờ em gái cũng biết tôi. Có mang theo giấy bút không, tôi ký tặng.” Vì em gái này đáng yêu nên anh tạm thời bỏ qua cú đấm khi nãy, cùng lắm sau này bảo cô ấy bồi thường là được chứ gì.
Chương trước Chương tiếp