Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 46: Chiếc Bình của nữ thần Aqua
Cả ba được dẫn đến một căn phòng biệt lập trên cao. Từ đây có thể quan sát được toàn cảnh của buổi đấu giá.
Hubert đưa cho Purity danh sách vật phẩm đấu giá lần này. Nàng liền nhận lấy rồi nghiêm túc xem xét tất cả.
Hắn thấy vậy cũng không làm phiền nàng, liền chuyển sang quan sát thế cục bên dưới.
- Kính thưa quý vị, chào mừng mọi người đến với buổi đấu giá lần thứ hai mươi lăm của Thông Thương hội. Chúng ta sẽ cùng đến với vật phấm đấu giá đầu tiên, nước mắt người cá.
Sau vài món vật phẩm mà chẳng thấy Purity có biểu hiện gì, Hubert bèn hỏi:
Muội không hứng thú với vật phẩm nào sao?Không phải là không có. - Nàng lật sang một trang rồi đưa cho hắn xem. - Muội muốn chiếc Bình của nữ thầnAqua.
Chiếc Bình của nữ thần Aqua? - Hubert hoài nghi hỏi. - Sao một vật thuộc về thần thánh lại ở đây?Làm sao muội biết chứ. - Nàng đáp. - Nữ thần Aqua là một vị thần già. Việc bảo vật của người bị thất lạc đến tận đây thì đúng là kì lạ. Nhưng dẫu sao thì ngoại tổ mẫu cũng có chút liên hệ đến nữ thần Aqua. Nếu chúng ta tặng món quà này thì ngoại tổ mẫu nhất định sẽ rất vui.Muội nói cũng có lý! Chiếc bình này nhất định sẽ là của huynh. - Hubert hưng phấn nói.Đột nhiên, nàng cảm thấy hơi hối hận vì những gì mình nói ra. Nàng nhìn xuống danh sách trên tay mà trong lòng không khỏi băn khoăn. Tất cả những lời nàng nói với hắn đều chỉ là trấn an. Chính bản thân nàng cũng không thế hiểu được bảo vật của một vị thần già trân quý đến vậy tại sao lại có thể lưu lạc đến Ma giới. "Ngài Frediano.", nàng thầm nghĩ. Nhớ đến người nàng gặp ở tiền sảnh. Có lẽ nào người đó đi cùng với Frediano? Frediano đang ở đây. Người nam nhân nàng luôn mong ngóng suốt bấy lâu nay đang ở đây. Gần sát bên nàng. Nếu thật sự là như vậy thì sự có mặt của hắn có thể giải thích cho sự xuất hiện của chiếc bình.
Purity!Vâng? - Nàng giật mình, quay sang thì thấy Hubert đang nhìn chăm chăm mình.Sao vậy nhị ca? - Nàng hỏi.Muội đang nghĩ gì vậy? - Hắn hỏi. - Giữ tỉnh táo đi mà xem huynh lấy chiếc bình về tay này!Bên dưới khán đài, đám đông cực kỳ hưng phấn. Vì buổi đấu giá đã đi đến hồi kết. Đây chính là vật phẩm cuối cùng. Người của Thông Thương hội cẩn thận đặt vật phẩm lên bàn đấu giá cho các vị khách chiêm ngưỡng.
- Tiếp sau đây chúng ta sẽ đến với một bảo vật vô cùng quý giá! Cũng sẽ là vật phẩm kết màn cho buổi đấu giá lần này. Xin trân trọng giới thiệu chiếc Bình của nữ thần Aqua.
Tấm vải đỏ được lật ra. Bên trong đúng thật là chiếc Bình của nữ thần Aqua. Chiếc bình làm bằng ngọc lưu ly tinh xảo. Thân bình đính Linh thạch. Xung quanh miệng bình khắc nhiều câu chú. Một món bảo vật có giá trị liên thành!
- Giá khởi điểm là một triệu đồng vàng! Mỗi lần ra giá không được ít hơn một trăm ngàn đồng vàng. Phiên đấu giá xin chính thức bắt đầu.
Trên phòng dành cho khách quý của Thông Thương hội, một thiếu niên không ngừng trơ ra nụ cười đắc thắng.
"Có thể so về thứ khác ta còn không chắc chắn nhưng nếu dùng vàng để đổi thì ta chẳng sợ! Lâu đài Mặt Trời chúng ta thứ gì cũng có thể thiếu chỉ riêng vàng là có thừa. Cái ly tầm thường nhất trong Lâu đài Mặt Trời bọn ta ít nhất cũng phải đúc được hơn năm mươi đồng vàng. Phen này chiếc Bình của nữ thần Aqua chắc chắn thuộc về ta rồi.", Hubert đăc chí nghĩ.
Sau một tuần hương, chiếc bình đã được đẩy lên những năm triệu đồng vàng. Bầu không khí náo nhiệt bên dưới khán đài bỗng chốc trở nên trầm lặng.
Ở trong một căn phòng dành cho khách quý khác, Frediano đang ung dung quan sát cục điện bên dưới. Hắn là người đẩy giá chiếc bình lên năm triệu đồng vàng.
Năm triệu lần thứ nhất. Năm triệu lần thứ hai.Sáu triệu đồng vàng! - Hubert hét lớn.Đám đông bên dưới không ngừng bàn tán xôn xao. Là vì đại gia nào mà lại ra tay hào phóng như vậy? Ở trong gian phòng dành cho khách quý của Frediano, biểu cảm ngày thường của hắn đã không được phong phú nay lại càng có vẻ lạnh lẽo hơn. Thuộc hạ đứng hai bên cạnh đều không dám làm ồn, sợ rằng chốc nữa sẽ trở thành kẻ làm ma thế mạng.
- Bảy triệu đồng vàng! - Frediano lãnh đạm nói.
Đám đông lại được một phen chấn động. Không biết phía trên lầu cao kia lại là hai vị đại gia nào mà lại ra tay hào phóng đến như vậy. Dẫu biết đây là bảo vật của nữ thần Aqua, nhưng cạnh tranh trực diện như thế thì thật là hiếm thấy.
Hừ! - Hubert bắt đầu cảm thấy máu nóng sôi trào, hắn liền hét to. - Mười triệu đồng vàng!Mười triệu đồng vàng!? - Purity sốc không thốt nên lời. - Mười triệu đồng vàng thì nhiều quá nhị ca à!Suyt! - Hubert nháy mắt với nàng. - Muội cứ tin ở huynh.Mười triệu lần thứ nhất. Mười triệu lần thứ hai. Mười triệu lần thứ ba. Chúc mừng vị khách ở phòng khách quý để đấu giá được chiếc bình của nữ thần Aqua!Frediano nghe vậy sắc mặt liền khó coi đi vài phần. Hắn tỏ rõ thái độ mà nói:
Là tên ngốc nào muốn đâm đầu vào chỗ chết vậy?Ngài Frediano, chúng ta chỉ mang theo mười triệu đồng vàng, thật sự không thể ra giá tiếp được. - Thuộc hạ đứng phía sau nhắc nhỏ Frediano.Ta biết. - Hắn nói với vẻ không vui hiện rõ.
Nhưng nếu không đấu giá được chiếc bình thì làm sao chúng ta tiếp tục thực hiện kế hoạch đây? - Một tên thuộc hạ khác hỏi.Đi gặp kẻ may mắn đấu giá được chiếc bình nào! - Hắn lãnh đạm nói.
Hubert đưa cho Purity danh sách vật phẩm đấu giá lần này. Nàng liền nhận lấy rồi nghiêm túc xem xét tất cả.
Hắn thấy vậy cũng không làm phiền nàng, liền chuyển sang quan sát thế cục bên dưới.
- Kính thưa quý vị, chào mừng mọi người đến với buổi đấu giá lần thứ hai mươi lăm của Thông Thương hội. Chúng ta sẽ cùng đến với vật phấm đấu giá đầu tiên, nước mắt người cá.
Sau vài món vật phẩm mà chẳng thấy Purity có biểu hiện gì, Hubert bèn hỏi:
Muội không hứng thú với vật phẩm nào sao?Không phải là không có. - Nàng lật sang một trang rồi đưa cho hắn xem. - Muội muốn chiếc Bình của nữ thầnAqua.
Chiếc Bình của nữ thần Aqua? - Hubert hoài nghi hỏi. - Sao một vật thuộc về thần thánh lại ở đây?Làm sao muội biết chứ. - Nàng đáp. - Nữ thần Aqua là một vị thần già. Việc bảo vật của người bị thất lạc đến tận đây thì đúng là kì lạ. Nhưng dẫu sao thì ngoại tổ mẫu cũng có chút liên hệ đến nữ thần Aqua. Nếu chúng ta tặng món quà này thì ngoại tổ mẫu nhất định sẽ rất vui.Muội nói cũng có lý! Chiếc bình này nhất định sẽ là của huynh. - Hubert hưng phấn nói.Đột nhiên, nàng cảm thấy hơi hối hận vì những gì mình nói ra. Nàng nhìn xuống danh sách trên tay mà trong lòng không khỏi băn khoăn. Tất cả những lời nàng nói với hắn đều chỉ là trấn an. Chính bản thân nàng cũng không thế hiểu được bảo vật của một vị thần già trân quý đến vậy tại sao lại có thể lưu lạc đến Ma giới. "Ngài Frediano.", nàng thầm nghĩ. Nhớ đến người nàng gặp ở tiền sảnh. Có lẽ nào người đó đi cùng với Frediano? Frediano đang ở đây. Người nam nhân nàng luôn mong ngóng suốt bấy lâu nay đang ở đây. Gần sát bên nàng. Nếu thật sự là như vậy thì sự có mặt của hắn có thể giải thích cho sự xuất hiện của chiếc bình.
Purity!Vâng? - Nàng giật mình, quay sang thì thấy Hubert đang nhìn chăm chăm mình.Sao vậy nhị ca? - Nàng hỏi.Muội đang nghĩ gì vậy? - Hắn hỏi. - Giữ tỉnh táo đi mà xem huynh lấy chiếc bình về tay này!Bên dưới khán đài, đám đông cực kỳ hưng phấn. Vì buổi đấu giá đã đi đến hồi kết. Đây chính là vật phẩm cuối cùng. Người của Thông Thương hội cẩn thận đặt vật phẩm lên bàn đấu giá cho các vị khách chiêm ngưỡng.
- Tiếp sau đây chúng ta sẽ đến với một bảo vật vô cùng quý giá! Cũng sẽ là vật phẩm kết màn cho buổi đấu giá lần này. Xin trân trọng giới thiệu chiếc Bình của nữ thần Aqua.
Tấm vải đỏ được lật ra. Bên trong đúng thật là chiếc Bình của nữ thần Aqua. Chiếc bình làm bằng ngọc lưu ly tinh xảo. Thân bình đính Linh thạch. Xung quanh miệng bình khắc nhiều câu chú. Một món bảo vật có giá trị liên thành!
- Giá khởi điểm là một triệu đồng vàng! Mỗi lần ra giá không được ít hơn một trăm ngàn đồng vàng. Phiên đấu giá xin chính thức bắt đầu.
Trên phòng dành cho khách quý của Thông Thương hội, một thiếu niên không ngừng trơ ra nụ cười đắc thắng.
"Có thể so về thứ khác ta còn không chắc chắn nhưng nếu dùng vàng để đổi thì ta chẳng sợ! Lâu đài Mặt Trời chúng ta thứ gì cũng có thể thiếu chỉ riêng vàng là có thừa. Cái ly tầm thường nhất trong Lâu đài Mặt Trời bọn ta ít nhất cũng phải đúc được hơn năm mươi đồng vàng. Phen này chiếc Bình của nữ thần Aqua chắc chắn thuộc về ta rồi.", Hubert đăc chí nghĩ.
Sau một tuần hương, chiếc bình đã được đẩy lên những năm triệu đồng vàng. Bầu không khí náo nhiệt bên dưới khán đài bỗng chốc trở nên trầm lặng.
Ở trong một căn phòng dành cho khách quý khác, Frediano đang ung dung quan sát cục điện bên dưới. Hắn là người đẩy giá chiếc bình lên năm triệu đồng vàng.
Năm triệu lần thứ nhất. Năm triệu lần thứ hai.Sáu triệu đồng vàng! - Hubert hét lớn.Đám đông bên dưới không ngừng bàn tán xôn xao. Là vì đại gia nào mà lại ra tay hào phóng như vậy? Ở trong gian phòng dành cho khách quý của Frediano, biểu cảm ngày thường của hắn đã không được phong phú nay lại càng có vẻ lạnh lẽo hơn. Thuộc hạ đứng hai bên cạnh đều không dám làm ồn, sợ rằng chốc nữa sẽ trở thành kẻ làm ma thế mạng.
- Bảy triệu đồng vàng! - Frediano lãnh đạm nói.
Đám đông lại được một phen chấn động. Không biết phía trên lầu cao kia lại là hai vị đại gia nào mà lại ra tay hào phóng đến như vậy. Dẫu biết đây là bảo vật của nữ thần Aqua, nhưng cạnh tranh trực diện như thế thì thật là hiếm thấy.
Hừ! - Hubert bắt đầu cảm thấy máu nóng sôi trào, hắn liền hét to. - Mười triệu đồng vàng!Mười triệu đồng vàng!? - Purity sốc không thốt nên lời. - Mười triệu đồng vàng thì nhiều quá nhị ca à!Suyt! - Hubert nháy mắt với nàng. - Muội cứ tin ở huynh.Mười triệu lần thứ nhất. Mười triệu lần thứ hai. Mười triệu lần thứ ba. Chúc mừng vị khách ở phòng khách quý để đấu giá được chiếc bình của nữ thần Aqua!Frediano nghe vậy sắc mặt liền khó coi đi vài phần. Hắn tỏ rõ thái độ mà nói:
Là tên ngốc nào muốn đâm đầu vào chỗ chết vậy?Ngài Frediano, chúng ta chỉ mang theo mười triệu đồng vàng, thật sự không thể ra giá tiếp được. - Thuộc hạ đứng phía sau nhắc nhỏ Frediano.Ta biết. - Hắn nói với vẻ không vui hiện rõ.
Nhưng nếu không đấu giá được chiếc bình thì làm sao chúng ta tiếp tục thực hiện kế hoạch đây? - Một tên thuộc hạ khác hỏi.Đi gặp kẻ may mắn đấu giá được chiếc bình nào! - Hắn lãnh đạm nói.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương