Bão Tố Hóa Bình Yên
Chương 91: Bộ phim mới
Đợi đến tối, Sở Hàn cũng trở về. Vốn dĩ lúc đầu hai người còn lo lắng về cánh nhà báo nên mua hai căn hộ, nhưng có vẻ như anh chỉ xem bên kia là nơi cất đồ thôi, còn bên có bạn gái mới là nơi ở của mình.
Dù sao thì mối quan hệ giữa hai người cũng tiến triển khá nhanh, hơn nữa an ninh ở đây vô cùng tốt, bảo mật toàn bộ thông tin cá nhân của chủ thuê, vì thế anh quyết định chuyển sang đây sống cùng bạn gái luôn.
Hôm nay tâm trạng của Hạ Băng rất tốt, cô chủ động nấu không ít món ngon cho bạn trai, toàn là những món mới mà cô vừa tìm hiểu được. Cũng nhờ có chương trình, cô may mắn gặp một cựu đầu bếp, người từng bôn ba khắp nơi chỉ để tìm ra món ăn riêng cho bản thân. Ông ấy sẵn sàng chỉ dạy cho cô những sai sót trong cách nấu nướng của cô, còn tặng cô một quyển sổ công thức chép tay của mình.
Khi hỏi lý do, ông chỉ bảo rằng đây là phần thưởng cho nổ lực của cô.
"Quà gặp mặt sau bấy nhiêu ngày của em à?" Nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, Sở Hàn chỉ cười.
"Còn hơn là không. Anh muốn ăn trước, hay là tắm trước?"
"Ăn đi."
Trước ánh mắt mong đợi của Hạ Băng, Sở Hàn nếm thử một miếng thịt. Anh nhìn cô gái, hỏi rằng có phải cô đã lén đi học nấu ăn trong thời gian qua không.
"Chỉ mới mười ngày, mà có vẻ em lên tay rồi nhỉ? Ngon thật đấy."
"Đương nhiên, bạn gái của anh không có gì mà không biết làm cả."
Sau khi ăn, hai người lại cùng nhau rửa bát. Xong xuôi, cả hai lại cùng nhau xem phim.
Thỉnh thoảng Hạ Băng cảm giác cuộc sống của họ như những đôi vợ chồng lớn tuổi, cứ nhẹ nhàng mà trôi qua từng ngày. Đương nhiên, đối với cô, nó chẳng còn gì tuyệt vời bằng.
"Ngày mai em muốn đi đâu không?"
"Ngày mai anh muốn đi đâu không?"
Hai người cất lời cùng lúc, sau đó lại bật cười ha hả. Cuối cùng, sau một lúc bàn bạc, hai người lại lựa chọn dành cả ngày ở nhà thư giãn.
Sau vài ngày nghỉ ngơi, cuối cùng bộ phim mới của Hạ Băng cũng chính thức khai máy. Lần này vòng tuyển chọn được tiến hành vô cùng nghiêm ngặt, vì thế ai đảm nhận vai nào đều được bảo mật.
Mọi người chỉ biết Trịnh Tuấn chọn một diễn viên mới đảm nhận vai chính, nhưng họ nào ngờ toàn bộ mọi người ở đây đều là tân binh. Khi một người trong đoàn tò mò, ông chỉ bảo: "Tôi thấy họ hợp vai."
Nếu không phải Trịnh Tuấn là một đạo diễn biết nhìn người, có lẽ họ cũng không đủ tin tưởng ông để tham gia vào bộ phim này. Ngoại trừ Hạ Băng có một vai phụ, tất cả những người còn lại đều là lần đầu đóng phim.
Đương nhiên, bên cạnh mặt xấu cũng có mặt tốt. Vì đều là người mới nên mọi người có vẻ cởi mở hơn, thái độ ai nấy đều tích cực. Việc giao tiếp với đồng nghiệp cũng ảnh hưởng không ít đến sự thành công của một bộ phim.
Hạ Băng được mọi người vây quanh. Mặc dù không quen nhưng cô vẫn vui vẻ nói chuyện cùng mọi người, không có chút thái độ khó chịu hay bất mãn nào.
Nhìn cảnh trước mặt, Trịnh Tuấn hài lòng gật đầu. Với tình hình khả quan này, chỉ cần hai đến ba tháng là quay xong.
Có lẽ vẫn kịp để Hạ Băng tham gia vào giải thưởng phim tháng hai năm sau.
Tuy nhiên, người tính không bằng trời tính, mặc dù mối quan hệ giữa những thành viên khá tốt, nhưng họ vốn dĩ đều chưa có kinh nghiệm, vì thế không tránh khỏi việc mắc lỗi sai. Thậm chí, có một vài cảnh quay ngắn phải mất cả nửa ngày mới hoàn thành.
Dù sao thì mối quan hệ giữa hai người cũng tiến triển khá nhanh, hơn nữa an ninh ở đây vô cùng tốt, bảo mật toàn bộ thông tin cá nhân của chủ thuê, vì thế anh quyết định chuyển sang đây sống cùng bạn gái luôn.
Hôm nay tâm trạng của Hạ Băng rất tốt, cô chủ động nấu không ít món ngon cho bạn trai, toàn là những món mới mà cô vừa tìm hiểu được. Cũng nhờ có chương trình, cô may mắn gặp một cựu đầu bếp, người từng bôn ba khắp nơi chỉ để tìm ra món ăn riêng cho bản thân. Ông ấy sẵn sàng chỉ dạy cho cô những sai sót trong cách nấu nướng của cô, còn tặng cô một quyển sổ công thức chép tay của mình.
Khi hỏi lý do, ông chỉ bảo rằng đây là phần thưởng cho nổ lực của cô.
"Quà gặp mặt sau bấy nhiêu ngày của em à?" Nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, Sở Hàn chỉ cười.
"Còn hơn là không. Anh muốn ăn trước, hay là tắm trước?"
"Ăn đi."
Trước ánh mắt mong đợi của Hạ Băng, Sở Hàn nếm thử một miếng thịt. Anh nhìn cô gái, hỏi rằng có phải cô đã lén đi học nấu ăn trong thời gian qua không.
"Chỉ mới mười ngày, mà có vẻ em lên tay rồi nhỉ? Ngon thật đấy."
"Đương nhiên, bạn gái của anh không có gì mà không biết làm cả."
Sau khi ăn, hai người lại cùng nhau rửa bát. Xong xuôi, cả hai lại cùng nhau xem phim.
Thỉnh thoảng Hạ Băng cảm giác cuộc sống của họ như những đôi vợ chồng lớn tuổi, cứ nhẹ nhàng mà trôi qua từng ngày. Đương nhiên, đối với cô, nó chẳng còn gì tuyệt vời bằng.
"Ngày mai em muốn đi đâu không?"
"Ngày mai anh muốn đi đâu không?"
Hai người cất lời cùng lúc, sau đó lại bật cười ha hả. Cuối cùng, sau một lúc bàn bạc, hai người lại lựa chọn dành cả ngày ở nhà thư giãn.
Sau vài ngày nghỉ ngơi, cuối cùng bộ phim mới của Hạ Băng cũng chính thức khai máy. Lần này vòng tuyển chọn được tiến hành vô cùng nghiêm ngặt, vì thế ai đảm nhận vai nào đều được bảo mật.
Mọi người chỉ biết Trịnh Tuấn chọn một diễn viên mới đảm nhận vai chính, nhưng họ nào ngờ toàn bộ mọi người ở đây đều là tân binh. Khi một người trong đoàn tò mò, ông chỉ bảo: "Tôi thấy họ hợp vai."
Nếu không phải Trịnh Tuấn là một đạo diễn biết nhìn người, có lẽ họ cũng không đủ tin tưởng ông để tham gia vào bộ phim này. Ngoại trừ Hạ Băng có một vai phụ, tất cả những người còn lại đều là lần đầu đóng phim.
Đương nhiên, bên cạnh mặt xấu cũng có mặt tốt. Vì đều là người mới nên mọi người có vẻ cởi mở hơn, thái độ ai nấy đều tích cực. Việc giao tiếp với đồng nghiệp cũng ảnh hưởng không ít đến sự thành công của một bộ phim.
Hạ Băng được mọi người vây quanh. Mặc dù không quen nhưng cô vẫn vui vẻ nói chuyện cùng mọi người, không có chút thái độ khó chịu hay bất mãn nào.
Nhìn cảnh trước mặt, Trịnh Tuấn hài lòng gật đầu. Với tình hình khả quan này, chỉ cần hai đến ba tháng là quay xong.
Có lẽ vẫn kịp để Hạ Băng tham gia vào giải thưởng phim tháng hai năm sau.
Tuy nhiên, người tính không bằng trời tính, mặc dù mối quan hệ giữa những thành viên khá tốt, nhưng họ vốn dĩ đều chưa có kinh nghiệm, vì thế không tránh khỏi việc mắc lỗi sai. Thậm chí, có một vài cảnh quay ngắn phải mất cả nửa ngày mới hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương