Ngã Rẽ Tình Yêu
Chương 53: Hy Vọng Bị Dập Tắt
“ Cái gì? Cậu nói gì vậy chứ? “
Giọng Ellie run lên thấy rõ, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc, cô không thể tin vào tai mình, hình như tai cô hỏng rồi, nên lời nói của Kaishan thật khó nghe. Ellie hoài nghi định hỏi lại lần nữa nhưng thấy sắc mặt nghiêm túc của Kaishan mới nhận ra cậu không hề đùa, lập tức nuốt câu hỏi vào trong. Câu nói của cậu như sét đánh ngang tai giữa trời xanh quang đãng, vô vàn suy nghĩ phức tạp hiện lên trong tâm trí, mọi thứ y hệt như một cơn ác mộng.
Đúng rồi, cơn ác mộng!
Đúng như cơn ác mộng cô đã gặp vừa rồi, thật đáng sợ nếu nói chính xác hơn thì nó chẳng khác gì một điềm báo, một lời tiên tri tương lai. Trong cơn mê man đó, Ellie đặt chân tới vườn địa đàng nơi có tiếng chim hót rộn ràng, mảng đất màu mỡ và cỏ xanh mơn mởn mát lành. Nhưng ở khoảng xa kia lại xuất hiện một vũng máu lớn, đỏ tươi hôi tanh nồng nặc khiến Ellie phải kinh hãi. Giữa vũng máu là một cây cột gỗ vừa to vừa cao treo trên đó là một cái thòng lọng, và người đang treo cổ trong chiếc thòng lọng đó lại chính là Riri. Cơ thể cô ấy bị lột sạch quần áo, không một mảnh vải che thân để lộ cơ thể hơi rám nắng chi chít vết cứa dài đang không ngừng chảy máu, máu chảy nhuộm đỏ kín cơ thể Riri. Ellie nheo đôi mắt lại cố nhìn rõ mặt của Riri, hoảng hốt trước sắc mặt trắng bệnh lạnh ngắt không chút sự sống, đôi mắt vẫn mở to vô hồn hướng thẳng chằm chằm vào Ellie.
Cô muốn chạy thật nhanh thoát khỏi nơi kinh tởm này nhưng cơ thể lại không hề cử động theo ý muốn của cô, dù đã cố gắng nhưng đôi chân vẫn cứ bất động như vậy cho tới khi dòng máu tươi ướt nhẹp lạnh tanh chảy tới và nhuộm đỏ lòng bàn chân.
Quay trở lại thực tại, Ellie vẫn không thể chấp nhận cú sốc này, cô chỉ mới gặp Riri vài ngày, vậy mà giờ đây lại nghe tin cô ấy đã chết, làm sao Ellie có thể chấp nhận được. Phải chăng đây là một vụ sát hại, nhưng ai? Kẻ nào đã làm điều đó? Ellie hai tay ôm lấy mặt mình, điều chỉnh hơi thở gấp gáp hỏi Kaishan.
“ Tại sao cậu biết cô ấy đã chết? Cô ấy chết như thế nào? Có kẻ nào đáng nghi quanh đó không? “
Kaishan lo lắng vỗ vỗ lưng Ellie trấn an lại cô, rồi từ tốn trả lời từng câu hỏi của cô.
“ Tôi vô tình đi qua nhà kho và thấy mọi người tụ tập ở đấy rất đông nên đã lẻn tới xem có chuyện gì, phát hiện một cô gái mặc đồ người hầu đang ở tư thế treo cổ trong nhà kho. Tôi có hỏi một người cạnh đó, thì được cho biết cô ấy tên Riri và không rõ nguyên do tự sát. “
Nói đoạn, Kaishan lại quay sang hỏi Ellie.
“ Người đó có quan hệ gì với cậu sao? “
Ellie im lặng hồi lâu, sau khi lấy lại bình tĩnh mặt cô buồn rười rượi, đôi mày vẫn nhíu lại.
“ Cô ấy từng làm việc cho nhà tôi, cô là người tốt đã chăm sóc tôi khi còn nhỏ. Khi gặp nhau ở đây, Riri chính là người đã lén làm việc đỡ tôi, cô ấy còn giới thiệu người đưa thư ngầm Dietrich và sẽ giúp tôi thoát khỏi đây…vậy mà…”
Nghe vậy tâm trạng Kaishan cũng trầm xuống trông thấy, một phần vì cơ hội mới nắm được nay lại vụt mất, một phần là vì người con gái cậu thích đang buồn thì làm sao cậu có thể vui cho được. Kaishan không ngừng vỗ lưng an ủi Ellie.
“ Vậy cậu có nghi ngờ ai không? “ - Kaishan hỏi.
Ellie liền ngồi thẳng dậy, trầm ngâm suy nghĩ. Thời gian như trôi chậm lại, sau một hồi suy nghĩ đến méo mó cả mặt cô như bừng tỉnh, một cái tên ngay lập tức xuất hiện trong trí nhớ của cô. Chỉ có thể là người đó, đã bao lâu rồi cô như quên đi sự tồn tại của người đó, cái con người khó ưa điên dại ấy.
“ Ả người hầu, chính là ả. Từ khi tôi và Riri chính thức chạm mặt, ả ta đã biến mất một cách kì lạ. Có lý do là ả có việc phải đi, nhưng suy lại mọi chuyện xảy ra với tôi lại quá đỗi trót lọt và dễ dàng, làm sao có thể như vậy “
Khi này mọi chuyện dường như đã vỡ lẽ, hóa ra việc Riri có quen biết cô và âm thầm giúp đỡ đã bị phát giác. Chính ả người hầu khó ưa kia là người phát hiện ra, ả viện cơ có việc nhằm tạo cơ hội cho Riri và cô gặp gặp nhau để lừa hai người vào tròng. Trong lúc đó thì ả âm thầm báo cáo lại với gã Yolluxe, kết quả người phải hứng chịu tất cả lại là Riri. Đáng lẽ cô lên cẩn thận hơn, đáng lẽ phải để ý ngay từ ban đầu chứ, nếu không phải do cô thì Riri đã không phải có kết cục tệ như vậy, Dietrich có biết điều này không, anh ta sẽ ra sao khi biết tin này đây. Có thể kết luận này chưa hẳn là đúng, không ngược lại không thể nào sai, Ellie cho rằng mọi suy đoán của mình đều chính xác, tất cả đã quá rõ ràng không phải sao.
Bất ngờ Ellie đứng bật dậy khiến Kaishan ngồi cạnh phải giật mình, mọi ánh mắt của đám trẻ ngồi trong góc đối diện cũng đồng loạt nhìn cô khó hiểu. Không chần chừ, Ellie lao nhanh trên bậc thang tiến đến gần cánh cửa gỗ. Kaishan như hiểu ra hành động của cô bèn nhanh như cắt lao tới ngăn cản cô làm điều dại dột. Ellie muốn nhìn thấy Riri lần cuối, muốn đến tìm ả người hầu để chất vấn ả xem có thật sự là ả ta đứng sau chuyện này. Ngay lúc bàn tay Ellie đập gần tới cửa gỗ thì bỗng khựng lại, bên ngoài hai tên lính canh đi tuần đang mải miết nói chuyện rôm rả. Mà nội dung của nói chuyện của hai gã đó lại khiến tâm trạng bất ổn của Ellie hoàn toàn sụp đổ.
Giọng Ellie run lên thấy rõ, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc, cô không thể tin vào tai mình, hình như tai cô hỏng rồi, nên lời nói của Kaishan thật khó nghe. Ellie hoài nghi định hỏi lại lần nữa nhưng thấy sắc mặt nghiêm túc của Kaishan mới nhận ra cậu không hề đùa, lập tức nuốt câu hỏi vào trong. Câu nói của cậu như sét đánh ngang tai giữa trời xanh quang đãng, vô vàn suy nghĩ phức tạp hiện lên trong tâm trí, mọi thứ y hệt như một cơn ác mộng.
Đúng rồi, cơn ác mộng!
Đúng như cơn ác mộng cô đã gặp vừa rồi, thật đáng sợ nếu nói chính xác hơn thì nó chẳng khác gì một điềm báo, một lời tiên tri tương lai. Trong cơn mê man đó, Ellie đặt chân tới vườn địa đàng nơi có tiếng chim hót rộn ràng, mảng đất màu mỡ và cỏ xanh mơn mởn mát lành. Nhưng ở khoảng xa kia lại xuất hiện một vũng máu lớn, đỏ tươi hôi tanh nồng nặc khiến Ellie phải kinh hãi. Giữa vũng máu là một cây cột gỗ vừa to vừa cao treo trên đó là một cái thòng lọng, và người đang treo cổ trong chiếc thòng lọng đó lại chính là Riri. Cơ thể cô ấy bị lột sạch quần áo, không một mảnh vải che thân để lộ cơ thể hơi rám nắng chi chít vết cứa dài đang không ngừng chảy máu, máu chảy nhuộm đỏ kín cơ thể Riri. Ellie nheo đôi mắt lại cố nhìn rõ mặt của Riri, hoảng hốt trước sắc mặt trắng bệnh lạnh ngắt không chút sự sống, đôi mắt vẫn mở to vô hồn hướng thẳng chằm chằm vào Ellie.
Cô muốn chạy thật nhanh thoát khỏi nơi kinh tởm này nhưng cơ thể lại không hề cử động theo ý muốn của cô, dù đã cố gắng nhưng đôi chân vẫn cứ bất động như vậy cho tới khi dòng máu tươi ướt nhẹp lạnh tanh chảy tới và nhuộm đỏ lòng bàn chân.
Quay trở lại thực tại, Ellie vẫn không thể chấp nhận cú sốc này, cô chỉ mới gặp Riri vài ngày, vậy mà giờ đây lại nghe tin cô ấy đã chết, làm sao Ellie có thể chấp nhận được. Phải chăng đây là một vụ sát hại, nhưng ai? Kẻ nào đã làm điều đó? Ellie hai tay ôm lấy mặt mình, điều chỉnh hơi thở gấp gáp hỏi Kaishan.
“ Tại sao cậu biết cô ấy đã chết? Cô ấy chết như thế nào? Có kẻ nào đáng nghi quanh đó không? “
Kaishan lo lắng vỗ vỗ lưng Ellie trấn an lại cô, rồi từ tốn trả lời từng câu hỏi của cô.
“ Tôi vô tình đi qua nhà kho và thấy mọi người tụ tập ở đấy rất đông nên đã lẻn tới xem có chuyện gì, phát hiện một cô gái mặc đồ người hầu đang ở tư thế treo cổ trong nhà kho. Tôi có hỏi một người cạnh đó, thì được cho biết cô ấy tên Riri và không rõ nguyên do tự sát. “
Nói đoạn, Kaishan lại quay sang hỏi Ellie.
“ Người đó có quan hệ gì với cậu sao? “
Ellie im lặng hồi lâu, sau khi lấy lại bình tĩnh mặt cô buồn rười rượi, đôi mày vẫn nhíu lại.
“ Cô ấy từng làm việc cho nhà tôi, cô là người tốt đã chăm sóc tôi khi còn nhỏ. Khi gặp nhau ở đây, Riri chính là người đã lén làm việc đỡ tôi, cô ấy còn giới thiệu người đưa thư ngầm Dietrich và sẽ giúp tôi thoát khỏi đây…vậy mà…”
Nghe vậy tâm trạng Kaishan cũng trầm xuống trông thấy, một phần vì cơ hội mới nắm được nay lại vụt mất, một phần là vì người con gái cậu thích đang buồn thì làm sao cậu có thể vui cho được. Kaishan không ngừng vỗ lưng an ủi Ellie.
“ Vậy cậu có nghi ngờ ai không? “ - Kaishan hỏi.
Ellie liền ngồi thẳng dậy, trầm ngâm suy nghĩ. Thời gian như trôi chậm lại, sau một hồi suy nghĩ đến méo mó cả mặt cô như bừng tỉnh, một cái tên ngay lập tức xuất hiện trong trí nhớ của cô. Chỉ có thể là người đó, đã bao lâu rồi cô như quên đi sự tồn tại của người đó, cái con người khó ưa điên dại ấy.
“ Ả người hầu, chính là ả. Từ khi tôi và Riri chính thức chạm mặt, ả ta đã biến mất một cách kì lạ. Có lý do là ả có việc phải đi, nhưng suy lại mọi chuyện xảy ra với tôi lại quá đỗi trót lọt và dễ dàng, làm sao có thể như vậy “
Khi này mọi chuyện dường như đã vỡ lẽ, hóa ra việc Riri có quen biết cô và âm thầm giúp đỡ đã bị phát giác. Chính ả người hầu khó ưa kia là người phát hiện ra, ả viện cơ có việc nhằm tạo cơ hội cho Riri và cô gặp gặp nhau để lừa hai người vào tròng. Trong lúc đó thì ả âm thầm báo cáo lại với gã Yolluxe, kết quả người phải hứng chịu tất cả lại là Riri. Đáng lẽ cô lên cẩn thận hơn, đáng lẽ phải để ý ngay từ ban đầu chứ, nếu không phải do cô thì Riri đã không phải có kết cục tệ như vậy, Dietrich có biết điều này không, anh ta sẽ ra sao khi biết tin này đây. Có thể kết luận này chưa hẳn là đúng, không ngược lại không thể nào sai, Ellie cho rằng mọi suy đoán của mình đều chính xác, tất cả đã quá rõ ràng không phải sao.
Bất ngờ Ellie đứng bật dậy khiến Kaishan ngồi cạnh phải giật mình, mọi ánh mắt của đám trẻ ngồi trong góc đối diện cũng đồng loạt nhìn cô khó hiểu. Không chần chừ, Ellie lao nhanh trên bậc thang tiến đến gần cánh cửa gỗ. Kaishan như hiểu ra hành động của cô bèn nhanh như cắt lao tới ngăn cản cô làm điều dại dột. Ellie muốn nhìn thấy Riri lần cuối, muốn đến tìm ả người hầu để chất vấn ả xem có thật sự là ả ta đứng sau chuyện này. Ngay lúc bàn tay Ellie đập gần tới cửa gỗ thì bỗng khựng lại, bên ngoài hai tên lính canh đi tuần đang mải miết nói chuyện rôm rả. Mà nội dung của nói chuyện của hai gã đó lại khiến tâm trạng bất ổn của Ellie hoàn toàn sụp đổ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương