Chạm Mộng Thanh Xuân
Chương 21: Prom
Thời gian trôi qua nhanh chóng, và kỳ học ở New York dần đến giai đoạn cao trào. Tử Vy và Hạo Thiên đã hòa nhập tốt với cuộc sống mới, nhưng không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Sự thân thiết của họ khiến nhiều nữ sinh trong trường, đặc biệt là Rosabella - hoa khôi của trường, ghen tị.
Một ngày nọ, trường tổ chức bữa tiệc prom hoành tráng. Đây là sự kiện được mong đợi nhất trong năm, nơi mà mọi người có cơ hội diện những bộ cánh lộng lẫy và thể hiện bản thân.
Trong giờ ăn trưa, khi Tử Vy và Hạo Thiên đang ngồi ăn cùng nhau, Rosabella tiến đến với nụ cười tự tin. Cô đứng trước bàn của họ, không chút do dự nói: “Hạo Thiên, mình muốn cậu trở thành prommate của mình trong buổi prom tối nay.”
Không gian xung quanh như ngừng lại. Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ. Tử Vy cảm thấy ngượng ngùng và lúng túng, nhưng trước khi cô kịp nói gì, Hạo Thiên đã lên tiếng: “Xin lỗi Rosabella, nhưng mình đã hứa sẽ đi cùng Tử Vy rồi.”. Tiên Hiệp Hay
Câu trả lời của Hạo Thiên khiến đám đông xung quanh không khỏi bất ngờ và bàn tán xôn xao. Rosabella tức giận, xấu hổ và quay người bỏ đi, mặt đỏ bừng vì tức giận. Sự từ chối công khai này khiến cô cảm thấy mất mặt trước mọi người.
Tối hôm đó, buổi prom diễn ra trong không khí rộn ràng. Tử Vy diện một chiếc váy xanh nhạt, trong khi Hạo Thiên mặc bộ vest lịch lãm. Họ thu hút mọi ánh nhìn khi bước vào hội trường, trông như một cặp đôi hoàn hảo.
Buổi prom diễn ra vui vẻ với những điệu nhảy và những cuộc trò chuyện rôm rả. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Rosabella và nhóm bạn đã phá vỡ không khí đó. Khi Tử Vy và Hạo Thiên đang nhảy cùng nhau, Rosabella và nhóm bạn lén đến gần và xé rách váy của Tử Vy. Tử Vy bất ngờ và bối rối, cố gắng che đi vết rách trên váy.
Hạo Thiên ngay lập tức nhận ra chuyện gì đã xảy ra. Anh không chút do dự, cởi áo khoác của mình và khoác lên vai Tử Vy để che đi vết rách. Sau đó, anh bế Tử Vy lên và bước ra khỏi hội trường trong sự kinh ngạc của mọi người. Tất cả đều ồ lên, còn Rosabella thì ngượng ngùng và xấu hổ khi bị Hạo Thiên chỉ trích công khai.
“Hành động của cậu thật đáng xấu hổ, Rosabella. Tử Vy không đáng bị đối xử như vậy,” Hạo Thiên nói mạnh mẽ, mắt nhìn thẳng vào Rosabella.
Rosabella cúi đầu, không nói được lời nào. Những ánh mắt khinh thường của các học sinh khác khiến cô càng thêm bối rối và tức giận.
Hạo Thiên bế Tử Vy ra khỏi hội trường và đưa cô về ký túc xá. Trên đường về, Tử Vy cảm thấy trái tim mình đập loạn nhịp vì sự quan tâm và bảo vệ của Hạo Thiên.
“Cảm ơn cậu, Hạo Thiên. Nếu không có cậu, mình không biết phải làm thế nào,” Tử Vy nói, giọng run run.
“Không có gì đâu, Tử Vy. Mình sẽ luôn ở bên cậu,” Hạo Thiên đáp, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi.
Sau khi Hạo Thiên bế Tử Vy rời khỏi hội trường prom, họ cùng nhau đi dạo trên con đường vắng vẻ dẫn về ký túc xá. Tử Vy vẫn còn cảm thấy xấu hổ vì sự cố váy rách, nhưng sự quan tâm của Hạo Thiên đã giúp cô trấn an phần nào.
“Cậu có thấy lạnh không? Hay chúng ta tìm một quán cà phê nào đó ngồi nghỉ một chút?” Hạo Thiên hỏi, lo lắng nhìn Tử Vy.
Tử Vy khẽ lắc đầu: “Mình không lạnh. Nhưng nếu có thể, mình muốn ngồi nghỉ một chút và nói chuyện với cậu.”
Họ quyết định ghé vào một quán cà phê nhỏ gần đó. Quán không quá đông khách, tạo cảm giác ấm cúng và thoải mái. Họ ngồi ở một góc yên tĩnh, gọi hai tách cà phê nóng.
“Chuyện tối nay thật kinh khủng,” Tử Vy thở dài, ngước nhìn Hạo Thiên. “Mình không ngờ Rosabella lại làm như vậy.”
Hạo Thiên nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt kiên định: “Đừng bận tâm về cô ấy nữa, Tử Vy. Chúng ta không thể kiểm soát được hành động của người khác, nhưng chúng ta có thể kiểm soát cách mình đối mặt với nó. Quan trọng là cậu không sao.”
Tử Vy mỉm cười, cảm kích sự an ủi của Hạo Thiên: “Cảm ơn cậu, Hạo Thiên. Mình thật may mắn khi có cậu bên cạnh.”
Hạo Thiên nhìn thẳng vào mắt Tử Vy, nhẹ nhàng nói: “Mình cũng vậy, Tử Vy. Cậu là người bạn quý giá nhất của mình.”
Họ ngồi nói chuyện với nhau về những kế hoạch, ước mơ và những điều đã trải qua kể từ khi đến New York. Cuộc trò chuyện kéo dài đến khuya, và Tử Vy dần quên đi sự cố vừa qua, thay vào đó là cảm giác yên bình và gần gũi.
Một ngày nọ, trường tổ chức bữa tiệc prom hoành tráng. Đây là sự kiện được mong đợi nhất trong năm, nơi mà mọi người có cơ hội diện những bộ cánh lộng lẫy và thể hiện bản thân.
Trong giờ ăn trưa, khi Tử Vy và Hạo Thiên đang ngồi ăn cùng nhau, Rosabella tiến đến với nụ cười tự tin. Cô đứng trước bàn của họ, không chút do dự nói: “Hạo Thiên, mình muốn cậu trở thành prommate của mình trong buổi prom tối nay.”
Không gian xung quanh như ngừng lại. Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ. Tử Vy cảm thấy ngượng ngùng và lúng túng, nhưng trước khi cô kịp nói gì, Hạo Thiên đã lên tiếng: “Xin lỗi Rosabella, nhưng mình đã hứa sẽ đi cùng Tử Vy rồi.”. Tiên Hiệp Hay
Câu trả lời của Hạo Thiên khiến đám đông xung quanh không khỏi bất ngờ và bàn tán xôn xao. Rosabella tức giận, xấu hổ và quay người bỏ đi, mặt đỏ bừng vì tức giận. Sự từ chối công khai này khiến cô cảm thấy mất mặt trước mọi người.
Tối hôm đó, buổi prom diễn ra trong không khí rộn ràng. Tử Vy diện một chiếc váy xanh nhạt, trong khi Hạo Thiên mặc bộ vest lịch lãm. Họ thu hút mọi ánh nhìn khi bước vào hội trường, trông như một cặp đôi hoàn hảo.
Buổi prom diễn ra vui vẻ với những điệu nhảy và những cuộc trò chuyện rôm rả. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Rosabella và nhóm bạn đã phá vỡ không khí đó. Khi Tử Vy và Hạo Thiên đang nhảy cùng nhau, Rosabella và nhóm bạn lén đến gần và xé rách váy của Tử Vy. Tử Vy bất ngờ và bối rối, cố gắng che đi vết rách trên váy.
Hạo Thiên ngay lập tức nhận ra chuyện gì đã xảy ra. Anh không chút do dự, cởi áo khoác của mình và khoác lên vai Tử Vy để che đi vết rách. Sau đó, anh bế Tử Vy lên và bước ra khỏi hội trường trong sự kinh ngạc của mọi người. Tất cả đều ồ lên, còn Rosabella thì ngượng ngùng và xấu hổ khi bị Hạo Thiên chỉ trích công khai.
“Hành động của cậu thật đáng xấu hổ, Rosabella. Tử Vy không đáng bị đối xử như vậy,” Hạo Thiên nói mạnh mẽ, mắt nhìn thẳng vào Rosabella.
Rosabella cúi đầu, không nói được lời nào. Những ánh mắt khinh thường của các học sinh khác khiến cô càng thêm bối rối và tức giận.
Hạo Thiên bế Tử Vy ra khỏi hội trường và đưa cô về ký túc xá. Trên đường về, Tử Vy cảm thấy trái tim mình đập loạn nhịp vì sự quan tâm và bảo vệ của Hạo Thiên.
“Cảm ơn cậu, Hạo Thiên. Nếu không có cậu, mình không biết phải làm thế nào,” Tử Vy nói, giọng run run.
“Không có gì đâu, Tử Vy. Mình sẽ luôn ở bên cậu,” Hạo Thiên đáp, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi.
Sau khi Hạo Thiên bế Tử Vy rời khỏi hội trường prom, họ cùng nhau đi dạo trên con đường vắng vẻ dẫn về ký túc xá. Tử Vy vẫn còn cảm thấy xấu hổ vì sự cố váy rách, nhưng sự quan tâm của Hạo Thiên đã giúp cô trấn an phần nào.
“Cậu có thấy lạnh không? Hay chúng ta tìm một quán cà phê nào đó ngồi nghỉ một chút?” Hạo Thiên hỏi, lo lắng nhìn Tử Vy.
Tử Vy khẽ lắc đầu: “Mình không lạnh. Nhưng nếu có thể, mình muốn ngồi nghỉ một chút và nói chuyện với cậu.”
Họ quyết định ghé vào một quán cà phê nhỏ gần đó. Quán không quá đông khách, tạo cảm giác ấm cúng và thoải mái. Họ ngồi ở một góc yên tĩnh, gọi hai tách cà phê nóng.
“Chuyện tối nay thật kinh khủng,” Tử Vy thở dài, ngước nhìn Hạo Thiên. “Mình không ngờ Rosabella lại làm như vậy.”
Hạo Thiên nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt kiên định: “Đừng bận tâm về cô ấy nữa, Tử Vy. Chúng ta không thể kiểm soát được hành động của người khác, nhưng chúng ta có thể kiểm soát cách mình đối mặt với nó. Quan trọng là cậu không sao.”
Tử Vy mỉm cười, cảm kích sự an ủi của Hạo Thiên: “Cảm ơn cậu, Hạo Thiên. Mình thật may mắn khi có cậu bên cạnh.”
Hạo Thiên nhìn thẳng vào mắt Tử Vy, nhẹ nhàng nói: “Mình cũng vậy, Tử Vy. Cậu là người bạn quý giá nhất của mình.”
Họ ngồi nói chuyện với nhau về những kế hoạch, ước mơ và những điều đã trải qua kể từ khi đến New York. Cuộc trò chuyện kéo dài đến khuya, và Tử Vy dần quên đi sự cố vừa qua, thay vào đó là cảm giác yên bình và gần gũi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương