Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 148
Không Gian Bí Cảnh Thần Thức.
Hàn Diệt Phong từ từ mở mắt ra hắn nhìn thấy bản thân đang đứng trên mặt nước và xung quanh là một màu tím nhạt với những chú bướm màu tím vây xung quanh,Hàn Diệt Phong nhìn quanh một lúc thì nghĩ "Đây là Thần Thức của Anh Anh,thật đẹp".
Xung quanh hắn toàn bộ đều được phủ một màu tím đậm nhạt khác nhau,có rất nhiều loại hoa màu tím cùng với những chú bướm liên tục lượng lờ xung quanh,Hàn Diệt Phong nhìn một lúc thì lúc này hơn hàng vận những con bướm màu tím bay thành hai hàng sau đó là không gian xung quanh tối đen lại.
Lúc này xung quanh hắn bắt đầu hiện rõ dần hắn đang đứng ở trong Hoàng Cung và là nơi lúc nhỏ Lý Chiêu Dương ở Hàn Diệt Phong đi xung quanh một lúc lâu,hắn nhìn sang một bên thì thấy Lý Chiêu Dương đang ngồi dưới gốc cây mà chán nản.
Hàn Diệt Phong đi đến trước mặt Lý Chiêu Dương nhưng có vẽ cô bé tâm tuổi năm đó không nhìn thấy hắn,Lý Chiêu Dương im lặng ngồi một chỗ như đang suy nghĩ gì đó lúc này Lý Chiêu Nhi từ đâu bước đến bên cạnh cô.
Lý Chiêu Nhi chỉ cỡ tuổi của Lý Chiêu Dương, Lý Chiêu Nhi kiêu ngạo nói:
"Ngươi vẫn còn vô tư ngồi đây để suy nghĩ linh tinh được hay sao"
Lý Chiêu Dương cau mày khó chịu đáp:
"Ta ở đâu có liên quan đến ngươi hay sao,ngươi đến đây làm gì"
Lý Chiêu Nhi hất cằm ngông cuồng nói:
"Phụ Hoàng cho gọi ngươi đến hậu hoa viên đấy"Lý Chiêu Dương khi nghe Lý Chiêu Nhi nói vậy thì hai mắt cô liền sáng rực sau đó là nhanh chóng đứng lên rời khỏi phủ của mình,Lý Chiêu Nhi thấy cô rời đi cô ta liền nở nụ cười đắc ý mà nhanh chóng đi theo.
Hàn Diệt Phong đứng một bên thấy một màn vừa rồi thì trong lòng đã thầm nghĩ là không ổn,vội vàng đi theo Lý Chiêu Dương.Khi Lý Chiêu Dương vui vẻ chạy đến ngự hoa viên cô đã chạy ngang qua một cái ao nhỏ,Lý Chiêu Nhi đã nhắm rất chuẩn thời cơ mà chạy đến gần Lý Chiêu Dương sau đó là tự bản thân Lý Chiêu Nhi ngã xuống hồ nước, Lý Chiêu Dương khi nghe tiếng nước phát ra cũng cùng một lúc đó quay người lại thì thấy Lý Chiêu Nhi đã ở dưới h,Lý Hạo Thiên và còn có Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm lúc này cũng có mặt,Lý Chiêu Nhi ở dưới nước vừa khóc vừa vùng vẫy:
"Cứu!!Cứu con với!! Phụ Hoàng cứu con!!!"
Lý Tư Dao lập tức nhảy xuống hồ mà đưa Lý Chiêu Nhi lên bờ,Lý Hạo Thiên tức giận quát lớn:
Ngươi làm gì vậy hả !!"
Lý Chiêu Dương trước áp bức của người cha chỉ có thể run lên mà lấp bấp:
"Con,con không làm gì hết,còn,...
Cô chưa nói hết câu thì Lý Chiêu Nhi đã nức nở khóc lên,Lý Hạo Thiên vội vàng bế cô ta lên mà ân cần dỗ dành, Lý Chiêu Nhi nức nở nói:
"Huhu Phụ Hoàng là muội ấy,hu hu là muội ấy đột nhiên xuất hiện rồi đẩy con xuống hồ"
Lý Chiêu Dương chưa kịp lên tiếng thanh minh thì Lý Tư Hàm tức giận nói:
"Lý Chiêu Dương đó là hành vi của một cô Công Chúa nên có hay sao!!!!"Lý Chiêu Dương run rẩy đứng một chỗ nghe những lời chỉ trích thậm tệ của
bọn họ,Hàn Diệt Phong tức giận đứng bên cạnh nội lực đang bắt đầu giải phóng thì đột nhiên một con bướm màu tím từ đâu bay tới đáp lên vai hắn,Hàn Diệt Phong nhìn thấy con bướm thì mới khựng lại nhớ ra những gì mà Song Thiên đã nói " Không được phép để tâm ma của ngươi chiếm lấy cơ thể nếu không thì không gian Thần Thức của Anh Anh sẽ hoàn toàn sụp đổ".
Hàn Diệt Phong chỉ biết im lặng tâm ma trong tim hắn càn lúc càn lớn hẳn bây giơ chỉ muốn một chưởng đánh chết Lý Chiêu Nhi và ba người Lý Hạo Thiên. Lý Tư Dao không kiểm soát được cơn tức giận mà đã mạnh tay đánh vào người Lý Chiêu Dương khiến cô không đứng vững mà ngã mạnh về sau đầu đập vào một tảng đá lớn cạnh bờ hồ,máu cứ thế không ngừng chảy ra.
Hàn Diệt Phong sợ hãi mà chạy đến muốn đưa tay ôm lấy Lý Chiêu Dương nhưng tay hắn đã xuyên qua. cơ thể của cô, hắn giận dữ nhìn ba người Lý Tư Dao đang dần bỏ đi để lại cô cho hạ nhân chăm sóc.
Ánh mắt hắn tràn ngập tia máu giận dữ nhìn về phía của những kẻ không có tình người kia, sau đó không gian Thần Thức của Lý Chiêu Dương liên tục thay đổi cô vì đầu va chạm mạnh nên đã mất đi rất nhiều ký ức,hắn nhìn thấy cô cố gắn như thế nào để được những người mà cô gọi là cha và ca ca kia công nhận nhưng thứ mà cô nhận được chính là sự vô tâm và ánh mắt lạnh lẽo của bọn họ, người trong Thiên Hạ luôn bàn tán về cô luôn nói những điều khiến Lý Chiêu Dương bị tổn thương, thậm chí là ca ca ruột của cô còn cùng người không chung dòng máu mà đánh đập cô nhưng cô chưa từng tức giận với bọn họ mà vẫn luôn chạy theo sau họ cố gắng để bản thân được bọn họ công nhận.
Hàn Diệt Phong từ từ mở mắt ra hắn nhìn thấy bản thân đang đứng trên mặt nước và xung quanh là một màu tím nhạt với những chú bướm màu tím vây xung quanh,Hàn Diệt Phong nhìn quanh một lúc thì nghĩ "Đây là Thần Thức của Anh Anh,thật đẹp".
Xung quanh hắn toàn bộ đều được phủ một màu tím đậm nhạt khác nhau,có rất nhiều loại hoa màu tím cùng với những chú bướm liên tục lượng lờ xung quanh,Hàn Diệt Phong nhìn một lúc thì lúc này hơn hàng vận những con bướm màu tím bay thành hai hàng sau đó là không gian xung quanh tối đen lại.
Lúc này xung quanh hắn bắt đầu hiện rõ dần hắn đang đứng ở trong Hoàng Cung và là nơi lúc nhỏ Lý Chiêu Dương ở Hàn Diệt Phong đi xung quanh một lúc lâu,hắn nhìn sang một bên thì thấy Lý Chiêu Dương đang ngồi dưới gốc cây mà chán nản.
Hàn Diệt Phong đi đến trước mặt Lý Chiêu Dương nhưng có vẽ cô bé tâm tuổi năm đó không nhìn thấy hắn,Lý Chiêu Dương im lặng ngồi một chỗ như đang suy nghĩ gì đó lúc này Lý Chiêu Nhi từ đâu bước đến bên cạnh cô.
Lý Chiêu Nhi chỉ cỡ tuổi của Lý Chiêu Dương, Lý Chiêu Nhi kiêu ngạo nói:
"Ngươi vẫn còn vô tư ngồi đây để suy nghĩ linh tinh được hay sao"
Lý Chiêu Dương cau mày khó chịu đáp:
"Ta ở đâu có liên quan đến ngươi hay sao,ngươi đến đây làm gì"
Lý Chiêu Nhi hất cằm ngông cuồng nói:
"Phụ Hoàng cho gọi ngươi đến hậu hoa viên đấy"Lý Chiêu Dương khi nghe Lý Chiêu Nhi nói vậy thì hai mắt cô liền sáng rực sau đó là nhanh chóng đứng lên rời khỏi phủ của mình,Lý Chiêu Nhi thấy cô rời đi cô ta liền nở nụ cười đắc ý mà nhanh chóng đi theo.
Hàn Diệt Phong đứng một bên thấy một màn vừa rồi thì trong lòng đã thầm nghĩ là không ổn,vội vàng đi theo Lý Chiêu Dương.Khi Lý Chiêu Dương vui vẻ chạy đến ngự hoa viên cô đã chạy ngang qua một cái ao nhỏ,Lý Chiêu Nhi đã nhắm rất chuẩn thời cơ mà chạy đến gần Lý Chiêu Dương sau đó là tự bản thân Lý Chiêu Nhi ngã xuống hồ nước, Lý Chiêu Dương khi nghe tiếng nước phát ra cũng cùng một lúc đó quay người lại thì thấy Lý Chiêu Nhi đã ở dưới h,Lý Hạo Thiên và còn có Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm lúc này cũng có mặt,Lý Chiêu Nhi ở dưới nước vừa khóc vừa vùng vẫy:
"Cứu!!Cứu con với!! Phụ Hoàng cứu con!!!"
Lý Tư Dao lập tức nhảy xuống hồ mà đưa Lý Chiêu Nhi lên bờ,Lý Hạo Thiên tức giận quát lớn:
Ngươi làm gì vậy hả !!"
Lý Chiêu Dương trước áp bức của người cha chỉ có thể run lên mà lấp bấp:
"Con,con không làm gì hết,còn,...
Cô chưa nói hết câu thì Lý Chiêu Nhi đã nức nở khóc lên,Lý Hạo Thiên vội vàng bế cô ta lên mà ân cần dỗ dành, Lý Chiêu Nhi nức nở nói:
"Huhu Phụ Hoàng là muội ấy,hu hu là muội ấy đột nhiên xuất hiện rồi đẩy con xuống hồ"
Lý Chiêu Dương chưa kịp lên tiếng thanh minh thì Lý Tư Hàm tức giận nói:
"Lý Chiêu Dương đó là hành vi của một cô Công Chúa nên có hay sao!!!!"Lý Chiêu Dương run rẩy đứng một chỗ nghe những lời chỉ trích thậm tệ của
bọn họ,Hàn Diệt Phong tức giận đứng bên cạnh nội lực đang bắt đầu giải phóng thì đột nhiên một con bướm màu tím từ đâu bay tới đáp lên vai hắn,Hàn Diệt Phong nhìn thấy con bướm thì mới khựng lại nhớ ra những gì mà Song Thiên đã nói " Không được phép để tâm ma của ngươi chiếm lấy cơ thể nếu không thì không gian Thần Thức của Anh Anh sẽ hoàn toàn sụp đổ".
Hàn Diệt Phong chỉ biết im lặng tâm ma trong tim hắn càn lúc càn lớn hẳn bây giơ chỉ muốn một chưởng đánh chết Lý Chiêu Nhi và ba người Lý Hạo Thiên. Lý Tư Dao không kiểm soát được cơn tức giận mà đã mạnh tay đánh vào người Lý Chiêu Dương khiến cô không đứng vững mà ngã mạnh về sau đầu đập vào một tảng đá lớn cạnh bờ hồ,máu cứ thế không ngừng chảy ra.
Hàn Diệt Phong sợ hãi mà chạy đến muốn đưa tay ôm lấy Lý Chiêu Dương nhưng tay hắn đã xuyên qua. cơ thể của cô, hắn giận dữ nhìn ba người Lý Tư Dao đang dần bỏ đi để lại cô cho hạ nhân chăm sóc.
Ánh mắt hắn tràn ngập tia máu giận dữ nhìn về phía của những kẻ không có tình người kia, sau đó không gian Thần Thức của Lý Chiêu Dương liên tục thay đổi cô vì đầu va chạm mạnh nên đã mất đi rất nhiều ký ức,hắn nhìn thấy cô cố gắn như thế nào để được những người mà cô gọi là cha và ca ca kia công nhận nhưng thứ mà cô nhận được chính là sự vô tâm và ánh mắt lạnh lẽo của bọn họ, người trong Thiên Hạ luôn bàn tán về cô luôn nói những điều khiến Lý Chiêu Dương bị tổn thương, thậm chí là ca ca ruột của cô còn cùng người không chung dòng máu mà đánh đập cô nhưng cô chưa từng tức giận với bọn họ mà vẫn luôn chạy theo sau họ cố gắng để bản thân được bọn họ công nhận.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương