Mãi Mãi Một Tình Yêu

Chương 44: Cố gắng bù đắp



Tử Yên ngồi xuống giường đắp chăn lại cho hai cha con nhưng đúng lúc này Cảnh Du lại nắm bàn tay của cô lại rồi anh cũng ngồi dậy …

“ Anh …anh …”””

“ Tử Yên,anh biết là em vẫn còn yêu anh à …em quan tâm đến anh …’’

“ Hừ,anh ảo tưởng vừa thôi, tôi đang chăm sóc cho con trai của tôi mà …”

“ Tử Yên…”

“ Anh đừng nói nữa,hãy mau ngủ đi còn không thì cút xéo khỏi đây …”

Nói xong Tử Yên nằm xuống giường ngủ,hai người nằm hai bên còn Cảnh Dương thì nằm ở giữa …

Nữa tiếng sau khi thấy vợ mình đã ngủ rồi thì anh đi lại hôn lên trán cô một cái,đã 5 năm rồi anh mới được hôn lại cô gái này,đúng là anh đang trả giá cho những gì mình đã làm đây mà …

Sau đó anh liền đi ra phòng khách ngồi xuống, phải nói là anh không thể ngủ được. …Cảnh Du ra phòng khách ngồi hút thuốc,lúc này chỉ có thuốc lá mới làm cho anh hết cô đơn mà thôi …

Năm năm xa cách,và bây giờ gặp lại thì đúng là cô ấy đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.Cô ấy không còn là Bùi Tử Yên nhút nhát nữa rồi mà thay vào đó là 1 cô gái mạnh mẽ hơn trước.

Hai điếu thuốc, bốn điếu thuốc,bây giờ ở dưới sàn nhà toàn là thuốc lá của anh mà thôi.Anh khẽ thở dài rồi ngồi ngã lưng ra ghế sofa,ước gì thời gian có quay trở lại thì tốt biết mấy.

____###

Nửa đêm Tử Yên thức dậy thì không thấy Cảnh Du đâu chắc có lẽ là đã về rồi. Nhưng mà quần áo vẫn còn ở đây mà,cô đi lại phòng khách thì thấy anh đang hút thuốc,hai mắt thì nhìn về hướng cửa sổ …



Cô định đi lại nhưng cuối cùng quay vào trong phòng,cô mặc kệ anh …mặc kệ cuộc sống của người đàn ông đó bởi vì cô không muốn dính líu đến nữa …

Sáng hôm sau khi thức dậy thì trên bàn có thức ăn sáng đã được chuẩn bị sẵn,Tử Yên có hơi bất ngờ chẳng lẽ là anh ấy nấu sao …

“ Cảnh Dương con ngồi xuống ăn đi …”

“ Em cũng ăn đi …””

“ Chú,chú giỏi quá đi …”

Mì xào bò là món khoái khẩu của thằng bé,cho nên khi thấy món này thì Cảnh Dương liền ngồi xuống ghế ăn đồ ăn 1 cạc ngon lành.

“ Em cũng ăn đi “

“ Ừm “

Cả nhà 3 người cùng nhau thưởng thức bữa sáng,sau khi ăn xong thì anh cũng rửa chén dĩa …Tử Yên thì đưa con trai mình đi học,Cảnh Du sau khi rửa bát xong thì anh đem quần áo đi giặc.

Tử Yên khi về đến nhà thì thấy quần áo đã được giặt sạch,đã vậy Cảnh Du còn giúp cô đem ra nắng phơi nữa …

Cô chỉ liếc nhìn anh một cái rồi sau đó thì đi thẳng vào trong nhà,Cảnh Du cũng chỉ biết cười cho qua chuyện mà thôi …

“ Cậu đây là Cảnh Du đúng không,lâu rồi mới thấy về “”

Xuân Thụy là hàng xóm với nhà của Tử Yên,5 năm trước đám cưới của hai người họ diễn ra linh đình cho nên ai nấy cũng biết, nhưng chỉ có việc ly thân là không có biết và họ cứ nghĩ Cảnh Du và Tử Yên ở thành phố A không chịu về đây mà thôi …



“ Dạ đúng là cháu.Bây giờ cháu có thời gian rồi nên về đây chơi “

“ Chà!! ông Bùi Tứ đúng là sướng thật chứ có con rể là doanh nhân thành đạt,vậy mà còn giúp ông ấy làm việc nhà nữa …”

“ Dạ đây là việc nên làm mà …”

“ Con bé Tử Yên cũng có phúc thật…”

Cái này phải nói ngược lại thì mới đúng,anh thấy mình có phúc khi lấy được cô ấy thì đúng hơn …Hai người nói chuyện được một hồi thì ai cũng về nhà nấy,Cảnh Du bước vào nhà thì thấy Tử Yên đang quét nhà cho nên anh liền lật đật chạy lại làm với cô …

“ Để anh,anh làm cho …”

Thế là Cảnh Du giật lấy cây chổi của Tử Yên,anh quét từ nhà trước đến nhà sau rồi sau đó tiện tay lao nhà luôn.

Tử Yên rảnh tay không có việc gì làm cho nên cô cảm thấy hơi chán,thế là cô cứ đi qua đi lại ở trong phòng.

Cô định đi làm mà không biết nên làm công việc gì,bởi vì buổi sáng cô phải đưa con trai đi học cho nên tốn rất nhiều thời gian.Ở đây là nông thôn cho nên kiếm 1 công việc văn phòng thì hơi xa nhà, phải đi hơn 10 -15 km thì mới có, nhưng đối với cô khoảng đường này hơi xa,hay là mình đi làm ở tiệm hoa,thu ngân đi …Dù sao thì cô cũng chỉ cần đủ tiền cho con trai mình đi học là được rồi,còn cô thư cũng không có xài tiền nhiều …

Nghĩ là làm Tử Yên mở điện thoại lên rồi tham gia mấy cái group tìm kiếm việc làm cho dễ tìm công việc.Vừa mở lên thì thấy có mấy địa chỉ đang tuyển người, nào là nhân viên bán hàng,thu ngân,cắm hoa,…Nó có quá là nhiều sự lựa chọn,Tử Yên lưu về vài cái điện thoại của mình rồi chạy ra ngoài đi mua hồ sơ xin việc …

Cảnh Du đang lao nhà thì thấy cô hớt ha hớt hải chạy ra ngoài,anh có hỏi nhưng cô chỉ nói là đi mua đồ mà thôi …

“ Cô gái này lại đi đâu vậy chứ …””

Hơn 40 phút chật vật với cây lao nhà thì anh cũng đã lao nhà xong,mồ hôi thì chảy như nước vậy …Haiz,làm nội trợ đúng là không dễ dàng gì cả,nó mệt gấp mấy trăm lần so với lúc anh ngồi làm việc ở văn phòng.Ấy vậy mà phụ nữ ai cũng làm việc nhà, bây giờ anh thật sự đã nể những người làm việc nhà và chăm sóc cho chồng con rồi, phải nói là nó thật sự vất vả.
Chương trước Chương tiếp