Bão Tố Hóa Bình Yên
Chương 32: Không đánh mà khai
Quản lý hai bên lên tiếng, tin đồn cũng tự khắc được lãng đi. Bây giờ tâm điểm chú ý của mọi người chính là Hạ Băng, tân binh đang tham gia bộ phim "Mật Ngọt" cùng Peter, và Đặng Huyền, người có khả năng đứng sau vụ lùm xùm này.
Nhìn lượt theo dõi ngày càng tăng trên trang cá nhân, nói không áp lực là nói dối. Những tưởng sau khi bộ phim công chiếu cô mới chính thức xuất hiện, nào ngờ mới quay được vài phân cảnh đã dính phải một scandal như thế, khiến cho cô chưa làm gì đã có người biết đến.
Bộ phim này là bàn đạp đầu tiên của cô, nó quyết định tương lai cô sau này. Nếu cô thành công được mọi người công nhận tài năng thì chắc chắn sẽ nổi tiếng; ngược lại, nếu diễn xuất của cô trong bộ phim này không thỏa mãn mọi người, họ sẽ lôi lại chuyện này để xỉa xói, và đương nhiên Đặng Huyền sẽ được tẩy trắng.
Nhắc đến Đặng Huyền mới nhớ, dù Lâm Oanh không nói nhưng cô cũng lờ mờ đoán được đó chính là cô ấy. Hai người vốn không thù không oán, lý do gì cô ấy lại làm như thế?
Mải mê suy nghĩ chuyện này, Hạ Băng quên béng một việc quan trọng. Cô đã quyết tâm giấu diếm Sở Hàn chuyện này, không ngờ ngay ngày hôm sau cô lại lên tin. Dù không biết là anh ấy có phải tuýp người hay lướt mạng xã hội, nhưng mà cô vẫn có cảm giác bất an.
Hôm nay không có cảnh quay, Hạ Băng ở nhà cả một ngày. Thứ hai là ngày khai giảng, do đó cô cần phải mua rất nhiều thứ cho lớp đại học. Cô vừa xem trước những mail thông báo của trường, vừa suy nghĩ xem nên giải thích với Sở Hàn như thế nào.
Đúng sáu giờ tối.
Nghe tiếng chuông cửa vang lên, trong lòng cô hơi lo lắng, nhưng vẫn ra ngoài mở cửa. Trang phục của Sở Hàn chưa bao giờ thay đổi cả, đồi giày da cùng với âu phục đen và mái tóc vuốt ngược.
Anh nhìn Hạ Băng, trái ngược với vẻ bình tĩnh bên ngoài, trong lòng lúc này bùng bùng lửa giận. Sáng nay, trong lúc làm việc, thái độ của Tư Minh cực kỳ kỳ lạ, sau một hồi tra hỏi thì cậu ta mới khai ra scandal này. Có trời mới biết đó lúc anh nổi điên như thế nào, không phải vì tập đoàn gặp vấn đề cần phải giải quyết thì anh đã xử lý luôn cô ta rồi.
Tư Minh bảo rắng chuyện này chưa cần đích thân anh phải ra tay, cứ để Peter "dặn dò yêu thương" vài câu với cô ta là được. Ngay sau đó, anh gọi điện cho cậu ta, lải nhải khoảng ba mươi lăm phút rồi mới vào chủ đề chính.
"Anh mới đi làm về à?"
"Phải, tháng này anh phải tăng ca. Em ở nhà có chuyện gì không?"
"Không có."
Hạ Băng hoàn toàn không nhận ra cơn giận của Sở Hàn, dù đó không phải là vì mình. Do dự một lát, cô đành mời anh vào trong nhà.
Đây là lần đầu tiên vào nơi ở của Hạ Băng, đột nhiên cơn giận của Sở Hàn bỗng chốc biến đi mất. Trang trí ngôi nhà cực kỳ đơn giản giống như tính cách của cô vậy, đặc biệt anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi đóa hoa bách hợp tặng cô ngày hôm đó được cắm vào lọ.
Sau khi pha trà, hai người ngồi đối diện nhau, khung cảnh hệt như cảnh tra khảo trong phim trinh thám vậy.
Đương nhiền, người tra khảo là Sở Hàn, còn Hạ Băng là phạm nhần.
"Lúc sáng, anh thấy em trên tin tức."
Sở Hàn lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này. Anh đang suy nghĩ xem bản thân phải giả vờ như thế này đến mấy phút nữa.
"Chỉ là... ừm... em tình cờ ký hợp đồng với công ty giải trí Viperlin, sau đó tham gia thử vai. May mắn được thông qua, em nhận được một vai phụ trong bộ phim. Còn về chuyện lúc sáng, em hoàn toàn không liên quan gì cả, một người trong đoàn cố tình làm như vậy thôi. Em cũng không có ý định giấu anh đâu, chỉ là quản lý của em không cho phép em yêu đương trong thời gian hoạt động nghệ thuật thôi."
Sở Hàn chỉ nói một câu đơn giản, Hạ Băng lại khai hết tất tần tật thông tin. Với những lời này, anh chỉ có thể thầm thở dài trong lòng. Cô gái này ngây thơ quá đi mất, đây gọi là không đánh mà khai đấy!
Nhìn lượt theo dõi ngày càng tăng trên trang cá nhân, nói không áp lực là nói dối. Những tưởng sau khi bộ phim công chiếu cô mới chính thức xuất hiện, nào ngờ mới quay được vài phân cảnh đã dính phải một scandal như thế, khiến cho cô chưa làm gì đã có người biết đến.
Bộ phim này là bàn đạp đầu tiên của cô, nó quyết định tương lai cô sau này. Nếu cô thành công được mọi người công nhận tài năng thì chắc chắn sẽ nổi tiếng; ngược lại, nếu diễn xuất của cô trong bộ phim này không thỏa mãn mọi người, họ sẽ lôi lại chuyện này để xỉa xói, và đương nhiên Đặng Huyền sẽ được tẩy trắng.
Nhắc đến Đặng Huyền mới nhớ, dù Lâm Oanh không nói nhưng cô cũng lờ mờ đoán được đó chính là cô ấy. Hai người vốn không thù không oán, lý do gì cô ấy lại làm như thế?
Mải mê suy nghĩ chuyện này, Hạ Băng quên béng một việc quan trọng. Cô đã quyết tâm giấu diếm Sở Hàn chuyện này, không ngờ ngay ngày hôm sau cô lại lên tin. Dù không biết là anh ấy có phải tuýp người hay lướt mạng xã hội, nhưng mà cô vẫn có cảm giác bất an.
Hôm nay không có cảnh quay, Hạ Băng ở nhà cả một ngày. Thứ hai là ngày khai giảng, do đó cô cần phải mua rất nhiều thứ cho lớp đại học. Cô vừa xem trước những mail thông báo của trường, vừa suy nghĩ xem nên giải thích với Sở Hàn như thế nào.
Đúng sáu giờ tối.
Nghe tiếng chuông cửa vang lên, trong lòng cô hơi lo lắng, nhưng vẫn ra ngoài mở cửa. Trang phục của Sở Hàn chưa bao giờ thay đổi cả, đồi giày da cùng với âu phục đen và mái tóc vuốt ngược.
Anh nhìn Hạ Băng, trái ngược với vẻ bình tĩnh bên ngoài, trong lòng lúc này bùng bùng lửa giận. Sáng nay, trong lúc làm việc, thái độ của Tư Minh cực kỳ kỳ lạ, sau một hồi tra hỏi thì cậu ta mới khai ra scandal này. Có trời mới biết đó lúc anh nổi điên như thế nào, không phải vì tập đoàn gặp vấn đề cần phải giải quyết thì anh đã xử lý luôn cô ta rồi.
Tư Minh bảo rắng chuyện này chưa cần đích thân anh phải ra tay, cứ để Peter "dặn dò yêu thương" vài câu với cô ta là được. Ngay sau đó, anh gọi điện cho cậu ta, lải nhải khoảng ba mươi lăm phút rồi mới vào chủ đề chính.
"Anh mới đi làm về à?"
"Phải, tháng này anh phải tăng ca. Em ở nhà có chuyện gì không?"
"Không có."
Hạ Băng hoàn toàn không nhận ra cơn giận của Sở Hàn, dù đó không phải là vì mình. Do dự một lát, cô đành mời anh vào trong nhà.
Đây là lần đầu tiên vào nơi ở của Hạ Băng, đột nhiên cơn giận của Sở Hàn bỗng chốc biến đi mất. Trang trí ngôi nhà cực kỳ đơn giản giống như tính cách của cô vậy, đặc biệt anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi đóa hoa bách hợp tặng cô ngày hôm đó được cắm vào lọ.
Sau khi pha trà, hai người ngồi đối diện nhau, khung cảnh hệt như cảnh tra khảo trong phim trinh thám vậy.
Đương nhiền, người tra khảo là Sở Hàn, còn Hạ Băng là phạm nhần.
"Lúc sáng, anh thấy em trên tin tức."
Sở Hàn lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này. Anh đang suy nghĩ xem bản thân phải giả vờ như thế này đến mấy phút nữa.
"Chỉ là... ừm... em tình cờ ký hợp đồng với công ty giải trí Viperlin, sau đó tham gia thử vai. May mắn được thông qua, em nhận được một vai phụ trong bộ phim. Còn về chuyện lúc sáng, em hoàn toàn không liên quan gì cả, một người trong đoàn cố tình làm như vậy thôi. Em cũng không có ý định giấu anh đâu, chỉ là quản lý của em không cho phép em yêu đương trong thời gian hoạt động nghệ thuật thôi."
Sở Hàn chỉ nói một câu đơn giản, Hạ Băng lại khai hết tất tần tật thông tin. Với những lời này, anh chỉ có thể thầm thở dài trong lòng. Cô gái này ngây thơ quá đi mất, đây gọi là không đánh mà khai đấy!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương