Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi
Chương 8: Nụ hôn đầu.
Khi bữa ăn kết thúc và ra về Phúc Khang chạy theo Anna nói:
-Tôi không ngờ cậu vậy mà lại kết hôn với anh trai của tôi nhé, thế mà trước đây nói với tôi "Tôi không lấy chồng sớm đâu, chơi cho đã đến năm 30 tuổi tôi vẫn chưa kết hôn thì sẽ lấy cậu."
Anna ngại ngùng khi nhớ lại câu nói đó, cô liên trả lời:
-Thì lúc đó tôi còn nhỏ với lại tôi thật sự cũng chưa muốn kết hôn mà.
Lúc này Phúc Hưng đi phía sau nghe thấy, anh liền đi lên chen giữa hai người và nhìn sang Anna hỏi:
-Em vừa nói cái gì?
Cô mới nhớ lại mình đã lỡ lời nên liền chữa cháy:
-Ai ngờ khi gặp anh trai của cậu tôi liền muốn kết hôn.
Phúc Khang bật cười vì anh không ngờ một người khô khang như anh trai mình lại đồng ý kết hôn sớm như vậy, anh liền nói:
-Được rồi tôi tin vào tình yêu sét đánh của hai người, cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi để sau này liên lạc.
Anh liền quay qua hỏi em trai mình:
-Em phải gọi là chị dâu với lại em cần số điện thoại của cô ấy làm gì?
-Anh này kỳ không lẽ chị dâu của em cũng không cho phép em nói chuyện à.
Phúc Hưng ứ họng và không trả lời lại, im lặng đi giữa hai người như một con kỳ đà vậy.
...****************...
Đã có ngày kết hôn rồi thì hai người đi chụp hình cưới, mặc dù là kết hôn hợp đồng Anna cũng tập trung vào lựa váy cưới cho mình, bởi vì thật sự áo cưới rất đẹp.
Cô lựa hai cái váy cúp ngực, một cái có tùng xoè và một cái suôn tự nhiên, cái suôn tự nhiên nó đơn giản và có thêu hoa bồ công anh từ chân váy lên rất dễ thương, giống như sự trong sáng của cô vậy ai tiếp xúc nhiều cũng sẽ mến.
Và một cái tùng xoè thì đính full hạt nhìn rất sang trọng, khi cô được trang điểm xong và mặc cái váy đính hạt bước ra, ai cũng khen cô xinh đẹp.
(Váy cưới chụp hình)
Phúc Hưng vừa thay đồ xong anh bước ra thì cô đang đứng quay lưng lại với anh, đến khi Anna quay lại nhìn anh thì anh đơ mất mấy giây.
Bởi vì thường ngày cô đã xinh đẹp rồi khi trang điểm lên càng đẹp hơn, từng đường nét trên khuôn mặt với sống mũi cao nhỏ gọn xinh xinh và đôi mắt hai mí to tròn, khi cười một bên má có một cái lúm đồng tiền rất đáng yêu.
Anna ngại ngùng hỏi anh:
-Anh sao vậy? Em chọn cái váy cưới này không đẹp à? Hay là chúng ta lựa cái khác.
Lúc này Phúc Hưng mới tập trung và nói:
-Không rất đẹp, chúng ta đi chụp hình thôi.
Nói rồi Phúc Hưng đi ra ngoài trước rồi Anna vội bước theo sau.
Khi chụp hình cưới hai người rất tự nhiên với những tấm đứng cạnh nhau, nhưng những tấm chú rể ôm cô dâu thì anh hơi ngại.
Nơi đẩy đà của cô khi chạm vào khuôn ngực cứng cáp của anh, tuy là cách mấy lớp áo nhưng anh vẫn cảm nhận được sự mềm mại của nó.
Mặc dù trước đây anh từng yêu đương với Ái Linh, nhưng anh rất ít khi ôm cô ấy và cảm giác cũng không giống như lúc này, nó rất khó tả.
Không khác gì anh Anna cũng rất ngại ngùng khi chụp hình ở khoảng cách gần như vậy, mặc dù bạn bè lâu ngày gặp nhau ôm nhẹ một cái giống như Phúc Khang hôm trước là bình thường.
Nhưng khi tay của anh đặt ở eo cô kéo sát vào lòng anh, cô cảm thấy rất ngại ngùng hên là có lớp trang điểm nếu không có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ hoe của cô rồi.
Chưa dừng lại ở đó bởi vì trước khi chụp hình anh nhiếp ảnh đã nhận được một cuộc gọi từ Lê phu nhân, nên anh phải làm nhiệm vụ và nói:
-Tiếp theo là đến cảnh hôn nhau của cô dâu chú rể nha!
Lúc này Phúc Hưng lên tiếng:
-Không chụp tấm đó được không?
-Không được trong album cưới mà không có thì không đẹp, huống chi thiếu gia và thiếu phu nhân tương lai là vợ chồng mà còn ngại à?
Nghe người nhiếp ảnh gia nói như vậy rồi hai người cũng không thể không làm, Phúc Hưng quay qua nói với cô:
-Xin lỗi vì tình thế như này nên tôi có thể hôn em không?
Anna lần đầu tiên hôn mà còn bị hỏi trực tiếp như vậy, cô ngại ngùng gật đầu và không dám nhìn anh.
Phúc Hưng mỉm cười bước đến ôm cô vào lòng, một tay anh đạt ở eo cô một tay anh nâng cầm cô lên, Anna nhầm mắt tay ôm anh và để anh tự nhiên muốn làm gì thì làm.
Anh cúi xuống hôn lên đôi môi hồng nhỏ xinh của cô, đây là nụ hôn đầu tiên của cô và cũng là nụ hôn đầu tiên của anh, Phúc Hưng nhắm mắt cảm nhận sự mềm mại và ngọt ngào của cô.
Theo bản năng anh hé miệng ngậm lấy môi cô mà mút nhẹ, Anna hết hồn cô cứ tưởng anh chỉ chạm môi với cô thôi, nhưng anh ấy thật sự hôn cô.
Mở đôi mắt to kinh ngạc nhìn anh cô nhìn thấy hàng mi dài và rậm của anh, khi anh vừa mở mắt ra thì cô ngại ngùng nhắm mắt lại.
Phúc Hưng mỉm cười rồi trở lại như cũ và không ai nhìn thấy, anh ban đầu chỉ định chạm nhẹ lên môi cô, nhưng không ngờ là nó lại "ngon" như vậy.
Nên anh đã thật sự hôn lên và không cần đóng kịch nữa, sau buổi chụp hình thì hai người trở về nhà làm việc tiếp và đợi đến ngày kết hôn thôi.
-Tôi không ngờ cậu vậy mà lại kết hôn với anh trai của tôi nhé, thế mà trước đây nói với tôi "Tôi không lấy chồng sớm đâu, chơi cho đã đến năm 30 tuổi tôi vẫn chưa kết hôn thì sẽ lấy cậu."
Anna ngại ngùng khi nhớ lại câu nói đó, cô liên trả lời:
-Thì lúc đó tôi còn nhỏ với lại tôi thật sự cũng chưa muốn kết hôn mà.
Lúc này Phúc Hưng đi phía sau nghe thấy, anh liền đi lên chen giữa hai người và nhìn sang Anna hỏi:
-Em vừa nói cái gì?
Cô mới nhớ lại mình đã lỡ lời nên liền chữa cháy:
-Ai ngờ khi gặp anh trai của cậu tôi liền muốn kết hôn.
Phúc Khang bật cười vì anh không ngờ một người khô khang như anh trai mình lại đồng ý kết hôn sớm như vậy, anh liền nói:
-Được rồi tôi tin vào tình yêu sét đánh của hai người, cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi để sau này liên lạc.
Anh liền quay qua hỏi em trai mình:
-Em phải gọi là chị dâu với lại em cần số điện thoại của cô ấy làm gì?
-Anh này kỳ không lẽ chị dâu của em cũng không cho phép em nói chuyện à.
Phúc Hưng ứ họng và không trả lời lại, im lặng đi giữa hai người như một con kỳ đà vậy.
...****************...
Đã có ngày kết hôn rồi thì hai người đi chụp hình cưới, mặc dù là kết hôn hợp đồng Anna cũng tập trung vào lựa váy cưới cho mình, bởi vì thật sự áo cưới rất đẹp.
Cô lựa hai cái váy cúp ngực, một cái có tùng xoè và một cái suôn tự nhiên, cái suôn tự nhiên nó đơn giản và có thêu hoa bồ công anh từ chân váy lên rất dễ thương, giống như sự trong sáng của cô vậy ai tiếp xúc nhiều cũng sẽ mến.
Và một cái tùng xoè thì đính full hạt nhìn rất sang trọng, khi cô được trang điểm xong và mặc cái váy đính hạt bước ra, ai cũng khen cô xinh đẹp.
(Váy cưới chụp hình)
Phúc Hưng vừa thay đồ xong anh bước ra thì cô đang đứng quay lưng lại với anh, đến khi Anna quay lại nhìn anh thì anh đơ mất mấy giây.
Bởi vì thường ngày cô đã xinh đẹp rồi khi trang điểm lên càng đẹp hơn, từng đường nét trên khuôn mặt với sống mũi cao nhỏ gọn xinh xinh và đôi mắt hai mí to tròn, khi cười một bên má có một cái lúm đồng tiền rất đáng yêu.
Anna ngại ngùng hỏi anh:
-Anh sao vậy? Em chọn cái váy cưới này không đẹp à? Hay là chúng ta lựa cái khác.
Lúc này Phúc Hưng mới tập trung và nói:
-Không rất đẹp, chúng ta đi chụp hình thôi.
Nói rồi Phúc Hưng đi ra ngoài trước rồi Anna vội bước theo sau.
Khi chụp hình cưới hai người rất tự nhiên với những tấm đứng cạnh nhau, nhưng những tấm chú rể ôm cô dâu thì anh hơi ngại.
Nơi đẩy đà của cô khi chạm vào khuôn ngực cứng cáp của anh, tuy là cách mấy lớp áo nhưng anh vẫn cảm nhận được sự mềm mại của nó.
Mặc dù trước đây anh từng yêu đương với Ái Linh, nhưng anh rất ít khi ôm cô ấy và cảm giác cũng không giống như lúc này, nó rất khó tả.
Không khác gì anh Anna cũng rất ngại ngùng khi chụp hình ở khoảng cách gần như vậy, mặc dù bạn bè lâu ngày gặp nhau ôm nhẹ một cái giống như Phúc Khang hôm trước là bình thường.
Nhưng khi tay của anh đặt ở eo cô kéo sát vào lòng anh, cô cảm thấy rất ngại ngùng hên là có lớp trang điểm nếu không có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ hoe của cô rồi.
Chưa dừng lại ở đó bởi vì trước khi chụp hình anh nhiếp ảnh đã nhận được một cuộc gọi từ Lê phu nhân, nên anh phải làm nhiệm vụ và nói:
-Tiếp theo là đến cảnh hôn nhau của cô dâu chú rể nha!
Lúc này Phúc Hưng lên tiếng:
-Không chụp tấm đó được không?
-Không được trong album cưới mà không có thì không đẹp, huống chi thiếu gia và thiếu phu nhân tương lai là vợ chồng mà còn ngại à?
Nghe người nhiếp ảnh gia nói như vậy rồi hai người cũng không thể không làm, Phúc Hưng quay qua nói với cô:
-Xin lỗi vì tình thế như này nên tôi có thể hôn em không?
Anna lần đầu tiên hôn mà còn bị hỏi trực tiếp như vậy, cô ngại ngùng gật đầu và không dám nhìn anh.
Phúc Hưng mỉm cười bước đến ôm cô vào lòng, một tay anh đạt ở eo cô một tay anh nâng cầm cô lên, Anna nhầm mắt tay ôm anh và để anh tự nhiên muốn làm gì thì làm.
Anh cúi xuống hôn lên đôi môi hồng nhỏ xinh của cô, đây là nụ hôn đầu tiên của cô và cũng là nụ hôn đầu tiên của anh, Phúc Hưng nhắm mắt cảm nhận sự mềm mại và ngọt ngào của cô.
Theo bản năng anh hé miệng ngậm lấy môi cô mà mút nhẹ, Anna hết hồn cô cứ tưởng anh chỉ chạm môi với cô thôi, nhưng anh ấy thật sự hôn cô.
Mở đôi mắt to kinh ngạc nhìn anh cô nhìn thấy hàng mi dài và rậm của anh, khi anh vừa mở mắt ra thì cô ngại ngùng nhắm mắt lại.
Phúc Hưng mỉm cười rồi trở lại như cũ và không ai nhìn thấy, anh ban đầu chỉ định chạm nhẹ lên môi cô, nhưng không ngờ là nó lại "ngon" như vậy.
Nên anh đã thật sự hôn lên và không cần đóng kịch nữa, sau buổi chụp hình thì hai người trở về nhà làm việc tiếp và đợi đến ngày kết hôn thôi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương