Mãi Mãi Một Tình Yêu

Chương 17: Ghen khi thấy cô ngắm hình trai đẹp



Ngày hôm nay cô thấy Cảnh Du lạ lắm,anh ấy không có cộc cằn thô lỗ nữa mà trái lại có chút thay đổi và quan tâm đến cô. Đã vậy còn bảo cô ở chung nữa,nhớ lại một tháng trước cô đã từng ở trong căn phòng này nhưng đã bị anh ấy đuổi ra ngoài trong đêm tân hôn.

Một lát sau Cảnh Du bước ra ngoài,trên người anh đang mặc bộ đồ pizama màu đen dài đến mắc cá chân.Sau đó thì anh lại bàn trang điểm lấy máy sấy tóc...

Hơn 7 phút thì tóc cũng đã khô,lúc này anh đi lại ghế sofa ngồi xuống rồi cầm chén đũa lên ăn cơm.

" Ăn cơm thôi,em nhìn cái gì"

" Vâng "

Ngày hôm nay sao lại ăn cơm ở đây chứ, chẳng phải là anh ấy sợ thức ăn ám mùi lên phòng ngủ của mình hay sao.Đúng là một người đàn ông khơ chiều mà.

" Em ăn nhiều vào"

Anh gấp thức ăn vào bát và sẵn tiện múc cho cô một bát canh rồi đặt ở kế bên.

" Cảm ơn '"

Bữa cơm cưa thế mà trôi qua nhẹ nhàng,sau khi ăn xong thì cô cũng chủ động bưng xuống nhà dọn dẹp.Giờ này vẫn còn sớm cho nên người hầu trong nhà vẫn còn thức,mọi người đang ăn cơm tối còn ông quản gia thì đang nói chuyện với vệ sĩ.

Tử Yên để bát vào máy rửa chén rồi đứng đó đợi,lúc này ông quản gia cũng vừa nói chuyện xong cho nên ông cũng đi vào nhà..

"Tử Yên cháu lên phòng trước đi,chén bát để lát nữa A Hoa vào lấy ra là được"

" Dạ cháu làm được mà,dù gì thì cháu cũng đang rảnh "



Tạ Qui thấy vậy cũng không làm khó cô nữa mà đi ra ngoài,Tử Yên đứng đợi một hồi thì cũng xong.Cô lấy chén dĩa ra rồi đặt lên giá úp cho khô rồi mới đi lên lầu.Giờ này còn khá là sớm chỉ hơn 8 giờ tối thôi cho nên cô cũng lên giường ngồi rồi lấy điện thoại ra lướt mạng xã hội..

Cô lên trang web tuyển dụng để tìm việc nhưng lại không có công ty nào cả,công việc văn phòng thì không có nhưng lao động chân tay thì nhiều.Ở đây chỉ toàn là công việc phục vụ và thu ngân mà thôi,cô có chút chán nản nhưng dù sao thì có công việc cũng tốt hơn là ở nhà nhìn sắc mặt của ngươi khác..

Cô không muốn ăn rồi ở không đâu, điều đó nó không phù hợp với típ người như cô.Tử Yên note lại vài địa chỉ vào điện thoại để ngày mai biết đường mà đi đến đó. Thôi kệ dù sao có công việc là tốt lắm rồi..

Ngồi được một lát thì cảm thấy mỏi lưng,cho nên cô liền nằm xuống giường lướt Douyin.Trang mạng này khá là nổi tiếng với trai xinh gái đẹp,bọn họ thường úp những tấm ảnh xinh đẹp và những đoạn video lên mạng.

Tử Yên lướt tới lướt lui mà mê tít mắt,cô vừa nhìn vừa cười hai mắt thì sáng rực như ánh dương vậy. Lâu lâu thì cô còn thả tim và comment nữa...

" Đẹp quá đi, người gì mà đẹp như tượng vậy "

Phó Cảnh Du ngồi ở thư phòng nhưng vẫn quan sát camera,anh thấy được vợ mình đang ngắm trai đẹp đã vậy còn thả tim mà còn cười nữa chứ.Mấy cái tên mặt trắng suốt ngày nhảy ỏng a õng ẹo thì làm sao bằng anh được chứ.Gu thẩm mỹ của cô ấy đúng là bị mù rồi..

Càng nhìn càng thấy khó coi cho nên anh liền tắt máy tính rồi cầm hồ sơ lên xem.Cảnh Du ngồi ở thư phòng cho đến 11 giờ thì mới trở về phòng ngủ,khi anh bước vào thì thấy cô đã ngủ rồi nhưng trên tay vẫn còn cầm điện thoại..

'" Em đúng là háo sắc mà, một mình anh vẫn chưa đủ sao "

Cảnh Du mở điện thoại của vợ mình lên xem,anh đi đến phần wechat rồi mở tin nhắn tin nhắn lên xem.Đúng thật là cô ấy không có nhắn tin với Phí Thành,vậy có khi nào mình đã thật sự hiểu lầm cô ấy rồi hay không đây.Nếu là như vậy chắc chắn cô ấy sẽ không tha thứ cho mình đâu.

Anh đưa tay qua gối đầu cho Tử Yên nằm rồi sau đó ôm cô vào lòng,bàn tay anh vỗ nhẹ lên tấm lưng của cô.Đã hơn 1 tháng rồi,cả hai mới ngủ chung thì phải,anh hôn lên mái tóc của Tử Yên rồi vuốt ve nó thật cẩn thận giống như là bảo vật của quốc gia vậy.

" Ngủ ngon "

Hơi thở của cô rất điều đặn,từ nãy giờ anh có hôn hay nói gì thì cô cũng ngoan ngoãn mà ngủ ngon lành.Chẳng hề biết chuyện gì đã xảy ra,cô cứ rút người vào trong lòng ngực của chồng mình mà làm một bé thỏ ngoan ngoãn và đáng yêu.
Chương trước Chương tiếp