Đứa Con Bị Ghét Bỏ

Chương 60: Sebastian



Trong khi toàn bộ các vị thần đang tập trung ánh mắt về sàn nhảy thì Karen lại đang thấp thỏm trốn trong gốc.

Purity đã bàn trước với Karen rằng nàng sẽ tìm cách đánh lạc hướng Frediano để Karen có cơ hội theo dõi thủ hạ bên người hắn. Mà thủ hạ bên người thần Chấp Pháp nào có phải những kẻ tầm thường? Karen phải dùng đến hạ sách thiếc trùng mới có thể theo dõi được bọn họ. Mỗi khi có động là nàng nín thở, trái tim tựa như ngừng đập.

Trong lòng chỉ sợ bọn họ phát hiện ra thiếc trùng. Nhưng Aiden là ai chứ? Aiden đường đường là ông tổ của nghề thợ rèn, vật mà hắn chế tạo ra há là dễ dàng phát hiện ra như vậy. Vậy nên đến tận lúc này Karen và thiếc trùng vẫn bình an vô sự.

Thủ hạ của Frediano đi đến vực thăm - một khu vực biển sâu thường không có vị thần nào lui đến. Thứ nhất là vì ở đó chẳng có gì đặc biệt. Thứ hai có lẽ là vì khu vực đó thường có những sinh vật kì quái sinh sống. Đại dương cũng có nhiều loài sinh vật kỳ bí. Nhưng những loài sinh vật đó khác với ma quỷ, miễn rằng không xâm phạm đến lãnh thổ của chúng thì chúng cũng chấp nhận sống chan hòa với mọi người. Người không phạm ta, ta cũng không phạm người. Các vị thần cũng không có lý do gì để bắt chẹt bọn họ, cứ mắt nhắm mắt mở mặc kệ.

Thông qua thiếc trùng, Karen nhìn thấy hành tung của những thủ hạ của Frediano, một trong số đó là Johnathan.

Trái ngược với bộ dạng khi đứng trước mặt Frediano, Johnathan lúc này trông rất ra dáng một thủ lĩnh được người người kính trọng. Mắt không thèm liếc sang nam nhân bên cạnh, Johnathan cất tiếng nói:

- Lần trước rõ ràng đại nhân còn rất tán thưởng tiểu thư Purity. Sao lần này lại cứ tìm cách giấu giếm tiểu thư ấy nhỉ?

Nam nhân bên cạnh liền cất tiếng trả lời:

- Người của Học viện không thể tin tưởng được!

Karen nghe được lời này thì mày đẹp khẽ chau lại. Đúng là làm ơn mắc oán! Uổng công chủ nhân nhà nó liều mạng xông vào vòng vây cứu chủ nhân của bọn họ. Thật là một lũ vô ơn! Chủ nhân của nó không tiếc tính mạng chỉ đế đối lấy sự nghi ngờ của bọn họ ư? Karen càng nghĩ càng cảm thấy bất bình thay cho chủ nhân nhà nó! Chỉ trong chốc lát, chút thiện cảm Karen dành cho Frediano bị một câu nói này làm cho mất sạch.

Johnathan tỏ ra không phục, bảo:

- Ta lại cho rằng vị tiểu thư đó khác với đám người Học viện.



Nam nhân nọ khịt mũi, gương mặt hiện rõ hai chữ khinh thường, nhướn mày hỏi:

Có khác biệt sao?Sebastian à, vì ngươi không có mặt ở đó nên không biết lúc ấy tiểu thư Purity một thân nữ trung hào kiệt, uy vũ đến mức nào đâu! - Johnathan cảm thán.

Cũng khó trách Sebastian có ác cảm với Purity. Những người ở ngục băng đều là thủ hạ trung thành dưới trướng

Frediano. Mà Frediano trước nay đều không thích bộ dạng đạo mạo, tự cho rằng bản thân hơn người của Nicolas.

Nicolas cũng không thích việc ngục băng nối trội, vô tình làm lưu mờ Học viện mà hắn dồn hết tâm huyết một đời gây dựng. Hai bên cứ thể đấu đá qua lại, đến khi không còn nhìn mặt nhau được nữa thì mới chịu dừng lại. Sebas-tian cũng có cái lý của Sebastian. Khắp Tam Giới có ai mà không biết đám học viên của Học viện hầu hết đều xuất phát từ thân phận hậu duệ của một vị thần. Tài năng có thể không hơn người nhưng chắc chắn kiêu ngạo hơn người. Một đám hậu bối tự xem mình là nhất đó, là ai cũng cảm thấy không vừa mắt. Huống chi tính tình của Se-bastian yêu ghét rõ ràng, cũng không rảnh rỗi lựa lời bày tỏ, bản thân hắn nghĩ gì nói đấy, khó trách nhiều lời nói ra như đấm vào tai.

- Có khi nào đó là âm mưu của lão già Nicolas để làm ngươi và chủ nhân mất cảnh giác hòng cài cắm tay sai bên cạnh phe ta không?

Johnathan bị lập luận này của Sebastian làm cho hoài nghi chính bản thân hắn. Lập luận của hắn không phải là không có cơ sở. Hơn nữa lời này còn do Sebastian nói ra nên lại càng thuyết phục người nghe hơn.

- Ta thiết nghĩ Nicolas không hèn hạ đến mức đó đâu! Vả lại nhìn cách đám người Học viện đối xử với tiểu thư Pu-rity mà nói, nếu tiểu thư Purity bằng lòng làm tay sai của bọn họ thì vị tiểu thư ấy cũng thực rộng lượng. -

Johnathan nói.

Lời Johnathan nói không phải là không có lý. Sebastian im lặng suy ngẫm. Cũng có thể là do hắn quá đang nghi đi. Chỉ là hắn sợ chủ nhân của hắn sẽ vì tình riêng mà chọn con đường sai lầm. Frediano và Purity giống nhau, đều là kẻ khác loài bị Thiên giới khinh trẻ. Nếu Frediano vì đồng cảm mà nhường nhịn Purity thì cũng không khó hiểu.

Sau đó, cả Johnathan và Sebastian đều im lặng, không nói gì với nhau nữa. Bầu không khí có hơi căng thẳng.

Karen nín thở đợi hành động tiếp theo của hai người. Chỉ là những việc tiếp theo sau đó khiến nàng kinh sợ không thốt nên lời.
Chương trước Chương tiếp