Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi
Chương 11: Em chồng đến chơi nhà.
Khi Phúc Hưng mở cửa ra thì thấy Phúc Khang đang đứng trước cửa, anh hỏi:
-Em đến đây làm gì?
Phúc Khang vừa trả lời vừa né sang anh trai đi vào nhà:
-Mẹ kêu em đem đồ đến cho chị dâu.
Anh bước vào sau mà mày nhíu lại còn người em trai vô số tội kia vẫn vô tư vừa đi vừa gọi:
-Chị dâu mẹ kêu em đem đồ đến cho chị nè!
Anna nghe thấy có người gọi tên mình liền vội chạy ra, nhìn thấy Phúc Khang cô lên tiếng nói:
-Felix cậu mới đến chơi à?
-Ừm, mẹ kêu tớ cầm cái này đến cho cậu nè!
-Là gì vậy?
-Mình không biết hình như là tổ yến và thuốc bổ gì đó.
Lúc này Phúc Hưng đã đi vào đến nơi nói:
-Chị dâu của em có bệnh gì đâu mà cần uống thuốc.
-Không phải đâu anh hai em nghe mẹ nói thuốc này uống giúp hai người sớm có con đó mà.
Lúc này thì hai người Phúc Hưng và Anna nhìn nhau, anh lên tiếng nói:
-Chị dâu của em còn nhỏ huống chi bây giờ bọn anh chưa muốn có con.
-Em không biết em chỉ có nhiệm vụ đem sang đây thôi.
Nói rồi Phúc Khang đem thuốc vào để trên bàn, lúc này anh nhìn thấy bàn thức ăn mà Anna vừa nấu xong, quay ra anh hỏi:
-Hai người vẫn chưa ăn tối à?
Anna gật đầu và hỏi:
-Vậy cậu đã ăn chưa hay là ngồi xuống ăn với chúng tôi đi.
-Được.
Chỉ đợi Anna nói có nhiêu là Phúc Khang rất tự nhiên đi sới cơm cho cả ba người, còn người đàn ông phía sau tự nhiên cảm thấy tức ngan, nhưng rồi thôi dù sao cậu ấy cũng là em trai của anh mà.
Về phần Phúc Khang không phải đương không mà anh tự nhiên như thế ở nhà anh trai, mà đây là nhiệm vụ của mẹ Lê giao anh phải đến giả vờ xem hai người có là vợ chồng thật không?
Bởi vì mẹ Lê nghi ngờ Phúc Hưng đang đóng kịch với bà, nhưng mà anh với Anna lại là bạn thân hồi đi học vì thế Phúc Khang mới thoải mái như thế.
Trên bàn ăn hai người đang nói chuyện với nhau rom rã, còn một người thì ngồi im lặng khuôn mặt như muốn giết người đến nơi, Anna hỏi Phúc Khang:
-Cậu về nước có quen được cô bạn gái nào không?
Phúc Khang vừa gấp thức ăn vừa trả lời:
-Không có tớ còn yêu đời lắm chưa muốn kết hôn bây giờ đâu, khi nào tớ bằng tuổi anh hai kết hôn cũng không muốn.
-Chưa nói trước được đâu coi chừng một hai năm nữa cậu đòi cưới vợ mà ba mẹ không kịp lo luôn ý.
-Không có đâu còn lâu.
Khi Anna vừa nói dứt câu thì trong chén cơm của cô có một miếng thịt vừa được Phúc Hưng gấp cho, cô mỉm cười nhìn anh rồi tiếp tục ăn.
Từ đầu đến giờ anh chỉ tập trung vào ăn, nhưng lâu lâu lại gấp thức ăn cho cô mà tất cả đều được Phúc Khang nhìn thấy hết, vậy là khi về anh có cái để báo cáo rồi.
Cô tiếp tục quay qua hỏi Phúc Khang:
-Vậy còn cô bé khoá dưới để ý cậu thì sao?
-Tớ không thích con bé đó trang điểm loè loẹt quá.
-Vậy còn cô bạn ở lớp kế bên thì sao?
-Tớ cực ghét cô ta con gái gì mà ăn mặc hở hang như không mặc thấy ghê.
-Vậy chị khoá trên?
-Tớ lại cậu tớ gặp chị ta chạy muốn chết, tớ không có thích "cọc đi tìm trâu" đâu.
Anna cười tươi rối nói:
-Cô này không được cô kia cũng không được, rốt cuộc cậu chọn ai?
Khi Anna vừa nói dứt câu thì Phúc Khang liền chỉ cô nói:
-Cậu....
Lời của Phúc Khang còn chưa dứt thì anh nhìn thấy Anna bắt ngờ trố mắt với anh, còn Phúc Hưng nhìn anh chằm chằm và đôi mắt như muốn xuyên qua anh.
Nếu ánh mắt như một cây dao thì không chừng từ nãy đến giờ Phúc Khang đã bị đôi mắt của anh trai mình chém không còn manh giáp rồi.
Lúc này thấy chọc tức được anh trai rồi Phúc Khang tin nghịch nói:
-Anh nhìn em ghê vậy anh hai em chỉ đùa thôi mà, anh đừng có nhìn em như vậy nữa.
Phúc Hưng trả lời lại Phúc Khang:
-Nếu em đã ăn tối xong rồi thì về đi.
Nhìn thấy Phúc Hưng đuổi khách kỳ Anna nói:
-Anh đừng giận nữa cậu ấy làm gì mà dám yêu em, anh đừng để bụng mà.
Phúc Khang nói:
-Em chỉ chọc ghẹo chị dâu thôi mà anh làm gì căn.
Phúc Khang nói thật cậu ấy chỉ thích Anna như một người bạn thân của mình mà thôi, anh lúc này còn chưa chơi đủ anh thật sự muốn lớn như anh trai mới tính đến chuyện yêu đương.
Còn hiện tại anh chỉ muốn tập trung vào công việc và sự nghiệp của mình trước, nhưng nói là chuyện của anh còn tin hay không là chuyện của Phúc Hưng.
Thế là sao khi ăn tối xong còn chưa kịp ngồi xuống sofa phòng khách chơi, Phúc Khang đã bị anh trai nắm cổ áo loi ra ngoài tiễn khách.
Vậy xem ra hai người họ thật sự là yêu rồi cưới, chứ không phải như mẹ Lê nghĩ rồi về nhà anh có cái để báo cáo rồi.
Bên ngoài Phúc Khang đã trở về rồi còn bên trong nhà, Phúc Hưng ngồi ở phòng khách xem TV mà thực tế anh cũng không để ý trên TV phát cái gì?
Không hiểu sao anh cảm thấy rất khó chịu khi Anna và Phúc Khang thân thiết với nhau, ghen à? Không thể nào vì anh đâu có yêu Anna đâu.
-Em đến đây làm gì?
Phúc Khang vừa trả lời vừa né sang anh trai đi vào nhà:
-Mẹ kêu em đem đồ đến cho chị dâu.
Anh bước vào sau mà mày nhíu lại còn người em trai vô số tội kia vẫn vô tư vừa đi vừa gọi:
-Chị dâu mẹ kêu em đem đồ đến cho chị nè!
Anna nghe thấy có người gọi tên mình liền vội chạy ra, nhìn thấy Phúc Khang cô lên tiếng nói:
-Felix cậu mới đến chơi à?
-Ừm, mẹ kêu tớ cầm cái này đến cho cậu nè!
-Là gì vậy?
-Mình không biết hình như là tổ yến và thuốc bổ gì đó.
Lúc này Phúc Hưng đã đi vào đến nơi nói:
-Chị dâu của em có bệnh gì đâu mà cần uống thuốc.
-Không phải đâu anh hai em nghe mẹ nói thuốc này uống giúp hai người sớm có con đó mà.
Lúc này thì hai người Phúc Hưng và Anna nhìn nhau, anh lên tiếng nói:
-Chị dâu của em còn nhỏ huống chi bây giờ bọn anh chưa muốn có con.
-Em không biết em chỉ có nhiệm vụ đem sang đây thôi.
Nói rồi Phúc Khang đem thuốc vào để trên bàn, lúc này anh nhìn thấy bàn thức ăn mà Anna vừa nấu xong, quay ra anh hỏi:
-Hai người vẫn chưa ăn tối à?
Anna gật đầu và hỏi:
-Vậy cậu đã ăn chưa hay là ngồi xuống ăn với chúng tôi đi.
-Được.
Chỉ đợi Anna nói có nhiêu là Phúc Khang rất tự nhiên đi sới cơm cho cả ba người, còn người đàn ông phía sau tự nhiên cảm thấy tức ngan, nhưng rồi thôi dù sao cậu ấy cũng là em trai của anh mà.
Về phần Phúc Khang không phải đương không mà anh tự nhiên như thế ở nhà anh trai, mà đây là nhiệm vụ của mẹ Lê giao anh phải đến giả vờ xem hai người có là vợ chồng thật không?
Bởi vì mẹ Lê nghi ngờ Phúc Hưng đang đóng kịch với bà, nhưng mà anh với Anna lại là bạn thân hồi đi học vì thế Phúc Khang mới thoải mái như thế.
Trên bàn ăn hai người đang nói chuyện với nhau rom rã, còn một người thì ngồi im lặng khuôn mặt như muốn giết người đến nơi, Anna hỏi Phúc Khang:
-Cậu về nước có quen được cô bạn gái nào không?
Phúc Khang vừa gấp thức ăn vừa trả lời:
-Không có tớ còn yêu đời lắm chưa muốn kết hôn bây giờ đâu, khi nào tớ bằng tuổi anh hai kết hôn cũng không muốn.
-Chưa nói trước được đâu coi chừng một hai năm nữa cậu đòi cưới vợ mà ba mẹ không kịp lo luôn ý.
-Không có đâu còn lâu.
Khi Anna vừa nói dứt câu thì trong chén cơm của cô có một miếng thịt vừa được Phúc Hưng gấp cho, cô mỉm cười nhìn anh rồi tiếp tục ăn.
Từ đầu đến giờ anh chỉ tập trung vào ăn, nhưng lâu lâu lại gấp thức ăn cho cô mà tất cả đều được Phúc Khang nhìn thấy hết, vậy là khi về anh có cái để báo cáo rồi.
Cô tiếp tục quay qua hỏi Phúc Khang:
-Vậy còn cô bé khoá dưới để ý cậu thì sao?
-Tớ không thích con bé đó trang điểm loè loẹt quá.
-Vậy còn cô bạn ở lớp kế bên thì sao?
-Tớ cực ghét cô ta con gái gì mà ăn mặc hở hang như không mặc thấy ghê.
-Vậy chị khoá trên?
-Tớ lại cậu tớ gặp chị ta chạy muốn chết, tớ không có thích "cọc đi tìm trâu" đâu.
Anna cười tươi rối nói:
-Cô này không được cô kia cũng không được, rốt cuộc cậu chọn ai?
Khi Anna vừa nói dứt câu thì Phúc Khang liền chỉ cô nói:
-Cậu....
Lời của Phúc Khang còn chưa dứt thì anh nhìn thấy Anna bắt ngờ trố mắt với anh, còn Phúc Hưng nhìn anh chằm chằm và đôi mắt như muốn xuyên qua anh.
Nếu ánh mắt như một cây dao thì không chừng từ nãy đến giờ Phúc Khang đã bị đôi mắt của anh trai mình chém không còn manh giáp rồi.
Lúc này thấy chọc tức được anh trai rồi Phúc Khang tin nghịch nói:
-Anh nhìn em ghê vậy anh hai em chỉ đùa thôi mà, anh đừng có nhìn em như vậy nữa.
Phúc Hưng trả lời lại Phúc Khang:
-Nếu em đã ăn tối xong rồi thì về đi.
Nhìn thấy Phúc Hưng đuổi khách kỳ Anna nói:
-Anh đừng giận nữa cậu ấy làm gì mà dám yêu em, anh đừng để bụng mà.
Phúc Khang nói:
-Em chỉ chọc ghẹo chị dâu thôi mà anh làm gì căn.
Phúc Khang nói thật cậu ấy chỉ thích Anna như một người bạn thân của mình mà thôi, anh lúc này còn chưa chơi đủ anh thật sự muốn lớn như anh trai mới tính đến chuyện yêu đương.
Còn hiện tại anh chỉ muốn tập trung vào công việc và sự nghiệp của mình trước, nhưng nói là chuyện của anh còn tin hay không là chuyện của Phúc Hưng.
Thế là sao khi ăn tối xong còn chưa kịp ngồi xuống sofa phòng khách chơi, Phúc Khang đã bị anh trai nắm cổ áo loi ra ngoài tiễn khách.
Vậy xem ra hai người họ thật sự là yêu rồi cưới, chứ không phải như mẹ Lê nghĩ rồi về nhà anh có cái để báo cáo rồi.
Bên ngoài Phúc Khang đã trở về rồi còn bên trong nhà, Phúc Hưng ngồi ở phòng khách xem TV mà thực tế anh cũng không để ý trên TV phát cái gì?
Không hiểu sao anh cảm thấy rất khó chịu khi Anna và Phúc Khang thân thiết với nhau, ghen à? Không thể nào vì anh đâu có yêu Anna đâu.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương