Hóa Ra Anh Vẫn Luôn Yêu Em

Chương 7: Chợ đen trên đường TMT (2)



Tú Linh cảnh giác bước xuống cầu thang tối mịt, cô nghe theo tiếng chân ông ta liền tiếp tục bước tới khu vực kiểm tra an ninh nghiêm ngặt trước khi bước vào bên trong...

Tú Linh đặt hết vũ khí trên người lên chiếc khay gần đó liền bước qua máy soát an toàn. Ông ta đặt tay lên mật mã để cánh cửa mở ra...

"Mời ngài..."

Tú Linh quan sát khung cảnh trước mặt có chút khác lạ, liền quay sang hỏi người đàn ông đi cùng mình...

"Nơi này không phải thành phố M..."

Ông ta cười cười, liền dẫn Tú Linh đi thăm quan chỗ người ta buôn bán vũ khí với quy mô lớn...

"Chắc ngài cũng biết đây là thứ vũ khí gì..."

Tú Linh cầm khẩu súng lên quan sát một lúc, cô cố gắng lục lại trí nhớ của mình, nếu không chắc chắn sẽ bị lộ...

"Fucile Mitragliatore Breda Modello 30 là loại súng máy hạng nhẹ được quân đội Ý sử dụng trong chiến tranh thế giới thứ hai..."

Tú Linh nhẹ nhàng nói ra vài chữ liền không giấu nổi sự kinh ngạc vốn có, nơi mà cô đang đứng chính là Ý. Nhưng thành phố M tiếp giáp với nước Ý từ lúc nào cơ chứ. Chẳng lẽ cô đã bị thôi miên suốt cả quãng đường sao...

"Chắc ngài đoán đây là Ý, nhưng nơi này chỉ là khu quân sự dưới lòng đất được lực lượng Ý xây dựng cách đây bốn mươi năm nhằm phục vụ cho các giao dịch mua bán của ông trùm cùng các băng nhóm khác mà thôi..."



Tú Linh có phần kinh ngạc, liền đi đến những chỗ khác xem xét, cô liền phát hiện ra thân súng đều khắc một kí hiệu vô cùng quen thuộc, dường như cô đã từng thấy ở đâu đó...

"Kí hiệu này...?"

"Kí hiệu riêng của tổ chức Bratva, do ông trùm đứng đầu...."

Tú Linh gật đầu xem xét vài loại vũ khí khác nhau, cô nghĩ cũng đã đến lúc rời khỏi nơi này rồi. Trước khi đôi mắt của cô gặp vấn đề...

"Ngài là đại diện của băng nhóm nào...?"

Tú Linh cất dao găm vào vớ lưới, cô mỉm cười lạnh lẽo dùng sát khí đáp lại ông ta...

"Một câu hỏi không được lịch sự cho lắm..."

Ông ta nhận ra sát khí này có chút quen thuộc, liền cúi đầu nhận lỗi. Theo nhiệm vụ đưa Tú Linh trở lại chợ hoa quả an toàn...

"Thù lao của ông..."

Tú Linh đưa phong bì có chứa một cọc tiền đô cho ông ta. Cô liền mở chiếc vali đang chứa một đống ảnh chụp quan trọng ra xem xét liền cảm thấy tự hào về bản thân của mình...

"Nhờ món bảo bối này cả đấy..."

Tú Linh gỡ kính áp tròng bỏ vào hộp hồng ngọc đắt tiền. Món đồ lợi hại này chính là do cha cô nghiên cứu chế tạo ra. Không chỉ đơn thuần là kính áp tròng bình thường, chỉ cần chớp mắt hai lần có thể chụp lại những thứ bản thân nhìn thấy một cách rõ nét nhất. Chúng sẽ được in ra nhờ chiếc vali này...



Dĩ nhiên cũng sẽ có bất lợi vô cùng lớn, sẽ khiến mắt cô bị tổn thương nặng nề sau khi sử dụng trong một thời gian dài. Tú Linh đậu xe vào bên đường liên tục nhíu mắt, cô sắp rơi vào trạng thái bị mù tạm thời rồi...

"Khốn khiếp thật..."

Tú Linh lục tìm điện thoại trong túi áo, cô nhanh chóng gọi cho trợ lý trước khi bản thân không nhìn thấy gì...

"Cậu đang ở đâu...?"

-Tôi đang đưa thế thân của ngài đi mua sắm để đánh lạc hướng bọn họ...

"Tôi không thể nhìn thấy gì cả sau khi sử dụng cái kính áp tròng chết tiệt đó...cậu mau cho người đến đây ngay lập tức..."

-Ngài đang lái chiếc xe nào...

"Hình như là Audi A8..."

-Chiếc đó công nghệ tự động lái, ngài khởi động lên đi, tôi phải cúp máy rồi...

Tú Linh tức giận đập tay vào vô lăng, cô mò mẫm tận mười mấy phút mới có thể kích hoạt được chế độ Traffic Jam Pilot của chiếc xe chết tiệt này...

"Xong vụ này, tôi sẽ đến nhà thờ làm từ thiện..."
Chương trước Chương tiếp