Em Đừng Hòng Chạy
Chương 32: Em có thể giúp anh !
Ngữ Âm dừng xe trước một bờ hồ lớn, cô kéo cửa kính xe xuống. Đưa mắt hướng ra ngoài, giọng điệu nhàn nhạt cất lên
- Tôi muốn anh cung cấp toàn bộ thông tin của Công Quang và Lâm Bách Phạn…
- Hoa Hồng! Anh có thể giúp em điều tra Lâm Bách Phạn nhưng tại sao lại có cả Lão Công? Em phản bội tổ chức sao?
Cô nghe hắn nói thì cười nhạt, cái gì mà phản bội tổ chứ? Cô chỉ đang tìm lại sự thật 14 năm về trước, cái sự thật ghê rợn, ám ảnh cả cuộc đời cô đến giờ thôi. Vậy là sai sao?
- Tôi không phản bội tổ chức! Tôi phản bội ông ta
Nghe được thái độ kiên định của cô từ đầu dây bên kia khiến Lâm Bạch có chút sững sờ. Hoa hồng của ngày trước chưa từng như vậy …không lẽ anh biết chuyện gì về cô chăng?
Lâm Bạch suy nghĩ một hồi cuối cùng cúi đầu chấp nhận giúp cô
- Giữ liên lạc với anh! Một tuần sau anh sẽ cung cấp thông tin cho em
- cảm ơn anh
Nói xong cô liền ngắt máy đạp chân phanh phóng nhanh về phía Bắc. Lâm Bạch không biết cảm giác bây giờ như nào cả. Cô gái ấy có ai chống lưng mà lại dám phản bội Công Quang chứ? Anh còn đang bồn chồn lo lắng về chuyện Hoa Hồng thì…
Thanh Chì từ ngoài gõ cửa bước vào. Gương mặt lạnh tanh khác hoàn toàn so với vẻ mặt khi trước vui vẻ, hoạt bát trước mặt anh …
- Em có thể giúp anh!
- em…
Nhìn vẻ mặt Lâm Bạch cô chỉ biết cười chừ, cô biết anh đã nghe được cuộc trò chuyện ấy …cuộc hủy hôn cô nhất nhất định phải hủy
- Thấy em diễn giỏi không? Thế mà hủy hôn được rồi đấy!
Diễn? Thanh Chì diễn được gì ngoài cầm khẩu súng giả dọa bà dì chứ, cô ấy không phải ngốc quá sao!
- Thanh Chì
- Này! không phải hủy hôn là không liên quan gì nhé! Lần này để Thanh Chì em giúp anh tìm lại hạnh phúc của anh …được không?
Cô nói đến đây cũng không biết biết mình vừa nói gì …tự nguyện trao người con trai mình thích cho người khác là cảm giác như nào nhỉ? Thanh Chì cười khổ
- Người đó là ba anh! Ông ấy tàn nhẫn hơn em nghĩ …
- Em biết! Chính vì ông ấy tàn nhẫn nên em mới phải giúp anh.
- Lâm Bạch 3 tháng nữa em xuất ngoại rồi! Để em làm một chuyện có ích với anh nhé
Anh không nói gì nhưng cũng ngầm đồng ý quyết định này của cô … Chỉ có cô mới tiếp xúc được với ba anh, chỉ có cô mới được bước chân ra khỏi căn biệt thự này, giúp anh bước khỏi nơi đây một cách quang minh chính đại
MACAO -Trung Quốc
Lục Cảnh Thành cùng Hà Trấn đi ra từ căn phòng mật, thần không biết quỷ không hay bọn họ đã nói gì, làm gì trong căn phòng ấy.
Súng của một tên lạ mặt, cả người trùm kín nằm dài trên sân thượng tòa nhà kế bên chĩa thẳng vào đầu Lục Cảnh Thành từ cự ly xa, như đang nhắm chuẩn hồng tâm chuẩn bị bóp cò bất cứ lúc nào.
Đây là sòng bài Venetian Macao, người của Hà Trấn canh gác rất nghiêm ngặt. Đối tượng vào đây cũng không phải dạng tầm thường, đa phần là những nhân vật lớn, có quyền có địa vị …
Đám Ngũ Cảnh bước ra khỏi căn phòng đã chạm mặt với Lục Cảnh Thành đứng ngoài, hắn mặc rất giản dị chỉ một chiếc áo cổ lọ đen, chiếc áo dạ tối màu khoác bên ngoài phối cùng một chiếc quần tương xứng.
- lão đại
- lão đại
- thuận lợi chứ
- ừ
Lục Cảnh Thành tựa người vào tường rít điều thuốc dở trên tay chủ nhàn nhạt trả lời câu hỏi của bọn họ rồi ra hiệu rời đi
Vừa bước ra đến cửa một viên đạn bay đến bắn xuyên qua lớp áo da bên ngoài của hắn, xâm nhập vào lồng ngực vào da thịt hắn. Hành động quá nhanh, bọn họ không kịp trở tay. Lục Cảnh Thành phút chốc mất thăng bằng, cả người hắn như sắp ngã xuống thì, cánh tay to lớn giữ lấy hắn.
- LÃO ĐẠI!!!
- lên xe
Là tên đó! Bịt kín mặt nằm trên sân thượng toàn nhà đối diện phục kích bọn họ. Thế mà lại bắn trượt …Hắn là người của ai chứ? Vừa hoàn thành xong mục đích hắn đã lập tức thu dọn rời đi ngay lúc đó
Đám Ngũ Cảnh hoảng hốt đỡ lấy Lục Cảnh Thành vào xe. Đây không phải địa bàn của bọn họ. Việc này bị lộ ra không những mất mặt mũi hắn mà còn ảnh hướng đến những tên kẻ thù của hắn đang nhăm nhe miếng mồi ngon là Đông Nam Á.
Bọn họ nhanh chóng lên chiếc xe đối diện, tình trạng của Lục Cảnh Thành không mấy khả quan hắn cố gắng ngồi vào trong khoang xe. Chiếc xe nhận lệnh thì tăng tốc rời khỏi sòng bạc
- lão đại! Để tôi xem
- Lão đại! Đạn súng ngắm 7.62×54mmR
- hh…hh quay về khách sạn! Hh…hhh…đêm nay trở về Đông Nam Á ngay lập tức
- tình trạng của anh! Chúng ta phải ở đây xử ký vết thương xong…
- VỀ!
Ngũ Cảnh nháo nhào lo lắng cho vết thương còn anh lại chỉ muốn nhanh chóng về Đông Nam Á, anh không muốn bất cứ một ai biết Lục Cảnh Thành hắn bị thương rồi! Bị dồn vào thế yếu rồi…
[ Hungary ]
Công Quang an nhàn ngồi chơi cờ, uống trà chiều cùng Fritz. Hắn ta thế mà lại trở về sớm hơn so với dự tính của ông. Còn cung cấp cho ông một khối thông tin khổng lồ hiếm có nữa chứ. Đúng là có ích! Công Quang miệng luôn nở nụ cười với đối phương
- Fritz! Cậu thế mà lại tin tưởng tôi sao? Người của tôi sang bên đó …cậu đảm bảo được phần sống bao nhiêu?
- 100%
Fritz nhấp một ngụm trà rồi khẽ nói, anh ta tìm Công Quang rõ ràng là có mục đích, ông ta lại không màng mục đích gì chấp nhận hợp tác với anh lật đổ đám người Đông Nam Á đó
- ông dám khẳng định đống tài liệu và lô hàng đó đánh tráo hết chứ? …tôi giúp ông như vậy! Phật lòng tôi, ông chắc cũng nghĩ được kết quả rồi nhỉ
HahahahahhH
- Đốc Quân thật biết dọa người! Quáng Quang tôi nói lời giữ lấy lời! Cậu yên tâm
- Được! Hợp tác vui vẻ
- hợp tác vui vẻ
- Tôi muốn anh cung cấp toàn bộ thông tin của Công Quang và Lâm Bách Phạn…
- Hoa Hồng! Anh có thể giúp em điều tra Lâm Bách Phạn nhưng tại sao lại có cả Lão Công? Em phản bội tổ chức sao?
Cô nghe hắn nói thì cười nhạt, cái gì mà phản bội tổ chứ? Cô chỉ đang tìm lại sự thật 14 năm về trước, cái sự thật ghê rợn, ám ảnh cả cuộc đời cô đến giờ thôi. Vậy là sai sao?
- Tôi không phản bội tổ chức! Tôi phản bội ông ta
Nghe được thái độ kiên định của cô từ đầu dây bên kia khiến Lâm Bạch có chút sững sờ. Hoa hồng của ngày trước chưa từng như vậy …không lẽ anh biết chuyện gì về cô chăng?
Lâm Bạch suy nghĩ một hồi cuối cùng cúi đầu chấp nhận giúp cô
- Giữ liên lạc với anh! Một tuần sau anh sẽ cung cấp thông tin cho em
- cảm ơn anh
Nói xong cô liền ngắt máy đạp chân phanh phóng nhanh về phía Bắc. Lâm Bạch không biết cảm giác bây giờ như nào cả. Cô gái ấy có ai chống lưng mà lại dám phản bội Công Quang chứ? Anh còn đang bồn chồn lo lắng về chuyện Hoa Hồng thì…
Thanh Chì từ ngoài gõ cửa bước vào. Gương mặt lạnh tanh khác hoàn toàn so với vẻ mặt khi trước vui vẻ, hoạt bát trước mặt anh …
- Em có thể giúp anh!
- em…
Nhìn vẻ mặt Lâm Bạch cô chỉ biết cười chừ, cô biết anh đã nghe được cuộc trò chuyện ấy …cuộc hủy hôn cô nhất nhất định phải hủy
- Thấy em diễn giỏi không? Thế mà hủy hôn được rồi đấy!
Diễn? Thanh Chì diễn được gì ngoài cầm khẩu súng giả dọa bà dì chứ, cô ấy không phải ngốc quá sao!
- Thanh Chì
- Này! không phải hủy hôn là không liên quan gì nhé! Lần này để Thanh Chì em giúp anh tìm lại hạnh phúc của anh …được không?
Cô nói đến đây cũng không biết biết mình vừa nói gì …tự nguyện trao người con trai mình thích cho người khác là cảm giác như nào nhỉ? Thanh Chì cười khổ
- Người đó là ba anh! Ông ấy tàn nhẫn hơn em nghĩ …
- Em biết! Chính vì ông ấy tàn nhẫn nên em mới phải giúp anh.
- Lâm Bạch 3 tháng nữa em xuất ngoại rồi! Để em làm một chuyện có ích với anh nhé
Anh không nói gì nhưng cũng ngầm đồng ý quyết định này của cô … Chỉ có cô mới tiếp xúc được với ba anh, chỉ có cô mới được bước chân ra khỏi căn biệt thự này, giúp anh bước khỏi nơi đây một cách quang minh chính đại
MACAO -Trung Quốc
Lục Cảnh Thành cùng Hà Trấn đi ra từ căn phòng mật, thần không biết quỷ không hay bọn họ đã nói gì, làm gì trong căn phòng ấy.
Súng của một tên lạ mặt, cả người trùm kín nằm dài trên sân thượng tòa nhà kế bên chĩa thẳng vào đầu Lục Cảnh Thành từ cự ly xa, như đang nhắm chuẩn hồng tâm chuẩn bị bóp cò bất cứ lúc nào.
Đây là sòng bài Venetian Macao, người của Hà Trấn canh gác rất nghiêm ngặt. Đối tượng vào đây cũng không phải dạng tầm thường, đa phần là những nhân vật lớn, có quyền có địa vị …
Đám Ngũ Cảnh bước ra khỏi căn phòng đã chạm mặt với Lục Cảnh Thành đứng ngoài, hắn mặc rất giản dị chỉ một chiếc áo cổ lọ đen, chiếc áo dạ tối màu khoác bên ngoài phối cùng một chiếc quần tương xứng.
- lão đại
- lão đại
- thuận lợi chứ
- ừ
Lục Cảnh Thành tựa người vào tường rít điều thuốc dở trên tay chủ nhàn nhạt trả lời câu hỏi của bọn họ rồi ra hiệu rời đi
Vừa bước ra đến cửa một viên đạn bay đến bắn xuyên qua lớp áo da bên ngoài của hắn, xâm nhập vào lồng ngực vào da thịt hắn. Hành động quá nhanh, bọn họ không kịp trở tay. Lục Cảnh Thành phút chốc mất thăng bằng, cả người hắn như sắp ngã xuống thì, cánh tay to lớn giữ lấy hắn.
- LÃO ĐẠI!!!
- lên xe
Là tên đó! Bịt kín mặt nằm trên sân thượng toàn nhà đối diện phục kích bọn họ. Thế mà lại bắn trượt …Hắn là người của ai chứ? Vừa hoàn thành xong mục đích hắn đã lập tức thu dọn rời đi ngay lúc đó
Đám Ngũ Cảnh hoảng hốt đỡ lấy Lục Cảnh Thành vào xe. Đây không phải địa bàn của bọn họ. Việc này bị lộ ra không những mất mặt mũi hắn mà còn ảnh hướng đến những tên kẻ thù của hắn đang nhăm nhe miếng mồi ngon là Đông Nam Á.
Bọn họ nhanh chóng lên chiếc xe đối diện, tình trạng của Lục Cảnh Thành không mấy khả quan hắn cố gắng ngồi vào trong khoang xe. Chiếc xe nhận lệnh thì tăng tốc rời khỏi sòng bạc
- lão đại! Để tôi xem
- Lão đại! Đạn súng ngắm 7.62×54mmR
- hh…hh quay về khách sạn! Hh…hhh…đêm nay trở về Đông Nam Á ngay lập tức
- tình trạng của anh! Chúng ta phải ở đây xử ký vết thương xong…
- VỀ!
Ngũ Cảnh nháo nhào lo lắng cho vết thương còn anh lại chỉ muốn nhanh chóng về Đông Nam Á, anh không muốn bất cứ một ai biết Lục Cảnh Thành hắn bị thương rồi! Bị dồn vào thế yếu rồi…
[ Hungary ]
Công Quang an nhàn ngồi chơi cờ, uống trà chiều cùng Fritz. Hắn ta thế mà lại trở về sớm hơn so với dự tính của ông. Còn cung cấp cho ông một khối thông tin khổng lồ hiếm có nữa chứ. Đúng là có ích! Công Quang miệng luôn nở nụ cười với đối phương
- Fritz! Cậu thế mà lại tin tưởng tôi sao? Người của tôi sang bên đó …cậu đảm bảo được phần sống bao nhiêu?
- 100%
Fritz nhấp một ngụm trà rồi khẽ nói, anh ta tìm Công Quang rõ ràng là có mục đích, ông ta lại không màng mục đích gì chấp nhận hợp tác với anh lật đổ đám người Đông Nam Á đó
- ông dám khẳng định đống tài liệu và lô hàng đó đánh tráo hết chứ? …tôi giúp ông như vậy! Phật lòng tôi, ông chắc cũng nghĩ được kết quả rồi nhỉ
HahahahahhH
- Đốc Quân thật biết dọa người! Quáng Quang tôi nói lời giữ lấy lời! Cậu yên tâm
- Được! Hợp tác vui vẻ
- hợp tác vui vẻ
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương