Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới
Chương 25: Về Mà Quà Trắng Tay Sẽ Bị Coi Là Vô Dụng. Le Spleen de Omui
Ngày 19 – Đêm Khuya, Quán Trọ White Weirdo
Dù tôi có đói đến đâu, dù tôi vẫn chưa được ăn tối, mặc dù tôi chỉ nói rằng tôi không có tiền để trả tiền chỗ ở và thức ăn...... Họ vẫn giận tôi. Hôm nay, một lần nữa.
「Tại sao chứ? Tại sao ngay sau khi tớ nói với cậu rằng tiền rất quan trọng... Cậu lại quay về mà không một xu dính túi thế?! Cậu có đủ năng lực về mặt pháp lý không vậy? Cậu là gì? Baudelaire* à? Cậu đang có ý định xuất bản một tập thơ sẽ bị cấm vì làm băng hoại đạo đức công cộng không?」
・
Tôi chỉ đi shopping một tí tẹo thôi mà? Và tôi đang bị mắng? Bởi tất cả các cô gái. Có phải vì tôi không mua quà lưu niệm về không? Và tôi đang bị coi là vô dụng á?...... Le Spleen de Omui.
Có vẻ như sống theo ý mình sẽ không được phép.
Những lang băm và góa phụ già, những kẻ mất trí, những đám quần chúng bẩn thỉu và những kẻ ăn xin, trong một thành phố không bao giờ thay đổi tràn ngập quần chúng, tôi lại bị mắng.
Tôi đã yêu cầu họ đặt nó trên tab.
Lặng lẽ quay về phòng tôi mở gói đồ ra.
Đây là phần chính của việc mua sắm.
Lấy từng món tôi tách chúng theo loại. Găng tay đến đây...... Ờmm, tôi có thể đặt áo choàng xuống sàn và đeo nhẫn lên bàn.
・
・
・
「Ờmmm? Đây là? Aaa! Áo Choàng Lẩn Tránh, nếu mình nhớ không lầm...... Nó làm tăng khả năng Lẩn Tránh (Nhỏ)......? 」
Có quá nhiều thứ để tôi phải xử lý...... Hay đúng hơn là tôi buồn ngủ...... Nhưng vẫn còn quá nhiều thứ...... Tôi không có nơi nào để ngủ...
「Chết tiệt, trời gần sáng rồi...... Và mình muốn ngủ...... Cái đầu của mình đã tự chuyển sang chế độ ngủ à?......」
Aaa, đủ rồi, tôi không hiểu cái gì nữa. Vì bảy món đồ đang ở đây, nên hãy biến chúng thành một nào..... Aaa, nó đơn giản chỉ... Tất cả biến thành một... Bị hút vào... Hay đúng hơn là... Cuối cùng cũng dọn sạch nó rồi... Ngủ thôi... Tôi phải làm gì với tiền đây?...... Xếp hạng tình cảm của tôi...... Đã đi xuống...... Đã đi xuống? Điểm tình cảm.
Ngày 19 – Kết Thúc
1 chương siêu ngắn.
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Dù tôi có đói đến đâu, dù tôi vẫn chưa được ăn tối, mặc dù tôi chỉ nói rằng tôi không có tiền để trả tiền chỗ ở và thức ăn...... Họ vẫn giận tôi. Hôm nay, một lần nữa.
「Tại sao chứ? Tại sao ngay sau khi tớ nói với cậu rằng tiền rất quan trọng... Cậu lại quay về mà không một xu dính túi thế?! Cậu có đủ năng lực về mặt pháp lý không vậy? Cậu là gì? Baudelaire* à? Cậu đang có ý định xuất bản một tập thơ sẽ bị cấm vì làm băng hoại đạo đức công cộng không?」
・
Tôi chỉ đi shopping một tí tẹo thôi mà? Và tôi đang bị mắng? Bởi tất cả các cô gái. Có phải vì tôi không mua quà lưu niệm về không? Và tôi đang bị coi là vô dụng á?...... Le Spleen de Omui.
Có vẻ như sống theo ý mình sẽ không được phép.
Những lang băm và góa phụ già, những kẻ mất trí, những đám quần chúng bẩn thỉu và những kẻ ăn xin, trong một thành phố không bao giờ thay đổi tràn ngập quần chúng, tôi lại bị mắng.
Tôi đã yêu cầu họ đặt nó trên tab.
Lặng lẽ quay về phòng tôi mở gói đồ ra.
Đây là phần chính của việc mua sắm.
Lấy từng món tôi tách chúng theo loại. Găng tay đến đây...... Ờmm, tôi có thể đặt áo choàng xuống sàn và đeo nhẫn lên bàn.
・
・
・
「Ờmmm? Đây là? Aaa! Áo Choàng Lẩn Tránh, nếu mình nhớ không lầm...... Nó làm tăng khả năng Lẩn Tránh (Nhỏ)......? 」
Có quá nhiều thứ để tôi phải xử lý...... Hay đúng hơn là tôi buồn ngủ...... Nhưng vẫn còn quá nhiều thứ...... Tôi không có nơi nào để ngủ...
「Chết tiệt, trời gần sáng rồi...... Và mình muốn ngủ...... Cái đầu của mình đã tự chuyển sang chế độ ngủ à?......」
Aaa, đủ rồi, tôi không hiểu cái gì nữa. Vì bảy món đồ đang ở đây, nên hãy biến chúng thành một nào..... Aaa, nó đơn giản chỉ... Tất cả biến thành một... Bị hút vào... Hay đúng hơn là... Cuối cùng cũng dọn sạch nó rồi... Ngủ thôi... Tôi phải làm gì với tiền đây?...... Xếp hạng tình cảm của tôi...... Đã đi xuống...... Đã đi xuống? Điểm tình cảm.
Ngày 19 – Kết Thúc
1 chương siêu ngắn.
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương