Hóa Ra Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Chương 9: Manh mối quan trọng
Tú Linh trở về thành phố M vào chiều hôm sau, cô mệt mỏi dựa lựng vào ghế nghỉ ngơi sau khi ngồi trực thăng suốt một thời gian dài.
Trợ lý thở hổn hển chạy vào bên trong, mặt cậu ta còn đỏ bừng lấm tấm mồ hôi. Trên tay còn vô số hình ảnh thần bí của người nào đó...
"Cuối cùng ngài cũng về rồi..."
Tú Linh day day thái dương mệt mỏi, vốn muốn yên tĩnh một chút nhưng cậu trợ lý này không hề cho phép cô nghỉ ngơi mà...
"Có chuyện gì...đừng nói cô ta gây sự làm hỏng công việc của tôi đấy nhé..."
Trợ lý liên tục lắc đầu, liền đặt một sấp hình đến trước mặt Tú Linh...
"Cô ta làm việc hoàn hảo lắm, không có sơ suất gì đâu nên ngài yên tâm đi..."
"Nhưng có một chuyện khác quan trọng hơn, người của chúng ta vô tình chụp được hình ảnh của một người đàn ông liên tục ra vào trong khu rừng, có vẻ khả nghi nên báo cáo lại với ngài..."
Tú Linh cầm tấm hình lên xem xét, nhìn sơ qua thì có lẽ là một người trung niên, độ tuổi tầm sáu mươi độ lại. Đặc biệt chính là trên tay ông ta có một hình xăm của tổ chức Bratva...
"Người này chắc chắn không thuộc những tên canh giữ khu biệt thự trên núi...có lẽ nằm trong đội đột kích lần trước viện trợ ông trùm..."
Nhớ lại đêm đó khu biệt thự bị bọn cớm đột kích, có một đội viện trợ đến sau cùng để xử lý bọn chúng. Chẳng lẽ chỉ những người nằm trong đội viện trở mới có hình xăm hay sao...
"Đã tra được vị trí của ông ta chưa..."
Trợ lý nhanh chóng gửi địa chỉ cho Tú Linh, cùng lúc đó cô nhận được cuộc gọi từ thư ký của tập đoàn Tư thị...
"Xin chào...tôi là bác sĩ Tú Linh..."
-Chào cô...hôm nay giám đốc bảo cô không cần đến biệt thự, ngài ấy có công việc riêng cần giải quyết...
"Được..."
-Ngài ấy dặn dò có gửi cho cô một số tiền, cô có thể kiểm tra lại...
Tú Linh xem tin nhắn trong điện thoại. Không ngờ rằng Tư Khải Ngôn lại gửi cho mình tiền vi phạm hợp đồng khi cho người điều tra đối phương. Hắn còn gửi lời khen cô chính là bác sĩ tâm lý giỏi nhất...
"Tối nay không phải đi làm, tôi sẽ đi tóm ông ta ở khu tị nạn..."
Tú Linh bỏ hai khẩu súng nhắn vào bên hông, cô đeo một cái kính râm cùng Bluetooth được kết nối với máy tính. Nếu có chuyện gì nguy hiểm, cô sẽ điều động một lực lượng đến giúp đỡ...
"Chờ tín hiệu của tôi..."
Tú Linh lái xe đến khu dân cư tị nạn, cô liền cho mỗi người ở đó một đồng vàng khiến bọn họ tập trung về phía mình. Tú Linh vừa cho bọn họ tiền, vừa quan sát những người có mặt ở đó, để máy quét xem thử người nào mới là mục tiêu...
Tú Linh khẽ liếc về phía góc kín có một người đàn ông đang nhìn chằm chằm về phía bọn họ, đột nhiên máy quét xác nhận ông ta chính là mục tiêu cần tìm...
"Bắt ông ta lại thôi nào..."
Tú Linh ném túi tiền xuống đất, cô nhanh chóng tiến lại chỗ người đàn ông khiến ông ta dự cảm có chuyện không lành, liền liều mạng bỏ chạy nhanh chóng...
Tốc độ chạy của ông ta không hề giống như người bình thường, dường như đã được huấn luyện đặc biệt trong một thời gian dài. Ngay cả một đặc vụ cấp cao như cô cũng chưa chắc đuổi kịp...
FBI cũng không cho phép đặc vụ sử dụng súng một cách bừa bãi ở nơi đông người. Huống chi ông ta đang chạy vào khu chợ đông đúc...
Người đàn ông đẩy những người xung quanh ngã sang một bên, ông ta nhấc thùng xốp ném về phía Tú Linh khiến khung cảnh rượt bắt càng thêm hỗn loạn hơn bao giờ hết...
Rượt đuổi một lúc liền dẫn đến khu đất trống không người qua lại, cô định lôi khẩu súng bên hông ra bắn cảnh cáo liền không để ý về phía trước. Nào ngờ ông ta chính là người nổ súng trước...
**Đoàng**Đoàng**Đoàng**
Ông ta nhanh chóng bắn vài viên đạn về phía người truy đuổi. Nhưng không may có viên đạn ghim trúng vào đầu gối của cô khiến Tú Linh ngã mạnh xuống đất...
"Khốn nạn..."
Tú Linh lăn vài vòng trên nền đất liền nằm sấp xuống. Cô vội vàng xé một mảnh áo quấn lấy vết thương đang chảy máu trên đầu gối. Đây cũng chính là lần đầu tiên cô bị trúng đạn khi làm nhiệm vụ...
"Không có tín hiệu sao..."
Vì va chạm quá mạnh khiến bluetooth của cô bị mất kết nối với máy chủ ngay lập tức. Cả cơ thể còn bị trầy xước nghiêm trọng đến mức tróc da chảy máu. Hi vọng bọn họ sẽ kịp thời đến cứu cô...
Tú Linh lết thân thể ngồi gọn vào một góc, cố gắng xiết mảnh vải trên đầu gối thật chặt để không bị mất máu. Cô không thể ngất xỉu tại cái nơi khỉ ho cò gáy này trước khi bọn họ tìm được...
"Tú Linh tôi thề sẽ dùng hai triệu đô để đến Châu Phi làm từ thiện...nếu tôi qua được kiếp nạn này..."
Trong những lúc bất lực không biết nên làm gì thì cô sẽ cầu nguyện với trời đất đi làm từ thiện khắp nơi để bọn họ thương tình cứu lấy cô. Nói cô là người chơi hệ tâm linh cũng không sai mà...
Trợ lý thở hổn hển chạy vào bên trong, mặt cậu ta còn đỏ bừng lấm tấm mồ hôi. Trên tay còn vô số hình ảnh thần bí của người nào đó...
"Cuối cùng ngài cũng về rồi..."
Tú Linh day day thái dương mệt mỏi, vốn muốn yên tĩnh một chút nhưng cậu trợ lý này không hề cho phép cô nghỉ ngơi mà...
"Có chuyện gì...đừng nói cô ta gây sự làm hỏng công việc của tôi đấy nhé..."
Trợ lý liên tục lắc đầu, liền đặt một sấp hình đến trước mặt Tú Linh...
"Cô ta làm việc hoàn hảo lắm, không có sơ suất gì đâu nên ngài yên tâm đi..."
"Nhưng có một chuyện khác quan trọng hơn, người của chúng ta vô tình chụp được hình ảnh của một người đàn ông liên tục ra vào trong khu rừng, có vẻ khả nghi nên báo cáo lại với ngài..."
Tú Linh cầm tấm hình lên xem xét, nhìn sơ qua thì có lẽ là một người trung niên, độ tuổi tầm sáu mươi độ lại. Đặc biệt chính là trên tay ông ta có một hình xăm của tổ chức Bratva...
"Người này chắc chắn không thuộc những tên canh giữ khu biệt thự trên núi...có lẽ nằm trong đội đột kích lần trước viện trợ ông trùm..."
Nhớ lại đêm đó khu biệt thự bị bọn cớm đột kích, có một đội viện trợ đến sau cùng để xử lý bọn chúng. Chẳng lẽ chỉ những người nằm trong đội viện trở mới có hình xăm hay sao...
"Đã tra được vị trí của ông ta chưa..."
Trợ lý nhanh chóng gửi địa chỉ cho Tú Linh, cùng lúc đó cô nhận được cuộc gọi từ thư ký của tập đoàn Tư thị...
"Xin chào...tôi là bác sĩ Tú Linh..."
-Chào cô...hôm nay giám đốc bảo cô không cần đến biệt thự, ngài ấy có công việc riêng cần giải quyết...
"Được..."
-Ngài ấy dặn dò có gửi cho cô một số tiền, cô có thể kiểm tra lại...
Tú Linh xem tin nhắn trong điện thoại. Không ngờ rằng Tư Khải Ngôn lại gửi cho mình tiền vi phạm hợp đồng khi cho người điều tra đối phương. Hắn còn gửi lời khen cô chính là bác sĩ tâm lý giỏi nhất...
"Tối nay không phải đi làm, tôi sẽ đi tóm ông ta ở khu tị nạn..."
Tú Linh bỏ hai khẩu súng nhắn vào bên hông, cô đeo một cái kính râm cùng Bluetooth được kết nối với máy tính. Nếu có chuyện gì nguy hiểm, cô sẽ điều động một lực lượng đến giúp đỡ...
"Chờ tín hiệu của tôi..."
Tú Linh lái xe đến khu dân cư tị nạn, cô liền cho mỗi người ở đó một đồng vàng khiến bọn họ tập trung về phía mình. Tú Linh vừa cho bọn họ tiền, vừa quan sát những người có mặt ở đó, để máy quét xem thử người nào mới là mục tiêu...
Tú Linh khẽ liếc về phía góc kín có một người đàn ông đang nhìn chằm chằm về phía bọn họ, đột nhiên máy quét xác nhận ông ta chính là mục tiêu cần tìm...
"Bắt ông ta lại thôi nào..."
Tú Linh ném túi tiền xuống đất, cô nhanh chóng tiến lại chỗ người đàn ông khiến ông ta dự cảm có chuyện không lành, liền liều mạng bỏ chạy nhanh chóng...
Tốc độ chạy của ông ta không hề giống như người bình thường, dường như đã được huấn luyện đặc biệt trong một thời gian dài. Ngay cả một đặc vụ cấp cao như cô cũng chưa chắc đuổi kịp...
FBI cũng không cho phép đặc vụ sử dụng súng một cách bừa bãi ở nơi đông người. Huống chi ông ta đang chạy vào khu chợ đông đúc...
Người đàn ông đẩy những người xung quanh ngã sang một bên, ông ta nhấc thùng xốp ném về phía Tú Linh khiến khung cảnh rượt bắt càng thêm hỗn loạn hơn bao giờ hết...
Rượt đuổi một lúc liền dẫn đến khu đất trống không người qua lại, cô định lôi khẩu súng bên hông ra bắn cảnh cáo liền không để ý về phía trước. Nào ngờ ông ta chính là người nổ súng trước...
**Đoàng**Đoàng**Đoàng**
Ông ta nhanh chóng bắn vài viên đạn về phía người truy đuổi. Nhưng không may có viên đạn ghim trúng vào đầu gối của cô khiến Tú Linh ngã mạnh xuống đất...
"Khốn nạn..."
Tú Linh lăn vài vòng trên nền đất liền nằm sấp xuống. Cô vội vàng xé một mảnh áo quấn lấy vết thương đang chảy máu trên đầu gối. Đây cũng chính là lần đầu tiên cô bị trúng đạn khi làm nhiệm vụ...
"Không có tín hiệu sao..."
Vì va chạm quá mạnh khiến bluetooth của cô bị mất kết nối với máy chủ ngay lập tức. Cả cơ thể còn bị trầy xước nghiêm trọng đến mức tróc da chảy máu. Hi vọng bọn họ sẽ kịp thời đến cứu cô...
Tú Linh lết thân thể ngồi gọn vào một góc, cố gắng xiết mảnh vải trên đầu gối thật chặt để không bị mất máu. Cô không thể ngất xỉu tại cái nơi khỉ ho cò gáy này trước khi bọn họ tìm được...
"Tú Linh tôi thề sẽ dùng hai triệu đô để đến Châu Phi làm từ thiện...nếu tôi qua được kiếp nạn này..."
Trong những lúc bất lực không biết nên làm gì thì cô sẽ cầu nguyện với trời đất đi làm từ thiện khắp nơi để bọn họ thương tình cứu lấy cô. Nói cô là người chơi hệ tâm linh cũng không sai mà...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương