Cách Đầu Gấu Cưng Chiều Tiểu Ngọt Ngào
Chương 15: Định ước
Thật sự mà nói thì Trịnh Tương Hảo cũng không hẳn là thích Niên Cầm Bách, nhưng những việc anh làm lại khiến cho trái tim thiếu nữ của cô không thể bình yên được.
Khi này cô cũng chỉ nhìn anh, sau đó lại nói:
- Niên Cầm Bách, tại sao... Anh lại thích tôi vậy?
Niên Cầm Bách thật sự cũng không biết nữa, anh cũng không phải dạng người giỏi ăn nói, nhưng mà ngay từ giây phút nhìn thấy Trịnh Tương Hảo thì anh đã khẳng định rằng cô gái này phải là của mình.
Hơn hết, có thể nói là trong số những người mà anh biết, nụ cười của cô là xinh đẹp nhất, chỉ cần cô mỉm cười thì tất cả những thứ xung quanh đều sẽ bị lu mờ ngay lập tức.
Nếu để so sánh, thì những người xung quanh giống như các vì sao xuất hiện trên trời vào buổi đêm, có huyền bí, có lấp lánh, có mơ hồ... Nhưng!
Nhưng đối với Niên Cầm Bách thì Trịnh Tương Hảo chính là ánh sáng Mặt Trời, chỉ cần cô xuất hiện thì những ngôi sao kia liền biến mất và trong mắt anh chỉ có thể có hình dáng của cô thôi.
- Vì em là ánh sáng của anh. Trịnh Tương Hảo, anh thật sự rất thích em... Chúng ta hẹn hò có được không?
Trịnh Tương Hảo nghe xong cũng giật thót tim, nhưng rồi cô lại cúi gầm mặt xuống, khi này Niên Cầm Bách cũng nghĩ là mình hơi hấp tấp rồi, nói sao đi nữa thì mối quan hệ của họ cũng chỉ mới có vài ngày, làm sao mà một cô gái hoàn mỹ như cô lại thích một tên phản nghịch như anh được?
Gương mặt của Niên Cầm Bách liền trầm xuống, anh cũng đứng dậy, mang theo balo định rời đi, nhưng Trịnh Tương Hảo lại nắm lấy tay anh, gương mặt có hơi đỏ một chút, nhỏ giọng nói:
- Nếu... Nếu như điểm số kì thi tháng này của anh lọt vào top 30 toàn khối... Tôi... Ý là... Em sẽ đồng ý hẹn hò với anh.
Niên Cầm Bách nghe xong liền ngạc nhiên, cái này còn không phải là vẽ đường cho hươu chạy à? Nói sao thì anh cũng đã từng học qua lớp 10 một năm rồi đó, bây giờ chỉ là top 30 thôi sao?
Đây... Đây có tính là Tiểu Ngọt Ngào nhà anh đang bật đèn xanh cho anh không nhỉ?
- Bé cưng à? Em có biết em đang nói gì không?
- Nhất ngôn cửu đỉnh! Chỉ cần anh được vào top 30, nhất định... Chúng ta sẽ hẹn hò.
Đến đây Trịnh Tương Hảo còn đưa ngón tay ra, ý định là muốn cùng anh hẹn ước, nhưng thay vì hẹn ước đóng dấu thì Niên Cầm Bách lại nắm lấy tay cô, trực tiếp kéo cô ngồi lên người mình, vòng tay ôm lấy cô thật chặt, còn không quên hít lấy mùi hương trên cơ thể của cô, lại nói:
- Bé cưng à, em có biết em vừa tự dâng mồi cho sói không?
Trịnh Tương Hảo cũng biết rõ, với năng lực học tập thần thánh của Niên Cầm Bách thì đừng nói là top 30, nếu như muốn thì cái vị trí Nhất tọa kia cũng chẳng là gì đối với anh. Nhưng Trịnh Tương Hảo muốn để cho Niên gia biết rằng, đứa con mà họ vứt bỏ không phải vô dụng. Hơn nữa bây giờ Niên Cầm Bách đang muốn chứng minh cho gia đình biết giá trị của bản thân, mà với lứa tuổi của anh thì chỉ có việc học là thước đo an toàn nhất.
Trước mắt thì vẫn không thể để anh tiến bộ quá nhanh được, nên top 30 là lựa chọn hoàn hảo nhất.
Hơn nữa... Chỉ một tháng thôi, cô chỉ cần quan sát người con trai này một tháng là đủ để cô đưa ra phán đoán của mình rồi.
Nghĩ xong, Trịnh Tương Hảo cũng cả gan đưa tay chạm vào tóc của anh, sau đó lại nói:
- Nếu như anh thật sự muốn hẹn hò với em... Thì anh phải chứng minh rằng bản thân có bản lĩnh, ít nhất là em không muốn thấy bạn trai của mình thua kém bất kì ai. Vậy nên... Niên Cầm Bách, anh có làm được không?
Niên Cầm Bách cũng không nói gì nhiều, anh chỉ đưa mắt nhìn cô, sau đó lại phì cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay của Tiểu Ngọt Ngào nhà mình, nói:
- Vậy hẳn là bé cưng của anh đã vạch xong kế hoạch để anh từng bước từng bước chứng minh giá trị của bản thân rồi nhỉ?
- Không... Không có... Anh đừng có nói lung tung.
- Thật sao? Nhưng rõ ràng em biết với năng lực của anh thì top 30 là rất dễ mà? Sao lại đưa ra cái điều kiện đơn giản như vậy? Hửm?
- Lẽ nào anh không muốn?
- Muốn! Ngu gì mà không muốn.
Đột nhiên đến đây Niên Cầm Bách lại nhìn cô, vô cùng nghiêm túc, nói:
- Vậy nếu anh muốn chúng ta công khai mối quan hệ với cha và anh trai của em, thì sao?
- Cái đó hả... Nếu như anh có thể vào được Thập Kiệt thì em sẽ suy nghĩ. Nhưng trước mắt thì anh cứ lo cho tốt cái top 30 đi, đồ Niên Cầm Bách ngốc!
Anh cũng chỉ cười, nói thẳng ra thì đây là người đầu tiên mắng anh ngốc đó.
Nhưng mà anh cũng không tức giận, trái lại còn rất cao hứng, anh lại mong chờ vào cuộc thi tháng này rồi, phải làm sao đây?
- Bé cưng, chuẩn bị tinh thần đi, lần này em chạy không thoát đâu.
- Em sẽ chờ.
- Anh sẽ cố gắng biến em thành chị dâu của bọn họ!
Khi này cô cũng chỉ nhìn anh, sau đó lại nói:
- Niên Cầm Bách, tại sao... Anh lại thích tôi vậy?
Niên Cầm Bách thật sự cũng không biết nữa, anh cũng không phải dạng người giỏi ăn nói, nhưng mà ngay từ giây phút nhìn thấy Trịnh Tương Hảo thì anh đã khẳng định rằng cô gái này phải là của mình.
Hơn hết, có thể nói là trong số những người mà anh biết, nụ cười của cô là xinh đẹp nhất, chỉ cần cô mỉm cười thì tất cả những thứ xung quanh đều sẽ bị lu mờ ngay lập tức.
Nếu để so sánh, thì những người xung quanh giống như các vì sao xuất hiện trên trời vào buổi đêm, có huyền bí, có lấp lánh, có mơ hồ... Nhưng!
Nhưng đối với Niên Cầm Bách thì Trịnh Tương Hảo chính là ánh sáng Mặt Trời, chỉ cần cô xuất hiện thì những ngôi sao kia liền biến mất và trong mắt anh chỉ có thể có hình dáng của cô thôi.
- Vì em là ánh sáng của anh. Trịnh Tương Hảo, anh thật sự rất thích em... Chúng ta hẹn hò có được không?
Trịnh Tương Hảo nghe xong cũng giật thót tim, nhưng rồi cô lại cúi gầm mặt xuống, khi này Niên Cầm Bách cũng nghĩ là mình hơi hấp tấp rồi, nói sao đi nữa thì mối quan hệ của họ cũng chỉ mới có vài ngày, làm sao mà một cô gái hoàn mỹ như cô lại thích một tên phản nghịch như anh được?
Gương mặt của Niên Cầm Bách liền trầm xuống, anh cũng đứng dậy, mang theo balo định rời đi, nhưng Trịnh Tương Hảo lại nắm lấy tay anh, gương mặt có hơi đỏ một chút, nhỏ giọng nói:
- Nếu... Nếu như điểm số kì thi tháng này của anh lọt vào top 30 toàn khối... Tôi... Ý là... Em sẽ đồng ý hẹn hò với anh.
Niên Cầm Bách nghe xong liền ngạc nhiên, cái này còn không phải là vẽ đường cho hươu chạy à? Nói sao thì anh cũng đã từng học qua lớp 10 một năm rồi đó, bây giờ chỉ là top 30 thôi sao?
Đây... Đây có tính là Tiểu Ngọt Ngào nhà anh đang bật đèn xanh cho anh không nhỉ?
- Bé cưng à? Em có biết em đang nói gì không?
- Nhất ngôn cửu đỉnh! Chỉ cần anh được vào top 30, nhất định... Chúng ta sẽ hẹn hò.
Đến đây Trịnh Tương Hảo còn đưa ngón tay ra, ý định là muốn cùng anh hẹn ước, nhưng thay vì hẹn ước đóng dấu thì Niên Cầm Bách lại nắm lấy tay cô, trực tiếp kéo cô ngồi lên người mình, vòng tay ôm lấy cô thật chặt, còn không quên hít lấy mùi hương trên cơ thể của cô, lại nói:
- Bé cưng à, em có biết em vừa tự dâng mồi cho sói không?
Trịnh Tương Hảo cũng biết rõ, với năng lực học tập thần thánh của Niên Cầm Bách thì đừng nói là top 30, nếu như muốn thì cái vị trí Nhất tọa kia cũng chẳng là gì đối với anh. Nhưng Trịnh Tương Hảo muốn để cho Niên gia biết rằng, đứa con mà họ vứt bỏ không phải vô dụng. Hơn nữa bây giờ Niên Cầm Bách đang muốn chứng minh cho gia đình biết giá trị của bản thân, mà với lứa tuổi của anh thì chỉ có việc học là thước đo an toàn nhất.
Trước mắt thì vẫn không thể để anh tiến bộ quá nhanh được, nên top 30 là lựa chọn hoàn hảo nhất.
Hơn nữa... Chỉ một tháng thôi, cô chỉ cần quan sát người con trai này một tháng là đủ để cô đưa ra phán đoán của mình rồi.
Nghĩ xong, Trịnh Tương Hảo cũng cả gan đưa tay chạm vào tóc của anh, sau đó lại nói:
- Nếu như anh thật sự muốn hẹn hò với em... Thì anh phải chứng minh rằng bản thân có bản lĩnh, ít nhất là em không muốn thấy bạn trai của mình thua kém bất kì ai. Vậy nên... Niên Cầm Bách, anh có làm được không?
Niên Cầm Bách cũng không nói gì nhiều, anh chỉ đưa mắt nhìn cô, sau đó lại phì cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay của Tiểu Ngọt Ngào nhà mình, nói:
- Vậy hẳn là bé cưng của anh đã vạch xong kế hoạch để anh từng bước từng bước chứng minh giá trị của bản thân rồi nhỉ?
- Không... Không có... Anh đừng có nói lung tung.
- Thật sao? Nhưng rõ ràng em biết với năng lực của anh thì top 30 là rất dễ mà? Sao lại đưa ra cái điều kiện đơn giản như vậy? Hửm?
- Lẽ nào anh không muốn?
- Muốn! Ngu gì mà không muốn.
Đột nhiên đến đây Niên Cầm Bách lại nhìn cô, vô cùng nghiêm túc, nói:
- Vậy nếu anh muốn chúng ta công khai mối quan hệ với cha và anh trai của em, thì sao?
- Cái đó hả... Nếu như anh có thể vào được Thập Kiệt thì em sẽ suy nghĩ. Nhưng trước mắt thì anh cứ lo cho tốt cái top 30 đi, đồ Niên Cầm Bách ngốc!
Anh cũng chỉ cười, nói thẳng ra thì đây là người đầu tiên mắng anh ngốc đó.
Nhưng mà anh cũng không tức giận, trái lại còn rất cao hứng, anh lại mong chờ vào cuộc thi tháng này rồi, phải làm sao đây?
- Bé cưng, chuẩn bị tinh thần đi, lần này em chạy không thoát đâu.
- Em sẽ chờ.
- Anh sẽ cố gắng biến em thành chị dâu của bọn họ!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương