Kingdom Of Heaven

Chương 11: Anh gạt tôi



Đợt một đốt một phát gần cả trăm con ong, tuy mỗi con chỉ đem lại số điểm kinh nghiệm là 200, nhưng do số lượng giết một lúc quá nhiều, nên cả ba cùng lúc lên hơn hai cấp độ. Có điều nhìn bầy ong vẫn đang bâu đen kìn kịt trên người Thiên Đăng làm Jong Suk hơi lo lắng. Mặc dù thấy gã đó hết chạy phía đông lại chạy qua phía tây, hết lùi rồi lại tiến, nhưng tuyệt nhiên không thấy gã tanker mặc đồ bèo nhèo này giảm chút máu nào. Thời gian hồi chiêu đã đếm ngược xong, Jong Suk lại niệm chú thêm một chiêu thiêu đốt lên người Thiên Đăng. Ngọn lửa lần này có khá hơn, đốt một lúc hơn 200 con Ong Bạc, Mako lại đưa pháp trượng hướng về phía Thiên Đăng, chích cho anh một lượng máu hơn 800 điểm. Nhìn thấy mọi việc tiến triển quá thuận lợi, Jong Suk khấp khởi mừng thầm, nhưng chợt nghĩ lại, hình như có điều gì đó không ổn với tốc độ này. Jong Suk hét to:

- Wagashi, tôi nhắc cho anh nhớ, thời gian hồi chiêu của Khiêu Khích đến tận 30 giây ở cấp 20, vậy thì 10 giây chờ đợi đó chúng tôi trốn đi nhé.

- "Jong Suk quả nhiên là người chơi cũ quay lại, hơn nữa còn thuộc dạng có máu mặt." - Mako khẳng định phán đoán trước đây là chính xác, vả lại chỉ có hạng cao thủ mới nắm rõ cả chi tiết kĩ năng vốn không phải chức trách của mình.

Khiêu Khích của Thiên Đăng có tác dụng trong 20 giây, nhưng thời gian hồi chiêu lại đến 30 giây, càng lên cấp cao, thì thời gian hồi chiêu sẽ lại càng tăng theo tỉ lệ thuận với thời gian có tác dụng. Đúng như Jong Suk nói, sẽ xuất hiện khoảng thời gian 10 giây bầy Ong Bạc không bị Khiêu Khích, lúc đó chúng sẽ tấn công tán loạn. Hai kẻ máu mỏng như Mako và Jong Suk nếu không thể trốn kịp chắc chắn sẽ "bay về đền", mất 24 ngày trong trò chơi để hồi sinh. Chưa kịp nghe Thiên Đăng trả lời thì Jong Suk đã thấy thời gian hồi chiêu của mình vừa đếm ngược xong. Anh ta liền tung thêm một ngọn lửa nữa, lần xuất chiêu này diệt được hơn 150 con ong. Nhẩm tính trong đầu, đã sắp hết 20 giây Khiêu Khích, Jung Suk định lôi Mako bỏ chạy thì nghe tiếng của Thiên Đăng đáp:

- Cứ đứng yên tại chỗ mà tấn công, tin tưởng ở tôi.

Thoáng giây phút ngần ngừ khi nghe câu nói ấy của Thiên Đăng, Jong Suk đột nhiên nhận thấy một số con Ong Bạc đang quay đầu về hướng mình. Thôi xong, chuyến này một đi 24 ngày về rồi, Jong Suk thầm oán trách trong lòng. Nhưng rồi một tiếng gầm của Thiên Đăng đã làm cho gã phải sửng sốt:

- Sao... Sao anh có thể tiếp tục ra chiêu Khiêu Khích nữa vậy?

Mặc cho Jong Suk la lớn còn hơn cả tiếng gầm kia, những con ong đang quay đầu kia liền trở mình, quay lại tấn công Thiên Đăng. Hiển nhiên chúng lại tiếp tục bị Khiêu Khích. Trong đầu Jong Suk hiện lên cả ngàn câu hỏi vì sao, khiến cho cuốn sách phép cầm trên tay run bần bật, quên mất cả xuất chiêu.

- Còn chưa đốt thì phải đợi đến bao giờ mới đốt vậy?

Giọng của Thiên Đăng từ giữa đám ong bâu kín vang lên, kéo Jong Suk về thực tại, hắn liền máy móc niệm chú một phép thiêu đốt nữa. Cứ thế cho đến khi hết 20 giây của lần Khiêu Khích thứ hai, bầy Ong Bạc đã chết sạch không còn một con. Do chỉ là đội viên và cách phân phối đồ, nên Thiên Đăng nhận được thông báo không nhặt được đồ từ xác quái, anh phủi luôn xác của những con ong cuối cùng còn đang bám dính trên người rơi xuống đất. Jong Suk đứng như trời trồng nhìn Thiên Đăng tiến lại gần mình, gã kinh ngạc quay qua hỏi nhỏ Mako:

- Bạn của cô là cái quái gì vậy?

- Anh Jong Suk hỏi như vậy là thất lễ đó. - Mako nhắc nhở rồi bồi tiếp một câu - Mako cũng không hiểu tại sao anh ta làm được như thế, anh Jong Suk có thể hỏi trực tiếp anh Wagashi.

Thiên Đăng cười cười đi lại gần, vỗ vai Jong Suk rồi nói:

- Theo cách phân phối chiến lợi phẩm của đội mình, thì chỉ có anh mơi nhặt được, đi gom đồ đi bạn hiền.

Jong Suk mím môi hỏi thẳng:

- Có thể cho tôi hỏi anh làm cách nào mà xuất được chiêu Khiêu Khích ngay trong thời gian đang hồi chiêu vậy?

Thiên Đăng đưa ngón tay trỏ lên miệng của Jong Suk, gằn giọng:

- Nếu anh không thích đi với tôi thì có thể đi một mình, tôi không ép. Còn nếu đã lựa chọn đồng hành thì sau này đừng hỏi gì nữa.



Jong Suk nuốt nước bọt, ban đầu khi tổ đội với hai người này, gã chỉ mong tên tanker rách nát kia kéo một lần khoảng dưới trăm con ong ra ngoài bìa rừng, với số lượng đó, gã có thể dùng pháp thuật đốt lần lượt vài hiệp để tiêu diệt hết đám ong. Thế mà gã tanker nghèo khổ này dám đi luôn vào rừng, lôi môt lúc gần cả ngàn con ong một lượt. Chuyện hắn có thể sống sót mà không mất tí máu nào giữa đám ong với số lượng kinh dị đó đã là một chuyện vô lý làm cho Jong Suk bị sốc. Thế mà sau đó gã Wagashi này lại làm cho Jong Suk thêm sốc lần nữa khi thi triển Khiêu Khích lần thứ hai ngay trong thời gian hồi chiêu. Có quá nhiều thứ vượt khỏi tầm hiểu biết của Jong Suk, gã cố kềm chế sự tò mò đang dâng lên trong lòng như sóng vỗ, im lặng gật đầu, tỏ ý sẽ tuân theo lời Thiên Đăng, không dám hỏi nhiều nữa.

Nhìn vẻ mặt cố nín nhịn của Jong Suk, Thiên Đăng cười thầm trong bụng. Làm sao gã đó có thể tưởng tượng ra anh đang sở hữu một món đồ "lỗi", Thiết Long Hộ Tâm, thứ cho phép tất cả mọi kĩ năng mà Thiên Đăng sở hữu đều giảm 80% thời gian hồi chiêu. Vì vậy thời gian hồi chiêu của kĩ năng Khiêu Khích lý ra phải là 30 giây, thì nhờ có Thiết Long Hộ Tâm chỉ còn lại 6 giây mà thôi. Điều đó cho phép Thiên Đăng có thể ra chiêu Khiêu Khíchb gần như liên tục, làm cho hiệu ứng cũ chồng thêm hiệu ứng mới. Thậm chí, nếu muốn anh có thể làm cho đám Ong Bạc này vây kín cả đời mình cũng còn được chứ nói gì đến Khiêu Khích hai lần liên tục, vì kĩ năng Khiêu Khích vốn dĩ không hề hao tổn Mana.

Jong Suk đi đến xác đám ong rụng đầy mặt đất, thu nhặt tất cả. Ở phần tổ đội ngay lập tức hiện ra tất cả những vật phẩm mà anh ta đã nhặt được.

[Đội Trưởng Jong Suk đã thu thập được: 10 đá Ma Thuật Giải Độc; 2 Nọc Độc Ong Bạc; 8,900 Tango]

Jong Suk quay lại hỏi Mako và Thiên Đăng:

- Hai người muốn quay xúc sắc, thoả thuận phân phối theo nhu cầu hay chia làm ba phần đều nhau?

Mako đáp:

- Anh Jong Suk cứ chia đều làm ba phần, nếu dư thì anh cứ lấy phần dư ra đó.

- Đồng ý, nhưng tôi sẽ lấy phần ít nhất, ưu tiên cho hai người, chỉ có điều về sau thì anh cứ giữ vật phẩm ở đó, đợi đến kết thúc cuộc săn rồi hãy chia cho tiện. - Thiên Đăng khẳng khái nói.

Jong Suk im lặng, gật đầu rồi chia vật phẩm theo như ý của Mako và Thiên Đăng. Lúc ngước mặt lên, rốt cuộc đã hết chịu nổi, anh ta cất tiếng:

- Tôi chưa từng thấy một Tanker nào có thể làm được như anh đâu, Wagashi.

- Bây giờ anh đã thấy rồi đó.- Thiên Đăng nhún vai, mỉm cười đáp.

Jong Suk mím môi, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Cả đội lại tiếp tục lên đường, nếu nói chuyến đi này là đi săn thì cũng không đungs bản chất của nó chút nào. Phải gọi là thảm sát thì đúng hơn. Đến nữa đêm, sau khi "thảm sát thêm ba bầy Ong Bạc và năm con Gấu Đen, Jong Suk lên tiếng:

- Tôi đạt cấp độ 25 rồi, từ giờ không thể nhận được kinh nghiệm cũng như vật phẩm rơi ra nữa. Cảm ơn hai người nãy giờ đã hỗ trợ, chúng ta có thể...

- Ý, khoan, tôi mới lên cấp độ 22 thôi, phiền anh hỗ trợ thêm với. - Thiên Đăng hết cả hồn, nói nhanh, sợ gã kia đi mất thì khổ.

- CÁI GÌ? - Jong Suk đơ cả người.

Mako nhẹ nhàng lên tiếng:



- Tôi cũng mới 22, mong được anh Jong Suk giúp đỡ thêm.

Jong Suk không thèm đếm xỉa đến lời Mako nói, ánh mắt gã trừng trừng nhìn Thiên Đăng như muốn nuốt chửng anh, hắn hét lên:

- Nếu vậy thì lúc mới gặp tôi, anh chắc chắn có cấp độ thấp hơn tôi nhiều, đúng không Wagashi?

Thiên Đăng giơ ngón tay cái chỉa lên trời, hồn nhiên nhoẻn miệng cười đáp:

- Anh thật thông minh, lúc đó chúng tôi chỉ mới ở cấp độ 12.

- Thông minh con khỉ mốc, anh gạt tôi. - Jong Suk gào lên.

Mako che miệng cười khúc khích, Thiên Đăng nhún vai cất tiếng:

- Có sao đâu, tôi có thể trụ được trước bầy ong để anh xả sát thương mà. Nếu tôi nói lúc đó mới cấp 12 thì sao anh có thể tin tưởng mà đi theo chứ...

Thiên Đăng vỗ vai Jong Suk, dùng ánh mắt chân thành nhìn hắn nói tiếp:

- ... Hãy nhìn vào kết quả đi Jong Suk, anh đã lên cấp 25 còn gì.

Jong Suk mím môi, nhìn điệu bộ giả vờ chân thành của thằng cha này chỉ muốn đấm cho một phát vào mặt. Thế nhưng đúng như lời hắn ta nói, kết quả là nhờ có gã điên này mà Jong Suk đã lên cấp độ 25 với một tốc độ nhanh khủng khiếp. Không thể tin được một người chơi mặc trang bị rách nát, mới cấp độ 12 mà có thể tank được với đám Ong Bạc mà không mất một giọt máu nào, chuyện này... Jong Suk hất tay Thiên Đăng ra khỏi vai, càu nhàu:

- Anh là cái quái gì vậy?

Mako cười rúc rích:

- Anh Jong Suk lại hỏi hơi thất lễ đó.

Jong Suk cáu thật sự, mặt gã sụ xuống thành một đống. Cái gã Wagashi trước mặt quả thật quá khó hiểu, mười năm chơi trò chơi này, Jong Suk chưa bao giờ thấy ai như thế.

Thiên Đăng nhìn biểu hiện sốc của hắn, anh nhẹ nhàng cất lời an ủi:

- Tôi còn nhiều thứ làm cho anh ngạc nhiên lắm, muốn xem thì cứ đi theo chúng tôi, kết bạn nhé.

Jong Suk không nói gì, chỉ lẳng lặng gật đầu rồi gửi lời mời kết bạn cho cả Thiên Đăng và Mako.
Chương trước Chương tiếp