Mãi Mãi Một Tình Yêu
Chương 18: Chồng của tôi rất đào hoa
Qua 1 tuần sau thì Tử Yên cũng xin được việc, hiện giờ cô đang làm thu ngân ở một hàng.Thời gian rất linh động và có xoay ca cho nên cũng rất thuận tiện...
" Em mau in bill của bàn số 5 đi "
" Dạ vâng "
Cô gật đầu với anh quản lý một tiếng rồi đem bill ra cho khách hàng,lúc này đi ra cô mới khựng người lại khi thấy Ngân Tuyết ở đây. Tử Yên lịch sự đặt bill xuống bàn.
" Tử Yên..sau cậu lại làm ở đây vậy,bộ chồng cậu không có cho tiền sao "
" Đây là chuyện của vợ chồng tôi, không cần một người ngoài xen vào.Chuyện mà cô đã làm với tôi,tôi nhất định sẽ trả lại từng thứ một "
" Biết hết rồi sao "
" Đúng vậy, tôi xem cô là bạn thân nhưng cô không hề xem cô là bạn.Vậy cho nên tôi sẽ không nhân nhượng nữa,cô đã hại tôi hai lần rồi "
" Hừ,ai bảo mày được mọi người yêu mến,ngay cả Cảnh Du cũng yêu mày.Tại sao mày lại có được mọi thứ còn tao thì không,vậy cho nên tao sẽ hủy hoại cuộc sống của mày "
" Ngân Tuyết, tôi và anh ấy yêu nhau thật lòng Cô sẽ không chia rẽ được chúng tôi đâu "
" Được,vậy tao sẽ chờ,chờ cái ngày anh ấy bỏ mày để đi theo tao... Không sớm thì muộn thì anh ấy cũng đến bên tao mà thôi,bởi vì tao biết chiều đàn ông "
" Còn đây là tiền nè,tao trả đó mày nhặt lại đi "
Ngân Tuyết quăng tiền khắp nơi nào là trên bàn và có cả ở dưới đất nữa.Cô không khóc,cô không muốn bản thân của mình yếu đuối vì những người không đáng.Tử Yên cúi người nhặt tiền lên rồi đem vào trong,ở trong góc khuất quản lý đã thấy nhưng anh ta cũng không nói gì bởi vì khách hàng là thượng đế mà cho nên anh ta cứ ngoảnh mặt mà làm cho qua chuyện giống như là từ nãy giờ chưa thấy gì cả.
Buổi chiều sau khi tan làm thì cô ghé siêu thị mua một ít thức ăn và nguyên liệu về chuẩn bị bữa tối. Bây giờ cũng hơn 6 giờ tối rồi cho nên cô cũng phải tranh thủ một chút,dạo gần đây cô thấy anh có chút thay đổi và dịu dàng hơn cho nên cũng thấy ấm áp trong lòng. Nhưng hình ảnh lần trước anh ở cùng người con khác khiến cho cô có chút nghẹn ngào,gương mặt lại buồn đi trông thấy..
Sau khi mua xong thì cô lại quầy tính tiền rồi đi ra cửa,lúc này thì bị một cô gái đụng trúng khiến cho cô té nhào xuống đất.Tố Huyên thấy vậy liền cười hả hê bởi vì cô ta cố tình làm như thế.
" A....xin lỗi cô nha,tôi sơ ý quá.Mà hình như tôi thấy cô quen quen,cô là vợ của Phó Cảnh Du đúng không"
" À đúng vậy, tôi là vợ của anh ấy.Còn cô là ai tại sao cô lại biết tôi "
" Tôi là thư ký của anh ấy tên tôi là Tố Huyên "
Lúc này cô mới lục lọi lại ký ức của mình hình như cái cô gái ngồi trên đùi của Cảnh Du là cô ta.Đúng là tiểu tam chủ động đi tìm gặp chính thất mà.Mà cũng phải công nhận chồng cô đào hoa thật, buổi sáng thì có Ngân Tuyết còn buổi chiều thì có cô thư ký xinh đẹp..
" À tôi nhớ ra cô rồi,cô là người đã gửi đoạn clip đó cho tôi.Vậy hôm nay cô đến đây là có mục đích gì"
" Tôi muốn chồng của cô "
" Wow,mạnh miệng thật đấy. Nhưng cô không có bản lĩnh đó đâu "
Bùi Tử Yên nói xong liền rời khỏi đây, trước khi đi cô còn đẩy cô ta một cái xem như là có qua có lại. Muốn cướp chồng của cô sao vậy thì cứ cướp đi, mà quan trọng là người đàn ông đó có chịu hay không mà thôi.Theo bản năng của 1 người phụ nữ cô cảm nhận được anh ấy rất yêu cô,bởi vì nếu không yêu thì đã ly hôn từ lâu rồi...
Khi cô ra trước cổng siêu thị thì thấy có bán nước ép trái cây,cho nên cô liền mua vài ly đem về nhà uống cho đã thèm.Nhớ lúc trước mỗi lần Cảnh Du mua nước cho cô là mua một lần 3 đến 4 ly. Ngày hôm ấy anh còn nói là bạn gái của anh cái gì cũng phải có nhiều hơn ngươi khác kể cả đồ ăn thức uống cũng vậy...
Tử Yên trả tiền cho dì bán nước rồi nhanh chóng về nhà,do là từ đây đến nhà khá là gần cho nên cô muốn đi bộ.Vừa được hít thở không khí và cũng thuận lợi cho việc uống nước luôn...
" Em mau in bill của bàn số 5 đi "
" Dạ vâng "
Cô gật đầu với anh quản lý một tiếng rồi đem bill ra cho khách hàng,lúc này đi ra cô mới khựng người lại khi thấy Ngân Tuyết ở đây. Tử Yên lịch sự đặt bill xuống bàn.
" Tử Yên..sau cậu lại làm ở đây vậy,bộ chồng cậu không có cho tiền sao "
" Đây là chuyện của vợ chồng tôi, không cần một người ngoài xen vào.Chuyện mà cô đã làm với tôi,tôi nhất định sẽ trả lại từng thứ một "
" Biết hết rồi sao "
" Đúng vậy, tôi xem cô là bạn thân nhưng cô không hề xem cô là bạn.Vậy cho nên tôi sẽ không nhân nhượng nữa,cô đã hại tôi hai lần rồi "
" Hừ,ai bảo mày được mọi người yêu mến,ngay cả Cảnh Du cũng yêu mày.Tại sao mày lại có được mọi thứ còn tao thì không,vậy cho nên tao sẽ hủy hoại cuộc sống của mày "
" Ngân Tuyết, tôi và anh ấy yêu nhau thật lòng Cô sẽ không chia rẽ được chúng tôi đâu "
" Được,vậy tao sẽ chờ,chờ cái ngày anh ấy bỏ mày để đi theo tao... Không sớm thì muộn thì anh ấy cũng đến bên tao mà thôi,bởi vì tao biết chiều đàn ông "
" Còn đây là tiền nè,tao trả đó mày nhặt lại đi "
Ngân Tuyết quăng tiền khắp nơi nào là trên bàn và có cả ở dưới đất nữa.Cô không khóc,cô không muốn bản thân của mình yếu đuối vì những người không đáng.Tử Yên cúi người nhặt tiền lên rồi đem vào trong,ở trong góc khuất quản lý đã thấy nhưng anh ta cũng không nói gì bởi vì khách hàng là thượng đế mà cho nên anh ta cứ ngoảnh mặt mà làm cho qua chuyện giống như là từ nãy giờ chưa thấy gì cả.
Buổi chiều sau khi tan làm thì cô ghé siêu thị mua một ít thức ăn và nguyên liệu về chuẩn bị bữa tối. Bây giờ cũng hơn 6 giờ tối rồi cho nên cô cũng phải tranh thủ một chút,dạo gần đây cô thấy anh có chút thay đổi và dịu dàng hơn cho nên cũng thấy ấm áp trong lòng. Nhưng hình ảnh lần trước anh ở cùng người con khác khiến cho cô có chút nghẹn ngào,gương mặt lại buồn đi trông thấy..
Sau khi mua xong thì cô lại quầy tính tiền rồi đi ra cửa,lúc này thì bị một cô gái đụng trúng khiến cho cô té nhào xuống đất.Tố Huyên thấy vậy liền cười hả hê bởi vì cô ta cố tình làm như thế.
" A....xin lỗi cô nha,tôi sơ ý quá.Mà hình như tôi thấy cô quen quen,cô là vợ của Phó Cảnh Du đúng không"
" À đúng vậy, tôi là vợ của anh ấy.Còn cô là ai tại sao cô lại biết tôi "
" Tôi là thư ký của anh ấy tên tôi là Tố Huyên "
Lúc này cô mới lục lọi lại ký ức của mình hình như cái cô gái ngồi trên đùi của Cảnh Du là cô ta.Đúng là tiểu tam chủ động đi tìm gặp chính thất mà.Mà cũng phải công nhận chồng cô đào hoa thật, buổi sáng thì có Ngân Tuyết còn buổi chiều thì có cô thư ký xinh đẹp..
" À tôi nhớ ra cô rồi,cô là người đã gửi đoạn clip đó cho tôi.Vậy hôm nay cô đến đây là có mục đích gì"
" Tôi muốn chồng của cô "
" Wow,mạnh miệng thật đấy. Nhưng cô không có bản lĩnh đó đâu "
Bùi Tử Yên nói xong liền rời khỏi đây, trước khi đi cô còn đẩy cô ta một cái xem như là có qua có lại. Muốn cướp chồng của cô sao vậy thì cứ cướp đi, mà quan trọng là người đàn ông đó có chịu hay không mà thôi.Theo bản năng của 1 người phụ nữ cô cảm nhận được anh ấy rất yêu cô,bởi vì nếu không yêu thì đã ly hôn từ lâu rồi...
Khi cô ra trước cổng siêu thị thì thấy có bán nước ép trái cây,cho nên cô liền mua vài ly đem về nhà uống cho đã thèm.Nhớ lúc trước mỗi lần Cảnh Du mua nước cho cô là mua một lần 3 đến 4 ly. Ngày hôm ấy anh còn nói là bạn gái của anh cái gì cũng phải có nhiều hơn ngươi khác kể cả đồ ăn thức uống cũng vậy...
Tử Yên trả tiền cho dì bán nước rồi nhanh chóng về nhà,do là từ đây đến nhà khá là gần cho nên cô muốn đi bộ.Vừa được hít thở không khí và cũng thuận lợi cho việc uống nước luôn...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương