Đứa Con Bị Ghét Bỏ

Chương 45: Gặp lại



Con đường từ Thiên giới đến Ma giới phải đi qua nơi ở của thần Không gian Cosmos. Cosmos là một người nổi tiếng đơn giản. Hắn chỉ có duy nhất một túp lều bao phủ lấy bầu trời. Túp lều của hắn là trung tâm của vũ trụ.

Nếu muốn đi đến những nơi khác nhau thuộc vũ trụ thì đều phải đi qua túp lều của hắn.

Cosmos là một lão đầu dáng người cao nhưng gầy gò. Đầu lão rõ to, bóng loáng. Đội mũ đính lông chim trĩ trắng.

Mũ Tri Thức có thể giải đáp mọi câu hỏi trên đời, là một vật báu mà nhiều vị thần muốn sở hữu. Dưới chiếc mũ là một lớp y phục bằng lụa dài, che kín gót chân và cả nước da bánh mật.

Cosmos nằm trên chiếc võng tre đung đưa kẽo kẹt. Đôi mắt lim dim. Ngỡ như đang say giấc nhưng lại tỉnh như sáo. Bên tay còn khiến chịu buông bầu rượu.

Hubert bước ra phía trước bái khiến Cosmos:

Thưa thần Cosmos. - Hubert nói, điệu bộ cung kính. - Xin cho phép chúng tôi được đến Ma giới.Ma giới? - Cosmos nhướn mày, nghi hoặc hỏi. - Các ngươi đến Ma giới làm gì?Chúng tôi muốn tham gia lễ hội Ma Quỷ thưa ngài. - Hubert đáp.À đúng rồi! Lễ hội Ma Quỷ. - Cosmos nói. - Ta đã sống quá lâu, gần như đã không còn bận tâm đến mọi thứ trên thế gian này nữa. Các ngươi có thể đi!Đa tạ!Cosmos vung tay, một khoảng không gian nứt ra, lộ ra một con đường, có vẻ là đường đến Ma giới. Cả ba cung kính cúi chào Cosmos rồi rời đi.

Ma giới

Ma giới đúng là lạnh lẽo. Khắp nơi đều là một màu trắng xóa của tuyết. Purity từ bé đến lớn chưa từng chịu lạnh không ngừng run lẩy bẩy. Hubert thấy vậy thì lo lắng hỏi:

- Muội không sao chứ?

Miệng hắn phả ra khói trắng lạnh lẽo. Purity đột nhiên thấy buồn cười. Nàng bật cười khúc khích. Hắn nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi:

- Buồn cười lắm sao?

Không đợi nàng trả lời, hắn bỗng bắt lấy tay nàng. Nàng giật mình, muốn rút tay lại nhưng hắn vẫn nắm chặt. Từ lòng bàn tay tỏa ra hơi ấm. Hắn thả tay nàng ra, để lại một bông hoa bằng lửa. Bông hoa không khiến nàng bị bỏng. Trái lại, nàng cảm thấy rất ấm áp. Khi nàng đang ngẩn ngơ ngắm nhìn đóa hoa trong tay thì hắn bảo:



- Giữ kĩ nhé! Huynh không muốn muội đóng băng đâu.

Nàng gật đầu. Thứ hắn đưa nàng nhất định sẽ trân trọng.

Thật ra trước khi đưa nàng đến đây hắn đã suy nghĩ rất kỹ rồi, cũng đã đắn đo rất lâu. Ma giới quanh năm lạnh giá, chỉ toàn là một mảng tuyết trắng. Đứa em gái này của hắn xui xẻo thế nào lại được tạo thành từ một khối nước, toàn thân thể nàng đều là nước, tóc, tai, mắt, mũi, miệng đều làm từ nước. Chỉ cần chịu lại một chút thì sẽ đóng băng. Hắn ngược lại thì hoàn toàn khác nàng, hoàn toàn thừa hưởng khả năng của Ark. Hắn không chỉ sử dụng nguyên tố lửa mà toàn thân thể đều tỏa ra hơi ấm, vậy nên hắn cũng không sợ bị đóng băng. Hắn dẫn theo nàng cũng không sợ nàng bị đóng băng. Dù sao cũng có hắn sưởi ấm cho nàng mà!

Cả ba cùng đi đến trung tâm lễ hội, một Yêu tộc đã chờ sẵn ở đó. Hắn thấy bọn họ đến liền phàn nàn:

Sao lại đến trễ vậy?Muội muội ta không quen đi xa, huynh thông cảm. - Hubert giải thích.Hai người mau đi theo ta nếu không sẽ trễ mất! - Hắn nói rồi vội vàng dẫn đường.Hắn dần ba người họ đến một đài phun nước rồi bắt đầu chạy xung quanh.

Hắn hành xử có vẻ kỳ lạ. - Purity hoài nghi nói.Chờ một lát rồi muội sẽ biết thôi! - Hubert cười bảo.Đài phun nước từ từ sụp xuống, để lộ ra một căn cứ bí mật bên trong. Purity trông thấy cảnh này thì kinh ngạc đến đờ người. Hubert thấy vậy không nhịn được cười khúc khích.

Có gì buồn cười chứ? - Purity chau mày hỏi.Không có gì. - Hắn vội xua tay. - Mời hai tiếu thư đi trước.Cầu thang dẫn xuống căn cứ địa bí mật kia đầy nước trơn trượt. Nàng liền quay sang bảo Karen cẩn thận. Vậy mà quạ ngốc trực tiếp hiện nguyên hình đậu lên vai nàng. Nàng nhất thời không biết nên dùng biểu cảm gì để đối mặt với việc này nên cuối cùng mặc kệ. Nước của thác nước này thật ấm khiến nàng dễ chịu hơn nhiều. Nàng cứ chuyên tâm hưởng thụ hơi ấm mà đâu biết rằng dòng nước này ấm áp đến vậy là nhờ có Hubert. Hắn chính là sợ nàng bị đóng băng nên mới phải tỏa ra hơi ấm mãnh liệt lắm vậy.

Phía dưới căn cứ địa hai bên đốt đuốc. Ánh sáng mờ mờ khiến nàng thấy hơi ghê rợn. Hubert đi báo danh, chỉ còn lại hai nàng. Karen dụi đầu vào hòm cổ nàng. Purity cố nở nụ cười, trấn an Karen.

- Ngài Frediano, tên này có vẻ không đáng tin.

Purity giật mình nhìn về phía người đang nói, chỉ thấy một tấm áo choàng đen lướt đi. Nàng đứng ngay ra ở đó, không biết có nên đi theo hay không.

- Purity!

Nàng giật mình, quay sang thì thấy Hubert đang nhìn nàng khó hiểu.

Muội bị sao vậy? - Hắn hỏi.Không có gì! Chúng ta đi thôi.
Chương trước Chương tiếp