Em Đừng Hòng Chạy
Chương 17
BangKok - Thái Lan
Phòng Tổng Thống - khách sạn S
Bóng dáng người đàn ông mặc bộ âu phục đen cao cấp oai phong lẫm liệt vắt chéo chân trước đám cấp dưới gương mặt hắn có chút sầu não.
" đốc quân... "
" Ngài Fritz!...."
" liên hệ với hắn chưa? "
" dạ thuộc hạ đã liên hệ rồi. Nếu ngài gặp mặt thì họ sẽ suy xét vấn đề "
Người đàn ông khẽ cười khểnh đôi mắt nhướng mày. Fritz tay dứt điếu xì gà dụi tàn thuốc vào chiếc ghế sofa trắng tinh đang ngồi.... Mùi hương rất khó ngửi như cơn thịnh nộ của hắn bây giờ vậy
" Cho người lục tung cái thành phố ma này lên....".
Gương mặt đen xị xuống các đường gân cánh tay cứ thế nổi lên rõ mồn một. Hắn hơi ngửa người ra sau tựa người vào thành ghế với dáng vẻ đầy mệt mỏi
" không tìm được tôi cho các người xuống Diêm Vương mặc váy thay cô ấy "
"..v.â..nggg "
" vâ..ng "
Đám cận vệ run rẩy người nào người lấy hai chân mềm nhũn. Hắn ta là Đốc Quân Fritz Con trai duy nhất của Hoàng Tộc Fr. Nổi tiếng tàn ác, máu lạnh, nhưng lại rất yêu sắc, năm thê bảy thiếp đối với hắn không bao giờ là đủ. Nhưng chỉ có một người mà hắn coi là ngoại lệ một người mà hắn sẵn sàng làm tất cả để có được sự công nhận của cô.
Biệt Thự riêng - Ngoại thành BangKok
Ngữ Âm đứng cách bia đạn 20m, gương mặt tập trung toàn phần, ánh mắt kiên định không rời mắt khỏi bia đạn. Những giọt mồ hôi li ti chạy nhẹ trên chán cô. Đôi tay thon dài khẽ mở khóa súng, được học bài bản bao nhiêu năm nay đối với cô chuyện khởi động, mở khóa nòng súng này đều vô cùng đơn giản.
" cô Tô! Nếu cô thắng thì coi như việc của cô được xóa. Cô thấy sao? "
. Cảnh Tam khoác lác đứng bên cạnh kiểm tra nòng súng của hắn, hắn là người có năng lực về cận chiến. Súng, dao, thuốc nổ.....hắn đều đã phải trải qua vô số lần, Đây là thế mạnh của hắn tất nhiên hắn phải ra oai một chút chứ.
" là anh nói!"
" tôi nói được làm được "
Cô tập trung cao độ vì đây là một ván cược không tồi. Nếu cô thắng như vậy cô chỉ cần ăn không ở đậu tại đây 1 tháng không phải rất có lợi sao? Cô phải thắng ánh mắt tập trung không rời khỏi bia đạn
PẰNG!!
viên đạn 9x19mm nhắm thẳng hồng tâm bia đạn. Ván này nếu cô không thắng cũng sẽ phải thắng. Hắn có ngạc nhiên nhìn ả đàn bà trước mặt này thế mà chỉ cần 1phút tập trung đã có thể nhắm chuẩn như thế rôi.
" đến lượt anh "
Ngữ Âm giương mắt đón chờ Cảnh Tam ra chiêu. Đây là lực nhẹ với cô nhưng với hắn thì cô không chắc. Đào tạo bao nhiêu năm qua người nhắm chuẩn như cô thì cũng không ít, nếu hắn ta có năng lực chắc chắn sẽ thắng cô. Cảnh Kỳ bên cạnh thì còn sốt ruột hơn
" Cảnh Tam Tai anh mau lên! ".
PẰNG!!!!
Súng hắn nhắm chuẩn hồng viên đạn Glock 17 có kích thước tương tự với Walther P99 tâm lao đến vị trí hồng tâm mà viên đạn của cô vừa bắn. Viên đạn của hắn bay thẳng vào viên đạn của cô khiến nó vỡ nát thay thế chủ nhân của hồng tâm trên bia đạn
" sao? "
"...."
" hắn ta......." Cô kinh ngạc ngước nhìn đi nhìn lại bia đạn và vỏ đạn bị vỡ dưới sàn...
Đây không phải là thiên tài thì là gì chứ? Anh ta có năng lực! Nhưng cô lại không muốn phục. Thấy cô im lặng Cảnh Tam thở dài tiến lại gần cô
" này! Luyện thêm đi rồi hãy nghĩ đến việc báo thù!"
" anh có ý gì vậy Tam? ".
Cảnh Kỳ như hiểu được ý nghĩa trong câu nói của hắn. Bọn họ đã sớm biết thân phận của cô. Hồ sơ lý lịch hoàn toàn bị người tổ chức cô xóa sạch nhưng cô liên quan đến tổ chức đó thì cô đắc tội với lão đại bọn họ. Không sớm thì muộn cô không chết thì cũng sẽ phải chết.
" anh điều tra tôi? "
"...."
" Tam! Nãy A Nhất có tìm anh kìa! Mau mau đi đi "
"...tìm anh? Nhất sang biên.......
Cảnh Tam chưa kịp tra lời thì bị Cảnh Kỳ bịp miệng đuổi ra ngoài. Hắn bất mãn rời đi, nhưng lại gieo trong lòng Ngữ Âm sự nghi ngờ về đám người này!
2h22p tại Căn Biệt Thự
Tiếng nước chảy nhè nhẹ rồi ngưng lại một khoảng.
"...."
" Cô Tô! "
Ngữ Âm bị giật mình bởi tiếng gọi của người giúp việc dọa cô suýt thì sặc nước
" tôi khát nước quá.....lên..."
" dạ không sao! Tôi tưởng trong nhà có trộm nên.."
Cô kinh ngạc nhìn bà giúp việc lớn tuổi than thầm " biệt thự từ trong ra ngoài đều có người trông coi nghiêm ngặt đến con muỗi còn chẳng có cửa người to xác như thế sao vô? bà ta lại nghĩ mình là trộm!! Mình giống lắm sao!! Ôi mẹ ơi "
"..không có gì thì tôi về phòng trước "
" vâng "
Cô dứt câu thì quay người lên phòng. Căn biệt thự có hai hướng cũng như là hai quy định bên tay trái là phòng của đám Lục Cảnh bên tay phải là phòng của Lục Cảnh Thành. Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại đi hướng bên phải. Kết cấu hoàn toàn giống nhau khiến cho cô nhầm lẫn cũng phải thôi
" nhầm phòng sao! Hay mình nhầm? "
Cô quay đi quay lại nhìn khắp căn phòng thiết kế khá đơn giản tông chủ đạo là xám đen giống y phòng của Cảnh Kỳ. Vừa nhìn chiếc đèn ngủ đầu giường cô đã mỉm cười
"chiếc đèn ngủ này không phải ở phòng cô Cảnh sao? "
Cô tiến lại leo lên giường ngủ thiếp đi tự bao giờ không hay. Quả thật ngoài mùi hương thì phòng Cảnh Kỳ rất giống căn phòng này nhưng căn phòng này lại thoang thoảng mùi thuốc lá nhẹ nhẹ.
Phòng Tổng Thống - khách sạn S
Bóng dáng người đàn ông mặc bộ âu phục đen cao cấp oai phong lẫm liệt vắt chéo chân trước đám cấp dưới gương mặt hắn có chút sầu não.
" đốc quân... "
" Ngài Fritz!...."
" liên hệ với hắn chưa? "
" dạ thuộc hạ đã liên hệ rồi. Nếu ngài gặp mặt thì họ sẽ suy xét vấn đề "
Người đàn ông khẽ cười khểnh đôi mắt nhướng mày. Fritz tay dứt điếu xì gà dụi tàn thuốc vào chiếc ghế sofa trắng tinh đang ngồi.... Mùi hương rất khó ngửi như cơn thịnh nộ của hắn bây giờ vậy
" Cho người lục tung cái thành phố ma này lên....".
Gương mặt đen xị xuống các đường gân cánh tay cứ thế nổi lên rõ mồn một. Hắn hơi ngửa người ra sau tựa người vào thành ghế với dáng vẻ đầy mệt mỏi
" không tìm được tôi cho các người xuống Diêm Vương mặc váy thay cô ấy "
"..v.â..nggg "
" vâ..ng "
Đám cận vệ run rẩy người nào người lấy hai chân mềm nhũn. Hắn ta là Đốc Quân Fritz Con trai duy nhất của Hoàng Tộc Fr. Nổi tiếng tàn ác, máu lạnh, nhưng lại rất yêu sắc, năm thê bảy thiếp đối với hắn không bao giờ là đủ. Nhưng chỉ có một người mà hắn coi là ngoại lệ một người mà hắn sẵn sàng làm tất cả để có được sự công nhận của cô.
Biệt Thự riêng - Ngoại thành BangKok
Ngữ Âm đứng cách bia đạn 20m, gương mặt tập trung toàn phần, ánh mắt kiên định không rời mắt khỏi bia đạn. Những giọt mồ hôi li ti chạy nhẹ trên chán cô. Đôi tay thon dài khẽ mở khóa súng, được học bài bản bao nhiêu năm nay đối với cô chuyện khởi động, mở khóa nòng súng này đều vô cùng đơn giản.
" cô Tô! Nếu cô thắng thì coi như việc của cô được xóa. Cô thấy sao? "
. Cảnh Tam khoác lác đứng bên cạnh kiểm tra nòng súng của hắn, hắn là người có năng lực về cận chiến. Súng, dao, thuốc nổ.....hắn đều đã phải trải qua vô số lần, Đây là thế mạnh của hắn tất nhiên hắn phải ra oai một chút chứ.
" là anh nói!"
" tôi nói được làm được "
Cô tập trung cao độ vì đây là một ván cược không tồi. Nếu cô thắng như vậy cô chỉ cần ăn không ở đậu tại đây 1 tháng không phải rất có lợi sao? Cô phải thắng ánh mắt tập trung không rời khỏi bia đạn
PẰNG!!
viên đạn 9x19mm nhắm thẳng hồng tâm bia đạn. Ván này nếu cô không thắng cũng sẽ phải thắng. Hắn có ngạc nhiên nhìn ả đàn bà trước mặt này thế mà chỉ cần 1phút tập trung đã có thể nhắm chuẩn như thế rôi.
" đến lượt anh "
Ngữ Âm giương mắt đón chờ Cảnh Tam ra chiêu. Đây là lực nhẹ với cô nhưng với hắn thì cô không chắc. Đào tạo bao nhiêu năm qua người nhắm chuẩn như cô thì cũng không ít, nếu hắn ta có năng lực chắc chắn sẽ thắng cô. Cảnh Kỳ bên cạnh thì còn sốt ruột hơn
" Cảnh Tam Tai anh mau lên! ".
PẰNG!!!!
Súng hắn nhắm chuẩn hồng viên đạn Glock 17 có kích thước tương tự với Walther P99 tâm lao đến vị trí hồng tâm mà viên đạn của cô vừa bắn. Viên đạn của hắn bay thẳng vào viên đạn của cô khiến nó vỡ nát thay thế chủ nhân của hồng tâm trên bia đạn
" sao? "
"...."
" hắn ta......." Cô kinh ngạc ngước nhìn đi nhìn lại bia đạn và vỏ đạn bị vỡ dưới sàn...
Đây không phải là thiên tài thì là gì chứ? Anh ta có năng lực! Nhưng cô lại không muốn phục. Thấy cô im lặng Cảnh Tam thở dài tiến lại gần cô
" này! Luyện thêm đi rồi hãy nghĩ đến việc báo thù!"
" anh có ý gì vậy Tam? ".
Cảnh Kỳ như hiểu được ý nghĩa trong câu nói của hắn. Bọn họ đã sớm biết thân phận của cô. Hồ sơ lý lịch hoàn toàn bị người tổ chức cô xóa sạch nhưng cô liên quan đến tổ chức đó thì cô đắc tội với lão đại bọn họ. Không sớm thì muộn cô không chết thì cũng sẽ phải chết.
" anh điều tra tôi? "
"...."
" Tam! Nãy A Nhất có tìm anh kìa! Mau mau đi đi "
"...tìm anh? Nhất sang biên.......
Cảnh Tam chưa kịp tra lời thì bị Cảnh Kỳ bịp miệng đuổi ra ngoài. Hắn bất mãn rời đi, nhưng lại gieo trong lòng Ngữ Âm sự nghi ngờ về đám người này!
2h22p tại Căn Biệt Thự
Tiếng nước chảy nhè nhẹ rồi ngưng lại một khoảng.
"...."
" Cô Tô! "
Ngữ Âm bị giật mình bởi tiếng gọi của người giúp việc dọa cô suýt thì sặc nước
" tôi khát nước quá.....lên..."
" dạ không sao! Tôi tưởng trong nhà có trộm nên.."
Cô kinh ngạc nhìn bà giúp việc lớn tuổi than thầm " biệt thự từ trong ra ngoài đều có người trông coi nghiêm ngặt đến con muỗi còn chẳng có cửa người to xác như thế sao vô? bà ta lại nghĩ mình là trộm!! Mình giống lắm sao!! Ôi mẹ ơi "
"..không có gì thì tôi về phòng trước "
" vâng "
Cô dứt câu thì quay người lên phòng. Căn biệt thự có hai hướng cũng như là hai quy định bên tay trái là phòng của đám Lục Cảnh bên tay phải là phòng của Lục Cảnh Thành. Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại đi hướng bên phải. Kết cấu hoàn toàn giống nhau khiến cho cô nhầm lẫn cũng phải thôi
" nhầm phòng sao! Hay mình nhầm? "
Cô quay đi quay lại nhìn khắp căn phòng thiết kế khá đơn giản tông chủ đạo là xám đen giống y phòng của Cảnh Kỳ. Vừa nhìn chiếc đèn ngủ đầu giường cô đã mỉm cười
"chiếc đèn ngủ này không phải ở phòng cô Cảnh sao? "
Cô tiến lại leo lên giường ngủ thiếp đi tự bao giờ không hay. Quả thật ngoài mùi hương thì phòng Cảnh Kỳ rất giống căn phòng này nhưng căn phòng này lại thoang thoảng mùi thuốc lá nhẹ nhẹ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương