Cược Yêu

Chương 53: Mong rằng, có thể nắm tay em đến kiếp sau (End)



lâu sau, lễ cưới trang trọng của thành phố Trùng Khánh được diễn ra.

Trong suốt lễ cưới, mọi người đều tận hưởng rất nhiều. Càng không nghĩ được rằng, Trình Thâm bên ngoài đồn đại như nào, kỳ thực lại là một người đàn ông thâm tình.

Đợi một người suốt mười năm trời.

Thời gian khi nào cũng là không đủ.

Không đủ để yêu em, cũng không đủ đền bù những gì diễn ra trong quá khứ.

Mọi người đều nhớ rất rõ, khi ấy Trình Thâm là nắm lấy bàn tay nhỏ của Nhậm Kiều Hạ, nói lên câu nói khiến mọi người đều muốn chìm trong sự ngọt ngào đó.

"Nắm tay em hai năm niên thiếu ngông cuồng, nắm tay em đi đến hết đời này với anh vẫn chưa đủ, mong rằng, có thể nắm tay em thêm cả kiếp sau."

"Kiều Hạ, anh yêu em."

Nắm tay người mình thương, hạnh phúc suốt cả một đời, là điều ước mà bao người mong muốn.

Năm năm sau.

Phòng hội họp, Mặc Kỳ Dực trong bộ dáng ủ rũ. Mà khung cảnh hiện tại càng khiến người đàn ông thêm buồn bực.

"Trình Thâm, anh không nghĩ cậu lại bận đến mức không có thời gian gặp nhau."

Thông qua màn hình điện thoại, trước mặt là Trình Thâm đang ngồi, dáng vẻ một ông bố chu toàn, người đàn ông có gia đình đầy trách nhiệm, hơn thế trong tay hai đứa nhóc. Một nam một nữ đã bốn tuổi sinh đôi đang ngồi chăm chú mà ăn, dáng vẻ ngoan ngoãn vô cùng.

Một đứa nhóc tên Trình Dạ Thiên, một bé gái tên Trình Dạ Khiết.



Ai cũng đều biết, khi hai đứa trẻ ra đời một tuổi, cả thành phố đều chứng kiến một màn ăn mừng rầm rộ của Trình Thâm, báo hiệu một công chúa và hoàng tử vừa chào đời.

Chỉ là hiện tại, Trình Thâm bận rộn chăm sóc, ở nhà đảm đương hết thảy.

Bởi vì tính chất công việc là khai thác thông tin để thực hiện bài báo, Nhậm Kiều Hạ trong khoảng thời gian này tương đối bận rộn nên không ở nhà.

Bận rộn đến mức không thể gặp mặt, chỉ có thể họp qua màn hình điện thoại.

So với việc Mặc Kỳ Dực tốn gần năm năm để đem vợ về. Trình Thâm lại chỉ tốn trong khoảng một năm.

Cẩn Nghiêm ngồi bên cạnh Mặc Kỳ Dực, nhìn khung cảnh này ngao ngán khẽ lắc đầu.

Mặc Kỳ Dực buồn bực là vì, cô vợ nhỏ đối với hắn không có ý định sinh con. Từ sau lần cầu hôn, Lộ Tĩnh cũng đã nói rõ bản thân, trước tiên muốn làm những điều cô thích. Vì thế cô đối với chuyện con cái vẫn chưa hề chuẩn bị.

Mặc Kỳ Dực tôn trọng cô, loại chuyện này chỉ có thể để cô tuỳ ý định đoạt.

Nhưng thời gian gấp rút, Lộ Tĩnh càng lúc càng xinh đẹp trưởng thành, thành công trong tay cũng nắm được. Còn Mặc Kỳ Dực hắn, từng chút một già đi. Dẫu sao yêu một cô gái nhỏ khoảng cách xa như thế, vẫn là lo được lo mất.

Người đàn ông nhấp lấy một hơi rượu, buồn bực lên tiếng.

"Mấy cậu nói xem, có phải anh đã già rồi, không có sức hút với cô ấy hay không?"

Hiện tại, Mặc Kỳ Dực cũng đã 36 tuổi rồi, nhưng Lộ Tĩnh lại chỉ 24 mà thôi. Cô có thể không gấp, nhưng người đàn ông càng lúc càng lo lắng. Sợ rằng, sẽ chẳng thể bù với những tiểu thịt tươi vẫn hay đóng chung phim với cô.

"Câu nói này, có thể không sai. Nếu bây giờ anh không nhanh chóng cùng chị dâu tạo ra kết tinh, sẽ sớm một ngày chị dâu theo trai trẻ mất." (



Cẩn Nghiêm trêu đùa, lại không nhận ra sắc mặt Mặc Kỳ Dực càng lúc càng nghiêm trọng.

Trình Thâm lên tiếng, hòà vào cuộc trò chuyện.

"Thật ra Cẩn Nghiêm nói không sai, anh vẫn là nên cùng cô ấy tranh thủ mà thôi."

Đoạn, Trình Thâm nhìn số điện thoại vừa được gọi đến, lập tức lên tiếng.

"Em tắt trước, vợ em gọi."

Cứ như thế, Trình Thâm rời khỏi nhóm trò chuyện.

Chỉ còn lại Cẩn Nghiêm lần Mặc Kỳ Dực đứng lặng nhìn nhau.

Người rời cuộc chơi trước, là người đáng chê trách trước.

Trình Thâm nhìn số điện thoại, qua màn hình điện thoại hiện hai chữ sến súa "Vợ yêu", lập tức bắt máy, vừa nghe được giọng cô, người đàn ông cất giọng có chút oan ức.

"Khi nào em về, anh nhớ em không chịu nổi rồi."

Nhậm Kiều Hạ dở khóc dở cười, thông qua điện thoại thấy gương mặt người đàn ông hơi tủi thân, nhỏ giọng an ủi.

"Ngoan đi, cuối tháng em về. Khi đó anh muốn làm gì cũng được."

Trình Thâm nhìn cô, biết là khi cô về sẽ đòi đủ. Nhưng hiện tại vẫn là không chờ được.

Nghĩ đến đó, đợi Nhậm Kiều Hạ kết thúc, người đàn ông chắc chắn sẽ căn dặn toà soạn cho cô nghỉ một thời gian dài.
Chương trước Chương tiếp