Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 36: Thiết trùng
Khi đang dùng bữa tại phòng riêng, một con đại bàng từ đâu bay đến đậu trên bàn ăn của Purity. Nó không đi một mình, còn mang cả quà đến cho nàng. Một chiếc hộp sắt được cột vào chân nó.
Purity cẩn thận gỡ chiếc hộp ra. Nàng vừa làm xong thì Karen mà còn đại bàng đi nơi khác cho nó ăn. Purity chỉ kịp liếc nhanh bọn họ một cái. Trong tích tắc, tâm trí nàng lại đặt về chỗ chiếc hộp. Cũng chẳng biết là Aiden gửi đến thứ gì. Dẫu sao người này suy nghĩ có chút khác thường, chỉ mong không phải là thứ gì kỳ quái.
Nàng mở chiếc hộp ra. Bên trong là một con bọ nhỏ bằng sắt đi kèm với một lá thư viết tay. Nét chữ rắn rỏi cộng với những vết bẩn này chắc chắn là do Aiden viết vội rồi.
"Con thiết trùng này là ta đặt biệt thức cả đêm để chế tạo cho ngươi đấy! Truyền thần khí của ngươi vào có thể điều khiển nó, rất thuận tiện cho việc do thám. Ta không biết ngươi đang làm nhiệm vụ gì cho Học viện nhưng nhớ bảo trọng! Nhàn rỗi hãy đến tìm ta uống trà.
Aiden."
Aiden mà nàng biết chính là người như vậy. Tuy bề ngoài có vẻ thô thiển nhưng thực chất lại hết sức chu đáo.
Nàng cũng mau chóng viết một lá thư cảm ơn hắn. Nàng vừa biết xong thì Karen mang con chim đến. Nàng cột bức thư vào cho nó rồi thả đi. Nhìn theo bóng dáng của chú chim bay trên bầu trời, trong lòng lại thấy nhẹ nhõm.
Karen đã chuyển sự chú ý lên chiếc họ đặt trên bàn, hỏi:
- Chủ nhân! Trong hộp là thứ gì vậy? Là bọ sao?
Karen nghĩ đến đây thì liền lùi lại vài bước. Quạ nhỏ trời sinh ghét bọ. Có lẽ là do được Purity nuông chiều thành thói. Trước giờ những thứ nó ăn đều là những thứ mà một con quạ bình thường không bao giờ dám mơ tới. Dĩ nhiên chưa từng ăn những thứ như thế này.
- Đó là thiết trùng Aiden gửi đến cho ta. - Purity mau chống cầm chiếc hộp lên.
Nàng thừa biết là Karen sợ mà. Karen nghe vậy trong lòng không khỏi thắc mắc. Hà cớ gì mà Aiden lại gửi thứ này cho Purity chứ? Nhìn bộ dạng ngốc nghếch này của Karen, Purity cũng đoán được con qua này chẳng hiểu chút gì rồi. Nàng liền kiên nhẫn giải thích:
Đây là một vật tốt dùng để do thám.Ô! Hóa ra là vậy. - Karen trầm trồ một lát.Thiết trùng này tinh xảo như vậy. Hẳn là không dễ gì phát hiện được.
Hai người vui vẻ mang thiết trùng đến gặp Alfred. Hắn nhìn thấy giải pháp ở ngay trước mắt thì mừng ra mặt, vội vội vàng vàng lấy bản đồ ra lập kế hoạch. Artemisa nghe được tin này cũng tỉnh ngủ ngay. Cả bốn người tập trung ở phòng của Alfred.
Alfred vẫn đang chú tâm làm việc. Lúc này, tốt nhất là không nên làm phiền hắn. Purity nhìn nó xung quanh tìm thứ gì đó thú vị để giết thời gian. Vậy mà nàng lại chạm mắt với Artemisa. Nàng ta cũng không hề tránh đi, nhìn thật sâu vào đôi mắt của Purity. Kỳ lạ là trong mắt nàng ta lại có ý khiêu khích. Việc này thật sự rất không bình thường! Đột nhiên, Purity cảm thấy trong lòng bất an.
- Kế hoạch sẽ như thế này. - Alfred cao hứng nói. - Chúng ta sẽ dùng thiết trùng này để thăm dò bên trong điền trang bí ẩn kia. Chủ yếu là để vẽ lại một tấm bản đồ hoàn chỉnh. Nếu có thể thì tranh thủ cơ hội lần này mà thăm dò cả danh tính của vị giáo chủ kia nữa.
Tất cả bọn họ đều đồng ý với kế hoạch này. Họ bàn bạc thêm một lát rồi ai lại trở về không nấy. Nhìn theo bóng lưng xa dần của Artemisa, Purity cảm nhận được rõ một nỗi sợ không tên.
Purity cẩn thận gỡ chiếc hộp ra. Nàng vừa làm xong thì Karen mà còn đại bàng đi nơi khác cho nó ăn. Purity chỉ kịp liếc nhanh bọn họ một cái. Trong tích tắc, tâm trí nàng lại đặt về chỗ chiếc hộp. Cũng chẳng biết là Aiden gửi đến thứ gì. Dẫu sao người này suy nghĩ có chút khác thường, chỉ mong không phải là thứ gì kỳ quái.
Nàng mở chiếc hộp ra. Bên trong là một con bọ nhỏ bằng sắt đi kèm với một lá thư viết tay. Nét chữ rắn rỏi cộng với những vết bẩn này chắc chắn là do Aiden viết vội rồi.
"Con thiết trùng này là ta đặt biệt thức cả đêm để chế tạo cho ngươi đấy! Truyền thần khí của ngươi vào có thể điều khiển nó, rất thuận tiện cho việc do thám. Ta không biết ngươi đang làm nhiệm vụ gì cho Học viện nhưng nhớ bảo trọng! Nhàn rỗi hãy đến tìm ta uống trà.
Aiden."
Aiden mà nàng biết chính là người như vậy. Tuy bề ngoài có vẻ thô thiển nhưng thực chất lại hết sức chu đáo.
Nàng cũng mau chóng viết một lá thư cảm ơn hắn. Nàng vừa biết xong thì Karen mang con chim đến. Nàng cột bức thư vào cho nó rồi thả đi. Nhìn theo bóng dáng của chú chim bay trên bầu trời, trong lòng lại thấy nhẹ nhõm.
Karen đã chuyển sự chú ý lên chiếc họ đặt trên bàn, hỏi:
- Chủ nhân! Trong hộp là thứ gì vậy? Là bọ sao?
Karen nghĩ đến đây thì liền lùi lại vài bước. Quạ nhỏ trời sinh ghét bọ. Có lẽ là do được Purity nuông chiều thành thói. Trước giờ những thứ nó ăn đều là những thứ mà một con quạ bình thường không bao giờ dám mơ tới. Dĩ nhiên chưa từng ăn những thứ như thế này.
- Đó là thiết trùng Aiden gửi đến cho ta. - Purity mau chống cầm chiếc hộp lên.
Nàng thừa biết là Karen sợ mà. Karen nghe vậy trong lòng không khỏi thắc mắc. Hà cớ gì mà Aiden lại gửi thứ này cho Purity chứ? Nhìn bộ dạng ngốc nghếch này của Karen, Purity cũng đoán được con qua này chẳng hiểu chút gì rồi. Nàng liền kiên nhẫn giải thích:
Đây là một vật tốt dùng để do thám.Ô! Hóa ra là vậy. - Karen trầm trồ một lát.Thiết trùng này tinh xảo như vậy. Hẳn là không dễ gì phát hiện được.
Hai người vui vẻ mang thiết trùng đến gặp Alfred. Hắn nhìn thấy giải pháp ở ngay trước mắt thì mừng ra mặt, vội vội vàng vàng lấy bản đồ ra lập kế hoạch. Artemisa nghe được tin này cũng tỉnh ngủ ngay. Cả bốn người tập trung ở phòng của Alfred.
Alfred vẫn đang chú tâm làm việc. Lúc này, tốt nhất là không nên làm phiền hắn. Purity nhìn nó xung quanh tìm thứ gì đó thú vị để giết thời gian. Vậy mà nàng lại chạm mắt với Artemisa. Nàng ta cũng không hề tránh đi, nhìn thật sâu vào đôi mắt của Purity. Kỳ lạ là trong mắt nàng ta lại có ý khiêu khích. Việc này thật sự rất không bình thường! Đột nhiên, Purity cảm thấy trong lòng bất an.
- Kế hoạch sẽ như thế này. - Alfred cao hứng nói. - Chúng ta sẽ dùng thiết trùng này để thăm dò bên trong điền trang bí ẩn kia. Chủ yếu là để vẽ lại một tấm bản đồ hoàn chỉnh. Nếu có thể thì tranh thủ cơ hội lần này mà thăm dò cả danh tính của vị giáo chủ kia nữa.
Tất cả bọn họ đều đồng ý với kế hoạch này. Họ bàn bạc thêm một lát rồi ai lại trở về không nấy. Nhìn theo bóng lưng xa dần của Artemisa, Purity cảm nhận được rõ một nỗi sợ không tên.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương