Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi
Chương 7: Hai nhà bàn chuyện hôn sự.
Khi Phúc Hưng trở về Mỹ thì mẹ Lê lập tức hẹn ba mẹ của Anna, để hai gia đình gặp nhau bàn chuyện hôn sự, lần này có cả em trai của anh là Lê Phúc Khang qua nữa.
Buổi tối hôm nay Anna Đặng mặc một cái váy cổ yếm màu trắng, có nhấn eo bằng hai viên bi nhỏ làm điểm nhấn, tóc xoã dài trang điểm nhẹ nhàng, nhìn rất đáng yêu.
(Váy Anna mặc)
Khi gia đình của cô đến nhà hàng thì gia đình của Phúc Hưng đã có mặt đầy đủ, hôm nay anh trai của Anna cũng có trở về Mỹ tham dự buổi ra mắt của hai gia đình.
Nhân viên của nhà hàng đưa gia đình Anna lên phòng VIP đã được hẹn trước, cánh cửa phòng vừa mở ra thì có một người đàn ông đứng lên chỉ vào cô hỏi:
-Anna Đặng của khóa học năm 20xx phải không?
Cô nhìn kỹ lại người vừa hỏi mình là ai thì ra đó là bạn học cùng lớp với cô, Anna trả lời:
-Phải, cậu có phải là...là Felix Lê đúng không?
Phúc Khang gật đầu và chạy đến ôm cô một cái, cũng như cách chào mừng bạn lâu ngày gặp lại mà quên mất người lớn đang ở đây, lúc này Phúc Hưng đã đến bên cạnh Anna nắm tay cô hỏi:
-Hai người quen nhau à?
Cả hai mới nhớ lại là đang có người lớn của hai gia đình trong phòng ăn, Phúc Khang mới cúi đầu xin lỗi người lớn và trở lại chỗ ngồi của mình.
Anna cũng cúi đầu xin lỗi mọi người rồi cùng với Phúc Hưng vào bàn ăn và ngồi bên cạnh anh.
Ba mẹ hai bên cũng chào hỏi nhau hết và ngồi xuống bàn, lúc này mẹ Lê lên tiếng hỏi Phúc Khang:
-Con và chị dâu quen nhau à?
Anh quay qua cười với mẹ của mình và trả lời:
-Dạ, con và Anna...à...con và chị dâu là bạn học hồi đại học, chúng con là bạn thân vì cả hai đều là học sinh đứng đầu lớp ạ, sau khi học xong con về nước quản lý công ty trong nước nên mất liên lạc với nhau, không ngờ bây giờ cô ấy làm chị dâu con rồi.
Phúc Khang nói một tràng thì lúc này tất cả mọi người đều hiểu hết rồi, Anna thì lúc nãy không để ý đã mất lịch sự trước người lớn, nên bây giờ cô chỉ im lặng và không nói gì.
Mọi người bắt đầu bàn vào chuyện chính, mẹ Lê lên tiếng nói với mẹ Đặng:
-Chị sui bây giờ hai đứa đã đồng ý kết hôn thì chúng ta chọn ngày thôi nào.
-Chị nói phải tụi nhỏ cũng đã đến lúc nên tổ chức đám cưới rồi.
Lúc này Phúc Hưng lên tiếng nói:
-Thưa người lớn hai bên chúng con định đăng ký kết hôn trước rồi 2 năm sau tổ chức hôn lễ được không ạ?
Mọi người đều nhìn anh, Phúc Hưng nắm tay Anna trước mặt mọi người bình tĩnh nói:
-Chúng con quyết định như vậy vì Anna mới vào được công ty của gia đình, nếu công khai thì công việc của em ấy sau này sẽ khó khăn, mọi người sẽ nghĩ em ấy được con đưa vào công ty chứ không phải vì thực lực của mình, vậy nên...
Anh còn chưa nói hết câu thì mẹ Lê nói:
-Không được, Anna và con kết hôn đâu phải chuyện đơn giản, đừng có nhảm nhí như vậy?
Lúc này Anna mới lên tiếng nói giúp anh:
-Dì...à...mẹ thông cảm cho con, vì con mới vào công ty nên mới nói với anh Phúc Hưng như vậy giúp con, mẹ đừng có la anh ấy.
Thấy hai đứa con nói như vậy ba Lê cũng hiểu suy nghĩ của Anna, ông biết ở công ty có rất nhiều thị phi không đơn giản như vợ ông nghĩ, lúc này ông mới lên tiếng nói đỡ cho con:
-Bà đừng có giận, hai đứa nhỏ nói đúng mà.
Mẹ Lê quay qua nhìn chồng nói:
-Con nó sai rồi mà ông còn bên.
-Không phải bà bình tĩnh nghe tôi nói, bà nói cũng không sai kết hôn là chuyện hệ trọng không thể không có.
-Vậy ý của ông thế nào?
Lúc này ba Lê mới quay qua nói với ba Đặng:
-Anh sui bây giờ tụi nhỏ lo cho công việc cũng đúng, mà bà nhà tôi nói cũng đúng hay là bây giờ tôi tính thế này, đám cưới vẫn tổ chức nhưng chúng ta chỉ mời họ hàng và bạn bè của tụi nhỏ nếu tụi nhỏ muốn, rồi sau 2 năm chúng ta làm một cái đám cưới lớn công khai với giới báo chí và bên ngoài, anh thấy thế nào?
Ba mẹ Đặng từ nãy đến giờ cũng đang suy nghĩ chuyện này, vì hôm qua Anna đã năng nỉ hai người mà hai người không biết nên mở lời thế nào?
Bởi vì con mình là con gái sẽ thiệt thòi, nhưng mà khi nghe được phương án giải quyết của ba Phúc Hưng hai người cũng đồng ý, ba Đặng nói:
-Anh tính như vậy cũng được, biết đâu đám cưới sau 2 năm lúc đó chúng ta lại ẩm cháu trên tay không chừng.
Ba của Anna vừa nói xong thì mọi người cười với nhau, còn cô thì ngại ngùng cúi mặt xuống với phần cô nghĩ chắc là mọi người sẽ thất vọng thôi, bởi vì hôn nhân này là giả.
Thế là chốt lại 2 tháng nữa sẽ tổ chức đám cưới âm thầm của hai người, mà hai người cũng nghĩ đến chuyện 2 năm sau kết thúc hợp đồng sẽ ly hôn.
Vậy nên đám cưới của cả hai không có mời bạn bè, nên chẳng ai biết được hai người đã kết hôn.
Buổi tối hôm nay Anna Đặng mặc một cái váy cổ yếm màu trắng, có nhấn eo bằng hai viên bi nhỏ làm điểm nhấn, tóc xoã dài trang điểm nhẹ nhàng, nhìn rất đáng yêu.
(Váy Anna mặc)
Khi gia đình của cô đến nhà hàng thì gia đình của Phúc Hưng đã có mặt đầy đủ, hôm nay anh trai của Anna cũng có trở về Mỹ tham dự buổi ra mắt của hai gia đình.
Nhân viên của nhà hàng đưa gia đình Anna lên phòng VIP đã được hẹn trước, cánh cửa phòng vừa mở ra thì có một người đàn ông đứng lên chỉ vào cô hỏi:
-Anna Đặng của khóa học năm 20xx phải không?
Cô nhìn kỹ lại người vừa hỏi mình là ai thì ra đó là bạn học cùng lớp với cô, Anna trả lời:
-Phải, cậu có phải là...là Felix Lê đúng không?
Phúc Khang gật đầu và chạy đến ôm cô một cái, cũng như cách chào mừng bạn lâu ngày gặp lại mà quên mất người lớn đang ở đây, lúc này Phúc Hưng đã đến bên cạnh Anna nắm tay cô hỏi:
-Hai người quen nhau à?
Cả hai mới nhớ lại là đang có người lớn của hai gia đình trong phòng ăn, Phúc Khang mới cúi đầu xin lỗi người lớn và trở lại chỗ ngồi của mình.
Anna cũng cúi đầu xin lỗi mọi người rồi cùng với Phúc Hưng vào bàn ăn và ngồi bên cạnh anh.
Ba mẹ hai bên cũng chào hỏi nhau hết và ngồi xuống bàn, lúc này mẹ Lê lên tiếng hỏi Phúc Khang:
-Con và chị dâu quen nhau à?
Anh quay qua cười với mẹ của mình và trả lời:
-Dạ, con và Anna...à...con và chị dâu là bạn học hồi đại học, chúng con là bạn thân vì cả hai đều là học sinh đứng đầu lớp ạ, sau khi học xong con về nước quản lý công ty trong nước nên mất liên lạc với nhau, không ngờ bây giờ cô ấy làm chị dâu con rồi.
Phúc Khang nói một tràng thì lúc này tất cả mọi người đều hiểu hết rồi, Anna thì lúc nãy không để ý đã mất lịch sự trước người lớn, nên bây giờ cô chỉ im lặng và không nói gì.
Mọi người bắt đầu bàn vào chuyện chính, mẹ Lê lên tiếng nói với mẹ Đặng:
-Chị sui bây giờ hai đứa đã đồng ý kết hôn thì chúng ta chọn ngày thôi nào.
-Chị nói phải tụi nhỏ cũng đã đến lúc nên tổ chức đám cưới rồi.
Lúc này Phúc Hưng lên tiếng nói:
-Thưa người lớn hai bên chúng con định đăng ký kết hôn trước rồi 2 năm sau tổ chức hôn lễ được không ạ?
Mọi người đều nhìn anh, Phúc Hưng nắm tay Anna trước mặt mọi người bình tĩnh nói:
-Chúng con quyết định như vậy vì Anna mới vào được công ty của gia đình, nếu công khai thì công việc của em ấy sau này sẽ khó khăn, mọi người sẽ nghĩ em ấy được con đưa vào công ty chứ không phải vì thực lực của mình, vậy nên...
Anh còn chưa nói hết câu thì mẹ Lê nói:
-Không được, Anna và con kết hôn đâu phải chuyện đơn giản, đừng có nhảm nhí như vậy?
Lúc này Anna mới lên tiếng nói giúp anh:
-Dì...à...mẹ thông cảm cho con, vì con mới vào công ty nên mới nói với anh Phúc Hưng như vậy giúp con, mẹ đừng có la anh ấy.
Thấy hai đứa con nói như vậy ba Lê cũng hiểu suy nghĩ của Anna, ông biết ở công ty có rất nhiều thị phi không đơn giản như vợ ông nghĩ, lúc này ông mới lên tiếng nói đỡ cho con:
-Bà đừng có giận, hai đứa nhỏ nói đúng mà.
Mẹ Lê quay qua nhìn chồng nói:
-Con nó sai rồi mà ông còn bên.
-Không phải bà bình tĩnh nghe tôi nói, bà nói cũng không sai kết hôn là chuyện hệ trọng không thể không có.
-Vậy ý của ông thế nào?
Lúc này ba Lê mới quay qua nói với ba Đặng:
-Anh sui bây giờ tụi nhỏ lo cho công việc cũng đúng, mà bà nhà tôi nói cũng đúng hay là bây giờ tôi tính thế này, đám cưới vẫn tổ chức nhưng chúng ta chỉ mời họ hàng và bạn bè của tụi nhỏ nếu tụi nhỏ muốn, rồi sau 2 năm chúng ta làm một cái đám cưới lớn công khai với giới báo chí và bên ngoài, anh thấy thế nào?
Ba mẹ Đặng từ nãy đến giờ cũng đang suy nghĩ chuyện này, vì hôm qua Anna đã năng nỉ hai người mà hai người không biết nên mở lời thế nào?
Bởi vì con mình là con gái sẽ thiệt thòi, nhưng mà khi nghe được phương án giải quyết của ba Phúc Hưng hai người cũng đồng ý, ba Đặng nói:
-Anh tính như vậy cũng được, biết đâu đám cưới sau 2 năm lúc đó chúng ta lại ẩm cháu trên tay không chừng.
Ba của Anna vừa nói xong thì mọi người cười với nhau, còn cô thì ngại ngùng cúi mặt xuống với phần cô nghĩ chắc là mọi người sẽ thất vọng thôi, bởi vì hôn nhân này là giả.
Thế là chốt lại 2 tháng nữa sẽ tổ chức đám cưới âm thầm của hai người, mà hai người cũng nghĩ đến chuyện 2 năm sau kết thúc hợp đồng sẽ ly hôn.
Vậy nên đám cưới của cả hai không có mời bạn bè, nên chẳng ai biết được hai người đã kết hôn.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương