Chạm Mộng Thanh Xuân
Chương 3: Những thay đổi bất ngờ
Kể từ khi Tử Vy và Hạo Thiên bắt đầu học cùng nhau, cuộc sống của cả hai đã có nhiều thay đổi. Hạo Thiên cảm thấy tự tin hơn trong lớp tiếng Anh còn Tử Vy thì có thêm một người bạn đồng hành tin cậy. Tuy nhiên, những thay đổi này không chỉ dừng lại ở việc học tập.
Một buổi sáng đầu tuần, khi Tử Vy bước vào lớp, cô nhận thấy không khí có chút căng thẳng. Các bạn học sinh đang thì thầm bàn tán với nhau, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn về phía cô. Tử Vy cảm thấy lạ lùng, nhưng cố gắng không để tâm và ngồi xuống chỗ của mình.
Tiết học đầu tiên là môn Toán, và giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp với vẻ mặt nghiêm trọng. “Các em, hôm nay cô có một thông báo quan trọng. Trường chúng ta sẽ tổ chức cuộc thi học sinh giỏi cấp trường, và cô rất vui khi thông báo rằng Lý Tử Vy và Trương Hạo Thiên đã được chọn để đại diện cho lớp chúng ta tham gia.”
Cả lớp vỗ tay chúc mừng, nhưng Tử Vy cảm thấy bất ngờ. Cô quay sang nhìn Hạo Thiên, người cũng đang ngạc nhiên không kém. Sau giờ học, Hạo Thiên tiến lại gần Tử Vy, cười nói: “Không ngờ chúng ta lại được chọn cùng nhau. Đây là cơ hội tốt để chúng ta chứng tỏ khả năng của mình.”
Tử Vy gật đầu, “Ừm, bọn mình cùng nhau cố gắng hết sức nhé.”
Những ngày sau đó, Tử Vy và Hạo Thiên dành nhiều thời gian hơn để chuẩn bị cho cuộc thi. Thư viện dần trở thành nơi quen thuộc của cả hai
Một buổi chiều, sau khi ôn tập xong, Tử Vy và Hạo Thiên quyết định đi dạo quanh sân trường để thư giãn. Khi đi ngang qua vườn hoa của trường, họ gặp Lưu Vũ và một vài bạn cùng lớp. Lưu Vũ nhìn thấy hai người, liền cười cười tiến lại gần.
“Hello, dạo này chăm chỉ thế nhỉ? Chuẩn bị cho cuộc thi chắc vất vả lắm,” Lưu Vũ nói, ánh mắt tinh nghịch.
“Chứ sao nữa, nhưng mà có Tử Vy giúp đỡ nên mình thấy mọi thứ dễ dàng hơn nhiều,” Hạo Thiên đáp, nụ cười tươi tắn.
Lưu Vũ nhếch môi cười, “Vậy thì tốt rồi. Cố gắng lên nhé, cả lớp đều hi vọng vào hai người.”
Sau khi Lưu Vũ rời đi, Tử Vy và Hạo Thiên tiếp tục đi dạo. Tử Vy nhìn quanh khu vườn hoa, cảm nhận sự bình yên và tĩnh lặng. “Hạo Thiên, bạn có bao giờ nghĩ rằng cuộc sống học đường sẽ thay đổi chúng ta như thế nào không?”
Hạo Thiên trầm ngâm, “Mình nghĩ rằng những trải nghiệm này sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn. Mình đã học được rất nhiều từ cậu, không chỉ là kiến thức mà còn cả sự kiên trì và lòng quyết tâm nữa."
Tử Vy mỉm cười, “Mình cũng vậy. Mình rất biết ơn vì có cậu đồng hành cùng mình trong hành trình này.”
Những ngày ôn tập tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cuộc thi học sinh giỏi cấp trường đã đến gần, và cả hai đều cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. Buổi sáng ngày thi, Tử Vy và Hạo Thiên gặp nhau trước cổng trường, cùng nhau bước vào phòng thi với tâm trạng phấn chấn.
Cuộc thi diễn ra suôn sẻ, và cả hai đều cảm thấy tự tin với bài làm của mình. Sau khi hoàn thành, họ rời khỏi phòng thi với nụ cười rạng rỡ. “Bọn mình đã làm rất tốt, mình tin là như vậy,” Tử Vy nói, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
“Ừm,mình cũng thấy vậy” Hạo Thiên đáp, mắt nhìn Tử Vy đầy tự hào.
Trên đường về nhà, họ trò chuyện vui vẻ, cảm nhận sự nhẹ nhõm sau những ngày ôn tập căng thẳng. Từ ngày hôm đó, mối quan hệ giữa Tử Vy và Hạo Thiên ngày càng gắn bó hơn. Họ không chỉ là bạn học mà còn là những người bạn thân thiết, luôn đồng hành và hỗ trợ lẫn nhau.
Buổi tối, khi ngồi bên bàn học, Tử Vy nhận được tin nhắn từ Hạo Thiên: “Cảm ơn cậu rất nhiều, Tử Vy. Cậu thực sự là người bạn vô cùng tuyệt vời. Mong rằng chúng ta sẽ luôn đồng hành cùng nhau.”
Tử Vy mỉm cười, lòng tràn đầy hạnh phúc. Cô nhắn lại: “Mình cũng cảm thấy rất may mắn khi có cậu. Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng đạt được mọi mục tiêu nhé!”
Từ đó, mỗi ngày đến trường với Tử Vy và Hạo Thiên đều trở nên ý nghĩa hơn. Họ cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, và những ước mơ về tương lai. Dù cuộc sống học đường có nhiều thử thách, nhưng họ luôn tin rằng, chỉ cần có nhau, họ sẽ vượt qua tất cả.
Một buổi sáng đầu tuần, khi Tử Vy bước vào lớp, cô nhận thấy không khí có chút căng thẳng. Các bạn học sinh đang thì thầm bàn tán với nhau, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn về phía cô. Tử Vy cảm thấy lạ lùng, nhưng cố gắng không để tâm và ngồi xuống chỗ của mình.
Tiết học đầu tiên là môn Toán, và giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp với vẻ mặt nghiêm trọng. “Các em, hôm nay cô có một thông báo quan trọng. Trường chúng ta sẽ tổ chức cuộc thi học sinh giỏi cấp trường, và cô rất vui khi thông báo rằng Lý Tử Vy và Trương Hạo Thiên đã được chọn để đại diện cho lớp chúng ta tham gia.”
Cả lớp vỗ tay chúc mừng, nhưng Tử Vy cảm thấy bất ngờ. Cô quay sang nhìn Hạo Thiên, người cũng đang ngạc nhiên không kém. Sau giờ học, Hạo Thiên tiến lại gần Tử Vy, cười nói: “Không ngờ chúng ta lại được chọn cùng nhau. Đây là cơ hội tốt để chúng ta chứng tỏ khả năng của mình.”
Tử Vy gật đầu, “Ừm, bọn mình cùng nhau cố gắng hết sức nhé.”
Những ngày sau đó, Tử Vy và Hạo Thiên dành nhiều thời gian hơn để chuẩn bị cho cuộc thi. Thư viện dần trở thành nơi quen thuộc của cả hai
Một buổi chiều, sau khi ôn tập xong, Tử Vy và Hạo Thiên quyết định đi dạo quanh sân trường để thư giãn. Khi đi ngang qua vườn hoa của trường, họ gặp Lưu Vũ và một vài bạn cùng lớp. Lưu Vũ nhìn thấy hai người, liền cười cười tiến lại gần.
“Hello, dạo này chăm chỉ thế nhỉ? Chuẩn bị cho cuộc thi chắc vất vả lắm,” Lưu Vũ nói, ánh mắt tinh nghịch.
“Chứ sao nữa, nhưng mà có Tử Vy giúp đỡ nên mình thấy mọi thứ dễ dàng hơn nhiều,” Hạo Thiên đáp, nụ cười tươi tắn.
Lưu Vũ nhếch môi cười, “Vậy thì tốt rồi. Cố gắng lên nhé, cả lớp đều hi vọng vào hai người.”
Sau khi Lưu Vũ rời đi, Tử Vy và Hạo Thiên tiếp tục đi dạo. Tử Vy nhìn quanh khu vườn hoa, cảm nhận sự bình yên và tĩnh lặng. “Hạo Thiên, bạn có bao giờ nghĩ rằng cuộc sống học đường sẽ thay đổi chúng ta như thế nào không?”
Hạo Thiên trầm ngâm, “Mình nghĩ rằng những trải nghiệm này sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn. Mình đã học được rất nhiều từ cậu, không chỉ là kiến thức mà còn cả sự kiên trì và lòng quyết tâm nữa."
Tử Vy mỉm cười, “Mình cũng vậy. Mình rất biết ơn vì có cậu đồng hành cùng mình trong hành trình này.”
Những ngày ôn tập tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cuộc thi học sinh giỏi cấp trường đã đến gần, và cả hai đều cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. Buổi sáng ngày thi, Tử Vy và Hạo Thiên gặp nhau trước cổng trường, cùng nhau bước vào phòng thi với tâm trạng phấn chấn.
Cuộc thi diễn ra suôn sẻ, và cả hai đều cảm thấy tự tin với bài làm của mình. Sau khi hoàn thành, họ rời khỏi phòng thi với nụ cười rạng rỡ. “Bọn mình đã làm rất tốt, mình tin là như vậy,” Tử Vy nói, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
“Ừm,mình cũng thấy vậy” Hạo Thiên đáp, mắt nhìn Tử Vy đầy tự hào.
Trên đường về nhà, họ trò chuyện vui vẻ, cảm nhận sự nhẹ nhõm sau những ngày ôn tập căng thẳng. Từ ngày hôm đó, mối quan hệ giữa Tử Vy và Hạo Thiên ngày càng gắn bó hơn. Họ không chỉ là bạn học mà còn là những người bạn thân thiết, luôn đồng hành và hỗ trợ lẫn nhau.
Buổi tối, khi ngồi bên bàn học, Tử Vy nhận được tin nhắn từ Hạo Thiên: “Cảm ơn cậu rất nhiều, Tử Vy. Cậu thực sự là người bạn vô cùng tuyệt vời. Mong rằng chúng ta sẽ luôn đồng hành cùng nhau.”
Tử Vy mỉm cười, lòng tràn đầy hạnh phúc. Cô nhắn lại: “Mình cũng cảm thấy rất may mắn khi có cậu. Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng đạt được mọi mục tiêu nhé!”
Từ đó, mỗi ngày đến trường với Tử Vy và Hạo Thiên đều trở nên ý nghĩa hơn. Họ cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, và những ước mơ về tương lai. Dù cuộc sống học đường có nhiều thử thách, nhưng họ luôn tin rằng, chỉ cần có nhau, họ sẽ vượt qua tất cả.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương