Bão Tố Hóa Bình Yên

Chương 90: Vì sao chị lại nói chuyện với em?



Hạ Băng nhắn tin với Sở Hàn được khoảng mười phút thì ba nhóm kia mới đến nơi. Nhìn Hạ Băng và Nguyễn Quân đang ngồi bấm điện thoại ở đó, trong lòng họ ít nhiều có chút không vui, nói chính xác hơn là ghen tị.

Cũng là con người như nhau, tại sao hai người đó lúc nào cũng hoàn thành xuất sắc thử thách trong khi bọn họ lại vất vả như thế? Chẳng lẽ ban tổ chức thiên vị, cố ý tiết lộ toàn bộ thử thách để hai người họ chuẩn bị sẵn?

Người duy nhất không quan tâm đến cơn mệt của mình mà chạy thẳng lại phía Hạ Băng chính là Tuyết Uyên.

Thật ra trong lòng cô cũng có bất mãn, nhưng không phải với cô em gái mười chín tuổi này mà là chàng trai trong đội. Cô được đào tạo như một người mẫu, vì thể cô đã tập luyện catwalk không biết bao nhiêu địa hình với đôi giày cao gót, thậm chí đôi lúc trang phục vô cùng nặng nề, nhưng không vì thế mà cô ngừng cổ gắng. Tuy nhiên, tên nhóc đó đi được một lát lại kêu mệt, mới chỉ nửa tiếng trôi qua mà cậu ta đã ăn sạch thức ăn của mình, đề rồi sau đó hỏi xin cô.

Cô chỉ để lại vỏn vẹn túi bánh quy mà sáng nay Hạ Băng cho mình, tuy nhiền khi cô không đồng ý đưa, gương mặt cậu ta có vẻ không vui.

Cũng chả sao cả.

"Chị Tuyết Uyên." Hạ Băng lịch sự chào một tiếng, còn không quên giúp cô gái lau mồ hôi.

"Chị biết ngay là em sẽ đến đầu tiên mà. Hạ Băng giỏi quá đi mất!"

Nếu như để ý kỹ, tất cả mọi người đều thấy trong đây có ba nhóm: Hạ Băng và Tuyết Uyên, hai cô gái diễn viên, nhóm nhạc bốn chàng trai kia.

Sau khi ban tổ chức tuyên bố kết quả, mọi người vào trong biệt thự nghỉ ngơi. Để tránh phiền phức, Tuyết Uyên liền bảo mình sẽ cùng Hạ Băng ở một phòng. Hạ Băng cũng chẳng thân với ai, hơn nữa cô cảm giác hai cô gái kia không thích mình nên lập tức đồng ý.

Trong phòng, ai làm việc nấy, hoàn toàn không ảnh hưởng đến đối phương. Hạ Băng chăm chú nhắn tin với Sở Hàn, còn Tuyết Uyên cặm cụi cày game.

Đột ngột Hạ Băng lên tiếng: "Em có thể hỏi chị một câu không?"

"Hửm?" Tuyết Uyên nhìn về phía cô gái, dáng vẻ khá mong chờ vào câu hỏi.



"Vì sao... chị lại nói chuyện với em ạ?"

Nghe xong, Tuyết Uyên có chút ngạc nhiên, sau đó bật cười. Lần đầu tiên cô thấy một người đáng yêu như thế trong showbiz, không cần vòng vo mà vào thẳng chủ đề.

"Chẳng biết nữa, chắc là chị thích cách nói chuyện của em."

Cô đã giao tiếp với hai cô gái kia vào ngày đầu tiên, quả thật không còn từ nào để diễn tả. Cả ba người đều là diễn viên mới, chỉ tham gia một vài tác phẩm và đang trong quá trình tăng độ nhận diện, ấy thế mà hai cô gái kia cứ tỏ vẻ bản thân họ là nhất, ai nhìn thấy cũng phải cúi chào.

Có thể nói đây là thái độ "được" nhiều người ghét nhất.

Thấy Tuyết Uyên không nói gì thêm, Hạ Băng cũng chẳng hỏi thêm nữa, cứ coi như lời của chị ấy là thật đi.

Bổng vài giây sau, Tuyết Uyên lên tiếng: "Vì chị thích người thật thà."

Chớp mắt, tám ngày còn lại đã trôi qua. Hạ Băng giống như được thần may mắn ủng hộ vậy, vì xuyên suốt cả mười thử thách, cô đều đứng đầu, kể cả thử thách cá nhân lẫn đồng đội. Đặc biệt, trong những thử thách với

Tuyết Uyên là đồng đội, hai người ăn ý đền không ngờ.

Qua chương trình, người mà Hạ Băng thân thiết nhất có lẽ chính là chị ấy, sau đó là nhóm nhạc nam kia; về phần hai cô diễn viên, cô chỉ dừng ở mức xã giao.

Sau khi chào tạm biệt mọi người, Hạ Băng bèn trở về căn hộ.

Dù mới tạm xa nơi này mười ngày nhưng cô cảm giác nó đã trôi qua một tháng vậy. Vài ngày nữa là cô bắt đầu bộ phim mới, vì thế cô muốn dành chút ít thời gian hiếm hoi này để nghỉ ngơi.

Nói là nghỉ ngơi nhưng thực chất cô muốn hẹn hò cùng Sở Hàn. Ngày mai là chủ nhật, biết đâu...
Chương trước Chương tiếp