Lắng Nghe Tim Em
Chương 39: Mẹ vắng nhà
Đêm qua một trận mưa lớn kéo tới, sáng sớm những giọt nước còn vươn trên tán lá, ánh nắng hôm nay cũng lên rồi loe lói chiếu vào phòng.
- Cục cưng của mẹ dậy rồi à, đợi mẹ tí nhá, mẹ bế con liền.
- Để tôi bế con cho, em cứ việc làm đi
- Dạ.Vậy anh bế con nhá, em đi nấu đồ ăn cho con.Sáng sớm cô đã cho thằng bé uống nhẹ một chút sữa rồi, cô cũng dự định sẽ cho thằng bé cai sữa mẹ nhưng anh lại bảo nhìn thấy thương quá nên cô vẫn còn cho Gia Huy uống sữa mẹ
Hôm nay cô cho thằng bé ăn cháo bí đỏ với thịt heo xoay nhuyễn.Nào Gia Huy há miệng nào để mẹ đút cho con nha.Anh cùng bồi thêm vào
- Há miệng đi con, để mẹ cho ăn kìa.Con thật hư nhá, ăn mà vươn vãi cả này, xấu trai mất rồi, trai đẹp phải ăn uống gọn gàng.Anh lấy khăn lau đi giúp Gia Huy khi nghe cô bảo như thế.
- Anh cười cái gì, bộ mắc cười lắm hả?
- Anh mà ăn vươn vãi giống con thì anh cũng xấu trai thôi.
Cô thấy anh cười mĩm mĩm nên đã trêu anh một chút.
Anh đưa tay gõ lên đầu mũi cô
- Ăn nói linh tinh.Anh này mai em phải đi bồi dưỡng chuyên môn thêm do công ty tổ chức á.- Đi bao lâu?
- Một tuần, anh ở nhà chăm con cẩn thận đó, anh với con sang nhà mẹ mấy hôm nha.Ừm, em đi ở đâu?- Em được đi sang Anh, chỉ là trao đổi thôi, cũng không lâu.
- Vậy mai tôi đưa em ra sân bay. Anh chăm chú nhìn cô.
Cô nghe có chút vui vui nhưng mà lắc đầu từ chối.
- Em hẹn với đồng nghiệp rồi sáng sẽ đến đây đón em luôn. Nên anh chở con sang mẹ dùm em nha.
- Ừm.<code>.............................................. </code>Cô đang chuẩn bị đồ dùng vào vali, và chuẩn bị đồ cho Gia Huy về sang bà nội, thằng bé mỗi ngày cô đi làm đều gửi sang cho bà nên bây giờ cô đi xa một chút cũng khá an tâm.
- Em xong chưa? Anh vừa giải quyết công việc xong thấy cô vẫn còn loay hoay xếp hết thứ nọ thứ kia nên mới hỏi.
- Em còn phải xếp đồ cho con nữa
- Để tôi giúp em.
- Vâng.
Trong lúc vừa xếp đồ cô vừa dặn anh từ li từ tí từ giờ ăn giấc ngủ của Gia Huy,cô sợ anh quên, mặc dù gửi sang mẹ chồng cô nhưng anh cũng phải giúp bà một tay chứ.Xong rồi đi có một tuần thôi mà ngỡ như một tháng. Cô nằm ườn ra sàn nhà, bộ dáng mệt mỏi.Anh thấy vậy thì cũng vật lưng ra nằm cạnh cô.
- Á. Cô hét toáng lên.
- Im lặng một chút, em muốn con thức hả.
Do anh đột nhiên kéo cô vào lòng mình,còn kê đầu cô gối lên tay mình, cô khá bất ngờ nên mới hét toáng lên thôi.
Khoảng cách rất gần mặt đối mặt,hơi thở của anh phả vào mặt cô,tim cô bất giác đập nhanh hơn bình thường.
- Mặt em lại đỏ lên rồi.
- Không có đâu do hơi nóng thôi.
Cô lấy tay lau lau cái gì vô hình, vô cảm ở trên cổ mình. Y như lời anh nói, cứ mỗi lần cả hai gần nhau là mặt cô lại đỏ bừng bừng.
- Đi cẩn thận, nhớ ăn uống đầy đủ. Anh vẫn giữ nguyên tư thế cũ, không chút xê dịch nào.
- Vâng … vâng em biết rồi. Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa nên đưa mắt đi nơi khác.
- Nhớ giữ ấm, đi sớm về với t… với con.
- Em sẽ về sớm mà. Cô nói lí nhí
Lúc này cả hai đều im lặng, không chút động đậy,cô không dám nhìn nên cũng không biết anh đang làm gì.
Cô hơi tò mò nên có nâng mắt lên nhìn anh, anh thì vẫn nhìn chằm chằm cô.
- Đi … đi ngủ thôi em muốn sáng mình phải thật tỉnh ta…
Anh cuối đầu uống áp môi mình lên môi cô. Tay cô lúc này chống trước ngực anh, khẽ gõ gõ lên vài cái ý định muốn nói cái gì đó. Nhưng đã bị anh nắm lấy cổ tay ghì chặt xuống nền nhà.
Anh thôi ghì chặt tay cô,dùng bàn tay đó bốp lấy hai bên má cô. Đợi khi cô há miệng ra anh đưa đầu lưỡi mình vào bên trong khoan miệng cô, cả hai dưa một lúc đến khi cô dường không còn khả năng hô hấp nữa, anh mới buông ra.
Mặt cô đã đỏ lúc này do hô hấp không đủ nên vừa đỏ vừa nóng, lòng ngực cũng phập phồng.
Anh sau khi buông ra, đôi mắt vẫn nhìn cô, anh đưa ngón tay mình miết nhẹ môi cô khi thấy nó có vẽ bị đỏ lên.
Cô còn đang nhìn lên trần nhà, tim thì vẫn đập loạn xạ.
Anh đã ngồi bật dậy, cô theo phản xạ đánh mắt sang anh.
Anh đứng lên nhưng không đi, lại cuối người xuống bế cô từ dưới sàn nhà.
- Thả em xuống, em tự đi được
- Im lặng. Anh khẽ quát
- Ngủ sớm một chút, mai còn phải đi nữa.
Anh khi bế cô lại giường, cũng nằm ngay ngắn xuống cạnh cô.<code>.......................................... </code>Sáng sớm cô đã xong xuôi mọi thứ, cô bế Gia Huy hôn hít lên má thằng bé.
- Mẹ đi một tuần mẹ về, con sang ở với nội phải ngoan đó.
Anh thì đem vali của cô xuống dưới sân nhà, cũng đem luôn đồ đạc của hai ba con vào xe, đợi tiễn cô đi thì cả hai sang nhà ba mẹ anh.Mẹ phải đi đây,con sang ba bế nhá.Em đi đây. Cô nhìn anh.- Ừm đi cẩn thận,đến nơi gọi cho tôi.
Cô xoay người đi đến chuẩn bị lấy đồ.
- Để anh, em lên xe trước đi. Khanh lấy vali từ tay cô.
- Em cảm ơn nhá. Cô đi lại ghế sau nhưng đã thấy chị Hà và chị Thanh đã ngồi trong xe trước rồi
Chị Hà thấy cô thì cười hì hì
- Em lên kia ngồi nhá, tụi chị ngồi gần nhau để dễ kể chuyện
- Em ngồi đỡ ở đó nha, Hà nó kể chuyện hay quá chị đi không được nè.
Cả hai đang kể nhau nghe về chuyện ở công ty cũ, chị Hà thì kể hăng say chị Thanh thì nghe đắm đuối.
Cô xì một tiếng, lên ghế phụ ngồi kế Khanh
Hưng bên ngoài quan sát nãy giờ, thấy anh Khanh cũng khẽ gật đầu chào hỏi, anh cũng gật đầu đáp lại.Mẹ đi nhá, hai ba con sang nội đi. Cô vẫn ngoái đầu lại chào tạm biệt họCô đi khuất rồi anh và Gia Huy cũng đi luôn. Căn nhà này tạm thời một tuần không chủ nhé.
- Cục cưng của mẹ dậy rồi à, đợi mẹ tí nhá, mẹ bế con liền.
- Để tôi bế con cho, em cứ việc làm đi
- Dạ.Vậy anh bế con nhá, em đi nấu đồ ăn cho con.Sáng sớm cô đã cho thằng bé uống nhẹ một chút sữa rồi, cô cũng dự định sẽ cho thằng bé cai sữa mẹ nhưng anh lại bảo nhìn thấy thương quá nên cô vẫn còn cho Gia Huy uống sữa mẹ
Hôm nay cô cho thằng bé ăn cháo bí đỏ với thịt heo xoay nhuyễn.Nào Gia Huy há miệng nào để mẹ đút cho con nha.Anh cùng bồi thêm vào
- Há miệng đi con, để mẹ cho ăn kìa.Con thật hư nhá, ăn mà vươn vãi cả này, xấu trai mất rồi, trai đẹp phải ăn uống gọn gàng.Anh lấy khăn lau đi giúp Gia Huy khi nghe cô bảo như thế.
- Anh cười cái gì, bộ mắc cười lắm hả?
- Anh mà ăn vươn vãi giống con thì anh cũng xấu trai thôi.
Cô thấy anh cười mĩm mĩm nên đã trêu anh một chút.
Anh đưa tay gõ lên đầu mũi cô
- Ăn nói linh tinh.Anh này mai em phải đi bồi dưỡng chuyên môn thêm do công ty tổ chức á.- Đi bao lâu?
- Một tuần, anh ở nhà chăm con cẩn thận đó, anh với con sang nhà mẹ mấy hôm nha.Ừm, em đi ở đâu?- Em được đi sang Anh, chỉ là trao đổi thôi, cũng không lâu.
- Vậy mai tôi đưa em ra sân bay. Anh chăm chú nhìn cô.
Cô nghe có chút vui vui nhưng mà lắc đầu từ chối.
- Em hẹn với đồng nghiệp rồi sáng sẽ đến đây đón em luôn. Nên anh chở con sang mẹ dùm em nha.
- Ừm.<code>.............................................. </code>Cô đang chuẩn bị đồ dùng vào vali, và chuẩn bị đồ cho Gia Huy về sang bà nội, thằng bé mỗi ngày cô đi làm đều gửi sang cho bà nên bây giờ cô đi xa một chút cũng khá an tâm.
- Em xong chưa? Anh vừa giải quyết công việc xong thấy cô vẫn còn loay hoay xếp hết thứ nọ thứ kia nên mới hỏi.
- Em còn phải xếp đồ cho con nữa
- Để tôi giúp em.
- Vâng.
Trong lúc vừa xếp đồ cô vừa dặn anh từ li từ tí từ giờ ăn giấc ngủ của Gia Huy,cô sợ anh quên, mặc dù gửi sang mẹ chồng cô nhưng anh cũng phải giúp bà một tay chứ.Xong rồi đi có một tuần thôi mà ngỡ như một tháng. Cô nằm ườn ra sàn nhà, bộ dáng mệt mỏi.Anh thấy vậy thì cũng vật lưng ra nằm cạnh cô.
- Á. Cô hét toáng lên.
- Im lặng một chút, em muốn con thức hả.
Do anh đột nhiên kéo cô vào lòng mình,còn kê đầu cô gối lên tay mình, cô khá bất ngờ nên mới hét toáng lên thôi.
Khoảng cách rất gần mặt đối mặt,hơi thở của anh phả vào mặt cô,tim cô bất giác đập nhanh hơn bình thường.
- Mặt em lại đỏ lên rồi.
- Không có đâu do hơi nóng thôi.
Cô lấy tay lau lau cái gì vô hình, vô cảm ở trên cổ mình. Y như lời anh nói, cứ mỗi lần cả hai gần nhau là mặt cô lại đỏ bừng bừng.
- Đi cẩn thận, nhớ ăn uống đầy đủ. Anh vẫn giữ nguyên tư thế cũ, không chút xê dịch nào.
- Vâng … vâng em biết rồi. Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa nên đưa mắt đi nơi khác.
- Nhớ giữ ấm, đi sớm về với t… với con.
- Em sẽ về sớm mà. Cô nói lí nhí
Lúc này cả hai đều im lặng, không chút động đậy,cô không dám nhìn nên cũng không biết anh đang làm gì.
Cô hơi tò mò nên có nâng mắt lên nhìn anh, anh thì vẫn nhìn chằm chằm cô.
- Đi … đi ngủ thôi em muốn sáng mình phải thật tỉnh ta…
Anh cuối đầu uống áp môi mình lên môi cô. Tay cô lúc này chống trước ngực anh, khẽ gõ gõ lên vài cái ý định muốn nói cái gì đó. Nhưng đã bị anh nắm lấy cổ tay ghì chặt xuống nền nhà.
Anh thôi ghì chặt tay cô,dùng bàn tay đó bốp lấy hai bên má cô. Đợi khi cô há miệng ra anh đưa đầu lưỡi mình vào bên trong khoan miệng cô, cả hai dưa một lúc đến khi cô dường không còn khả năng hô hấp nữa, anh mới buông ra.
Mặt cô đã đỏ lúc này do hô hấp không đủ nên vừa đỏ vừa nóng, lòng ngực cũng phập phồng.
Anh sau khi buông ra, đôi mắt vẫn nhìn cô, anh đưa ngón tay mình miết nhẹ môi cô khi thấy nó có vẽ bị đỏ lên.
Cô còn đang nhìn lên trần nhà, tim thì vẫn đập loạn xạ.
Anh đã ngồi bật dậy, cô theo phản xạ đánh mắt sang anh.
Anh đứng lên nhưng không đi, lại cuối người xuống bế cô từ dưới sàn nhà.
- Thả em xuống, em tự đi được
- Im lặng. Anh khẽ quát
- Ngủ sớm một chút, mai còn phải đi nữa.
Anh khi bế cô lại giường, cũng nằm ngay ngắn xuống cạnh cô.<code>.......................................... </code>Sáng sớm cô đã xong xuôi mọi thứ, cô bế Gia Huy hôn hít lên má thằng bé.
- Mẹ đi một tuần mẹ về, con sang ở với nội phải ngoan đó.
Anh thì đem vali của cô xuống dưới sân nhà, cũng đem luôn đồ đạc của hai ba con vào xe, đợi tiễn cô đi thì cả hai sang nhà ba mẹ anh.Mẹ phải đi đây,con sang ba bế nhá.Em đi đây. Cô nhìn anh.- Ừm đi cẩn thận,đến nơi gọi cho tôi.
Cô xoay người đi đến chuẩn bị lấy đồ.
- Để anh, em lên xe trước đi. Khanh lấy vali từ tay cô.
- Em cảm ơn nhá. Cô đi lại ghế sau nhưng đã thấy chị Hà và chị Thanh đã ngồi trong xe trước rồi
Chị Hà thấy cô thì cười hì hì
- Em lên kia ngồi nhá, tụi chị ngồi gần nhau để dễ kể chuyện
- Em ngồi đỡ ở đó nha, Hà nó kể chuyện hay quá chị đi không được nè.
Cả hai đang kể nhau nghe về chuyện ở công ty cũ, chị Hà thì kể hăng say chị Thanh thì nghe đắm đuối.
Cô xì một tiếng, lên ghế phụ ngồi kế Khanh
Hưng bên ngoài quan sát nãy giờ, thấy anh Khanh cũng khẽ gật đầu chào hỏi, anh cũng gật đầu đáp lại.Mẹ đi nhá, hai ba con sang nội đi. Cô vẫn ngoái đầu lại chào tạm biệt họCô đi khuất rồi anh và Gia Huy cũng đi luôn. Căn nhà này tạm thời một tuần không chủ nhé.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương