Kingdom Of Heaven
Chương 61: Diệt thần salix
Thiên Đăng cẩn thận dùng Thiên Lý Nhãn quét hết một vòng xung quanh bãi quái, kiếm được một góc không có ai lai vãng ở đó rồi mới triệu hồi bầy quái của mình ra. Thiên Đăng cho chúng toả ra xung quanh để tự tìm kiếm và săn quái phù hợp với cấp độ. Còn bản thân mình thì nhởn nha tìm kiếm quái trong bãi săn cấp độ 70. Nơi này có vô số các con thú khác nhau với đủ chủng loài, tuy nhiên mục đích chính của anh không phải săn quái để tăng cấp độ. Vì nếu cấp độ của anh vượt quá ba người còn lại sẽ dẫn đến tình huống không nhận được điểm thưởng cho cả đội khi phá bản. Thiên Đăng có mặt tại đây chủ yếu để tăng cấp độ cho đám quái triệu hồi của mình, đồng thời tìm kiếm những quái vật thích hợp để tăng quân số cho quân đoàn triệu hồi.
Thiên Đăng trực tiếp bỏ qua đám lâu la tiểu tốt, anh tránh xa khỏi chúng, đi hết cả thảo nguyên cũng không tìm được mục tiêu thích hợp. Cuối cùng bước chân của Thiên Đăng dừng lại trước một đầm lầy rộng lớn. Anh dùng Thiên Lý Nhãn soi hết một lượt rồi nhận ra đặc điểm kỳ lạ của khu vực này. Trong đầm lầy tuyệt nhiên không hề có một con quái nào sinh sống, sặc mùi tử khí hôi thối. Thiên Đăng tự tin tiến vào, song cũng chưa phát hiện ra có điều chi nguy hiểm. Bỗng nhiên Thiên Đăng phát hiện ra ở giữa khu vực đầm lầy có một ngọn đèn phát ra ánh sánh xanh lá, lập loè lúc chớp lúc tắt. Anh cẩn thận dùng Thiên Lý Nhãn soi cận cảnh ngọn đèn. Vẻ ngoài của nó trông như một ngọn đèn bão, được treo lên một gốc cây khá to, những nhành lá mọc um tùm, hình như là một gốc dương liễu. Thiên Đăng cẩn thận triệu hồi ra một con Ong Bạc vừa mới chết ở đâu đó trong các bãi săn cấp thấp. Anh lệnh cho con ong bay đến gần ngọn đèn để thám thính thử.
Con ong nhỏ bay đến gần chiếc đèn, nó đảo một vòng quanh. Hành trình còn chưa kịp kết thúc quanh chiếc đèn thì đột nhiên những nhành liễu trên trên thân cây bỗng nhiên xà xuống túm lấy con ong, siết chết nó trong một nốt nhạc. Thiên Đăng thấy có biến liền rút thanh Katana trong tay ra, kéo rộng tấn, chắn kiếm trước mặt để đề phòng. Thân cây dương liễu lúc này kêu loạt xoạt rồi tách ra làm đôi. Vỏ ngoài của nó chuyển về phía sau, một phụ nữ da xanh lá, cao hơn hai mét bước từ trong thân cây ra ngoài, tay của ả cầm lấy ngọn đèn lập loè kia. Lớp vỏ cây lúc này biến thành chiếc áo choàng phủ ra sau lưng nó. Những nhành liễu kia chính là mái tóc của kẻ này. Đôi mắt của cô ta nhìn chòng chọc vào Thiên Đăng, phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn thấy tạo hình của ả, Thiên Đăng cảm thấy hoàn toàn không giống một người chơi bình thường. Anh dùng Thiên Lý Nhãn soi thông tin của cô ta.
[Tên: Salix; Đẳng: Thiên Thần cấp 7; Phân Loại: Diệt Thần; Sinh Lực: 80,000,000/80,000,000; Mana: Vô hạn; Sát Thương Vật Lý: 50,000-75,000; Sát Thương Pháp Thuật:50,000-75,000; Phần Thưởng: Không.]
Thiên Thần Cấp 7 rồi Diệt Thần là gì? Thứ này ngoài tầm hiểu biết của Thiên Đăng, có điều bản năng của anh mách bảo phải bỏ chạy khỏi nơi này, tránh cái “thứ” đó càng xa càng tốt chứ không phải đứng đây thắc mắc. Nhưng đã không còn kịp nữa, Salix khoá chặt ánh mắt vào Thiên Đăng, chỉ vừa mới thấy anh nhớm chân lùi lại, nó liền lướt tới nhanh như điện xẹt. Salix hất chiếc đèn đang cầm trong tay vào mặt Thiên Đăng. Anh nghiêng người tránh khỏi ngọn đèn, chiếc đèn bay thẳng ra một khoảng xa rồi vòng lại, quay trở về bàn tay của Salix. Con quái lướt thêm 2 bước nữa, đoạn vươn tay về phía trước định chộp lấy Thiên Đăng. Thanh Katana trong tay anh liền chém ngược từ dưới lên, cắt đứt cánh tay của nó. Mái tóc bằng những cành dương liễu của Salix lập tức phóng tới tấp vào mặt Thiên Đăng, hệt như cách mà nó đã tiêu diệt con ong ban nãy. Bằng phản xạ của mình, Thiên Đăng né được toàn bộ. Đột nhiên có cảm giác dưới chân mềm nhũn hơn bình thường, Thiên Đăng liền nhận ra con quái đã sử dụng Trói Chân của nguyên tố Đất. Anh bật người về phía sau, thoát được chiêu khống chế của Salix. Ánh sáng loé lên trước mặt, lại là ngọn đèn của Salix ném tới. Thiên Đăng nghiêng người cho chiếc đèn lướt qua rồi đạp mạnh chân lao thẳng vào con quái. Đôi tay anh nắm chắc thanh Katana trước ngực, khoảng cách vừa thu hẹp đủ, Thiên Đăng vung kiếm chém mạnh về phía trước, sóng kiếm từ chiêu Băng Nguyệt Trảm lập tức hướng thẳng về phía Salix, hất cánh tay vốn vẫn đang vươn dài về phía trước của nó. Nhắm đã đúng thời điểm, Thiên Đăng liền hạ tấn, hụp người sát xuống hết mức có thể. Vù một tiếng, ngọn đèn xanh lè đúng như anh phán đoán, lúc này đã bay lướt qua đầu Thiên Đăng như một viên đạn rồi đâm thẳng vào người của Salix. Chiêu này qua bất ngờ vì Thiên Đăng dùng tốc độ cực nhanh để thực hiện, hơn nữa cánh tay mà Salix đang định dùng để bắt lấy ngọn đèn vốn đã bị sóng Băng Nguyệt Trảm hất lên trời. Vì vậy Salix ăn trọn cả ngọn đèn đập vào người của nó nghe “choang” một tiếng lớn, chất lỏng xanh lè từ chiếc đèn đổ xối xả lên người của con quái. Ở những chỗ bị chất lỏng dội trúng bốc khói dữ dội, Sinh Lực của Salix bị giảm liên tục theo thời gian. Chưa được 10 giây, máu của nó đã mất hết một phần mười. Thiên Đăng hoảng sợ, ý thức được sức sát thương đáng sợ của chất lỏng từ ngọn đèn. Salix hét lên the thé, rùng người đẩy chất lỏng đang bám trên người văng ra. Chỗ cánh tay đã bị chém đứt khi nãy lúc này lại mọc ra một cánh tay mới. Con quái trừng mắt nhìn Thiên Đăng, bàn tay của nó cầm lấy chiếc đèn đã hỏng, chỉ còn sót lại bên trong một chút chất lỏng xanh, ném thẳng vào anh.
Thiên Đăng không hề nao núng, vung kiếm chém bay ngọn đèn ra xa, tiện thể né luôn những giọt chất lỏng còn lại bắn ra tung toé quanh người. Đôi môi trắng bệt của Salix lập tức cong lên tạo thành một nụ cười giễu cợt, nó rũ mạnh mái tóc trên đầu, hàng loạt những chiếc lá mỏng manh từ tóc của nó bắn ra nhanh một khẩu đại liên. Trong phán đoán của Salix, Thiên Đăng chắc chắn sẽ không thể nào tránh được những viên “đạn” này. Đúng là không thể nào tránh được thật, nên anh tạo luôn khiên Mana từ Thiết Long Hộ Uyển, trang bị “lỗi” mua từ lúc mới là Tân Thủ với giá một Rikkoin thử nghiệm, để chắn đòn. Khiên Mana lập tức hiện ra che kín toàn bộ phía trước thân người của Thiên Đăng. Chiếc khiên này vô cùng tiện lợi bởi vì nó hoàn toàn trong suốt, nên anh có thể vừa chắn đòn vừa quan sát được toàn bộ động thái tiếp theo của địch thủ. Những chiếc lá “đạn” của Salix va phải khiên Mana, tạo thành những tiếng lụp bụp như mưa rơi trên mái nhà. Thanh Mana của Thiên Đăng giảm mạnh, thoáng chốc đã mất đứt hơn phân nữa. Tranh thủ cơ hội này, anh tăng tốc nhanh nhất có thể, dùng cách di chuyển zíc zắc, nháy mắt một cái đã tiếp cận được Salix. Thiên Đăng chém liên tục bốn năm nhát vào người con quái. Nhưng nhìn lượng sát thương mình gây ra cho nó chỉ như bèo bọt, Thiên Đăng có hơi nản chí.
- Sát thương của ngươi yếu quá, có cần trợ giúp không?
Một giọng nói êm ái lọt vào tai của Thiên Đăng khiến anh sửng sốt, có điều đây là lúc nguy cấp không phải thời điểm để đắn đo suy nghĩ gì nữa, anh liền hét lớn.
- CẦN.
Thiên Đăng trực tiếp bỏ qua đám lâu la tiểu tốt, anh tránh xa khỏi chúng, đi hết cả thảo nguyên cũng không tìm được mục tiêu thích hợp. Cuối cùng bước chân của Thiên Đăng dừng lại trước một đầm lầy rộng lớn. Anh dùng Thiên Lý Nhãn soi hết một lượt rồi nhận ra đặc điểm kỳ lạ của khu vực này. Trong đầm lầy tuyệt nhiên không hề có một con quái nào sinh sống, sặc mùi tử khí hôi thối. Thiên Đăng tự tin tiến vào, song cũng chưa phát hiện ra có điều chi nguy hiểm. Bỗng nhiên Thiên Đăng phát hiện ra ở giữa khu vực đầm lầy có một ngọn đèn phát ra ánh sánh xanh lá, lập loè lúc chớp lúc tắt. Anh cẩn thận dùng Thiên Lý Nhãn soi cận cảnh ngọn đèn. Vẻ ngoài của nó trông như một ngọn đèn bão, được treo lên một gốc cây khá to, những nhành lá mọc um tùm, hình như là một gốc dương liễu. Thiên Đăng cẩn thận triệu hồi ra một con Ong Bạc vừa mới chết ở đâu đó trong các bãi săn cấp thấp. Anh lệnh cho con ong bay đến gần ngọn đèn để thám thính thử.
Con ong nhỏ bay đến gần chiếc đèn, nó đảo một vòng quanh. Hành trình còn chưa kịp kết thúc quanh chiếc đèn thì đột nhiên những nhành liễu trên trên thân cây bỗng nhiên xà xuống túm lấy con ong, siết chết nó trong một nốt nhạc. Thiên Đăng thấy có biến liền rút thanh Katana trong tay ra, kéo rộng tấn, chắn kiếm trước mặt để đề phòng. Thân cây dương liễu lúc này kêu loạt xoạt rồi tách ra làm đôi. Vỏ ngoài của nó chuyển về phía sau, một phụ nữ da xanh lá, cao hơn hai mét bước từ trong thân cây ra ngoài, tay của ả cầm lấy ngọn đèn lập loè kia. Lớp vỏ cây lúc này biến thành chiếc áo choàng phủ ra sau lưng nó. Những nhành liễu kia chính là mái tóc của kẻ này. Đôi mắt của cô ta nhìn chòng chọc vào Thiên Đăng, phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn thấy tạo hình của ả, Thiên Đăng cảm thấy hoàn toàn không giống một người chơi bình thường. Anh dùng Thiên Lý Nhãn soi thông tin của cô ta.
[Tên: Salix; Đẳng: Thiên Thần cấp 7; Phân Loại: Diệt Thần; Sinh Lực: 80,000,000/80,000,000; Mana: Vô hạn; Sát Thương Vật Lý: 50,000-75,000; Sát Thương Pháp Thuật:50,000-75,000; Phần Thưởng: Không.]
Thiên Thần Cấp 7 rồi Diệt Thần là gì? Thứ này ngoài tầm hiểu biết của Thiên Đăng, có điều bản năng của anh mách bảo phải bỏ chạy khỏi nơi này, tránh cái “thứ” đó càng xa càng tốt chứ không phải đứng đây thắc mắc. Nhưng đã không còn kịp nữa, Salix khoá chặt ánh mắt vào Thiên Đăng, chỉ vừa mới thấy anh nhớm chân lùi lại, nó liền lướt tới nhanh như điện xẹt. Salix hất chiếc đèn đang cầm trong tay vào mặt Thiên Đăng. Anh nghiêng người tránh khỏi ngọn đèn, chiếc đèn bay thẳng ra một khoảng xa rồi vòng lại, quay trở về bàn tay của Salix. Con quái lướt thêm 2 bước nữa, đoạn vươn tay về phía trước định chộp lấy Thiên Đăng. Thanh Katana trong tay anh liền chém ngược từ dưới lên, cắt đứt cánh tay của nó. Mái tóc bằng những cành dương liễu của Salix lập tức phóng tới tấp vào mặt Thiên Đăng, hệt như cách mà nó đã tiêu diệt con ong ban nãy. Bằng phản xạ của mình, Thiên Đăng né được toàn bộ. Đột nhiên có cảm giác dưới chân mềm nhũn hơn bình thường, Thiên Đăng liền nhận ra con quái đã sử dụng Trói Chân của nguyên tố Đất. Anh bật người về phía sau, thoát được chiêu khống chế của Salix. Ánh sáng loé lên trước mặt, lại là ngọn đèn của Salix ném tới. Thiên Đăng nghiêng người cho chiếc đèn lướt qua rồi đạp mạnh chân lao thẳng vào con quái. Đôi tay anh nắm chắc thanh Katana trước ngực, khoảng cách vừa thu hẹp đủ, Thiên Đăng vung kiếm chém mạnh về phía trước, sóng kiếm từ chiêu Băng Nguyệt Trảm lập tức hướng thẳng về phía Salix, hất cánh tay vốn vẫn đang vươn dài về phía trước của nó. Nhắm đã đúng thời điểm, Thiên Đăng liền hạ tấn, hụp người sát xuống hết mức có thể. Vù một tiếng, ngọn đèn xanh lè đúng như anh phán đoán, lúc này đã bay lướt qua đầu Thiên Đăng như một viên đạn rồi đâm thẳng vào người của Salix. Chiêu này qua bất ngờ vì Thiên Đăng dùng tốc độ cực nhanh để thực hiện, hơn nữa cánh tay mà Salix đang định dùng để bắt lấy ngọn đèn vốn đã bị sóng Băng Nguyệt Trảm hất lên trời. Vì vậy Salix ăn trọn cả ngọn đèn đập vào người của nó nghe “choang” một tiếng lớn, chất lỏng xanh lè từ chiếc đèn đổ xối xả lên người của con quái. Ở những chỗ bị chất lỏng dội trúng bốc khói dữ dội, Sinh Lực của Salix bị giảm liên tục theo thời gian. Chưa được 10 giây, máu của nó đã mất hết một phần mười. Thiên Đăng hoảng sợ, ý thức được sức sát thương đáng sợ của chất lỏng từ ngọn đèn. Salix hét lên the thé, rùng người đẩy chất lỏng đang bám trên người văng ra. Chỗ cánh tay đã bị chém đứt khi nãy lúc này lại mọc ra một cánh tay mới. Con quái trừng mắt nhìn Thiên Đăng, bàn tay của nó cầm lấy chiếc đèn đã hỏng, chỉ còn sót lại bên trong một chút chất lỏng xanh, ném thẳng vào anh.
Thiên Đăng không hề nao núng, vung kiếm chém bay ngọn đèn ra xa, tiện thể né luôn những giọt chất lỏng còn lại bắn ra tung toé quanh người. Đôi môi trắng bệt của Salix lập tức cong lên tạo thành một nụ cười giễu cợt, nó rũ mạnh mái tóc trên đầu, hàng loạt những chiếc lá mỏng manh từ tóc của nó bắn ra nhanh một khẩu đại liên. Trong phán đoán của Salix, Thiên Đăng chắc chắn sẽ không thể nào tránh được những viên “đạn” này. Đúng là không thể nào tránh được thật, nên anh tạo luôn khiên Mana từ Thiết Long Hộ Uyển, trang bị “lỗi” mua từ lúc mới là Tân Thủ với giá một Rikkoin thử nghiệm, để chắn đòn. Khiên Mana lập tức hiện ra che kín toàn bộ phía trước thân người của Thiên Đăng. Chiếc khiên này vô cùng tiện lợi bởi vì nó hoàn toàn trong suốt, nên anh có thể vừa chắn đòn vừa quan sát được toàn bộ động thái tiếp theo của địch thủ. Những chiếc lá “đạn” của Salix va phải khiên Mana, tạo thành những tiếng lụp bụp như mưa rơi trên mái nhà. Thanh Mana của Thiên Đăng giảm mạnh, thoáng chốc đã mất đứt hơn phân nữa. Tranh thủ cơ hội này, anh tăng tốc nhanh nhất có thể, dùng cách di chuyển zíc zắc, nháy mắt một cái đã tiếp cận được Salix. Thiên Đăng chém liên tục bốn năm nhát vào người con quái. Nhưng nhìn lượng sát thương mình gây ra cho nó chỉ như bèo bọt, Thiên Đăng có hơi nản chí.
- Sát thương của ngươi yếu quá, có cần trợ giúp không?
Một giọng nói êm ái lọt vào tai của Thiên Đăng khiến anh sửng sốt, có điều đây là lúc nguy cấp không phải thời điểm để đắn đo suy nghĩ gì nữa, anh liền hét lớn.
- CẦN.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương