Một Khắc Rung Động, Cả Đời Vấn Vương
Chương 65: Mưu tính
Gương mặt còn ngái ngủ của Tiêu Trọng Triết nhìn chằm chằm vào đoạn tin nhắn, Nam Cung gia này làm gì có lắm đứa cháu thất lạc vậy, hơn nữa cho dù là lạc hay lõng gì thì người nằm trong lòng anh mới là hàng “real”, hàng “authentic”, cho nên anh có gì phải hối hận chứ? Con điên nào sáng sớm đã chọc cái mỏ hỗn của anh rồi vậy nè.
[Tiêu Trọng Triết]: Có bệnh thì đi khám đi, phí lời, đồ điên!
Sau đó anh cũng nhanh chóng cho số điện thoại kia vào danh sách đen, rồi lại vui vẻ ôm vợ đi ngủ, đúng là chỉ có vợ yêu của anh mới giống tiểu công chúa của Nam Cung gia thôi.
Trước khi đi ngủ lại thì anh còn không quên hôn lên môi của cô một cái, hôn thêm một cái… Nhưng rồi lại tham lam hôn thêm một cái nữa, sau khi hôn đã đời thì anh mới yên tâm mà đi ngủ.
[…]
Còn ở bên kia thì người gửi tin nhắn đã điên tiết liền đập bỏ điện thoại, sau đó liền nhìn vào người phụ nữ ở đối diện mình, nói:
- Sao cô nói rằng Nam Cung đang tìm cháu gái? Tôi đã nói vậy mà Tiêu Trọng Triết vẫn không tin.
- Liễu Giai Mỹ, cô ngu thật đó. Cô còn chưa đi gặp Nam Cung lão gia đã nhận bản thân là cháu gái nhà người ta, chỉ có kẻ đần độn mới tin lời cô nói thôi.
Hóa ra kẻ mạo danh thiên kim Nam Cung gia chính là Liễu Giai Mỹ, còn kẻ chủ mưu đằng sau chính là Hồ Xảo, hai kẻ tâm cơ gặp nhau, vừa gặp đã như thân thiết từ kiếp trước, liền bắt tay với nhau để chuẩn bị hãm hại Chân Nam Nam và khiến Tiêu Trọng Triết phải hối hận.
- Hồ Xảo, có phải cô lừa tôi đúng không? Rõ ràng Nam Cung không tìm ai cả, cô muốn bẫy tôi như cái cách con khốn Chân Nam Nam lừa tôi?
- Tại sao tôi phải lừa cô? Liễu Giai Mỹ, kẻ thù của kẻ thù là bạn mà… Cô ghét Chân Nam Nam, tôi càng căm hận cô ta hơn, nếu như có thể… Tôi rất muốn tận tay bóp chết ả tiện nhân đó! Nếu không phải nó thì tôi cũng không khốn đốn như hiện tại!
Tuy rằng những lời này Hồ Xảo nói “rất thật lòng”, nhưng những kẻ tâm cơ thường rất đề phòng, hiển nhiên Liễu Giai Mỹ sau khi bị đánh một gây đau điếng người cũng đã khôn ngoan ra được một chút, cô ta cũng biết rằng chuyện gì nên nói và chuyện gì không nên nói mà.
- Vậy… Cô đã có kế hoạch gì chưa?
- Giúp cô trở thành cháu gái của Nam Cung gia, chỉ cần gia tộc Nam Cung đứng về phía chúng ta, thì chuyện kéo Chân Nam Nam xuống nước chỉ là chuyện nhỏ.
- Nhưng bằng cách nào?
Hồ Xảo lúc này liền suy nghĩ, nhưng rồi sau đó cô ta liền chợt nhớ ra cái gì đó, liền nói:
- Tôi nhớ rằng có một cô gái tên Trần Ngọc Tú đã bị Tiêu Trọng Triết sa thải vì Chân Nam Nam, hiện tại cô ta đang làm việc ở Nhiên thị, nếu chúng ta bám víu vào chuyện đó thì chắc chắn manh mối về việc nhà Nam Cung cũng sẽ có thôi.
- Hồ Xảo, cô đúng là gian xảo y như cái tên của mình.
Nghe vậy thì Hồ Xảo cũng chỉ cười, một nụ cười đầy man rợ, đối với cô ta bây giờ chỉ có thể là hủy hoại Chân Nam Nam, mặc dù cô ta biết rằng chuyện đó sẽ không dễ dàng khi Tiêu Trọng Triết vẫn luôn là ở bên cạnh cô, nhưng cho dù phải liều cả cái mạng này thì Hồ Xảo cũng nhất quyết kéo Chân Nam Nam lót đường!
Còn Liễu Giai Mỹ thì chỉ có một mục tiêu, chính là leo lên vị trí bà chủ của Tiêu thị, chỉ như thế thì cô ta mới cam tâm hả dạ, bị đuổi đi một cách nhục nhã ê chề như thế mà, cho nên muốn mời được cô ta về thì Tiêu Trọng Triết phải ba quỳ chín lạy thì may ra!
Trong khi hai kẻ đó đang mơ mộng hão huyền thì Trần Ngọc Tú và Nhiên Hạo Tường đang ngồi nhìn nhau, nói:
- Manh mối về đứa con của Nam Cung lão gia vẫn chưa có sao?
- Vẫn chưa, chỉ biết rằng sau khi rời khỏi Nam Cung gia thì người đó đã đầu quân vào một trụ sở cứu hỏa, nhưng trụ sở kia năm đó đã xảy ra một chuyện thương tâm khiến cho cả trụ sở đều bị cháy rụi, các tài liệu cũng vì thế mà bị thiêu cháy hết rồi.
- Đến cả cô cũng không tìm được thì bên phía Tiêu gia chắc cũng vậy thôi.
- Thật ra tôi vẫn còn một vài người bạn ở Tiêu thị, tôi sẽ nhờ họ thám thính giúp chúng ta.
- Ừ.
[…]
Ở mỗi nơi đều có suy nghĩ và mưu tính của riêng mình, chỉ duy nhất những người trong cuộc là rất thản nhiên mà đi ngủ, hoàn toàn không có chút áp lực nào ngoại trừ Phong Đạt.
Bây giờ… Hiện tại đồng nghiệp của cậu ta không chỉ đơn thuần là thiếu phu nhân của Tiêu thị nữa, mà còn là tiểu công chúa của Nam Cung gia, mẹ của hai vị tiểu thiếu gia, bảo bối cưng của cả Tiêu gia lẫn Nam Cung gia, nếu như không cảnh báo nhân viên khác một chút thì e là…
[Phong Đạt]: Tất cả thành viên Tiêu thị chú ý, hiện tại thiếu phu nhân đã ở một cương vị mới, cẩn thận mạng nhé, bảo trọng!
#Yu~
[Tiêu Trọng Triết]: Có bệnh thì đi khám đi, phí lời, đồ điên!
Sau đó anh cũng nhanh chóng cho số điện thoại kia vào danh sách đen, rồi lại vui vẻ ôm vợ đi ngủ, đúng là chỉ có vợ yêu của anh mới giống tiểu công chúa của Nam Cung gia thôi.
Trước khi đi ngủ lại thì anh còn không quên hôn lên môi của cô một cái, hôn thêm một cái… Nhưng rồi lại tham lam hôn thêm một cái nữa, sau khi hôn đã đời thì anh mới yên tâm mà đi ngủ.
[…]
Còn ở bên kia thì người gửi tin nhắn đã điên tiết liền đập bỏ điện thoại, sau đó liền nhìn vào người phụ nữ ở đối diện mình, nói:
- Sao cô nói rằng Nam Cung đang tìm cháu gái? Tôi đã nói vậy mà Tiêu Trọng Triết vẫn không tin.
- Liễu Giai Mỹ, cô ngu thật đó. Cô còn chưa đi gặp Nam Cung lão gia đã nhận bản thân là cháu gái nhà người ta, chỉ có kẻ đần độn mới tin lời cô nói thôi.
Hóa ra kẻ mạo danh thiên kim Nam Cung gia chính là Liễu Giai Mỹ, còn kẻ chủ mưu đằng sau chính là Hồ Xảo, hai kẻ tâm cơ gặp nhau, vừa gặp đã như thân thiết từ kiếp trước, liền bắt tay với nhau để chuẩn bị hãm hại Chân Nam Nam và khiến Tiêu Trọng Triết phải hối hận.
- Hồ Xảo, có phải cô lừa tôi đúng không? Rõ ràng Nam Cung không tìm ai cả, cô muốn bẫy tôi như cái cách con khốn Chân Nam Nam lừa tôi?
- Tại sao tôi phải lừa cô? Liễu Giai Mỹ, kẻ thù của kẻ thù là bạn mà… Cô ghét Chân Nam Nam, tôi càng căm hận cô ta hơn, nếu như có thể… Tôi rất muốn tận tay bóp chết ả tiện nhân đó! Nếu không phải nó thì tôi cũng không khốn đốn như hiện tại!
Tuy rằng những lời này Hồ Xảo nói “rất thật lòng”, nhưng những kẻ tâm cơ thường rất đề phòng, hiển nhiên Liễu Giai Mỹ sau khi bị đánh một gây đau điếng người cũng đã khôn ngoan ra được một chút, cô ta cũng biết rằng chuyện gì nên nói và chuyện gì không nên nói mà.
- Vậy… Cô đã có kế hoạch gì chưa?
- Giúp cô trở thành cháu gái của Nam Cung gia, chỉ cần gia tộc Nam Cung đứng về phía chúng ta, thì chuyện kéo Chân Nam Nam xuống nước chỉ là chuyện nhỏ.
- Nhưng bằng cách nào?
Hồ Xảo lúc này liền suy nghĩ, nhưng rồi sau đó cô ta liền chợt nhớ ra cái gì đó, liền nói:
- Tôi nhớ rằng có một cô gái tên Trần Ngọc Tú đã bị Tiêu Trọng Triết sa thải vì Chân Nam Nam, hiện tại cô ta đang làm việc ở Nhiên thị, nếu chúng ta bám víu vào chuyện đó thì chắc chắn manh mối về việc nhà Nam Cung cũng sẽ có thôi.
- Hồ Xảo, cô đúng là gian xảo y như cái tên của mình.
Nghe vậy thì Hồ Xảo cũng chỉ cười, một nụ cười đầy man rợ, đối với cô ta bây giờ chỉ có thể là hủy hoại Chân Nam Nam, mặc dù cô ta biết rằng chuyện đó sẽ không dễ dàng khi Tiêu Trọng Triết vẫn luôn là ở bên cạnh cô, nhưng cho dù phải liều cả cái mạng này thì Hồ Xảo cũng nhất quyết kéo Chân Nam Nam lót đường!
Còn Liễu Giai Mỹ thì chỉ có một mục tiêu, chính là leo lên vị trí bà chủ của Tiêu thị, chỉ như thế thì cô ta mới cam tâm hả dạ, bị đuổi đi một cách nhục nhã ê chề như thế mà, cho nên muốn mời được cô ta về thì Tiêu Trọng Triết phải ba quỳ chín lạy thì may ra!
Trong khi hai kẻ đó đang mơ mộng hão huyền thì Trần Ngọc Tú và Nhiên Hạo Tường đang ngồi nhìn nhau, nói:
- Manh mối về đứa con của Nam Cung lão gia vẫn chưa có sao?
- Vẫn chưa, chỉ biết rằng sau khi rời khỏi Nam Cung gia thì người đó đã đầu quân vào một trụ sở cứu hỏa, nhưng trụ sở kia năm đó đã xảy ra một chuyện thương tâm khiến cho cả trụ sở đều bị cháy rụi, các tài liệu cũng vì thế mà bị thiêu cháy hết rồi.
- Đến cả cô cũng không tìm được thì bên phía Tiêu gia chắc cũng vậy thôi.
- Thật ra tôi vẫn còn một vài người bạn ở Tiêu thị, tôi sẽ nhờ họ thám thính giúp chúng ta.
- Ừ.
[…]
Ở mỗi nơi đều có suy nghĩ và mưu tính của riêng mình, chỉ duy nhất những người trong cuộc là rất thản nhiên mà đi ngủ, hoàn toàn không có chút áp lực nào ngoại trừ Phong Đạt.
Bây giờ… Hiện tại đồng nghiệp của cậu ta không chỉ đơn thuần là thiếu phu nhân của Tiêu thị nữa, mà còn là tiểu công chúa của Nam Cung gia, mẹ của hai vị tiểu thiếu gia, bảo bối cưng của cả Tiêu gia lẫn Nam Cung gia, nếu như không cảnh báo nhân viên khác một chút thì e là…
[Phong Đạt]: Tất cả thành viên Tiêu thị chú ý, hiện tại thiếu phu nhân đã ở một cương vị mới, cẩn thận mạng nhé, bảo trọng!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương