Bão Tố Hóa Bình Yên
Chương 31: Cảm giác như thất tình vậy!
Lâm Oanh dặn dò Hạ Băng tthêm vài điều rồi cúp máy. Cô nhìn tin tức rẩm rộ trên mạng xã hội, gương mặt cũng chẳng có biểu hiện gì là đau lòng hay tức giận cả. Dù gì thì hai người cũng chia tay được một thời gian rồi, đâu còn lý do gì để cô phải lưu luyến hay tiếc nuối.
Điện thoại di động đột ngột sáng lên, là Peter gọi đến. Lần trước, trong phòng làm việc ở Viperlin, anh ta đã xin số điện thoại mới của cô để tiện liên lạc, mặc dù hai người cũng chẳng có gì để nói.
"Anh không có hẹn hò với Hạ Băng, anh thề!"
"Ừ, em ấy cũng vừa nói với em."
Peter nghĩ Lâm Oanh sẽ mắng anh hay đại loại vậy, không ngờ cô ấy lại thản nhiên đến thế. Đừng nói với anh rằng cô ấy không ghen hay là khó chịu gì đấy... Vậy thì biết trả lời như thế nào?
"Anh còn gì không?"
"À thì... anh sẽ điều tra xem ai là người tung tin đồn vớ vẩn đó, em không cần phải lo lắng."
"Vậy thì làm phiền anh rồi. Em cảm ơn anh trước nhé."
Peter cảm thấy có cái gì đó không ổn. Nghe giọng nói bình thường thản nhiên của Lâm Oanh khiến cho anh có chút không vui. Cô ấy chẳng hề để ý đến tin đồn đó nên không mảy may giận dữ với anh ư?
Biết rằng đã chia tay, tuy nhiên không hiểu vì sao anh lại cảm giác như bản thân đang thất tình vậy. Dù gì cũng từng là người yêu một thời gian dài, sự dửng dưng đó của cô... thật khiến người khác khó chịu mà.
"Ừ, vậy anh cúp máy đây."
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Peter nằm dài trên giường, đôi mắt vô thức nhìn lên trần nhà. Đột nhiên anh lại không muốn điều tra nữa, xem thử xem Lâm Oanh còn thờ ơ như thế không. Tuy nhiên, một lời đã hứa, dẫu có không muốn cũng phải làm.
Anh lập tức gọi cho quản lý của mình, nhờ anh ấy điều tra, đồng thời lên tiếng đính chính. Trong thời gian đó, Lâm Oanh cũng đăng một dòng trạng thái trên trang cá nhân.
[Xin chào, tôi là quản lý của diễn viên Hạ Băng. Tôi xin thay mặt diễn viên của mình thông báo cả hai chỉ là đồng nghiệp, và chúng tôi sẽ tìm người đứng sau tung tin đồn.]
Trước đây cô đã từng làm quản lý cho kha khá nghệ sĩ hạng A nổi tiếng, vì thế có không ít người hâm mộ biết cô, đa phần họ theo dõi tài khoản của cô để cập nhật hình ảnh của nghệ sĩ họ hâm mộ. Cô chọn cách này vì hai nguyên nhân: thông báo sự ra mắt của Hạ Băng, đồng thời biết đâu thu được một ít fan cho cô ấy.
Quả nhiên, ngay khi dòng trạng thái vừa cập nhật, tất cả tờ báo nháo nhác. Bên phía quản lý của Peter, Fei cũng lên tiếng giống cô. Dư luận đổi hướng, chuyển sang làm thám tử suy nghĩ người đứng sau. Dù Hạ Băng không tham gia lễ bấm máy nhưng bộ phim vấn được tuyên truyền rộng rãi, Đặng Huyền rơi vào tầm ngắm.
Lúc này, Đặng Huyền chỉ có thể ngồi co rúm một góc cầu nguyện. Vốn cô chỉ gửi cho quản lý những tấm ảnh đó để đợi ngày đăng lên, không ngờ chị ta lại chẳng suy nghĩ mà làm liền. Lúc đầu chẳng có vấn đề gì, tuy nhiên bây giờ mọi người lại chuyển tầm ngắm lên cô ta, Hạ Băng lại được "pr" tên tuổi rộng rãi, mục tiêu của co ta tan tành.
Hạ Băng chỉ có mỗi Lâm Oanh, một quản lý hèn mọn chẳng có quyền lực, vấn đề ở đây là Peter. Dù bên ngoài ai ai cũng cho rằng anh ta một một thân một mình, nhưng những ai ở trong giới lâu năm đều biết thân thế sau lưng.
Em họ của Sở Hàn, chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Sở đứng đầu Thanh Giang, nhiêu đó cũng đủ đè bẹp cô ta rồi.
Điện thoại di động liên tục vang lên, Đặng Huyền bực mình ném mạnh vào trong góc. Tiếng chuông tắt ngúm, màn hình nứt toạc, căn phòng trở lại sự yên tĩnh đáng sợ.
Điện thoại di động đột ngột sáng lên, là Peter gọi đến. Lần trước, trong phòng làm việc ở Viperlin, anh ta đã xin số điện thoại mới của cô để tiện liên lạc, mặc dù hai người cũng chẳng có gì để nói.
"Anh không có hẹn hò với Hạ Băng, anh thề!"
"Ừ, em ấy cũng vừa nói với em."
Peter nghĩ Lâm Oanh sẽ mắng anh hay đại loại vậy, không ngờ cô ấy lại thản nhiên đến thế. Đừng nói với anh rằng cô ấy không ghen hay là khó chịu gì đấy... Vậy thì biết trả lời như thế nào?
"Anh còn gì không?"
"À thì... anh sẽ điều tra xem ai là người tung tin đồn vớ vẩn đó, em không cần phải lo lắng."
"Vậy thì làm phiền anh rồi. Em cảm ơn anh trước nhé."
Peter cảm thấy có cái gì đó không ổn. Nghe giọng nói bình thường thản nhiên của Lâm Oanh khiến cho anh có chút không vui. Cô ấy chẳng hề để ý đến tin đồn đó nên không mảy may giận dữ với anh ư?
Biết rằng đã chia tay, tuy nhiên không hiểu vì sao anh lại cảm giác như bản thân đang thất tình vậy. Dù gì cũng từng là người yêu một thời gian dài, sự dửng dưng đó của cô... thật khiến người khác khó chịu mà.
"Ừ, vậy anh cúp máy đây."
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Peter nằm dài trên giường, đôi mắt vô thức nhìn lên trần nhà. Đột nhiên anh lại không muốn điều tra nữa, xem thử xem Lâm Oanh còn thờ ơ như thế không. Tuy nhiên, một lời đã hứa, dẫu có không muốn cũng phải làm.
Anh lập tức gọi cho quản lý của mình, nhờ anh ấy điều tra, đồng thời lên tiếng đính chính. Trong thời gian đó, Lâm Oanh cũng đăng một dòng trạng thái trên trang cá nhân.
[Xin chào, tôi là quản lý của diễn viên Hạ Băng. Tôi xin thay mặt diễn viên của mình thông báo cả hai chỉ là đồng nghiệp, và chúng tôi sẽ tìm người đứng sau tung tin đồn.]
Trước đây cô đã từng làm quản lý cho kha khá nghệ sĩ hạng A nổi tiếng, vì thế có không ít người hâm mộ biết cô, đa phần họ theo dõi tài khoản của cô để cập nhật hình ảnh của nghệ sĩ họ hâm mộ. Cô chọn cách này vì hai nguyên nhân: thông báo sự ra mắt của Hạ Băng, đồng thời biết đâu thu được một ít fan cho cô ấy.
Quả nhiên, ngay khi dòng trạng thái vừa cập nhật, tất cả tờ báo nháo nhác. Bên phía quản lý của Peter, Fei cũng lên tiếng giống cô. Dư luận đổi hướng, chuyển sang làm thám tử suy nghĩ người đứng sau. Dù Hạ Băng không tham gia lễ bấm máy nhưng bộ phim vấn được tuyên truyền rộng rãi, Đặng Huyền rơi vào tầm ngắm.
Lúc này, Đặng Huyền chỉ có thể ngồi co rúm một góc cầu nguyện. Vốn cô chỉ gửi cho quản lý những tấm ảnh đó để đợi ngày đăng lên, không ngờ chị ta lại chẳng suy nghĩ mà làm liền. Lúc đầu chẳng có vấn đề gì, tuy nhiên bây giờ mọi người lại chuyển tầm ngắm lên cô ta, Hạ Băng lại được "pr" tên tuổi rộng rãi, mục tiêu của co ta tan tành.
Hạ Băng chỉ có mỗi Lâm Oanh, một quản lý hèn mọn chẳng có quyền lực, vấn đề ở đây là Peter. Dù bên ngoài ai ai cũng cho rằng anh ta một một thân một mình, nhưng những ai ở trong giới lâu năm đều biết thân thế sau lưng.
Em họ của Sở Hàn, chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Sở đứng đầu Thanh Giang, nhiêu đó cũng đủ đè bẹp cô ta rồi.
Điện thoại di động liên tục vang lên, Đặng Huyền bực mình ném mạnh vào trong góc. Tiếng chuông tắt ngúm, màn hình nứt toạc, căn phòng trở lại sự yên tĩnh đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương