Chấp Niệm Hoa Khai

Chương 32: 1 Quá khứ Dạ Cố và Tịch Trác Tuyền



Nhiều năm về trước ở trên thiên giới, Tịch Trác Tuyền mười lăm tuổi đang đứng cạnh tiên đế nhìn xuống. Bên dưói có vô số tiên gia và nhiều người khác đang hành lễ, trong đó có Dạ Cố và một đám thiếu niên tầm độ tuổi y.

“Hôm nay tập hợp mọi người lại đây trước là để giao lưu giữa các hậu nhân các tộc, sau là có một nhiệm vụ cần mọi người giúp đỡ một tay”

Nói đến đây phía dưói sảnh có một nữ nhân dáng người mảnh mai, xinh đẹp đoan trang hành lễ lên tiếng.

“Vãn bối nguyện góp chút tài hèn sức mọn”

Sau câu nói đó phía sau đồng loạt mọi người đều chấp tay hành lễ ngụ ý tán thành.

Người vừa lên tiếng là Bạch Uyên nàng là trưởng nữ của tộc phượng hoàng, hôm nay đến đây ngoại trừ nàng thì còn có Bạch Dương là biểu muội của nàng, thái tử của tộc chu tước, thái tử ma tộc, long tộc, hồ tộc...và một số tộc nhỏ khác.

Thấy mọi người bên dưói cung kính hành lễ, người bên trên lại nói tiếp.

“Mấy ngày trước, quỷ vực có biến. Có một hung thú hùng mạnh phá hỏng một phần kết giới trốn ra ngoài. Hiện tại kết giới đã được tu sửa nhưng có một số yêu ma quỷ quái cũng đã nương theo lỗ hỏng mà lọt ra tam giới. Hiện tại ta cần một số nhân lực đến nhân gian thu phục yêu ma trừ hại cho dân.”

Sau khi nói xong thì người phía trên cũng phân phó cho một nhóm người cùng với Tịch Trác Tuyền xuống nhân gian thu phục yêu ma.

Dưới nhân gian, cả nhóm được bố trí nói ở là một môn phái tu tiên trên núi.

Đứng đầu phái này là một vị cao lão sắp đắc đạo, ông có thể liên hệ với một số tiên gia trên thiên giới nên đã được chọn và sắp xếp chỗ nghỉ ngơi.

Lúc này Bạch Dương một cô nương xinh xắn đáng yêu với bộ váy màu vàng nhạt đang ngồi trong phòng với vẻ mặt chán nản.

“Ta không muốn bắt yêu, ta muốn được đi chơi”

Bạch Uyên bên cạnh đang sắp xếp đồ đạc liền lên tiếng.

“Muội đó, cả ngày cứ ăn rồi chơi”

Bạch Dương nằm dài ra bàn vùng vẫy loạn xạ.

“Ta không quan tâm, ta muốn chơi”

Bạch Uyên bên này bất lực với người muội muội này của mình, bản chất Bạch Dương từ nhỏ đã hoạt bát ham chơi, lại được phụ mẫu nương chiều khiến nàng ngày càng đục nước mà quậy.

“Được rồi, muội đi ra ngoài dạo một chút, xong việc ta sẽ đưa muội đi chơi có được không”

Nghe thấy được đi chơi, Bạch Dương hai mắt sáng rỡ như bắt được vàng ngồi bật dậy hớn hở nói.

“Được được nhất trí, Uyên tỷ không được lừa ta”

Sau đó nàng mở mạnh cửa một phát, chạy vèo ra ngoài. Bạch Uyên bên trong thở dài lắc đầu tiếp tục công việc.

Bên ngoài Bạch Dương đang đuổi theo một chú bướm nhỏ, không để ý nàng va phải một thân hình rắn chắc. Bạch Dương giật mình vội ngước mắt lên, phía trước là một nam nhân to lớn với một thân hồng y đang đứng vững nhìn nàng.

“Ta xin lỗi, ta không cố ý”

Bạch Dương cúi đầu lia lịa, không ngừng xin lỗi. Lúc này nam nhân phía trước mới đưa tay nâng nhẹ lấy trán nàng đở lên.

“Không sao đâu, không cần phải làm vậy”

Nam nhân với chất vọng lạnh lùng mà trong trẻo mà cất lên, Bạch Dương nghe thấy liền thuận theo tay y mà ngẩn đầu.

Thấy nam nhân trước mặt nở một nụ cười dịu dàng, nàng cũng nở một nụ cười nhỏ nhắn như ánh ban mai mà đáp lại.

Người phía trước cao hơn nàng rất nhiều, đứng gần nhìn kĩ nàng chỉ cao vừa hơi đụng chóp vai của đối phương.

“Sao lại nhìn ta, trên mặt ta dính gì sao?”

Bạch Dương lắc đầu lia lịa, nàng lộ ánh mắt vui vẻ đáp.

“Không phải, do ta thấy huynh vừa cao lớn lại vừa đẹp mắt giống với phu quân tương lai của ta nên nhất thời không kìm được mới ngắm một chút”

Lúc này nam nhân phía trước mới cười nhẹ một cái.

“Ta thực sự rất đẹp sao?”

Bạch Dương gật đầu lia lịa, sau đó còn nhón nhón chạm vào mặt đối phương.



“Không chỉ đẹp mà còn rất là mềm mềm nữa”

Lúc này đây nam nhân triệt để cười lớn.

“Chưa từng có nữ nhân nào dám đụng vào người ta như ngươi cả, lại còn nói ta mềm”

Bạch Dương phía này lộ vẻ hơi ngượng ngùng gãi gãi đầu không nói.

“Ngươi tên là gì?”

Lúc này Bạch Dương mới thu lại vẻ ngượng ngùng vui vẻ đáp.

“Ta tên Bạch Dương, còn huynh?”

“Ta tên Mặc Ngõa”

Sau khi giới thiệu danh tính hai bên thì Bạch Dương vui vẻ không ngần ngại mà kéo lấy tay Mặc Ngõa đi dạo khắp nơi với mình. Có một sự thật không ai biết về cô nàng đáng yêu này, tuy nàng ta hơi khờ nhưng nàng lại rất mê cái đẹp.

Đặc biệt là những nam nhân...

Dạo được một lát thì Bạch Uyên cũng tìm đến, nàng khẽ chào Mặc Ngõa một cái sau đó kéo lấy tay Bạch Dương.

“Chúng ta phải đi hội họp với mọi người”

Bạch Dương bên này rì lấy tay của Bạch Uyên ra.

“Uyên tỷ đợi ta chút”

Nói xong nàng quay lại kéo lấy tay Mặc Ngõa lôi đi.

“Mặc Ngõa ca ca cũng là ngưòi của chúng ta, cùng đii thôi nào”

Dứt lời Bạch Dương một đường kéo Mặc Ngõa đi đến gian phòng.

Đến nơi mọi người đã tập họp đông đủ, lúc này Tịch Trác Tuyền mới lên tiếng.

“Hôm nay mọi người cũng đã mệt, ta chỉ nói ngắn gọn kế hoạch ngày mai sau đó tất cả quay về chuẩn bị”

Tịch Trác Tuyền thành thạo nói sơ lược về kế hoạch sau đó cho mọi người giải tán. Sau khi tất cả rời đi hết, trong phòng lúc này ngoại trừ hắn ra lại còn một người vẫn giữ nguyên vị trí.

Dạ Cố chậm rãi tiến đến đóng cửa phòng lại, sau đó y vừa quay lại thì bất chợt một cảm xúc ấm áp truyền đến môi.

Tịch Trác Tuyền ngay khoảnh khắc cửa vừa được đóng hắn ngay lập tức tiến đến đẩy đối phương vào sát cửa hôn ngấu nghiến.

Cả hai môi lưỡi chạm nhau, quyến luyến không rời.

Sau đó Dạ Cố dùng tay đẩy nhẹ Tịch Trác Tuyền ra.

“Đừng làm loạn, chỗ này không an toàn”

Tịch Trác Tuyền một tay chống vào cửa, một tay nâng lấy mặt ngưòi trong lòng giọng hơi run run nói.

“Ta đã nhịn ba ngày rồi”

Dạ Cố nghiêng mặt khẽ đẩy tay Tịch Trác Tuyền ra.

“Không được, bên ngoài vẫn còn có ngưòi”

Nghe vậy Tịch Trác Tuyền lại kéo ánh mắt y về đối mặt với mình.

“Ta sẽ cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể”

Dạ Cố nhìn thẳng vào mắt hắn với ánh mắt kiên định không trả lời, sau đó Tịch Trác Tuyền lại thủ thỉ với chất giọng nũng nịu.

“Chỉ một lần thôi cũng được, ca ca huynh thương ta đi mà, ta sắp chịu không được rồi.”

Nghe hai từ ca ca, ngay lập tức vành tai Dạ Cố đỏ ứng lên. Trái tim không kìm chế đánh loạn xạ, giọng nói y trở nên hơi khàn vì run.

“Chỉ...chỉ một lần thôi”

Hắn biết ngay là Dạ Cố không thể kìm lòng được mỗi lần hắn làm nũng, ngay lập tức hắn không chần chừ ôm lấy đối phương đặt lên môi một nụ hôn nồng cháy.



Sau màn dạo đầu vất vả, cuối cùng hắn đè cơ thể Dạ Cố lên trên tường cắm vào, cảm giác sung sướng cũng đến. Hắn đã nhịn ba ngày rồi, cho dù có kìm chế mấy cũng không kìm được mà mỗi lần đều thúc mạnh đến tận cùng.

Mỗi cú thúc của hắn là Dạ Cố lại khẽ rên rỉ, y cố kìm chế chất giọng vì sợ người bên ngoài sẽ nghe thấy. Nhưng Tịch Trác Tuyền lại thấy kích thích hơn vì điều đó nên càng hung hăng ra vào.

“Chậm... một chút”

Chất giọng Dạ Cố lúc này có phần hơi nghẹn, nghe như giọng của một người vừa khóc vừa nói.

“Ta mệt... ngươi ôm ta”

Không chờ đợi, ngay lập tức Dạ Cố choàng tay ôm lấy cổ đối phương đặt lên môi hắn một nụ hôn ngắn. Tịch Trác Tuyền cũng thuận thế nâng cơ thể y lên mang đến đặt lên trên ghế dài phía trên. Hắn vẫn đều đều ra vào, lúc này hắn chợt ôm lấy đối phương mà thở dốc khẽ nói.

“Ca ca huynh như thế này làm điên mất”

Sau câu nói hắn cũng run rẩy mấy cái rồi bắn vào bên trong, Dạ Cố phía dưới thấy đối phương xuất bên trong liền tỏ vẻ trách móc.

“Ta đã bảo là không được để lại bên trong, lát nữa ta còn phải về phòng”

Tịch Trác Tuyền vẫn ôm chặt lấy đối phương chậm rãi buông ra nhìn thẳng vào mắt Dạ Cố.

“Ta xin lỗi, do ta hưng phấn quá”

Dạ Cố thở nhẹ một cái đẩy người Tịch Trác Tuyền ra sau đó ngồi dậy, chất lỏng phía dưới sau sự thay đổi tư thế đột ngột của y mà cũng thuận theo đó chảy xuống ghế.

Cảm giác nhớt nháp dính bếch làm Dạ Cố hơi khó chịu khẽ nhăn mài, y chống tay xoa xoa thái dương nhìn qua Tịch Trác Tuyền định trách hắn thì chợt ánh mắt qua phải thứ hung khí vừa gây án lại ngốc đầu lên chào y.

Ngay lập tức Dạ Cố giật mình lùi mạnh về sau lấp bấp nói.

“Không không được, ta đã nói chỉ một lần”

Tịch Trác Tuyền bên này lộ vẻ mặt ủy khuất tủi thân mà nói.

“Ta biết, nhưng nó không chịu nghe lời ta. Ca ca ta rất khó chịu”

Dạ Cố vẫn kiên quyết phản đối, lúc y định đứng dậy rời đi thì cổ chân bị một bàn tay rắn chắc nắm lấy.

“Chỉ một lần nữa thôi”

Sau đó Tịch Trác Nhiên hung hăng kéo ngưòi trở lại, gấp gáp dùng tay cắm vật kia vào bên trong.

Đêm đó câu chỉ một lần nữa thôi đã được lập đi lập lại mấy lần. Mãi đến gần sáng Tịch Trác Tuyền mới bế Dạ Cố đã ngủ thiếp đi vì mệt trở về phòng.

- -------------------------------------------

Chú thích

Dạ Cố lớn hơn Tịch Trác Tuyền năm tuổi.

Bạch Uyên bằng với Tịch Trác Tuyền

Bạch Dương nhỏ hơn Bạch Uyên một tuổi

Mặc Ngõa siêu già

Lưu Niên lớn hơn Dạ Cố hai tuổi.

Tóm lại.

Dạ Cố 20

Tịch Trác Tuyền, Bạch Uyên 15

Bạch Dương 14

Mặc Ngõa không tính được

Lưu Niên 22

Do đây là truyện nên thiết lập mình sẽ cho mười lăm tuổi được coi là tuổi trưởng thành nha mọi người.
Chương trước Chương tiếp