Hạ Nắng
Chương 9: Thăm nhà
Ở đây nơi cái Chi đang ngồi là nhà của Phong. Là Hoàng Thời Phong đấy
Chi đang ngồi ở sofa phòng khách nhà nó. Nhà to và khang trang lắm nhưng nó chỉ sống có một mình
Nó đã đi vào bếp để lấy trái cây và nước ép cho Chi uống. Lúc Phong đi ra nó tò mò hỏi:
- “Nhà rộng như thế sao mày chỉ sống có một mình thế”
Phong thấy nó thắc mắc nên cũng đáp nhanh:
- “À, thì ra mày tò mò cái này”
- “Tao còn sống với anh nữa, mà anh tao thường đi làm việc xa nhà nên đôi khi cũng không gặp được lắm”
Phong thấy Chi nó bày ra ánh mắt ngạc nhiên nên vội nói tiếp
- “Còn bố mẹ tao đã mất cách đây 12 năm rồi. Tao cũng không rõ cho lắm đâu”
Chi thấy tội lỗi nên nói vội
- “Xin lỗi mày Phong”
Phong đã sớm quen rồi nên chỉ nhẹ nhàng trả lời
“Không sao đâu Chi ạ”
Nó ngồi Chi ngồi im nên ngỏ lời dẫn Chi lên phòng của mình để xem phim
- “Lên phòng tao xem phim Chi nhé”
Chi gật đầu đồng ý. Cả hai cùng đi lên tầng
Phòng của Phong là phòng thứ hai trên tầng
Bước vào Chi có cảm giác ấm áp lắm. Là phòng của một đứa con trai mà sao có thể ấm áp đến vậy
Hơn nữa, phòng của Phong còn có một cái máy chiếu phim nhỏ do anh của nó mua tặng năm sinh nhật 17 tuổi
Chưa xem phim nên Chi nhảy quanh phòng nó xem. Phòng nó rộng lắm hơn của cái Chi nhiều
Đột nhiên nó dừng mắt trước một bức ảnh to được đóng khung đính trên tường đàng hoàng
Trên ảnh. Một chàng trai mặc áo cử nhân cao lớn và đẹp trai rạng ngời, bên dưới là một cậu bé nhỏ nhắn đứng cầm tay anh thật dễ thương
Chi nhìn vào cuối góc bên phải bức ảnh có khắc lên mấy chứ “Hoàng Thời Huy tốt nghiệp”
Chi quay đầu sang có ý định hỏi Phong thì thấy nó đã nhìn cô nãy giờ
Phong chỉ mỉm cười trả lời
- “Cậu bé bên dưới chính là tao đấy”
- “Phía trên chính là anh tao Hoàng Thời Huy”
Chi thấy nó nói vào đúng câu mình định nói nên nhanh nhảu trả lời:
- “Hoàng Thời Huy-Hoàng Thời Phong”
- “Cái tên đẹp thật đấy Phong ạ. Anh em nhà mày đúng là cực phẩm của cực phẩm”
Phong thấy nó cười một mình lâu quá nên không để ý nữa vội bật ti vi và máy chiếu lên mặc cho nó chọn phim để xem
Nó cứ đùn đầy kêu thằng Phong chọn dùm(Đã đi khắp phòng người ta mà còn ngại với chả ngùng)
Phong hỏi nó thích thể loại gì nó lại đáp cái gì cũng được khiến cậu chả buồn hỏi nữa
Nó nhấp điều khiển vào một loạt phim ma khiến cái Chi nhìn với ánh mắt ngạc nhiên
- “Ô chọn bộ đó đi bộ mà cái bìa đen đen ý Phong”
- “The omen 1976 phải không Chi”
- “Đúng rồi cái đấy đấy. Tao thấy cũng dễ thương”
- “Phim ma mà dễ thương. Bị dở hả Chi”
- “Đừng xem. Tao xem cùng anh rồi đáng sợ lắm”
- “Tao cứ muốn xem đấy thì sao”
Phong không tiếp lời nó nữa nhấp đại vào bộ đấy theo đúng mong muốn của Chi.
Phong nó đã từng xem qua rồi nên thấy rất bình thản. Nó cũng chẳng sợ ma sợ quỷ
Còn cái Chi chưa kịp hết cái mở đầu phim mà nó
đã chui tít vào trong chăn trùm kín mặt lại. Làm thằng Phong chẳng hiểu nổi
Xem được chừng 10 phút. Thấy Chi toàn mắt nhắm mắt mở nên Phong nó tắt phim luôn
Lần này Chi không ý kiến mà ngoan ngoãn nghe theo do nó rất sợ ma mà lại đòi xem phim quỷ
Chi nó lại đứng lên xà vào bàn học của Phong để khám phá.
Nó chỉ thấy trên tường bên phải bàn học thằng Phong toàn đủ thứ giấy khen và huy chương cấp huyện rồi cấp tỉnh, còn có cấp thành phố và huy chương olympic môn vật lý và hoá học
Khiến Chi phải nghĩ trong đầu (Ui cái thằng này đúng là “quái vật”)
Nó không chỉ giỏi mà phải gọi là quá giỏi luôn ấy chứ. Đúng là tinh hoa hội tụ vừa có tài vừa có sắc
Chi nó cũng thèm khát lắm nhưng phải thú rằng nó sợ mình với không nổi
Chơi một lúc đến gần 1 giờ chiều thì Chi bảo nó đi về không mẹ nó sẽ mắng mất. Nó cũng đồng ý còn lấy cho Chi hai chai sữa bò bằng thuỷ tinh với một bịch kẹo dẻo trong tủ lạnh đem về ăn nữa
Chi ngại ngùng nhận lấy(Phong hào phóng thật đấy) xong bước ra cửa mang giày dép vào định ngỏ ý chào Phong nhưng cô thấy nó mang dép vào theo mình nên đi luôn
Phong tiễn Chi đến đầu ngỏ nhà nó. Chi với nói nhanh với Phong:
- “Hôm nay qua nhà mày chơi vui lắm Phong ơi”
Rồi Chi nó chạy một mạch vào nhà luôn
Phong đứng sững một hồi cũng mỉm cười nhìn về phía cái nhà của Chi xong quay người lại rời đi
Chi đang ngồi ở sofa phòng khách nhà nó. Nhà to và khang trang lắm nhưng nó chỉ sống có một mình
Nó đã đi vào bếp để lấy trái cây và nước ép cho Chi uống. Lúc Phong đi ra nó tò mò hỏi:
- “Nhà rộng như thế sao mày chỉ sống có một mình thế”
Phong thấy nó thắc mắc nên cũng đáp nhanh:
- “À, thì ra mày tò mò cái này”
- “Tao còn sống với anh nữa, mà anh tao thường đi làm việc xa nhà nên đôi khi cũng không gặp được lắm”
Phong thấy Chi nó bày ra ánh mắt ngạc nhiên nên vội nói tiếp
- “Còn bố mẹ tao đã mất cách đây 12 năm rồi. Tao cũng không rõ cho lắm đâu”
Chi thấy tội lỗi nên nói vội
- “Xin lỗi mày Phong”
Phong đã sớm quen rồi nên chỉ nhẹ nhàng trả lời
“Không sao đâu Chi ạ”
Nó ngồi Chi ngồi im nên ngỏ lời dẫn Chi lên phòng của mình để xem phim
- “Lên phòng tao xem phim Chi nhé”
Chi gật đầu đồng ý. Cả hai cùng đi lên tầng
Phòng của Phong là phòng thứ hai trên tầng
Bước vào Chi có cảm giác ấm áp lắm. Là phòng của một đứa con trai mà sao có thể ấm áp đến vậy
Hơn nữa, phòng của Phong còn có một cái máy chiếu phim nhỏ do anh của nó mua tặng năm sinh nhật 17 tuổi
Chưa xem phim nên Chi nhảy quanh phòng nó xem. Phòng nó rộng lắm hơn của cái Chi nhiều
Đột nhiên nó dừng mắt trước một bức ảnh to được đóng khung đính trên tường đàng hoàng
Trên ảnh. Một chàng trai mặc áo cử nhân cao lớn và đẹp trai rạng ngời, bên dưới là một cậu bé nhỏ nhắn đứng cầm tay anh thật dễ thương
Chi nhìn vào cuối góc bên phải bức ảnh có khắc lên mấy chứ “Hoàng Thời Huy tốt nghiệp”
Chi quay đầu sang có ý định hỏi Phong thì thấy nó đã nhìn cô nãy giờ
Phong chỉ mỉm cười trả lời
- “Cậu bé bên dưới chính là tao đấy”
- “Phía trên chính là anh tao Hoàng Thời Huy”
Chi thấy nó nói vào đúng câu mình định nói nên nhanh nhảu trả lời:
- “Hoàng Thời Huy-Hoàng Thời Phong”
- “Cái tên đẹp thật đấy Phong ạ. Anh em nhà mày đúng là cực phẩm của cực phẩm”
Phong thấy nó cười một mình lâu quá nên không để ý nữa vội bật ti vi và máy chiếu lên mặc cho nó chọn phim để xem
Nó cứ đùn đầy kêu thằng Phong chọn dùm(Đã đi khắp phòng người ta mà còn ngại với chả ngùng)
Phong hỏi nó thích thể loại gì nó lại đáp cái gì cũng được khiến cậu chả buồn hỏi nữa
Nó nhấp điều khiển vào một loạt phim ma khiến cái Chi nhìn với ánh mắt ngạc nhiên
- “Ô chọn bộ đó đi bộ mà cái bìa đen đen ý Phong”
- “The omen 1976 phải không Chi”
- “Đúng rồi cái đấy đấy. Tao thấy cũng dễ thương”
- “Phim ma mà dễ thương. Bị dở hả Chi”
- “Đừng xem. Tao xem cùng anh rồi đáng sợ lắm”
- “Tao cứ muốn xem đấy thì sao”
Phong không tiếp lời nó nữa nhấp đại vào bộ đấy theo đúng mong muốn của Chi.
Phong nó đã từng xem qua rồi nên thấy rất bình thản. Nó cũng chẳng sợ ma sợ quỷ
Còn cái Chi chưa kịp hết cái mở đầu phim mà nó
đã chui tít vào trong chăn trùm kín mặt lại. Làm thằng Phong chẳng hiểu nổi
Xem được chừng 10 phút. Thấy Chi toàn mắt nhắm mắt mở nên Phong nó tắt phim luôn
Lần này Chi không ý kiến mà ngoan ngoãn nghe theo do nó rất sợ ma mà lại đòi xem phim quỷ
Chi nó lại đứng lên xà vào bàn học của Phong để khám phá.
Nó chỉ thấy trên tường bên phải bàn học thằng Phong toàn đủ thứ giấy khen và huy chương cấp huyện rồi cấp tỉnh, còn có cấp thành phố và huy chương olympic môn vật lý và hoá học
Khiến Chi phải nghĩ trong đầu (Ui cái thằng này đúng là “quái vật”)
Nó không chỉ giỏi mà phải gọi là quá giỏi luôn ấy chứ. Đúng là tinh hoa hội tụ vừa có tài vừa có sắc
Chi nó cũng thèm khát lắm nhưng phải thú rằng nó sợ mình với không nổi
Chơi một lúc đến gần 1 giờ chiều thì Chi bảo nó đi về không mẹ nó sẽ mắng mất. Nó cũng đồng ý còn lấy cho Chi hai chai sữa bò bằng thuỷ tinh với một bịch kẹo dẻo trong tủ lạnh đem về ăn nữa
Chi ngại ngùng nhận lấy(Phong hào phóng thật đấy) xong bước ra cửa mang giày dép vào định ngỏ ý chào Phong nhưng cô thấy nó mang dép vào theo mình nên đi luôn
Phong tiễn Chi đến đầu ngỏ nhà nó. Chi với nói nhanh với Phong:
- “Hôm nay qua nhà mày chơi vui lắm Phong ơi”
Rồi Chi nó chạy một mạch vào nhà luôn
Phong đứng sững một hồi cũng mỉm cười nhìn về phía cái nhà của Chi xong quay người lại rời đi
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương