Chiếm Hữu Không Kiểm Soát
Chương 27: Sự xuất hiện bất ngờ
Ngày hôm nay, trên phim trường, tâm trạng Nhậm An rất bực dọc, người phụ trách quản lý hoàn toàn nhận ra điều đó. Tuy vậy vẫn cố gắng nịnh nọt, vì hiện giờ Nhậm An có thể tạo ra tiền, quản lý làm gì mà dám làm phật ý.
Nhậm An tuy có người chống lưng, nhưng thái độ không quá hống hách, chỉ là hơi kiêu ngạo bởi thụ hưởng danh tiếng. Chỉ là hiện giờ, khi nghĩ về việc đêm qua một người như cô ả thất bại trước Mặc Kỳ Dực. Tâm tình dồn nén, tâm trạng chốc lát cứ thế trút hết lên một đống người nơi đây.
Cảnh quay hôm nay không quá nhiều. Hơn thế cũng có phân cảnh của Lộ Tĩnh.
Cô gái nhỏ ngồi một góc, bởi vì đêm qua ngủ lại bệnh viện trên chiếc ghế phòng bệnh của cha Lộ. Hiện giờ lưng có hơi ê ẩm. Tuy vậy gương mặt lại tràn đầy sức sống khi nghĩ lại cuộc trò chuyện đêm qua với cha.
Tay cầm cuốn kịch bản, phân đoạn hôm nay có một phần của cô. Hơn thế còn có người đóng cặp là một nam diễn viên tương đối có tiếng trong giới tên Đoàn Hiên.
Nội dung phân cảnh, đại khái là kể về việc theo đuổi của cậu nam sinh giới thượng lưu tên Hàm Nghị. Từ lâu đi học chung với nhân vật Ngọc Chi, sớm đã phải lòng một cô gái đơn thuần như thế.
Có thể nói, việc sắp xếp Lộ Tĩnh vào vai lại vừa vặn hợp ý. Bởi nét gương mặt của cô rất tạo thiện cảm với hiệu ứng này.
Gần chiều, cảnh quay của Lộ Tĩnh lẫn Đoàn Hiên mới được tiến hành. Trước khi bước vào quay, Đoàn Hiên nhìn cô gái nhỏ, trong lòng cũng có thiện cảm nên căn dặn, một phần cũng biết Lộ Tĩnh chỉ mới vào vai không lâu.
"Chút nữa phân đoạn của tôi và em có một cảnh hôn trán, đừng quá căng thẳng nhé."
Lộ Tĩnh đáp "vâng" thể hiện sự tôn trọng. Rồi bước ra hướng quay tiến hành chuẩn bị cho phân cảnh của chính mình.
Bởi diễn cặp, nhưng cả hai vào vai đều là học sinh. Phần lớn các cảnh thân mật không quá nhiều, chỉ duy phân đoạn hôn trán của Đoàn Hiên là chính yếu.
Khi mọi người đều tập trung máy quay, dồn sự chủ yếu vào hai người đóng chính tại khung hình. Sự ăn ý của Lộ Tĩnh lẫn Đoàn Hiên đều khiến mọi người hài lòng. Như thể hai người đang chính thức là một cặp đôi vậy.
Hai người rảo bước trên con đường rợp cây, trên vai cô gái nhỏ đeo một chiếc cặp sách, mái tóc đuôi sam bím hai bên, ngẩng đôi mắt long lanh nhìn về phía Đoàn Hiên.
Chút khoảnh khắc ngắn, khi đối diện với ánh mắt trong sáng của Lộ Tĩnh, Đoàn Hiên cũng thoáng đứng ngây ra trước vẻ đẹp đơn thuần này. Dưới hàng cây gió thổi thoang thoảng, ánh nắng xen vào lùm cây, chiếu thoảng qua hai người, tay anh cầm một quyển sách, đối diện với cô gái nhỏ rồi nở nụ cười.
"Trước khi rời khỏi thành phố Trùng Dư, anh nghĩ có những lời cần phải nói. Thời gian chỉ vỏn vẹn hai năm, khoảng thời gian đó cũng không gặp lại em nên anh không muốn bỏ phí cơ hội này."
Lộ Tĩnh vào nhân vật Ngọc Chi khẽ cúi đầu, sâu trong ánh mất thể hiện nỗi buồn thoang thoảng, nhưng vẫn cố gắng che đi.
"Anh Hàm Nghị vẫn sẽ trở về mà đúng không, hai năm, em đợi được."
Vừa nói, làn gió vừa thổi nhẹ lướt qua vài lọn tóc khẽ tung bay trong gió. Hàm Nghị đưa tay, vuốt lọn tóc, rồi cúi đầu hôn lên vầng trán trắng mịn.
"Anh thích em, Ngọc Chi, đợi anh về nhé?"
Đón nhận nụ hôn trên trán, Ngọc Chi liền ngại ngùng, hai gò má ửng hồng khẽ cúi người. Lí nhí đáp.
"Chỉ cần là anh, em sẽ đợi."
Vừa dứt câu, cũng là khi đạo diễn Ngô hô lên.
"Cắt, hai người làm tốt lắm."
Đoàn phim trường nhìn lại phân cảnh, mọi người dường như đều hài lòng.
Chỉ là, nơi không ai để ý, đôi mắt người đàn ông đen nhánh lại, phủ lên bộ dáng âm trầm thứ xúc cảm chẳng thể lý giải. Mới hiện diện không lâu, nhưng toàn bộ khung cảnh đều thu gọn lại nơi tầm mắt người đàn ông. Vừa xong,
Mặc Kỳ Dực cứ thế thẳng một đường đi về khu phòng chính nơi phim trường.
Người lãnh đạo đột ngột xuất hiện, chốc lát phim trường nhận lệnh, một vài người chức vụ lớn bước vào. Đạo diễn
Ngô vội vàng đi theo, khu phòng họp chốc lát đông người vì trông thấy vị chủ tịch cao quý đang hiện diện.
Đạo diễn Ngô khom lưng cúi người chào một cách kính cẩn.
Sự xuất hiện này Nhậm An cũng trông thấy, cô ả liền đoán chắc rằng Mặc Kỳ Dực chính là đến thăm cô ta, bởi hiện giờ nơi đây ai cũng đều đoán mò mối quan hệ ngầm của cả hai.
"Chào ngài Mặc, không nghĩ đến nơi nhỏ bé như này có thể được ngài để mắt đến."
Nhậm An vận trên người bộ sườn xám, trang điểm một cách xinh đẹp không ngần ngại ngồi ghế bên cạnh Mặc Kỳ Dực, hai người như một cặp khiến mọi người đều không khỏi bàn tán. Nhân cơ hội, cô ả cũng muốn dựa vào người đàn ông này để nâng cao sự ảnh hưởng.
Trên chiếc bàn dài, Mặc Kỳ Dực ngồi vị trí trung tâm, khí thế bức người kiêu ngạo. Đáy mắt nhìn vào những nhân vật lớn hiện diện.
Đạo diễn, cho đến phó giám đốc phụ trách bộ phim, nhân vật đóng chính, tất cả đều cúi người.
Người đàn ông cau mày, mọi người cũng theo đó rơi vào trạng thái căng thẳng. Không hiểu vì sao vừa đến đã cảm nhận rõ tâm trạng không mấy tốt đẹp đến từ người lãnh đạo này.
Nhậm An tuy có người chống lưng, nhưng thái độ không quá hống hách, chỉ là hơi kiêu ngạo bởi thụ hưởng danh tiếng. Chỉ là hiện giờ, khi nghĩ về việc đêm qua một người như cô ả thất bại trước Mặc Kỳ Dực. Tâm tình dồn nén, tâm trạng chốc lát cứ thế trút hết lên một đống người nơi đây.
Cảnh quay hôm nay không quá nhiều. Hơn thế cũng có phân cảnh của Lộ Tĩnh.
Cô gái nhỏ ngồi một góc, bởi vì đêm qua ngủ lại bệnh viện trên chiếc ghế phòng bệnh của cha Lộ. Hiện giờ lưng có hơi ê ẩm. Tuy vậy gương mặt lại tràn đầy sức sống khi nghĩ lại cuộc trò chuyện đêm qua với cha.
Tay cầm cuốn kịch bản, phân đoạn hôm nay có một phần của cô. Hơn thế còn có người đóng cặp là một nam diễn viên tương đối có tiếng trong giới tên Đoàn Hiên.
Nội dung phân cảnh, đại khái là kể về việc theo đuổi của cậu nam sinh giới thượng lưu tên Hàm Nghị. Từ lâu đi học chung với nhân vật Ngọc Chi, sớm đã phải lòng một cô gái đơn thuần như thế.
Có thể nói, việc sắp xếp Lộ Tĩnh vào vai lại vừa vặn hợp ý. Bởi nét gương mặt của cô rất tạo thiện cảm với hiệu ứng này.
Gần chiều, cảnh quay của Lộ Tĩnh lẫn Đoàn Hiên mới được tiến hành. Trước khi bước vào quay, Đoàn Hiên nhìn cô gái nhỏ, trong lòng cũng có thiện cảm nên căn dặn, một phần cũng biết Lộ Tĩnh chỉ mới vào vai không lâu.
"Chút nữa phân đoạn của tôi và em có một cảnh hôn trán, đừng quá căng thẳng nhé."
Lộ Tĩnh đáp "vâng" thể hiện sự tôn trọng. Rồi bước ra hướng quay tiến hành chuẩn bị cho phân cảnh của chính mình.
Bởi diễn cặp, nhưng cả hai vào vai đều là học sinh. Phần lớn các cảnh thân mật không quá nhiều, chỉ duy phân đoạn hôn trán của Đoàn Hiên là chính yếu.
Khi mọi người đều tập trung máy quay, dồn sự chủ yếu vào hai người đóng chính tại khung hình. Sự ăn ý của Lộ Tĩnh lẫn Đoàn Hiên đều khiến mọi người hài lòng. Như thể hai người đang chính thức là một cặp đôi vậy.
Hai người rảo bước trên con đường rợp cây, trên vai cô gái nhỏ đeo một chiếc cặp sách, mái tóc đuôi sam bím hai bên, ngẩng đôi mắt long lanh nhìn về phía Đoàn Hiên.
Chút khoảnh khắc ngắn, khi đối diện với ánh mắt trong sáng của Lộ Tĩnh, Đoàn Hiên cũng thoáng đứng ngây ra trước vẻ đẹp đơn thuần này. Dưới hàng cây gió thổi thoang thoảng, ánh nắng xen vào lùm cây, chiếu thoảng qua hai người, tay anh cầm một quyển sách, đối diện với cô gái nhỏ rồi nở nụ cười.
"Trước khi rời khỏi thành phố Trùng Dư, anh nghĩ có những lời cần phải nói. Thời gian chỉ vỏn vẹn hai năm, khoảng thời gian đó cũng không gặp lại em nên anh không muốn bỏ phí cơ hội này."
Lộ Tĩnh vào nhân vật Ngọc Chi khẽ cúi đầu, sâu trong ánh mất thể hiện nỗi buồn thoang thoảng, nhưng vẫn cố gắng che đi.
"Anh Hàm Nghị vẫn sẽ trở về mà đúng không, hai năm, em đợi được."
Vừa nói, làn gió vừa thổi nhẹ lướt qua vài lọn tóc khẽ tung bay trong gió. Hàm Nghị đưa tay, vuốt lọn tóc, rồi cúi đầu hôn lên vầng trán trắng mịn.
"Anh thích em, Ngọc Chi, đợi anh về nhé?"
Đón nhận nụ hôn trên trán, Ngọc Chi liền ngại ngùng, hai gò má ửng hồng khẽ cúi người. Lí nhí đáp.
"Chỉ cần là anh, em sẽ đợi."
Vừa dứt câu, cũng là khi đạo diễn Ngô hô lên.
"Cắt, hai người làm tốt lắm."
Đoàn phim trường nhìn lại phân cảnh, mọi người dường như đều hài lòng.
Chỉ là, nơi không ai để ý, đôi mắt người đàn ông đen nhánh lại, phủ lên bộ dáng âm trầm thứ xúc cảm chẳng thể lý giải. Mới hiện diện không lâu, nhưng toàn bộ khung cảnh đều thu gọn lại nơi tầm mắt người đàn ông. Vừa xong,
Mặc Kỳ Dực cứ thế thẳng một đường đi về khu phòng chính nơi phim trường.
Người lãnh đạo đột ngột xuất hiện, chốc lát phim trường nhận lệnh, một vài người chức vụ lớn bước vào. Đạo diễn
Ngô vội vàng đi theo, khu phòng họp chốc lát đông người vì trông thấy vị chủ tịch cao quý đang hiện diện.
Đạo diễn Ngô khom lưng cúi người chào một cách kính cẩn.
Sự xuất hiện này Nhậm An cũng trông thấy, cô ả liền đoán chắc rằng Mặc Kỳ Dực chính là đến thăm cô ta, bởi hiện giờ nơi đây ai cũng đều đoán mò mối quan hệ ngầm của cả hai.
"Chào ngài Mặc, không nghĩ đến nơi nhỏ bé như này có thể được ngài để mắt đến."
Nhậm An vận trên người bộ sườn xám, trang điểm một cách xinh đẹp không ngần ngại ngồi ghế bên cạnh Mặc Kỳ Dực, hai người như một cặp khiến mọi người đều không khỏi bàn tán. Nhân cơ hội, cô ả cũng muốn dựa vào người đàn ông này để nâng cao sự ảnh hưởng.
Trên chiếc bàn dài, Mặc Kỳ Dực ngồi vị trí trung tâm, khí thế bức người kiêu ngạo. Đáy mắt nhìn vào những nhân vật lớn hiện diện.
Đạo diễn, cho đến phó giám đốc phụ trách bộ phim, nhân vật đóng chính, tất cả đều cúi người.
Người đàn ông cau mày, mọi người cũng theo đó rơi vào trạng thái căng thẳng. Không hiểu vì sao vừa đến đã cảm nhận rõ tâm trạng không mấy tốt đẹp đến từ người lãnh đạo này.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương