Lời Gọi Từ Cõi Chết
Chương 22: Bóng Ma (9)
Trên đường Lục Á Tinh tới bệnh viện để thực hiện việc cho hồn ma ám lấy Thẩm Lực, hắn vô tình đi ngang qua một đám tang. Với năng lực tập luyện chưa tới đâu của mình, Lục Á Tinh vẫn đủ khả năng để cảm nhận được hồn ma đó vẫn còn quanh quẩn cạnh thể xác.
Thế là trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng khác hoàn hảo hơn. Lúc trước, Quan Tử Vân đã tạo ra cho hắn một chiếc hộp đen khác để đề phòng nếu “lời gọi từ cõi chết” có vấn đề như bị vỡ thì Lục Á Tinh có thể dùng nó để thay thế. Quan Tử Vân đặc biệt dặn dò rằng nếu hồn ma này thoát ra bên ngoài thì có thể gây đại họa lớn.
Lục Á Tinh lấy chiếc hộp còn lại ra khỏi túi, đứng từ xa thực hiện bùa phép để nhốt linh hồn kia vào chiếc hộp đen còn lại. Đây chỉ là một linh hồn yếu ớt của một người bình thường, chẳng thể làm hại ai, nhưng nhìn bề ngoài thì khó mà biết được linh hồn nào nguy hiểm. Hắn nghĩ mình sẽ gọi chiếc hộp đen còn lại này là “kẻ vô hại”.
Hắn đã thả “kẻ vô hại” vào Thẩm Lực, sau đó gợi ý cho Lăng Hồng để cô nhắc nhở Đường Mộc Nhi về thiếu sót của cô. Như vậy thì cô sẽ tưởng là mình đã thanh tẩy thành công linh hồn kia.
Nếu theo kế hoạch cũ, thì cùng lắm cũng chỉ giết được Thẩm Lực, những người còn lại sẽ rất khó để ra tay vì chắc chắn Đường Mộc Nhi sẽ cảnh giác hơn. Lợi ích của hướng hành động này chỉ là loại bỏ được Lý Mộng Hàm, hắn không tin chắc được Thẩm Tài có đủ khả năng để thuyết phục Thẩm Trí Nguyên loại bỏ bà đồng hay không.
Còn với kế hoạch mới này, mọi sự đề phòng và cảnh giác đều đã được gỡ bỏ, hắn có thể ung dung chọn bất cứ nạn nhân nào. Ngoài ra, việc có thêm người nhà tự sát sau khi đã tuyên bố thanh tẩy thành công sẽ làm mất uy tín của bà đồng, dù Lý Mộng Hàm có cố bảo vệ thế nào cũng không được. Không có sự cho phép của Thẩm Trí Nguyên thì Đường Mộc Nhi sẽ chẳng có tư cách gì để tiếp tục giám sát các con của ông. Lúc này thì coi như cả nhà họ Thẩm sẽ không thể thoát khỏi cái chết.
Bước đầu của kế hoạch đã thành công, việc còn lại là xác định xem ai sẽ là nạn nhân kế tiếp. Thẩm Lực tin vào chuyện hồn ma nên nếu nghe thấy tiếng nói trong đầu thì chắc chắn ông sẽ báo ngay cho Đường Mộc Nhi. Thẩm Tài thì vẫn còn giá trị để lợi dụng. Vậy thì chỉ còn Thẩm Mai và Thẩm Trí, hắn quyết định sẽ ra tay với người khó tiếp cận hơn là Thẩm Mai.
Để có thể sử dụng “lời gọi từ cõi chết” lên cô ta đòi hỏi hắn phải theo dõi lịch trình làm việc của Thẩm Mai và tìm cơ hội tiếp cận mà không bị phát hiện. Hắn không có kinh nghiệm nào cả trong việc đó.
Ngoài ra, công việc của hắn cũng không quá rảnh rỗi, không thể dồn hết tâm huyết vào việc này. Mất tới hai tuần, Lục Á Tinh mới tìm được thời cơ thích hợp.
Đó là một buổi họp gia đình khác của nhà họ Thẩm. Như thường lệ, hắn là người đưa đón Lăng Hồng khi cô ấy làm việc. Hắn đã đứng quan sát ở gần đó để đợi khi tất cả các thành viên trong nhà đều có mặt. Sau đó hắn trở lại và nói với người gác cổng rằng muốn đưa cho Lăng Hồng một món đồ để quên trên xe. Thật ra chính hắn đã lấy món đồ ra để có cơ hội vào nhà. Người trong biệt thự của Thẩm Trí Nguyên có quen biết hắn nên dễ dàng cho Lục Á Tinh đi vào.
Phòng ăn ở biệt thự này có một cửa sổ lớn nhìn từ ngoài vào được, hắn quan sát thấy mọi người đều đang ở vị trí của mình. Lăng Hồng nhìn thấy hắn liền xin phép Thẩm Trí Nguyên để đi ra ngoài.
“Lục Á Tinh, sao anh lại tới đây?” Lăng Hồng thắc mắc hỏi.
“Anh thấy em làm rớt cái này trên xe nên quay lại đưa cho em.” Lục Á Tinh lấy ra một chiếc gương nhỏ, vật mà Lăng Hồng vẫn thường mang theo trên người.
“Cảm ơn anh, nhưng cái này thì anh cũng đâu cần phải quay lại đưa cho em, khi quay lại đón em anh đưa lại cũng được mà.” Lăng Hồng nói.
“Anh nghĩ cũng không mất nhiều thời gian nên cứ đưa lại cho em càng sớm càng tốt, anh có làm phiền em làm việc không?”
“Em sợ làm phiền anh đấy chứ. Em trở lại làm việc đây, anh về cẩn thận nhé, tạm biệt anh.” Lăng Hồng không dám nói chuyện lâu, liền nhanh chóng trở lại làm việc.
“Tạm biệt, Lăng Hồng.” Hắn vẫy tay chào cô rồi cho tay vào túi xách đang đeo trên vai. Ở trong đó là “lời gọi từ cõi chết”.
Lục Á Tinh nhìn về phía Thẩm Mai, niệm chú để xác nhận đối tượng rồi mở hộp ra. Thẩm Mai từ đầu đã không tin vào hồn ma, nếu cô ta nghe thấy tiếng nói trong đầu thì khả năng cao sẽ nghĩ đây là bệnh tâm lý và đi tìm bác sĩ để chữa trị. Nếu kể cho Thẩm Trí Nguyên, Thẩm Lực hay Lý Mộng Hàm, họ sẽ kết luận là hồn ma trở lại và bắt cô phải hợp tác với Đường Mộc Nhi. Tất nhiên, Thẩm Mai không thích điều đó nên sẽ giữ kín với họ mà âm thầm đi điều trị. Có điều, cô ta sẽ không biết đó là con đường dẫn đến cái chết của bản thân.
Thế là trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng khác hoàn hảo hơn. Lúc trước, Quan Tử Vân đã tạo ra cho hắn một chiếc hộp đen khác để đề phòng nếu “lời gọi từ cõi chết” có vấn đề như bị vỡ thì Lục Á Tinh có thể dùng nó để thay thế. Quan Tử Vân đặc biệt dặn dò rằng nếu hồn ma này thoát ra bên ngoài thì có thể gây đại họa lớn.
Lục Á Tinh lấy chiếc hộp còn lại ra khỏi túi, đứng từ xa thực hiện bùa phép để nhốt linh hồn kia vào chiếc hộp đen còn lại. Đây chỉ là một linh hồn yếu ớt của một người bình thường, chẳng thể làm hại ai, nhưng nhìn bề ngoài thì khó mà biết được linh hồn nào nguy hiểm. Hắn nghĩ mình sẽ gọi chiếc hộp đen còn lại này là “kẻ vô hại”.
Hắn đã thả “kẻ vô hại” vào Thẩm Lực, sau đó gợi ý cho Lăng Hồng để cô nhắc nhở Đường Mộc Nhi về thiếu sót của cô. Như vậy thì cô sẽ tưởng là mình đã thanh tẩy thành công linh hồn kia.
Nếu theo kế hoạch cũ, thì cùng lắm cũng chỉ giết được Thẩm Lực, những người còn lại sẽ rất khó để ra tay vì chắc chắn Đường Mộc Nhi sẽ cảnh giác hơn. Lợi ích của hướng hành động này chỉ là loại bỏ được Lý Mộng Hàm, hắn không tin chắc được Thẩm Tài có đủ khả năng để thuyết phục Thẩm Trí Nguyên loại bỏ bà đồng hay không.
Còn với kế hoạch mới này, mọi sự đề phòng và cảnh giác đều đã được gỡ bỏ, hắn có thể ung dung chọn bất cứ nạn nhân nào. Ngoài ra, việc có thêm người nhà tự sát sau khi đã tuyên bố thanh tẩy thành công sẽ làm mất uy tín của bà đồng, dù Lý Mộng Hàm có cố bảo vệ thế nào cũng không được. Không có sự cho phép của Thẩm Trí Nguyên thì Đường Mộc Nhi sẽ chẳng có tư cách gì để tiếp tục giám sát các con của ông. Lúc này thì coi như cả nhà họ Thẩm sẽ không thể thoát khỏi cái chết.
Bước đầu của kế hoạch đã thành công, việc còn lại là xác định xem ai sẽ là nạn nhân kế tiếp. Thẩm Lực tin vào chuyện hồn ma nên nếu nghe thấy tiếng nói trong đầu thì chắc chắn ông sẽ báo ngay cho Đường Mộc Nhi. Thẩm Tài thì vẫn còn giá trị để lợi dụng. Vậy thì chỉ còn Thẩm Mai và Thẩm Trí, hắn quyết định sẽ ra tay với người khó tiếp cận hơn là Thẩm Mai.
Để có thể sử dụng “lời gọi từ cõi chết” lên cô ta đòi hỏi hắn phải theo dõi lịch trình làm việc của Thẩm Mai và tìm cơ hội tiếp cận mà không bị phát hiện. Hắn không có kinh nghiệm nào cả trong việc đó.
Ngoài ra, công việc của hắn cũng không quá rảnh rỗi, không thể dồn hết tâm huyết vào việc này. Mất tới hai tuần, Lục Á Tinh mới tìm được thời cơ thích hợp.
Đó là một buổi họp gia đình khác của nhà họ Thẩm. Như thường lệ, hắn là người đưa đón Lăng Hồng khi cô ấy làm việc. Hắn đã đứng quan sát ở gần đó để đợi khi tất cả các thành viên trong nhà đều có mặt. Sau đó hắn trở lại và nói với người gác cổng rằng muốn đưa cho Lăng Hồng một món đồ để quên trên xe. Thật ra chính hắn đã lấy món đồ ra để có cơ hội vào nhà. Người trong biệt thự của Thẩm Trí Nguyên có quen biết hắn nên dễ dàng cho Lục Á Tinh đi vào.
Phòng ăn ở biệt thự này có một cửa sổ lớn nhìn từ ngoài vào được, hắn quan sát thấy mọi người đều đang ở vị trí của mình. Lăng Hồng nhìn thấy hắn liền xin phép Thẩm Trí Nguyên để đi ra ngoài.
“Lục Á Tinh, sao anh lại tới đây?” Lăng Hồng thắc mắc hỏi.
“Anh thấy em làm rớt cái này trên xe nên quay lại đưa cho em.” Lục Á Tinh lấy ra một chiếc gương nhỏ, vật mà Lăng Hồng vẫn thường mang theo trên người.
“Cảm ơn anh, nhưng cái này thì anh cũng đâu cần phải quay lại đưa cho em, khi quay lại đón em anh đưa lại cũng được mà.” Lăng Hồng nói.
“Anh nghĩ cũng không mất nhiều thời gian nên cứ đưa lại cho em càng sớm càng tốt, anh có làm phiền em làm việc không?”
“Em sợ làm phiền anh đấy chứ. Em trở lại làm việc đây, anh về cẩn thận nhé, tạm biệt anh.” Lăng Hồng không dám nói chuyện lâu, liền nhanh chóng trở lại làm việc.
“Tạm biệt, Lăng Hồng.” Hắn vẫy tay chào cô rồi cho tay vào túi xách đang đeo trên vai. Ở trong đó là “lời gọi từ cõi chết”.
Lục Á Tinh nhìn về phía Thẩm Mai, niệm chú để xác nhận đối tượng rồi mở hộp ra. Thẩm Mai từ đầu đã không tin vào hồn ma, nếu cô ta nghe thấy tiếng nói trong đầu thì khả năng cao sẽ nghĩ đây là bệnh tâm lý và đi tìm bác sĩ để chữa trị. Nếu kể cho Thẩm Trí Nguyên, Thẩm Lực hay Lý Mộng Hàm, họ sẽ kết luận là hồn ma trở lại và bắt cô phải hợp tác với Đường Mộc Nhi. Tất nhiên, Thẩm Mai không thích điều đó nên sẽ giữ kín với họ mà âm thầm đi điều trị. Có điều, cô ta sẽ không biết đó là con đường dẫn đến cái chết của bản thân.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương