Hàn Môn Trạng Nguyên
Chương 32: Vừa Thấy Đầu Duyên
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Hàn Môn Trạng Nguyên
Thẩm Khê ra khỏi tiệm thuốc trực tiếp chạy tới tiệm may do Chu thị làm, mười mấy phụ nhân đang ở trong phòng may vá, Thẩm Khê đi lên nắm lấy tay Chu thị kéo ra ngoài. "Con ngốc uống nhầm thuốc rồi à? Buông mẹ ra, mẹ còn phải làm công nữa." Chu thị mắng. Thẩm Khê ngẩng cái đầu nhỏ lên: "Nương, con tìm được nhà rồi, người đi theo con xem một chút." Trên mặt Chu thị tràn đầy kinh ngạc. Chồng ra ngoài tìm nhà không có tin tức gì, con trai lại có chỗ ở? Chu thị suy nghĩ một chút, vẫn quyết định đi xem đến tột cùng là cái gì: "Vậy gọi Đại Nhi đến... Đại Nhi, mau tới đây, hôm nay chúng ta tan làm sớm một chút!” Đợi phu nhân xin nghỉ, Chu thị mới cùng Thẩm Khê đi ra, trong miệng hung tợn uy hiếp: "Tiểu tử ngươi nếu dám đùa giỡn lão nương, xem lão nương thu thập ngươi như thế nào!" Vừa lúc trên người cài châm, Chu thị hái kim xuống lắc lư hai cái, "Đến lúc đó lão nương sẽ dùng kim đâm ngươi!" Thẩm Khê không nói gì, mang theo Chu thị đi tới tiệm thuốc bên cạnh Tư Cổ Trai. Chu thị đến cửa không dám đi vào, cửa hàng trước mắt vừa nhìn đã biết rất chính quy, nếu Thẩm Khê lừa nàng, đến lúc đó mất mặt quá.
"Vị tỷ tỷ này, mời vào bên trong.”
Ngược lại chủ nhân cửa hàng ra đón trước, sau khi nhìn thấy Thẩm Khê nàng lập tức hiểu được.
Chu thị có chút bối rối: "Ta... Ta không phải đến mua thuốc."
"Biết, ta biết... Đến đây, mời vào trong nói chuyện."
Nói xong, người phụ nữ mời Chu thị vẻ mặt hồ đồ vào bên trong. Lâm Đại nhìn Thẩm Khê, nghịch ngợm le lưỡi, đi theo vào.
Phụ nhân trực tiếp đem Chu thị nghênh đón ở chính đường hậu viện hiệu thuốc, ngồi xuống đem chuyện lúc trước đại khái nói một lần, phụ nhân thật ra cũng hồ đồ, chỉ biết đứa nhỏ bà từng hảo tâm mời tránh mưa hôm nay đột nhiên đưa tới hơn hai lượng bạc, nói muốn thuê phòng, chuyện khác bà cũng không rõ ràng lắm.
"Đứa nhỏ ngốc, ngươi lấy bạc ở đâu ra vậy?" Chu thị nổi giận đùng. đùng trừng mắt nhìn Thẩm Khê.
Thẩm Khê Đường nói: "Lai bạc không có vấn đề... Trước khi đi lão tiên sinh để lại một bức tranh, bảo ta mang đến cửa hàng tranh chữ gửi bán, hôm nay mới bán đi. Bạc quá nhiều ta sợ trên đường mất, vừa vặn hôm đó bà ấy tránh mưa ở cửa hàng này, biết bá mẫu là người tốt bụng, ta muốn nhờ bà ấy giúp thuê phòng."
Chu thị lần nữa ngây dại, sao chuyện gì cũng có thể kéo đến trên người lão đạo sĩ kia?
Phụ nhân nói: "Tỷ tỷ đừng trách hài tử... Thật ra lúc trước ta đã chú ý tới hắn, hắn thường xuyên đến cửa hàng tranh chữ cách vách lắc lư. Ngày đó trời mưa, cửa hàng ven đường đều đóng hết rồi, muội muội thấy hắn toàn thân đều ướt, vì thế mời hắn vào cửa hàng tránh mưa. Hôm nay hắn cũng là từ cửa hàng tranh chữ đi ra, hẳn không phải lừa gạt được bạc... Tỷ tỷ nếu là không tin, có thể đến sát vách hỏi một chút."
Chu thị lần này ngược lại không hoài nghi, thở dài nói: "Muội muội khách khí, thật ra đứa nhỏ này... Có đoạn cơ duyên, gặp được một vị lão tiên sinh thưởng thức hắn, lão tiên sinh kia chẳng những dạy hắn đọc sách tập chữ, trước khi đi còn lưu lại cho hắn vật bên người. Nói đến cả nhà chúng ta đã thiếu nợ lão tiên sinh kia không ít. "
"Chỉ cần lai lịch tiền bạc không có vấn đề là tốt rồi!"
Phụ nhân thoải mái gật gật đầu, cười nói: "Nhắc tới cũng trùng hợp, tướng công nhà ta sau khi bệnh chết, để lại cửa hàng này cùng sân nhỏ ngõ sau, hai năm qua bên kia vẫn không có ai ở, nếu tỷ tỷ không chê, trở về thu thập một chút, thì chuyển tới ở đi."
Hai người mới hàn huyên vài câu đã vô cùng hợp ý, tỷ tỷ muội muội rất thân mật.
Chu thị nghe vậy vui mừng nhướng mày, hỏi: "Muội muội, tiền thuê mỗi tháng là bao nhiêu?"
"Tương phùng chính là duyên phận... Tiền thuê ta cũng không thu nhiều, mỗi tháng năm mươi văn tiền tỷ tỷ xem có được không? Nếu tỷ tỷ cảm thấy không thích hợp, chúng ta có thể thương lượng."
Trong lòng Chu thị vui như nở hoa.
Năm mươi văn tiền thuê một viện có ba gian phòng, cho dù là ở quanh huyện thành cũng chưa chắc có thể làm được. Hiện giờ có hai lượng sáu tiền Thẩm Khê lấy được từ tiệm tranh chữ, dựa theo giá quan mà nói, đó chính là hai ngàn sáu trăm tiền đồng, đủ cho cả nhà ở mấy. năm.
"Như vậy sao được?" Chu thị cảm thấy chiếm tiện nghi của người khác, trong miệng khách khí nói.
Trên mặt phụ nhân mang theo nụ cười hòa nhã: "Thực không dám giấu giếm, muội muội hai năm qua sở dĩ không thuê viện tử đi ra ngoài, là sợ có người vào ở ảnh hưởng danh dự của hai mẹ con chúng ta. Nhưng một nhà tỷ tỷ thoạt nhìn rất tốt, đứa nhỏ dạy nghe lời như vậy, phụ mẫu nhất định không kém được. Muội muội muốn bên cạnh có thêm một người tri kỷ giống tỷ tỷ, về sau cũng có bạn."
Trong lòng Chu thị tự nhiên là trăm phần trăm cam tâm tình nguyện, nhưng bà vẫn không thể tin được có loại chuyện. tốt như bánh từ trên trời rơi xuống này, bất quá chờ sau khi phụ nhân mang theo Chu thị đến hẻm nhỏ xem qua viện tử, Chu thị rốt cục hoàn toàn yên tâm.
Mặc dù sân không lớn, nhưng được cái tỉnh xảo, một chủ hai sương rộng. rãi, ba gian phòng lón cộng thêm hai nhĩ phòng, một trong số đó là phòng bếp, bếp lò được dọn dẹp rất quy củ, một phòng khác là nhà vệ sinh. Ở giữa sân nhà có diện tích rất lớn, một cái giếng cổ sạch sẽ trong suốt, nước giếng ngọt ngào.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương