Hạ Nắng
Chương 10: Đã bệnh rồi hả?
Bầu trời hôm nay cũng không kém hôm qua là bao. Vẫn như mọi ngày, nắng chói loá
Trừ hôm diễn ra lễ hội
Chi nó lại ngủ gục trong giờ toán khiến giáo viên mắng lây cả lớp xối xả không ngừng
Rồi tiếng trống trường ra về cũng vang lên nó vội vã bỏ hết tập vở vào cặp vắt nhanh lên lưng rồi bước chân ra về
Chi hôm nay dường như rất mệt mỏi không muốn làm gì hết
Nó chỉ muốn được yên thân tĩnh dưỡng
Phong thấy nguyên một ngày nó chỉ phơi ra vẻ mặt chán nản và buồn ngủ nên cũng chẳng dám lại quấy phá
Chi đi chậm lắm như chẳng có sức để bước đi nên sau mười lăm phút. Thằng Phong đi xuống vẫn còn thấy nó lanh quanh trong sân
Phong mới nhào chạy lại xách cặp lên hộ nó rồi mới hỏi han cô:
- “Mày mệt lắm hả Chi”
- “Không có sức à”
Chi chỉ gật đầu cho xong chứ nó cũng không có nổi chút sức lực để mở miệng
Phong thấy nó đi không nổi nữa nên dìu qua bãi đỗ xe cho nó ngồi phía ngoài cổng trường xong mới vào lấy xe ra về
Nó mệt lắm nên chỉ ngồi ngoan sau xe mà im thin thít
Bỗng nhiên nó xà tay ra ôm vào eo thằng Phong một cách bất ngờ
Dù thằng Phong chả nói gì nhưng nó cũng mở miệng xin xỏ:
- “Một lúc thôi Phong nhé!”
- “Tao sắp ngã khỏi xe rồi”
Xong rồi nó nhắm mắt luôn
(Nhắm mắt thì nhắm nhưng vẫn cảm nhận được hết đấy nhé. Không phải chết đâu)
Phong thấy vậy nên gắng sức đạp nhanh về phía đường nhà nó
Đến đầu hẻm Phong chạy một mạch vào sân nhà nhưng lại đỗ xe ở bên ngoài nhà
Thằng Phong xuống xe đeo cặp Chi vào vai mình rồi dìu cô vào nhà
Vào nhà, mẹ Chi thấy Phong đầu tiên(hiển nhiên vì nó cao quá che mất con người ta)
Mẹ Chi kêu lên:
- “Ôi con nhà ai đẹp trai thế này”
- “Con là bạn học của cái Chi nhà cô à”
Phong ngạc nhiên nên vội đáp, mặt cũng biến sắc ngại ngùng
- “Vâng con là lớp trưởng lớp Chi cũng là bạn học của cái Chi cô ạ”
Mẹ Chi nhìn sang bên cạnh thấy con gái bất động mới ngại ngùng kêu lên:
- “Vậy hả con cái Chi nhà cô nó lại gục à, khổ thân con quá”
- “Như này nhé! Con dìu nó lên phòng giúp cô với, cô tranh thủ nấu cho nó ít cháo”
Phong không nghĩ nhiều nên cũng vội đồng ý
Lên tầng Chi cứ ấp a ấp úng kêu “Dừng Lại”
Nhưng thằng Phong mặc kệ cứ đem nó lên trước đã
Mở cửa phòng là một không gian nhỏ thật dễ thương theo phong cách của Chi
Phong dìu Chi lại gần giường
Một tay Phong bế cổ nó, tay còn lại lấy gấu bông và mền gối sang một bên cho Chi
Rồi mới nhẹ nhàng đặt cái Chi lên giường nó còn cẩn thẩn cởi áo khoác ra cho Chi để không làm cô giật mình
Nhìn cô nằm ngoan ngoãn trên giường nhắm đôi mắt lại nó chợt ngẫm “Chi thật dễ thương”
Nó tìm thấy cái ghế xoay nơi bàn học của Chi nên vào ngồi để trông cô hộ mẹ Chi một lúc
Ngắm cái Chi chán chê, nó mới ngoái đầu qua nhìn phía bàn học bên trên là đủ thứ giấy note màu sắc dễ thương với cái kệ sách nhỏ của cô
Bên cạnh kệ sách có hai chai thuỷ tinh được đặt ngay ngắn
Phong tò mò nhấc lên một chai lại gần để xem thử, chỉ thấy bên có ghi một dòng chữ nhỏ
- “Sữa bò của Hoàng Phong”
Thằng Phong nó thấy lạ nhưng cười ra tiếng một lúc chợt thấy Chi quay người nên âm thanh cũng lặng đi
Hôm nay nó còn ga lăng đến độ lấy tập sách khỏi cặp rồi sắp lên kệ hộ Chi
Giữ cái Chi một lúc lâu mẹ nó cũng lên tầng bưng theo một bát cháo nóng cho Chi và một cốc nước cam mời Phong
Phong cầm lấy uống một hơi rồi cảm ơn cô và nói rằng mình sẽ ra về
Mẹ Chi ngại quá nên chỉ biết tặng Phong vài cái kẹo ngọt mà con Chi tiếc tiền của mình để mua ăn
Mẹ Chi bảo thầm với nó:
- “Kẹo này cái Chi nó rất thích ăn nhưng nó toàn tự giấu cô mua vì cô ghét đồ ngọt nên không cho nó ăn nhiều”
- “Con cầm lấy vài cái mà ăn đi nhé bạn học của Chi”
- “Nó mà biết chắc sẽ mắng cô cho xem”
Mẹ nó còn hỏi tiếp
- “À con là lớp trường à”
- “Con tên gì đấy lớp trưởng”
Phong lễ phép trả lời:
- “Dạ Vâng con là Hoàng Thời Phong ạ”
- “Cái tên đẹp thật đấy! Thôi cô chào con nhé. Cô vào phòng cho cái Chi ăn đây”
- “Con về nhé lớp trưởng”
Thế là Phong gật đầu rồi bước nhẹ nhàng xuống cửa nhà ra sân ngắm nghía con Bông của Chi vẫy đuôi một lúc rồi cũng dắt xe rời đi.
Trừ hôm diễn ra lễ hội
Chi nó lại ngủ gục trong giờ toán khiến giáo viên mắng lây cả lớp xối xả không ngừng
Rồi tiếng trống trường ra về cũng vang lên nó vội vã bỏ hết tập vở vào cặp vắt nhanh lên lưng rồi bước chân ra về
Chi hôm nay dường như rất mệt mỏi không muốn làm gì hết
Nó chỉ muốn được yên thân tĩnh dưỡng
Phong thấy nguyên một ngày nó chỉ phơi ra vẻ mặt chán nản và buồn ngủ nên cũng chẳng dám lại quấy phá
Chi đi chậm lắm như chẳng có sức để bước đi nên sau mười lăm phút. Thằng Phong đi xuống vẫn còn thấy nó lanh quanh trong sân
Phong mới nhào chạy lại xách cặp lên hộ nó rồi mới hỏi han cô:
- “Mày mệt lắm hả Chi”
- “Không có sức à”
Chi chỉ gật đầu cho xong chứ nó cũng không có nổi chút sức lực để mở miệng
Phong thấy nó đi không nổi nữa nên dìu qua bãi đỗ xe cho nó ngồi phía ngoài cổng trường xong mới vào lấy xe ra về
Nó mệt lắm nên chỉ ngồi ngoan sau xe mà im thin thít
Bỗng nhiên nó xà tay ra ôm vào eo thằng Phong một cách bất ngờ
Dù thằng Phong chả nói gì nhưng nó cũng mở miệng xin xỏ:
- “Một lúc thôi Phong nhé!”
- “Tao sắp ngã khỏi xe rồi”
Xong rồi nó nhắm mắt luôn
(Nhắm mắt thì nhắm nhưng vẫn cảm nhận được hết đấy nhé. Không phải chết đâu)
Phong thấy vậy nên gắng sức đạp nhanh về phía đường nhà nó
Đến đầu hẻm Phong chạy một mạch vào sân nhà nhưng lại đỗ xe ở bên ngoài nhà
Thằng Phong xuống xe đeo cặp Chi vào vai mình rồi dìu cô vào nhà
Vào nhà, mẹ Chi thấy Phong đầu tiên(hiển nhiên vì nó cao quá che mất con người ta)
Mẹ Chi kêu lên:
- “Ôi con nhà ai đẹp trai thế này”
- “Con là bạn học của cái Chi nhà cô à”
Phong ngạc nhiên nên vội đáp, mặt cũng biến sắc ngại ngùng
- “Vâng con là lớp trưởng lớp Chi cũng là bạn học của cái Chi cô ạ”
Mẹ Chi nhìn sang bên cạnh thấy con gái bất động mới ngại ngùng kêu lên:
- “Vậy hả con cái Chi nhà cô nó lại gục à, khổ thân con quá”
- “Như này nhé! Con dìu nó lên phòng giúp cô với, cô tranh thủ nấu cho nó ít cháo”
Phong không nghĩ nhiều nên cũng vội đồng ý
Lên tầng Chi cứ ấp a ấp úng kêu “Dừng Lại”
Nhưng thằng Phong mặc kệ cứ đem nó lên trước đã
Mở cửa phòng là một không gian nhỏ thật dễ thương theo phong cách của Chi
Phong dìu Chi lại gần giường
Một tay Phong bế cổ nó, tay còn lại lấy gấu bông và mền gối sang một bên cho Chi
Rồi mới nhẹ nhàng đặt cái Chi lên giường nó còn cẩn thẩn cởi áo khoác ra cho Chi để không làm cô giật mình
Nhìn cô nằm ngoan ngoãn trên giường nhắm đôi mắt lại nó chợt ngẫm “Chi thật dễ thương”
Nó tìm thấy cái ghế xoay nơi bàn học của Chi nên vào ngồi để trông cô hộ mẹ Chi một lúc
Ngắm cái Chi chán chê, nó mới ngoái đầu qua nhìn phía bàn học bên trên là đủ thứ giấy note màu sắc dễ thương với cái kệ sách nhỏ của cô
Bên cạnh kệ sách có hai chai thuỷ tinh được đặt ngay ngắn
Phong tò mò nhấc lên một chai lại gần để xem thử, chỉ thấy bên có ghi một dòng chữ nhỏ
- “Sữa bò của Hoàng Phong”
Thằng Phong nó thấy lạ nhưng cười ra tiếng một lúc chợt thấy Chi quay người nên âm thanh cũng lặng đi
Hôm nay nó còn ga lăng đến độ lấy tập sách khỏi cặp rồi sắp lên kệ hộ Chi
Giữ cái Chi một lúc lâu mẹ nó cũng lên tầng bưng theo một bát cháo nóng cho Chi và một cốc nước cam mời Phong
Phong cầm lấy uống một hơi rồi cảm ơn cô và nói rằng mình sẽ ra về
Mẹ Chi ngại quá nên chỉ biết tặng Phong vài cái kẹo ngọt mà con Chi tiếc tiền của mình để mua ăn
Mẹ Chi bảo thầm với nó:
- “Kẹo này cái Chi nó rất thích ăn nhưng nó toàn tự giấu cô mua vì cô ghét đồ ngọt nên không cho nó ăn nhiều”
- “Con cầm lấy vài cái mà ăn đi nhé bạn học của Chi”
- “Nó mà biết chắc sẽ mắng cô cho xem”
Mẹ nó còn hỏi tiếp
- “À con là lớp trường à”
- “Con tên gì đấy lớp trưởng”
Phong lễ phép trả lời:
- “Dạ Vâng con là Hoàng Thời Phong ạ”
- “Cái tên đẹp thật đấy! Thôi cô chào con nhé. Cô vào phòng cho cái Chi ăn đây”
- “Con về nhé lớp trưởng”
Thế là Phong gật đầu rồi bước nhẹ nhàng xuống cửa nhà ra sân ngắm nghía con Bông của Chi vẫy đuôi một lúc rồi cũng dắt xe rời đi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương