Em Đừng Hòng Chạy

Chương 18



Tiếng phanh xe chói tai phát ra phía dưới căn biệt. Vẫn là khung cảnh đấy người người cung kính gập người cúi đầu. Lục Cảnh Thành bước ra từ chiếc Bugatti La Voiture đen bóng với dáng người mệt mỏi. Người như hắn có biết bao nhiêu kẻ thù xung quanh. Chỉ cần hắn lơ là thì chiếc ghế nắm quyền Đông Nam Á này hoàn toàn vụt mất trong tích tắc. Uy quyền của hắn, vinh quang của hắn đều là mơ ước, sự thèm khát của kẻ thù.

" lão đại! "

Đám thị vệ lần lượt cung kính cúi chào hắn

" Chuyện ở biên giới các cậu đưa người sang tiếp tục xử lý! "

Lục Cảnh Thành vừa đi vừa dặn dò Cảnh Nhất và Cảnh Nhị.

" lão đại!..."

" tư liệu đâu? "

Cảnh Nhất vội vàng đưa tập tư liệu cho hắn. Hắn vừa đi vừa lật liên tục xem bản tư liệu rất kĩ lưỡng. Trong từ điển của hắn Thất Bại là vô dụng, thuộc hạ của hắn chỉ được phép sai một lần không được có lần thứ hai.

" mang theo các bảng tư liệu khác lên phòng tôi "

" vâng! ". " vâng "

Đôi chân dài bước từng bước lên cầu thang tiếng bước chân của hắn đánh thức sự yên tĩnh ban đầu của căn biệt thự mọi việc như ngưng lại nín thở chờ hắn.

CẠCH!!

Ánh đèn tự động rực sáng cả căn phòng. Phòng hắn chia rất rõ vị trí nơi làm việc và nơi nghỉ ngơi chúng chỉ cách nhau một bức tường. Hắn cởi bỏ chiếc áo vest đen ném thẳng lên chiếc ghế sofa bên cạnh.Hắn lơi lỏng cà vạt tháo vứt xuống ghế ánh mắt khẽ liếc bốn con người kia đang chờ đợi hắn vào bàn việc.

" Kỳ! Pha trà "

"vâng "

Lục Cảnh Thành đưa mắt nhìn một hồi, hắn đứng lên bước lại gần chiếc giường của hắn. Chiếc đầu nhỏ nhắn được búi gọn tóc đang nhu ra ngủ rất ngon! Hắn tức giận kéo mạnh chiếc chăn giường sang một bên

" Tô Ngữ Âm!! "

Vừa nghe giọng nói của hắn đồng loạt bốn con người liền lập tức quay đầu lên nhìn. Ánh mắt của hắn có chút kinh ngạc xen lẫn tức giận, cô đến phòng hắn ngủ lại còn ngủ rất ngon lành. Trước giờ ngoại trừ đám Lục Cảnh và người dọn dẹp không một ai dám vào phòng hắn mà cô lại dám leo lên giường hắn ngủ ngon như vậy. Đang nhìn chằm chằm cô thì hắn bị cánh tay cô nắm lấy cánh tay hắn kéo xuống

" u.m.....đừng quậy....."

Ngữ Âm mơ hồ nói vào tai Lục Cảnh Thành, cô ôm lấy bả vai hắn như một con gấu bông đầy sự an toàn mà tiếp tục ngủ.



Đám Ngũ Cảnh thấy thế liền đồng loạt nhìn nhau rút điện thoại nhắn trên nhóm chat chung

Cảnh Nhất: " Kỳ! Con thỏ trắng của em lại gây họa rồi " ( 647người đã xem)

Vừa nhận được tin nhắn chat đồng loạt mọi người xem không thiếu. Đây không phải chủ đề nổi bật nhất hay sao, được mọi người cập nhập tin tức nhanh hơn việc quan trọng. Cảnh Tam quay sang Nhị hất nhẹ cằm

" tin hot hơn người nổi tiếng luôn rồi!! ".Đoạn chat liên tục nhận thông báo tin nhắn.

Cảnh Tam: " sói gian ác và chú thỏ trắng ngây thơ chăng? " ( 647người đã xem)

VS: ông chủ Lục và người tình của anh ấy ư!!

Cảnh Kỳ: wow!!! Trời ơi! Cảnh nónggg đó! Tiểu tổ tông nhà tôi ơi! "

VS: ><

Cảnh Nhị: ^^ (647 người đã xem)

Cảnh Tam: mau! Mau Kỳ chụp làm tấm kỷ niệm "

Cảnh Ngũ: thôi nào mọi người!!

VS: không phải anh cũng đang hóng sao lão Ngũ *647 người đã xem

TINGG!!! TINGGG

Cảnh Kỳ vừa dơ cam điện thoại đúng khung hình thì ánh mắt sắc lạnh chĩa thẳng vào khung hình, lạnh lùng nói

" xem đủ chưa? "

Nghe thấy tiếng Lục Cảnh Thành tức giận đám người đồng loạt giấu điện thoại ra sau cúi gằm mặt xuống

"..... "

Lục Cảnh Thành kéo tay cô ra khỏi người hắn rồi kéo tấm chăn ban nãy lại cho cô. Khiến đám Ngũ Cảnh càng bất ngờ hơn.

" tin này mà lộ chắc cháy truyền thông ". Cảnh Tam khẽ nghiêng đầu đối vấn với Cảnh Nhất.Ánh mắt trao đổi của bốn con người này thật kì lạ. Kỳ thấy vậy liền đưa ngón trỏ lên ra hiệu " tuyệt! "

" bắt đầu "



Hắn xỏ tay vào túi quần lướt qua bốn con người đang mải hóng hớt mà quên công việc kia khiến hắn rất khó chịu nhưng khí chất lại ôn hoà trở mại. Chính hắn cũng không biết vì sao lại như vậy nữa mà. Hắn điềm đạm ngồi xuống bàn làm việc, ánh mắt mỏi nhừ vì làm việc quá sức

" trà! "

" lão đại uống trà nhiều không tốt đâu ạ! "

" mẹ tôi? "

Cảnh Kỳ chỉ muốn lên tiếng khuyên hắn mà hắn lại nói thế thì cô biết nói gì bây giờ cô than thầm " tính nết cọc cằn, mặt như khỉ đít đỏ! tôi chê ngài "

" nếu có rủa tôi thì rủa to lên "

Cô giật mình rõ là cô không nói nhưng hắn vẫn biết đúng là lão đại của cô. Già kĩ xấu tính.

" hì hì "

" Nhị, cậu qua biên giới giúp Tứ ngay trong đêm nay bên kia bắt đầu hành động rồi chuẩn bị theo kế hoạch mà làm! "

" vậy tôi đi đây! "

Cảnh Tứ cúi người rồi quay đầu ra ngoài rời khỏi căn biệt thự.

" Fritz đưa người sang làm loạn.. Lão đại.!!"

Hắn ta vừa nghe thấy cái tên đó liền bất giác cười nhẹ. Fritz đối thủ không độ trời chung với hắn nay bất ngờ nộ diện khiến hắn không khỏi lạ lẫm. 4 năm trước hắn ở ẩn tại Châu Âu 4 năm sau hắn xuất hiện làm loạn Đông Nam Á của hắn chỉ để tìm người đúng thật là nực cười.

" cho người theo dõi! "

4h00' sáng Lục Cảnh Thành mệt mỏi nằm ngửa mình trên chiếc ghế làm việc, hắn đưa tay lên xoa nhẹ thái dương lông mày dãn dần ra khuôn mặt dần trở lên đẹp trai tuấn tú hơn thường ngày, dáng vẻ lạnh lùng vốn đã che giấu đi nét đẹp tuấn tú của hắn. Hắn mệt mỏi tiến lại chiếc giường lớn, Tô Ngữ Âm vẫn ngủ say, một mình cô nằm chiếm hết diện tích chiếc giường lớn. Nhìn bộ dạng như lợn con ham ngủ của cô hắn bất giác cười. Lục Cảnh Thành cởi bỏ chiếc áo sơ mi trắng bên ngoài để lộ thân hình màu đồng khỏe mạnh

Hắn kéo chăn lên,thu tay cô lại một bên rồi nhẹ nhàng nằm xuống. Dáng vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt hắn, hắn vừa thu tay cô thì cô đột nhiên xoay người ôm lấy lồng ngực rắn chắc màu đồng của hắn.

" Bánh quy Ngô, Thịt nướng, gà nướng hành......"

Lục Cảnh Thành mỉm cười nhìn cô, nụ cười đầy sự ấm áp và dịu dàng chỉ dành cho một mình cô. Hắn dang tay ôm lại thân hình nhỏ bé như một con thỏ trắng của cô nhẹ nhàng đưa cằm lên chỏm đầu cô ma sát nhẹ

" đừng hòng chạy thoát khỏi tôi "

Hãy ủng hộ mình bằng một like nhé! Di Di cảm ơn ạ
Chương trước Chương tiếp