Lời Gọi Từ Cõi Chết
Chương 21: Bóng Ma (8)
Lăng Hồng nhìn cảnh tượng nhà họ Thẩm nói chuyện với nhau, cô cứ ngỡ sau cái chết của người anh cả thì gia đình họ sẽ nhận ra sự quan trọng của gia đình và yêu thương nhau hơn. Thế nhưng sự chán ghét nhau giữa họ lại càng lộ rõ hơn, xem ra người có tình thương duy nhất trong nhà là Thẩm Trí Nguyên.
Cô ấy không hiểu vì sao họ lại coi nhau như người xa lạ như vậy. Cha mẹ cô đã chết trong một vụ tai nạn giao thông từ khi cô còn nhỏ, do vậy cô rất mong có được một gia đình, thế nhưng những người này lại không biết quý trọng.
Tất nhiên đó chỉ là suy nghĩ ở trong đầu của cô, không thể nói ra được. Cô lặng lẽ nhìn cuộc họp giả tạo này. Nhớ đến những sự đau xót trong đám tang của Thẩm Đức và sự quan tâm khi Thẩm Lực nằm viện, cô phải công nhận cả gia đình đều có năng lực diễn xuất rất tốt.
Lúc nhà họ Thẩm giải tán cũng là lúc giao ca. Đới Thiên Hoàng bước vào, chào hỏi vài câu rồi thế chỗ cô chăm sóc Thẩm Trí Nguyên. Lăng Hồng bước ra khỏi cổng biệt thự, như mọi khi, bạn trai cô đã đợi sẵn để đón cô.
Ngồi vào trong xe, cô lên tiếng ngay “Đường Mộc Nhi đã thanh tẩy được linh hồn đó rồi, vậy là nhà họ Thẩm sẽ có thể ngủ ngon giấc.”
“Thế thì tốt quá, làm sao cô ta lại làm được việc đó vậy?”
“Đúng như anh đã dự đoán đấy, tên tà sư đó đã lợi dụng sơ hở và cho hồn ma ám Thẩm Lực. Nhờ anh mà mọi chuyện đã được giải quyết đấy.” Lăng Hồng giơ ngón cái lên tán thưởng.
“Chỉ là dự đoán linh tinh thôi, không ngờ lại đúng thật. Vậy là bây giờ không còn phải lo sợ hồn ma nữa đúng không? Anh nghĩ trước đó căng thẳng lắm.”
“Không hẳn, Thẩm Mai và Thẩm Tài vốn không tin vào chuyện ma cỏ này, họ chỉ nghe lời do ba họ đã ra lệnh thôi. Ngược lại, bà Lý Mộng Hàm lại rất đặt nặng việc này, có lẽ là do Thẩm Lực đã bị ám một lần. Nghe ông chủ nói thì có vẻ ngoài đặt bùa cảnh báo, bà còn cử thám tử theo dõi cả ba người.” Lăng Hồng kể.
“Vậy bây giờ không cần nữa?”
“Tất nhiên, hồn ma đã bị thanh tẩy rồi mà.”
“Phải, giờ đâu còn gì để lo lắng nữa.”
Chiếc xe đậu lại trước cửa một khu chung cư, nhà của Lăng Hồng nằm ở trên tầng 14. Cô bước xuống xe và quay lại vẫy tay chào “Tạm biệt anh, Lục Á Tinh.”
“Tạm biệt, Lăng Hồng.”
Sau khi thấy cô đã vào trong chung cư an toàn, hắn mới lái xe rời đi.
Về tới nhà, hắn mở ngăn bàn ra và lấy “lời gọi từ cõi chết” ra ngắm nghía. Hắn mỉm cười khi mọi thứ đã đúng như hắn dự tính.
Lần đầu tiên Lục Á Tinh dùng tới thứ này là tại cuộc họp gia đình lần trước của nhà họ Thẩm. Khi đó hắn vẫn đang phân vân nên tiếp cận người nào trong gia đình trước thì Thẩm Đức đã tự nộp mạng. Ông ta tới gần và buông lời tán tỉnh với Lăng Hồng, còn nhìn hắn với ánh mắt coi thường.
Lục Á Tinh tất nhiên rất khó chịu, nhưng hắn không cần phải tỏ thái độ với một kẻ sắp chết. Một cách thật cẩn trọng, hắn thả hồn ma trong “lời gọi từ cõi chết” ra. Vậy là không lâu sau hắn đã nghe tin Thẩm Đức tự sát.
Quan hệ giữa hắn và Thẩm Trí Nguyên tương đối tốt, đã có vài lần hắn gặp ông. Đối với Thẩm Đức thì cũng gọi là có quen biết, vậy nên không khó để hắn tới dự đám tang. Đó là lúc Lục Á Tinh thu hồi hồn ma của mình.
Cũng trong buổi tang lễ đó, Lục Á Tinh đã thả hồn ma của mình ám lấy đối tượng tiếp theo là Thẩm Lực. Lần này thì không ngờ ông ta lại tự sát thất bại. Lục Á Tinh đã giận điên người lên.
“Đến cả chết ông cũng không làm được nữa.” Hắn đã chửi thành tiếng khi nghe tin này.
Thế là kế hoạch cần phải thay đổi, hắn và Thẩm Lực không quen biết nhau, chỉ đôi lần nhìn thấy, nếu đột ngột tới thăm thì trông cũng khá khả nghi. Vậy nên hắn đã hợp tác với Thẩm Tài, việc này ngoài để giải quyết vấn đề trước mắt thì còn để thuận tiện hơn cho các bước tiếp theo, có một trợ thủ vẫn tốt hơn làm việc một mình.
Một lần nữa công việc của hắn lại gặp bất lợi khi xuất hiện một bà đồng từ đâu rơi xuống. Hắn nghe Lăng Hồng nói đi bên cạnh bà đồng là Tạ Lâm, trợ lý của nhà văn Đường Mộc Nhi. Kết hợp với việc hắn nhìn thấy bà đồng di chuyển nhanh nhẹn như một cô gái trẻ, hắn đã xác định được danh tính của đối thủ.
Nỗ lực ban đầu của hắn là lần lượt dùng hồn ma của mình tung đòn tấn công giả để làm nản chí của Đường Mộc Nhi, nhưng theo Lăng Hồng nói thì bà đồng rất quyết tâm không bỏ cuộc. Thế là hắn chuyển sang kế hoạch thứ hai là ra tay với Thẩm Lực. Nếu Thẩm Lực chết thì Lý Mộng Hàm sẽ mất lý do để diệt trừ hồn ma ám lấy gia đình, bà ta đâu ưa gì các em chồng. Mất đi sự chống đỡ của Lý Mộng Hàm, Thẩm Tài sẽ dễ dàng hơn trong việc thuyết phục ba mình rằng bà đồng là giả mạo.
Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải kế hoạch tốt nhất mà Lục Á Tinh đã nghĩ ra.
Cô ấy không hiểu vì sao họ lại coi nhau như người xa lạ như vậy. Cha mẹ cô đã chết trong một vụ tai nạn giao thông từ khi cô còn nhỏ, do vậy cô rất mong có được một gia đình, thế nhưng những người này lại không biết quý trọng.
Tất nhiên đó chỉ là suy nghĩ ở trong đầu của cô, không thể nói ra được. Cô lặng lẽ nhìn cuộc họp giả tạo này. Nhớ đến những sự đau xót trong đám tang của Thẩm Đức và sự quan tâm khi Thẩm Lực nằm viện, cô phải công nhận cả gia đình đều có năng lực diễn xuất rất tốt.
Lúc nhà họ Thẩm giải tán cũng là lúc giao ca. Đới Thiên Hoàng bước vào, chào hỏi vài câu rồi thế chỗ cô chăm sóc Thẩm Trí Nguyên. Lăng Hồng bước ra khỏi cổng biệt thự, như mọi khi, bạn trai cô đã đợi sẵn để đón cô.
Ngồi vào trong xe, cô lên tiếng ngay “Đường Mộc Nhi đã thanh tẩy được linh hồn đó rồi, vậy là nhà họ Thẩm sẽ có thể ngủ ngon giấc.”
“Thế thì tốt quá, làm sao cô ta lại làm được việc đó vậy?”
“Đúng như anh đã dự đoán đấy, tên tà sư đó đã lợi dụng sơ hở và cho hồn ma ám Thẩm Lực. Nhờ anh mà mọi chuyện đã được giải quyết đấy.” Lăng Hồng giơ ngón cái lên tán thưởng.
“Chỉ là dự đoán linh tinh thôi, không ngờ lại đúng thật. Vậy là bây giờ không còn phải lo sợ hồn ma nữa đúng không? Anh nghĩ trước đó căng thẳng lắm.”
“Không hẳn, Thẩm Mai và Thẩm Tài vốn không tin vào chuyện ma cỏ này, họ chỉ nghe lời do ba họ đã ra lệnh thôi. Ngược lại, bà Lý Mộng Hàm lại rất đặt nặng việc này, có lẽ là do Thẩm Lực đã bị ám một lần. Nghe ông chủ nói thì có vẻ ngoài đặt bùa cảnh báo, bà còn cử thám tử theo dõi cả ba người.” Lăng Hồng kể.
“Vậy bây giờ không cần nữa?”
“Tất nhiên, hồn ma đã bị thanh tẩy rồi mà.”
“Phải, giờ đâu còn gì để lo lắng nữa.”
Chiếc xe đậu lại trước cửa một khu chung cư, nhà của Lăng Hồng nằm ở trên tầng 14. Cô bước xuống xe và quay lại vẫy tay chào “Tạm biệt anh, Lục Á Tinh.”
“Tạm biệt, Lăng Hồng.”
Sau khi thấy cô đã vào trong chung cư an toàn, hắn mới lái xe rời đi.
Về tới nhà, hắn mở ngăn bàn ra và lấy “lời gọi từ cõi chết” ra ngắm nghía. Hắn mỉm cười khi mọi thứ đã đúng như hắn dự tính.
Lần đầu tiên Lục Á Tinh dùng tới thứ này là tại cuộc họp gia đình lần trước của nhà họ Thẩm. Khi đó hắn vẫn đang phân vân nên tiếp cận người nào trong gia đình trước thì Thẩm Đức đã tự nộp mạng. Ông ta tới gần và buông lời tán tỉnh với Lăng Hồng, còn nhìn hắn với ánh mắt coi thường.
Lục Á Tinh tất nhiên rất khó chịu, nhưng hắn không cần phải tỏ thái độ với một kẻ sắp chết. Một cách thật cẩn trọng, hắn thả hồn ma trong “lời gọi từ cõi chết” ra. Vậy là không lâu sau hắn đã nghe tin Thẩm Đức tự sát.
Quan hệ giữa hắn và Thẩm Trí Nguyên tương đối tốt, đã có vài lần hắn gặp ông. Đối với Thẩm Đức thì cũng gọi là có quen biết, vậy nên không khó để hắn tới dự đám tang. Đó là lúc Lục Á Tinh thu hồi hồn ma của mình.
Cũng trong buổi tang lễ đó, Lục Á Tinh đã thả hồn ma của mình ám lấy đối tượng tiếp theo là Thẩm Lực. Lần này thì không ngờ ông ta lại tự sát thất bại. Lục Á Tinh đã giận điên người lên.
“Đến cả chết ông cũng không làm được nữa.” Hắn đã chửi thành tiếng khi nghe tin này.
Thế là kế hoạch cần phải thay đổi, hắn và Thẩm Lực không quen biết nhau, chỉ đôi lần nhìn thấy, nếu đột ngột tới thăm thì trông cũng khá khả nghi. Vậy nên hắn đã hợp tác với Thẩm Tài, việc này ngoài để giải quyết vấn đề trước mắt thì còn để thuận tiện hơn cho các bước tiếp theo, có một trợ thủ vẫn tốt hơn làm việc một mình.
Một lần nữa công việc của hắn lại gặp bất lợi khi xuất hiện một bà đồng từ đâu rơi xuống. Hắn nghe Lăng Hồng nói đi bên cạnh bà đồng là Tạ Lâm, trợ lý của nhà văn Đường Mộc Nhi. Kết hợp với việc hắn nhìn thấy bà đồng di chuyển nhanh nhẹn như một cô gái trẻ, hắn đã xác định được danh tính của đối thủ.
Nỗ lực ban đầu của hắn là lần lượt dùng hồn ma của mình tung đòn tấn công giả để làm nản chí của Đường Mộc Nhi, nhưng theo Lăng Hồng nói thì bà đồng rất quyết tâm không bỏ cuộc. Thế là hắn chuyển sang kế hoạch thứ hai là ra tay với Thẩm Lực. Nếu Thẩm Lực chết thì Lý Mộng Hàm sẽ mất lý do để diệt trừ hồn ma ám lấy gia đình, bà ta đâu ưa gì các em chồng. Mất đi sự chống đỡ của Lý Mộng Hàm, Thẩm Tài sẽ dễ dàng hơn trong việc thuyết phục ba mình rằng bà đồng là giả mạo.
Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải kế hoạch tốt nhất mà Lục Á Tinh đã nghĩ ra.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương