Đầu Giường Cãi, Lên Giường Hòa
Chương 28: Vì em mà thành hôn quân
Niên Thiệu Quý chắc vẫn còn đang muốn nói gì đó, nhưng vì hiện tại họ đang đứng ở bên ngoài tòa án, cũng không làm ầm chuyện đó lên được. Nhưng mà chắc chắn ông ta sẽ lấy lại chiếc vòng, bằng mọi giá cũng phải lấy lại!
Còn Niên Cầm Bách đưa Trịnh Tương Hảo về nhà, anh cũng đã dặn dò cô không được phép đến gặp Niên Thiệu Quý một mình, nếu như ông ta đến tìm thì phải nói với anh. Không cần anh nhắc thì Trịnh Tương Hảo cũng biết bản thân phải làm gì mà, trước kia cô nhận lời đến gặp Niên Thiệu Quý là vì giữa anh và Niên gia vẫn còn quan hệ.
Chứ bây giờ, bạn trai của cô đã không còn là người nhà họ Niên nữa rồi, anh chỉ là Niên Cẩm Bách, là Niên Cẩm Bách của cô mà thôi.
(-.J
Cả buổi sáng ở phiên tòa thì Niên Cầm Bách cũng mệt lả người, anh thật sự cảm thấy thật nhẹ nhõm, tựa như đã trút được gánh nặng bấy lâu nay. Ngay tại đây, nếu được thì anh rất rất rất muốn cùng Tiểu Ngọt Ngào nhà mình đi đăng ký kết hôn.
Nhưng dù sao cũng phải tôn trọng ý kiến của cha và anh vợ đã, nên anh không thể gấp gáp như thế.
Lúc này Trịnh Tương Hảo đang nằm dài ở sofa xem tivi, Niên Cầm Bách cũng vừa thay quần xong nên anh cũng đi đến chỗ cô. Không nói lời nào, cô đã dang hai tay ra, hiểu ý của người yêu, Niên Cầm Bách cũng ôm lấy cô.
Trịnh Tương Hảo còn nhỏ giọng nói:
Chiều nay anh có đến công ty không?Có, chiều nay anh có hẹn với Đường tổng của Đường thị, bàn về chuyện hợp tác sản xuất một con game... Đây là lời hứa anh đã hứa với anh hai lúc trước.Nghe đến đây Trịnh Tương Hảo cũng có hơi tò mò. Lời hứa á? Giữa Niên Cầm Bách và Trịnh Tân Niệm có lời hứa gì mà sao cô không biết nhỉ?
Ngay lúc này Niên Cầm Bách cũng đem chuyện cũ năm đó nói cho Trịnh Tương Hảo nghe, sau khi nghe xong cô mới hiểu ra mọi chuyện. Hóa ra là vậy, bảo sao năm đó đột nhiên Trịnh Tân Niệm lại chấp nhận Niên Cầm Bách, thì ra là hai người đã ngấm ngầm có giao dịch với nhau.
Niên Cầm Bách lúc này liền thở dài nói:
Nhưng anh nghe Châu Thiếu Tường nói rằng dạo gần đây tính cách của vị Đường tổng đó đang rất khó chịu, chắc là do chưa tán tỉnh được người anh ta yêu. Mệt mỏi thật đó.Anh ta cũng họ Đường sao? Trùng hợp vậy.Niên Cẩm Bách nhìn cô, nói:
- Ý em là sao?
- Buổi sáng em có nói với anh là có một thanh niên họ Đường đòi tán tỉnh chị Hình Thư đó, anh có nhớ không?
Anh ta cũng họ Đường, nghe chị Hình gọi thì cũng là Đường tổng gì gì đó, nhưng em không biết là người anh nói với người này có phải là cùng một người hay không.
Nếu nói họ Đường ở Thành Đô thì cũng không phải hiếm, nhưng mà nếu như trùng hợp đến cả chi tiết tán tỉnh nữ nhân thì Niên Cầm Bách e là... Hai người này là một rồi.
- Với cả em còn nghe anh ta nhắc đến một cái tên... Gì nhỉ? À... Phượng Tiêm Tiêm, hình như là cháu gái của anh ta thì phải.
Niên Cầm Bách cũng chỉ biết thở dài, nói:
- Xem ra đúng là anh ta rồi. Hóa ra người Đường tổng thích là giáo viên của trường tiểu học sao?
Trịnh Tương Hảo cũng có hỏi qua Hình Thư tại sao lại ghét anh ta như thế, chị ấy cũng chỉ lắc đầu rồi nói bản thân không thể làm dâu hào môn được đâu. Gia đình họ Đường nhìn bình thường nhưng sâu bên trong là ngọa hổ tàng long đấy, một là phải biết cứng mềm đúng chỗ, hai là bị nuốt mất cả xương. Nên một giáo viên bình thường như chị ấy thì không day vào.
Nghe đến đó, Trịnh Tương Hảo cũng nhìn lại bản thân.
Hừm... Nếu như Niên Cầm Bách hòa hợp với Niên gia thì cô cũng sẽ là dâu hào môn rồi nhỉ?
Nhưng cũng may là.... Anh người yêu nhà cô không thích cảnh hào môn tranh đấu như vậy.
Bé cưng, chiều nay em có tiết dạy không?Không có, nhưng em định rủ Tiểu Mộc Mộc đi mua vài thứ. Sao vậy?Anh muốn đem em đến công ty, vừa ngắm em vừa làm việc mới có tinh thần.Trịnh Tương Hảo cũng chỉ phì cười, người đàn ông này bình thường thì cũng ngầu lắm mà, sao dạo này cứ hay làm nũng như trẻ con vậy nhỉ? Rồi sau này sinh con thì không biết ai mới là trẻ nhỏ cần được dỗ dành nữa đây.
Bé cưng, đột nhiên anh lại có một suy nghĩ.Anh có suy nghĩ gì?Hay là anh dọn hết công việc về nhà làm nhỉ? Vừa ôm bé cưng vừa làm.Trịnh Tương Hảo cạn lời... Lãnh đạo tài ba của Bách Niên Hảo Hợp như vậy là tiêu rồi còn đầu nữa?
Rồi nhân viên sẽ đi về đâu? Công ty sẽ đi về đầu đây?
Thật là quan ngại quá đi mất!
Niên Cầm Bách, anh định trở thành hôn quân à?Ứ, nếu như là vì em thì anh cũng muốn trở thành hôn quân!Nếu để cộng sự của anh nghe thấy, chắc họ vui lắm!Một đứa đến tán gái cũng không xong, một đứa bị bạn gái giận một tuần tám lần... Thì không có tư cách lên tiếng!
Còn Niên Cầm Bách đưa Trịnh Tương Hảo về nhà, anh cũng đã dặn dò cô không được phép đến gặp Niên Thiệu Quý một mình, nếu như ông ta đến tìm thì phải nói với anh. Không cần anh nhắc thì Trịnh Tương Hảo cũng biết bản thân phải làm gì mà, trước kia cô nhận lời đến gặp Niên Thiệu Quý là vì giữa anh và Niên gia vẫn còn quan hệ.
Chứ bây giờ, bạn trai của cô đã không còn là người nhà họ Niên nữa rồi, anh chỉ là Niên Cẩm Bách, là Niên Cẩm Bách của cô mà thôi.
(-.J
Cả buổi sáng ở phiên tòa thì Niên Cầm Bách cũng mệt lả người, anh thật sự cảm thấy thật nhẹ nhõm, tựa như đã trút được gánh nặng bấy lâu nay. Ngay tại đây, nếu được thì anh rất rất rất muốn cùng Tiểu Ngọt Ngào nhà mình đi đăng ký kết hôn.
Nhưng dù sao cũng phải tôn trọng ý kiến của cha và anh vợ đã, nên anh không thể gấp gáp như thế.
Lúc này Trịnh Tương Hảo đang nằm dài ở sofa xem tivi, Niên Cầm Bách cũng vừa thay quần xong nên anh cũng đi đến chỗ cô. Không nói lời nào, cô đã dang hai tay ra, hiểu ý của người yêu, Niên Cầm Bách cũng ôm lấy cô.
Trịnh Tương Hảo còn nhỏ giọng nói:
Chiều nay anh có đến công ty không?Có, chiều nay anh có hẹn với Đường tổng của Đường thị, bàn về chuyện hợp tác sản xuất một con game... Đây là lời hứa anh đã hứa với anh hai lúc trước.Nghe đến đây Trịnh Tương Hảo cũng có hơi tò mò. Lời hứa á? Giữa Niên Cầm Bách và Trịnh Tân Niệm có lời hứa gì mà sao cô không biết nhỉ?
Ngay lúc này Niên Cầm Bách cũng đem chuyện cũ năm đó nói cho Trịnh Tương Hảo nghe, sau khi nghe xong cô mới hiểu ra mọi chuyện. Hóa ra là vậy, bảo sao năm đó đột nhiên Trịnh Tân Niệm lại chấp nhận Niên Cầm Bách, thì ra là hai người đã ngấm ngầm có giao dịch với nhau.
Niên Cầm Bách lúc này liền thở dài nói:
Nhưng anh nghe Châu Thiếu Tường nói rằng dạo gần đây tính cách của vị Đường tổng đó đang rất khó chịu, chắc là do chưa tán tỉnh được người anh ta yêu. Mệt mỏi thật đó.Anh ta cũng họ Đường sao? Trùng hợp vậy.Niên Cẩm Bách nhìn cô, nói:
- Ý em là sao?
- Buổi sáng em có nói với anh là có một thanh niên họ Đường đòi tán tỉnh chị Hình Thư đó, anh có nhớ không?
Anh ta cũng họ Đường, nghe chị Hình gọi thì cũng là Đường tổng gì gì đó, nhưng em không biết là người anh nói với người này có phải là cùng một người hay không.
Nếu nói họ Đường ở Thành Đô thì cũng không phải hiếm, nhưng mà nếu như trùng hợp đến cả chi tiết tán tỉnh nữ nhân thì Niên Cầm Bách e là... Hai người này là một rồi.
- Với cả em còn nghe anh ta nhắc đến một cái tên... Gì nhỉ? À... Phượng Tiêm Tiêm, hình như là cháu gái của anh ta thì phải.
Niên Cầm Bách cũng chỉ biết thở dài, nói:
- Xem ra đúng là anh ta rồi. Hóa ra người Đường tổng thích là giáo viên của trường tiểu học sao?
Trịnh Tương Hảo cũng có hỏi qua Hình Thư tại sao lại ghét anh ta như thế, chị ấy cũng chỉ lắc đầu rồi nói bản thân không thể làm dâu hào môn được đâu. Gia đình họ Đường nhìn bình thường nhưng sâu bên trong là ngọa hổ tàng long đấy, một là phải biết cứng mềm đúng chỗ, hai là bị nuốt mất cả xương. Nên một giáo viên bình thường như chị ấy thì không day vào.
Nghe đến đó, Trịnh Tương Hảo cũng nhìn lại bản thân.
Hừm... Nếu như Niên Cầm Bách hòa hợp với Niên gia thì cô cũng sẽ là dâu hào môn rồi nhỉ?
Nhưng cũng may là.... Anh người yêu nhà cô không thích cảnh hào môn tranh đấu như vậy.
Bé cưng, chiều nay em có tiết dạy không?Không có, nhưng em định rủ Tiểu Mộc Mộc đi mua vài thứ. Sao vậy?Anh muốn đem em đến công ty, vừa ngắm em vừa làm việc mới có tinh thần.Trịnh Tương Hảo cũng chỉ phì cười, người đàn ông này bình thường thì cũng ngầu lắm mà, sao dạo này cứ hay làm nũng như trẻ con vậy nhỉ? Rồi sau này sinh con thì không biết ai mới là trẻ nhỏ cần được dỗ dành nữa đây.
Bé cưng, đột nhiên anh lại có một suy nghĩ.Anh có suy nghĩ gì?Hay là anh dọn hết công việc về nhà làm nhỉ? Vừa ôm bé cưng vừa làm.Trịnh Tương Hảo cạn lời... Lãnh đạo tài ba của Bách Niên Hảo Hợp như vậy là tiêu rồi còn đầu nữa?
Rồi nhân viên sẽ đi về đâu? Công ty sẽ đi về đầu đây?
Thật là quan ngại quá đi mất!
Niên Cầm Bách, anh định trở thành hôn quân à?Ứ, nếu như là vì em thì anh cũng muốn trở thành hôn quân!Nếu để cộng sự của anh nghe thấy, chắc họ vui lắm!Một đứa đến tán gái cũng không xong, một đứa bị bạn gái giận một tuần tám lần... Thì không có tư cách lên tiếng!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương