Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!
Chương 13
" Kình Ngọc, tay cậu bị sao vậy? "
Sáng ra Lục Vũ Minh để ý trên tay Kình Ngọc có dán băng cá nhân nên quan tâm hỏi
" Không có gì, chỉ là không cẩn thận làm đứt. "
" Dù chỉ là vết thương nhỏ cũng làm tớ đau lòng lắm đó. "
Vậy thì tiếp tục đau lòng vì tôi đi.
Kình Ngọc thầm che giấu ý nghĩ trong lòng, lấy ra phần ăn trưa hôm nay
" Vậy cậu phải ăn hết chỗ bánh sandwich này đấy. "
" Được, tớ sẽ ăn hết! "
Nhìn người ăn ngon lành, khoé miệng hắn càng thêm sâu, tay vươn ra vô thức xoa đầu cậu
Mềm thật...
Lục Vũ Minh biết mình được Kình Ngọc xoa đầu mà vẫn tỏ ra tự nhiên dù có hơi nhột
**
Gần đây Lục Vũ Minh có cảm giác Kình Ngọc đã mở lòng hơn, còn có chút dính người
Thậm chí cô còn không ngại đề nghị giáo viên đổi chỗ cho hai người ngồi cạnh nhau để tiện việc kèm học nhưng giáo viên chủ nhiệm đã không đồng ý
" Lục ca! Hôm nay đi ăn với bọn em nha! "
Đám đàn em của Lục Vũ Minh xúm lại gần cậu liền bị Kình Ngọc chắn ngang, nhíu mày khó chịu ra mặt
" Không, cậu ấy phải đi với tôi. "
" Lục ca, mau nói gì đi, anh để chị ấy quản lý mình như vậy? "
Đám đàn em ánh mắt mong ngóng nhìn về cậu nhưng dù vậy cậu cũng không chút động lòng
" Bạn gái tôi đã nói không được đi thì tôi không đi. "
Đám đàn em ngẩn người
Từ khi nào Lục ca của bọn họ lại trở nên ngoan ngoãn thế? Vậy thật sự đã si mê nữ sinh này đến điên rồi sao?
" Vậy thì em nói luôn, chiều nay có buổi giao lưu với học sinh trường khác, anh có đi không? "
Cậu vốn ghét mấy nơi phải giao lưu nên tính dứt khoát trả lời " Tất nhiên là k_ "
Hệ thống: [ Không được! Buổi giao lưu này cậu chắc chắn phải đi! Nếu không kịch bản sẽ thay đổi rất nhiều! ]
' Cái gì!? Nói rõ xem. '
[ Trong buổi giao lưu...nói đúng hơn là buổi ăn chơi thì sẽ có nam chính ở đó và cốt truyện ẩn đó là nam chính và cậu quen biết nhau sớm hơn nữ chính, sau khi kết nghĩa anh em thì cậu đã gợi ý cho nam chính đậu trường cấp 3 Đông Hạ. Đó chính là cơ duyên cho nam chính và nữ chính gặp nhau! ]
' Gì vậy trời!? Sao nam phụ tôi lại dính dáng với nam chính vậy chứ! '
[ Dù không muốn cũng phải muốn! Nếu cậu làm thay đổi kịch bản thì tôi cũng không bảo kê cậu được đâu. ]
Cậu mấp máy do dự, đành tuân theo
" Thôi được, anh sẽ đi cùng. "
Lục Vũ Minh vừa nói dứt lời, Kình Ngọc liền phản đối
" Không được! "
Đám đàn em đều thấy được sự hung dữ trong mắt cô liền đứng ra nói thay
" Chị dâu thật giữ người quá...Lục ca cũng lâu rồi không đi với bọn em mà, đề anh ấy đi một hôm thôi rồi trả lại nguyên vẹn cho chị... "
" Nếu cậu ấy đi thì tôi sẽ đi. "
Lục Vũ Minh lên tiếng ngăn cản, dù biết cô sẽ buồn
" Chỉ mình tớ đi thôi, cậu không cần lo đâu, tớ chỉ đi nói chuyện lát thôi mà "
Nếu để nữ chính gặp mặt nam chính sớm thì kịch bản sẽ nát tanh bành rồi.
" Nói chuyện gì? Cậu nói chuyện với tôi không đủ à? "
Thấy dáng vẻ đầy tủi thân của cô, cậu thấy tội lỗi đầy mình nhưng nhiệm vụ vẫn là nhiệm vụ
" Chỉ là chút chuyện con trai với nhau thôi, tớ sẽ nhắn tin cho cậu mà. "
Lần này Kình Ngọc có vẻ cuối cùng cũng buông lỏng, bất đắc dĩ thoả hiệp
" Được rồi, chỉ lần này thôi. "
Một trong đám đàn em nam thấy thế tiến tới nói nhỏ với Lục Vũ Minh
" Mới yêu chưa bao lâu mà chị dâu gia trưởng với anh quá vậy? Mốt lấy về là khổ lắm đó. "
Dường như giác quan thứ 6 của Kình Ngọc rất nhạy, trừng mắt nhìn về phía nam sinh kia
" Đang nói xấu tôi sao? "
" Không có ạ! "
Sáng ra Lục Vũ Minh để ý trên tay Kình Ngọc có dán băng cá nhân nên quan tâm hỏi
" Không có gì, chỉ là không cẩn thận làm đứt. "
" Dù chỉ là vết thương nhỏ cũng làm tớ đau lòng lắm đó. "
Vậy thì tiếp tục đau lòng vì tôi đi.
Kình Ngọc thầm che giấu ý nghĩ trong lòng, lấy ra phần ăn trưa hôm nay
" Vậy cậu phải ăn hết chỗ bánh sandwich này đấy. "
" Được, tớ sẽ ăn hết! "
Nhìn người ăn ngon lành, khoé miệng hắn càng thêm sâu, tay vươn ra vô thức xoa đầu cậu
Mềm thật...
Lục Vũ Minh biết mình được Kình Ngọc xoa đầu mà vẫn tỏ ra tự nhiên dù có hơi nhột
**
Gần đây Lục Vũ Minh có cảm giác Kình Ngọc đã mở lòng hơn, còn có chút dính người
Thậm chí cô còn không ngại đề nghị giáo viên đổi chỗ cho hai người ngồi cạnh nhau để tiện việc kèm học nhưng giáo viên chủ nhiệm đã không đồng ý
" Lục ca! Hôm nay đi ăn với bọn em nha! "
Đám đàn em của Lục Vũ Minh xúm lại gần cậu liền bị Kình Ngọc chắn ngang, nhíu mày khó chịu ra mặt
" Không, cậu ấy phải đi với tôi. "
" Lục ca, mau nói gì đi, anh để chị ấy quản lý mình như vậy? "
Đám đàn em ánh mắt mong ngóng nhìn về cậu nhưng dù vậy cậu cũng không chút động lòng
" Bạn gái tôi đã nói không được đi thì tôi không đi. "
Đám đàn em ngẩn người
Từ khi nào Lục ca của bọn họ lại trở nên ngoan ngoãn thế? Vậy thật sự đã si mê nữ sinh này đến điên rồi sao?
" Vậy thì em nói luôn, chiều nay có buổi giao lưu với học sinh trường khác, anh có đi không? "
Cậu vốn ghét mấy nơi phải giao lưu nên tính dứt khoát trả lời " Tất nhiên là k_ "
Hệ thống: [ Không được! Buổi giao lưu này cậu chắc chắn phải đi! Nếu không kịch bản sẽ thay đổi rất nhiều! ]
' Cái gì!? Nói rõ xem. '
[ Trong buổi giao lưu...nói đúng hơn là buổi ăn chơi thì sẽ có nam chính ở đó và cốt truyện ẩn đó là nam chính và cậu quen biết nhau sớm hơn nữ chính, sau khi kết nghĩa anh em thì cậu đã gợi ý cho nam chính đậu trường cấp 3 Đông Hạ. Đó chính là cơ duyên cho nam chính và nữ chính gặp nhau! ]
' Gì vậy trời!? Sao nam phụ tôi lại dính dáng với nam chính vậy chứ! '
[ Dù không muốn cũng phải muốn! Nếu cậu làm thay đổi kịch bản thì tôi cũng không bảo kê cậu được đâu. ]
Cậu mấp máy do dự, đành tuân theo
" Thôi được, anh sẽ đi cùng. "
Lục Vũ Minh vừa nói dứt lời, Kình Ngọc liền phản đối
" Không được! "
Đám đàn em đều thấy được sự hung dữ trong mắt cô liền đứng ra nói thay
" Chị dâu thật giữ người quá...Lục ca cũng lâu rồi không đi với bọn em mà, đề anh ấy đi một hôm thôi rồi trả lại nguyên vẹn cho chị... "
" Nếu cậu ấy đi thì tôi sẽ đi. "
Lục Vũ Minh lên tiếng ngăn cản, dù biết cô sẽ buồn
" Chỉ mình tớ đi thôi, cậu không cần lo đâu, tớ chỉ đi nói chuyện lát thôi mà "
Nếu để nữ chính gặp mặt nam chính sớm thì kịch bản sẽ nát tanh bành rồi.
" Nói chuyện gì? Cậu nói chuyện với tôi không đủ à? "
Thấy dáng vẻ đầy tủi thân của cô, cậu thấy tội lỗi đầy mình nhưng nhiệm vụ vẫn là nhiệm vụ
" Chỉ là chút chuyện con trai với nhau thôi, tớ sẽ nhắn tin cho cậu mà. "
Lần này Kình Ngọc có vẻ cuối cùng cũng buông lỏng, bất đắc dĩ thoả hiệp
" Được rồi, chỉ lần này thôi. "
Một trong đám đàn em nam thấy thế tiến tới nói nhỏ với Lục Vũ Minh
" Mới yêu chưa bao lâu mà chị dâu gia trưởng với anh quá vậy? Mốt lấy về là khổ lắm đó. "
Dường như giác quan thứ 6 của Kình Ngọc rất nhạy, trừng mắt nhìn về phía nam sinh kia
" Đang nói xấu tôi sao? "
" Không có ạ! "
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương