Đứa Con Bị Ghét Bỏ

Chương 47: Kiểm tra



Hubert đấu giá được chiếc bình liền cảm thấy cực kì hưng phấn, lập tức quay sang khoe mẽ với Purity:

- Muội thấy đấy! Xét về độ giàu có thì chẳng ai đấu lại huynh.

Hắn đã tốn tận mười triệu đồng vàng để lấy chiếc bình về cho nàng, thế mà đến một cái nhăn mi nàng cũng không thèm cho hắn. Bởi trong mắt nàng hiện giờ, bộ dạng khoe thành tích của hắn chẳng khác gì một con khổng tước đực đang xòe đuôi cả.

- Đủ rồi đấy! - Nàng bảo. - Mười triệu đồng vàng ở đâu ra thế? Sao muội không biết huynh mang nhiều tiền đến vậy?

Hắn vừa bị nàng làm cho hụt hẫng bỗng chốc hưng phấn trở lại. Hắn rút trong túi ra một tấm thẻ, đắc ý nói:

Trong này có mười triệu đồng vàng.Thẻ của Thông Thương hội? - Nàng kinh ngạc nói. - Làm sao huynh có được tấm thẻ này vậy?Nhờ vào mối quan hệ rất tốt của huynh với những người trong Yêu tộc. - Hắn đáp.Bỗng từ phía sau vang đến tiếng gõ cửa. Một giọng lễ phép thưa:

Ngài Hubert. Chúng tôi có thể vào được không ạ?Mời vào! - Hắn đáp.

Nhóm người của Thông Thương hội bước vào, nói:

- Ngài Hubert, chúng tôi sẽ phụ trách dẫn đường cho ngài đến địa điểm giao dịch. Ngài sẽ nhận đồ vật phẩm đấu giá từ chủ nhân hiện tại của nó. Xin mời!

Người của Thông Thương hội mô tả sơ qua tình hình với bọn họ. Sau đó, họ dẫn đường cho cả ba đến gặp chủ nhân của chiếc bình.

Đi qua một hành lang tối tăm dẫn xuống một câu thang xoắn ốc. Purity nhìn xuống phía dưới, chỉ toàn là một màu đen thẫm. Họ bắt đầu đi. Không biết đã qua năm nào tháng nào, chỉ cảm thấy dường như thời gian từ khi bước xuống cầu thang này dài vô tận. Cuối cùng, họ dừng chân trước một cánh cửa làm bằng gỗ sồi, trước cửa gắn một cái đầu hươu. Một người trong Thông Thương hội nói:

- Chúng tôi đến gặp hội trưởng.



Purity, Karen và Hubert kinh ngạc nhìn nhau khi thấy cái đầu hươu cử động. Con hươu nói với giọng khàn khàn:

Vui lòng báo danh.Ngài Hubert.Ngài Hubert, phòng số ba, có người đang chờ.Con hươu vừa dứt lời thì cánh cửa lập tức mở ra. Bọn họ được dẫn vào một hành lang tối tăm. Các căn phòng được đánh số thứ tự. Họ đến trước căn phòng số ba. Người của Thông Thương hội gõ cửa. Phía sau cánh cửa vọng đến tiếng trả lời:

Ai đó?Chúng tôi dẫn người giao dịch đến.Vào đi!Cánh cửa thình lình mở ra. Xung quanh tất thảy là một màu đen như mực. Rất nhiều nến thơm được đặt khắp phòng. Đủ loại mùa hỗn tạp trộn lẫn vào nhau khiến Purity khó chịu muốn hắt hơi. Bọn họ vừa bước vào thì cánh cửa phía sau tức khắc động lại. Buổi giao dịch bắt đầu. Hubert lên tiếng trước:

- Ta muốn được xem qua chiếc bình.

Người của Thông Thương hội gật đầu đồng tình, người bí ẩn kia cũng hiểu chuyện. Hắn bèn lấy ra một cái rương sắt. Hắn đặt rương sắt lên bàn rồi tra ổ khóa. Cạch một tiếng, chiếc rương mở ra. Hắn quay sang nhìn đám người

Purity, bảo:

- Các ngươi có thể kiểm tra.

Hubert tiến đến cẩn thận cầm chiếc bình lên. Hắn quan sát rất tỉ mỉ. Purity thấy vậy cũng tò mò, liền tiến đến xem xét, hỏi nhỏ:

- Là đồ thật hay giả vậy?

Kiểm tra là biết thôi mà. - Hắn bình thản đáp.Kiểm tra? - Nàng chau mày hỏi. - Kiểm tra như thế nào?Chẳng phải chiếc bình của nữ thần Aqua có thể chứa được nước của toàn vũ trụ sao? - Hắn nhìn nàng với vẻ nguy hiểm.Lúc này thì nàng đã biết hắn muốn làm gì rồi. Nàng thở dài, giơ cánh tay lên mở rộng lòng bàn tay ra. Black Lady đã ban ân sủng cho nàng. Toàn bộ nước trong Thiên giới nàng đều có thể tùy tiện chỉ huy, sử dụng. Chẳng mấy chốc, căn phòng liền trở nên bí bách, ngột ngạt do độ ẩm tăng cao đột ngột.

- Tụ! - Purity hét lên.

Toàn bộ hơi nước trong căn phòng liền cô đọng lại, tựa như cơn mưa mùa hè xối xả đổ ầm ầm vào bình. Chiếc bình cứ thể đựng toàn bộ số nước khổng lồ đó. Một lúc sau, khi Hubert cảm thấy đủ liền bảo Purity dừng lại. Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc bình. Bên trong chẳng có lấy một giọt nước nào. Hắn gật đầu hài lòng, nói:



Xem ra là đồ thật rồi.Vậy thì có thể thanh toán rồi chứ? - Đối phương hỏi.Hubert đưa chiếc thẻ ra, bảo:

Trong này có mười triệu đồng vàng.Hãy để chúng tôi kiểm tra. - Người của Thông Thương hội đề nghị.Hubert bèn đưa cho họ. Đám người Thông Thương hội xì xào gì đó. Một người trong số họ tách lẻ, rời đi. Lúc quay trở lại, trên tay còn cầm theo một quyển sổ. Họ kiểm tra một lúc bèn trả lại cho Hubert, nói:

Đây đúng thật là thẻ của Thông Thương hội. Chúng ta vừa kiểm tra sổ sách. Tấm thẻ này quả thật có mười triệu đồng vàng. Sau khi giao dịch hoàn tất ngài có thể đến quầy rút ngân phiếu.Nếu đã không còn vấn đề gì nữa vậy từ giờ chiếc bình này là của ta nhé! - Hubert vui vẻ nói, chìa chiếc thẻ ra.Đối phương đưa tay ra nhận lấy chiếc thẻ. Purity nhìn vào bàn tay chìa ra dưới lớp áo choàng. Đối phương đeo găng tay đen, nhanh chóng cầm lấy chiếc thẻ. Nàng chau mày, có điểm kì lạ!

- Ngươi là hồ yêu? - Purity nói.

Nàng chuyển sang tư thế phóng thủ. Mồ hôi chảy xuống từ đỉnh đầu xuống gò má. Karen còn nhìn thấy tóc gáy nàng dựng đứng cả lên.

- Liên quan gì đến mi hả? - Đối phương mất kiên nhẫn hét lên. - Đưa thẻ cho ta!

Đối phương lao đến như một cơn lốc, muốn giật tấm thẻ khỏi tay Hubert. May mà Hubert phản xạ nhanh nhạy tránh sang một bên. Đối phương ngẩng đầu lên nhìn bọn họ như muốn ăn tươi nuốt sống vậy. Dẫu nàng không biết phía sau lớp mặt nạ là biểu cảm gì, nhưng nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu của đối phương, cũng đủ biết hắn tức giận đến mức nào.

- Giao đồ cho ta!

Người của Thông Thương hội khó xử nhìn bọn họ. Xem ra là đang nghĩ có nên can ngăn hay không.

- Chủ nhân cẩn thận! - Karen hét lên.

Cánh cửa sau lưng bọn họ nổ tung. Purity may mắn được Karen kéo ra khỏi vụ nổ. Nàng vừa hoàn hồn thì đã nhận ra thân ảnh đối diện. Giọt lệ nóng hổi bên khóe mi trào ra. Vậy mà lại là người đó!

- Ta e rằng hôm nay ngươi không thể rời đi mà không có ta rồi! - Frediano nói.
Chương trước Chương tiếp