Kingdom Of Heaven

Chương 62: Hyejin



Ngay lập tức một chiếc bóng tím liền lướt xuống ngang mặt Thiên Đăng, đâm thẳng vào bụng Salix nghe “phụp” một tiếng lớn. Sát thương của kẻ này dù khá cao, nhưng cũng chỉ hơn gấp đôi Thiên Đăng mà thôi.

- “Thế này mà đòi giúp…”- Thiên Đăng thở dài nghĩ thầm.

Đúng lúc này Salix móc ở đâu ra một chiếc đèn khác, quơ một đường đập thẳng vào đầu kẻ đã đâm nó. Thiên Đăng trông rõ ngọn đèn đã đập trúng thẳng vào đầu người đó, những tưởng gã ta sẽ chết ngay lập tức nhưng không hề, cả người hắn ta đột nhiên tan biến thành một làn khói đen rồi vụt biến mất. Ngay lập tức gã ta đã xuất hiện ở phía sau Salix, đâm liền hai nhát vào sau lưng nó bằng cả hai tay. Vào khoảnh khắc đứng đối diện, nhìn rõ được kẻ kia, Thiên Đăng mới biết đó là một cô gái. Cô nàng này chơi nguyên một bộ đồ màu tím bó sát bằng lụa trông rất duyên dáng. Mái tóc dài chấm vai uốn bồng bềnh ở phần dưới, có điều không thể nhìn được gương mặt của cô ta ra sao. Bởi vì cô gái này mang một chiếc mặt nạ màu cam nhạt, che kín cả gương mặt chỉ trừ ra đôi mắt, trên hai tay của cô ấy là hai thanh đoản kiếm. Ngược lại với đòn đầu tiên, sát thương của hai cú đâm lần này của cô ta lại khá lớn, thanh Sinh Lực của Salix lập tức bị trừ mất hơn một trăm ngàn điểm.

- Đánh đi, còn chờ gì nữa.

Nghe cô gái lên tiếng, Thiên Đăng liền nhắm thẳng vào cổ của Salix chém tới. Con quái dùng ngọn đèn để đỡ đòn của anh, còn mái tóc bằng những cành dương liễu của nó lập tức tự động tết lại thành một bó lớn, đâm ngược về phía sau, mục tiêu của nó chính là cô gái lạ. Có điều tóc của nó còn chưa kịp chạm đến mục tiêu đã bị cô gái kia vung một cước thẳng từ dưới lên, hất tung bó dương liễu đó lên trời. Bốn tiếng “phập” vang lên, Salix đã trúng thêm bốn nhát đâm nữa. Sinh Lực của nó lần này lại mất còn nhiều hơn đợt tấn công thứ hai của cô ta, tám trăm ngàn điểm lập tức bay vèo như gió thoảng mây trôi. Thiên Đăng ngờ ngợ nhận ra sát thương của cô gái này là sát thương cộng dồn, càng đánh trúng thì mục tiêu lại càng mất máu theo cấp số cộng.

- Tôi quấy rối, cô tấn công. - Thiên Đăng hét lớn.

Cô gái khẽ cúi đầu, rồi thuận đà hụp người xuống tránh luôn cú hất tóc tiếp theo của Salix. Thiên Đăng chém tới tấp vào Salix, có điều mục tiêu của anh không phải là cơ thể của nó mà lại chính là ngọn đèn kia. Anh cố ý ép nó phải đưa chiếc đèn vào lại gần cơ thể của mình hơn, Thiên Đăng đoán ngọn đèn này sẽ vỡ ra khi chạm vào cơ thể của mục tiêu, kể cả mục tiêu đó chính là chủ nhân của chiếc đèn, bằng chứng là nó rất tự tin để sử dụng ngọn đèn như một món vũ khí thực thụ, sẵn sàng giơ ra để đỡ kiếm của anh. Đúng như Thiên Đăng dự đoán, Salix hoang mang thấy rõ, nó bị hai kẻ có tốc độ cực cao tấn công cả hai hướng. Kẻ phía sau có sát thương cang lúc càng lớn, còn người trước mặt lại liên tục dồn ép cánh tay cầm đèn. Con quái hết cách liền thở phì ra một tiếng, mái tóc của nó lập tức xoã ra, bắn một loạt “đạn” bằng lá vào thẳng mục tiêu phía sau lưng. Thiên Đăng đang tấn công phía trước cũng kịp nhận ra cô gái đang lâm vào hiểm cảnh, bởi vì loạt đạn này có số lượng khá lớn, hơn nữa lại tác xạ ở khoảng cách quá gần. Song cô gái lại chẳng có vẻ gì nao núng, khi những viên đạn vừa chạm vào cơ thể, thân hình hình lại lập tức tan biến như làn khói đen. Lần này người thật lại xuất hiện ngay bên hông của Salix, chém trúng nó thêm ba nhát. Con quái liền quơ chiếc tay cầm đèn hình thành một đòn quét ngang 180 độ, phang luôn cả hai người Thiên Đăng và cô gái nọ. Thiên Đăng liền ngả người về phía sau thoát khỏi ngọn đèn hung hiểm, còn cô gái chỉ đơn giản bước chân phải xéo qua một bên, vừa tránh khỏi ngọn đèn vừa hình thành trở lại thế tấn công từ sau lưng nó, đoạn đâm thêm mấy nhát nữa.

Salix bị trúng đòn càng lúc càng đau, nó gầm lên một tiếng lớn, dùng cả hai tay cầm ngọn đèn rồi đập mạnh xuống đất.

- Nhảy lên.

Thiên Đăng phản ứng rất mau lẹ, vừa nghe cô gái kia nói liền bật cả hai chân, phóng người lên cao hơn hai mét. Nhìn sang bên thấy cô gái đó cũng đã nhảy lên trên, đôi mắt như xuyên qua chiếc mặt nạ chăm chú nhìn anh. Thiên Đăng liếc mắt nhìn xuống, thấy toàn bộ mặt đất lập tức trở nên xanh lè, cả vùng đầm lầy lúc nãy đã bị bao phủ bởi thứ dịch xanh lá đó, còn Salix thì đột nhiên chìm cả thân người xuống đất rồi biến mất. Lớp dung dịch xanh lè kia cũng bị hút xuống nơi Salix biến mất, vùng đầm lầy nơi Thiên Đăng bước vào khi nãy thoáng chốc đã biến thành một vùng đất đầy cỏ và hoa lá.

Thiên Đăng vừa đáp xuống đất đã chắn kiếm trước mặt, đề phòng Salix bất thình lình nhảy lên khỏi mặt đất tấn công hai người. Cô gái thấy vậy, khẽ lắc đầu, tra hai thanh đoản kiếm vào vỏ treo ở thắt lưng, đoạn ôn tồn cất tiếng:

- Nó đi rồi, thủ thế làm chi nữa.



Thiên Đăng gật đầu, xét về thân thủ và lượng sát thương gây ra cộng với kiến thức về chiêu thức của Salix, cô ta chắc chắn phải là cao thủ và là một người chơi đầy kinh nghiệm. Anh cất tiếng hỏi:

- Con quái vừa rồi là boss sao?

Cô gái đi đến gần anh rồi mới nói:

- Salix là Diệt Thần, Thiên Thần Cấp 7, ngươi là người mới?

Thiên Đăng gật đầu, cô gái lại nói tiếp:

- Ta cũng đoán thế, những người có kinh nghiệm không ai lại lao đầu vào chỗ của Diệt Thần đang làm việc cả.

Thiên Đăng ngạc nhiên hỏi:

- Nó đang “làm việc”?

Cô gái gật đầu xác nhận:

- Diệt Thần sẽ xuất hiện khi một lượng quái lớn không bị tiêu diệt trong một thời gian đủ lâu, ngươi chưa tìm hiểu kĩ càng mọi thứ trong trò chơi này hay sao?

Đúng là anh có tìm hiểu gì đâu, Thiên Đăng gật đầu thay cho lời đáp. Tiện thể, anh dùng Thiên Lý Nhãn để soi thử thông tin của cô gái “cao thủ”.

[Tên: Hyejin, Cấp Độ: 120]
Chương trước Chương tiếp