Ngài Trình, Cầu Xin Buông Tha Tôi!
Chương 67: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
Sáng sớm tầm sáu giờ Trình Thiếu Phàm phải rời đi trước, vì sau khi bản thân trở thành người đứng đầu của một tổ chức thì hắn phải có rất nhiều công việc cần phải làm. Nào là chứng minh thân phận của mình, nào là thanh trừng tất cả những tên có ý định chống đối hay những tên không chấp thuận hắn. Nghĩ lại thì thay vì làm lãnh đạo thì đi làm thuê cho người khác vẫn tốt hơn rất nhiều...
Trình Thiếu Phàm cũng không thay đổi quá nhiều luật lệ so với trước đây, hắn cứ trực tiếp giết chết những tên phản bội để làm gương cho kẻ khác, còn những tên phản đối thì cho sang châu Phi đào kim cương làm giàu cho gia sản của hắn cũng được...
Trình Thiếu Phàm giao lại vấn đề trang trí biệt thự cho Vân Hi để cô đỡ buồn trong thời gian rảnh rỗi, nếu cô thích hoa lá vườn tượt gì đó thì có thể nói với hắn, hắn sẽ cho người xây riêng tặng cô. Ngay cả quần áo, trang sức hay đồ dùng cá nhân của phụ nữ thì hắn đều nhờ Tu Minh tìm người mua hộ rồi. Và dĩ nhiên Trình Thiếu Phàm không bao giờ chi đồ rẻ tiền cho người phụ nữ của hắn...
Trình Thiếu Phàm ngồi trong văn phòng làm việc liền cảm thấy có chút chán nản lẫn buồn bực trong lòng, đáng lý ra giờ này hắn vẫn đang ngồi bên cạnh Vân Hi xem cô làm việc mới đúng...nhưng tại sao hắn phải ngồi đây để rà soát nhiệm vụ, còn phải phân chia cho đám thuộc hạ nữa chứ...
"Cho người gọi Tu Minh đến đây..."
Tên sát thủ cấp cao bên cạnh hay còn được gọi là trợ lý của Trình Thiếu Phàm liền lên tiếng đáp lại hắn...
"Thưa ngài, cậu Tu Minh đang nhận nhiệm vụ mua sắm giúp Trình phu nhân của ngài rồi ạ..."
Thật ra từ trên xuống dưới của trụ sở chính hay tại các trụ sở khác đều biết rằng Trình Thiếu Phàm đang nuôi một người phụ nữ trong nhà, nên bọn họ đồn nhau gọi bằng nhiều cái tên khác như Trình phu nhân, vợ của ngài, cô Trình...Và Trình Thiếu Phàm cũng chẳng có ý kiến gì với cách gọi của bọn họ nên bọn họ được nước cứ gọi như thế mãi...
Ngược lại Trình Thiếu Phàm không có phản đối gì chính là bản thân hắn tự thấy danh xưng cũng không quan trọng cho lắm nên muốn gọi là gì cũng được, nhưng tuyệt đối không được gọi thẳng tên của cô ra. Vì tên của cô chỉ có hắn mới được gọi...
Trình Thiếu Phàm lôi điện thoại ra kéo một dãy xuống liền tìm thấy cái tên Hi Hi, hắn không do dự liền bấm vào dãy số gọi cho cô...
"Này...cô đang làm gì đấy...?"
-Tôi đang xem mấy món đồ nội thất anh gửi thôi, mà có chuyện gì à...tự nhiên gọi cho tôi...?
Vân Hi không biết tại sao Trình Thiếu Phàm lại có được số điện thoại của mình, có lẽ hắn nhân lúc cô ngủ đã xem lén điện thoại của cô hoặc cho người đi điều tra chẳng hạn. Nhưng may sao Vân Hi lại vô cùng cẩn thận nên mỗi lần cô và Bạch Doanh có liên hệ với nhau cũng đều xóa lịch sử cuộc gọi cho bằng sạch...
Trình Thiếu Phàm định nói muốn ôm Vân Hi ngay bây giờ nhưng hắn nhận ra đứng kế bên hắn còn một người khác nên không tiện nói. Dù gì sĩ diện của đàn ông ở bên ngoài cũng vô cùng quan trọng...
"Tối nay tôi sẽ về sớm...cô nhớ chuẩn bị bữa tối đấy..."
Vân Hi cười cười có chút không đúng đắn, cô khẽ thì thầm vào bên trong điện thoại nhằm khiêu khích Trình Thiếu Phàm...
"Đúng sáu giờ tối hẵng về nhé...tôi có bất ngờ cho anh đấy, ngoài bữa tối ra thì còn một thứ có lẽ anh sẽ thích cho mà xem...NHƯNG NHỚ RÕ LÀ SÁU GIỜ TỐI HẴNG VỀ, ANH MÀ VỀ BÂY GIỜ THÌ KHÔNG CÓ BẤT NGỜ GÌ ĐÂU...!"
Trình Thiếu Phàm còn định phóng về ngay nhưng nghe lời cảnh cáo đầy tính sát thương của Vân Hi khiến hắn đứng sững lại liền ngồi xuống trên ghế. Tuy không biết có phải Vân Hi cố tình nói với hắn mấy lời mập mờ như vậy không nhưng hắn cảm nhận được cô đang quyến rũ hắn...còn món ngon mà cô nói thì hắn cũng sớm đoán được là thứ gì...
"Được rồi...sáu giờ tối tôi sẽ về, cô cứ từ từ chuẩn bị cái món ngon kia đi..."
Vân Hi mỉm cười liền cúp điện thoại, trước tiên cô phải đi siêu thị mau một ít thịt bò ngon và một chai rượu vang hảo hạn để làm một bữa tối tuyệt vời dưói ánh nến mới được. Tuy cô có tham khảo nhiều cách khác nhau trên mạng nhưng bọn họ dạy nhiều thứ lố lăng quá vượt ngoài khả năng của cô...
Vân Hi đoán rằng chỉ cần một vài hành động nhỏ khác thường của bản thân mình cũng khiến Trình Thiếu Phàm đứng không vững chứ đừng nói là quyến rũ hắn. Có khi hắn còn ngoan ngoãn quỳ rạp xuống hôn chân cô không chừng...
Vân Hi lựa chọn xong về vấn đề nội thất cho biệt thự của Trình Thiếu Phàm liền liên lạc với bên nội thất để bọn họ chuẩn bị hàng. Cô bước vào trong phòng ngủ để thay một bộ quần áo khác trông có vẻ lịch sự hơn để đến siêu thị mua đồ ăn, còn về chuyện thanh toán thì cứ dùng thẻ của Trình Thiếu Phàm quẹt thoải mái. Vì chính hắn cũng là người nói câu này với cô ngay từ đầu...
Trình Thiếu Phàm cũng không thay đổi quá nhiều luật lệ so với trước đây, hắn cứ trực tiếp giết chết những tên phản bội để làm gương cho kẻ khác, còn những tên phản đối thì cho sang châu Phi đào kim cương làm giàu cho gia sản của hắn cũng được...
Trình Thiếu Phàm giao lại vấn đề trang trí biệt thự cho Vân Hi để cô đỡ buồn trong thời gian rảnh rỗi, nếu cô thích hoa lá vườn tượt gì đó thì có thể nói với hắn, hắn sẽ cho người xây riêng tặng cô. Ngay cả quần áo, trang sức hay đồ dùng cá nhân của phụ nữ thì hắn đều nhờ Tu Minh tìm người mua hộ rồi. Và dĩ nhiên Trình Thiếu Phàm không bao giờ chi đồ rẻ tiền cho người phụ nữ của hắn...
Trình Thiếu Phàm ngồi trong văn phòng làm việc liền cảm thấy có chút chán nản lẫn buồn bực trong lòng, đáng lý ra giờ này hắn vẫn đang ngồi bên cạnh Vân Hi xem cô làm việc mới đúng...nhưng tại sao hắn phải ngồi đây để rà soát nhiệm vụ, còn phải phân chia cho đám thuộc hạ nữa chứ...
"Cho người gọi Tu Minh đến đây..."
Tên sát thủ cấp cao bên cạnh hay còn được gọi là trợ lý của Trình Thiếu Phàm liền lên tiếng đáp lại hắn...
"Thưa ngài, cậu Tu Minh đang nhận nhiệm vụ mua sắm giúp Trình phu nhân của ngài rồi ạ..."
Thật ra từ trên xuống dưới của trụ sở chính hay tại các trụ sở khác đều biết rằng Trình Thiếu Phàm đang nuôi một người phụ nữ trong nhà, nên bọn họ đồn nhau gọi bằng nhiều cái tên khác như Trình phu nhân, vợ của ngài, cô Trình...Và Trình Thiếu Phàm cũng chẳng có ý kiến gì với cách gọi của bọn họ nên bọn họ được nước cứ gọi như thế mãi...
Ngược lại Trình Thiếu Phàm không có phản đối gì chính là bản thân hắn tự thấy danh xưng cũng không quan trọng cho lắm nên muốn gọi là gì cũng được, nhưng tuyệt đối không được gọi thẳng tên của cô ra. Vì tên của cô chỉ có hắn mới được gọi...
Trình Thiếu Phàm lôi điện thoại ra kéo một dãy xuống liền tìm thấy cái tên Hi Hi, hắn không do dự liền bấm vào dãy số gọi cho cô...
"Này...cô đang làm gì đấy...?"
-Tôi đang xem mấy món đồ nội thất anh gửi thôi, mà có chuyện gì à...tự nhiên gọi cho tôi...?
Vân Hi không biết tại sao Trình Thiếu Phàm lại có được số điện thoại của mình, có lẽ hắn nhân lúc cô ngủ đã xem lén điện thoại của cô hoặc cho người đi điều tra chẳng hạn. Nhưng may sao Vân Hi lại vô cùng cẩn thận nên mỗi lần cô và Bạch Doanh có liên hệ với nhau cũng đều xóa lịch sử cuộc gọi cho bằng sạch...
Trình Thiếu Phàm định nói muốn ôm Vân Hi ngay bây giờ nhưng hắn nhận ra đứng kế bên hắn còn một người khác nên không tiện nói. Dù gì sĩ diện của đàn ông ở bên ngoài cũng vô cùng quan trọng...
"Tối nay tôi sẽ về sớm...cô nhớ chuẩn bị bữa tối đấy..."
Vân Hi cười cười có chút không đúng đắn, cô khẽ thì thầm vào bên trong điện thoại nhằm khiêu khích Trình Thiếu Phàm...
"Đúng sáu giờ tối hẵng về nhé...tôi có bất ngờ cho anh đấy, ngoài bữa tối ra thì còn một thứ có lẽ anh sẽ thích cho mà xem...NHƯNG NHỚ RÕ LÀ SÁU GIỜ TỐI HẴNG VỀ, ANH MÀ VỀ BÂY GIỜ THÌ KHÔNG CÓ BẤT NGỜ GÌ ĐÂU...!"
Trình Thiếu Phàm còn định phóng về ngay nhưng nghe lời cảnh cáo đầy tính sát thương của Vân Hi khiến hắn đứng sững lại liền ngồi xuống trên ghế. Tuy không biết có phải Vân Hi cố tình nói với hắn mấy lời mập mờ như vậy không nhưng hắn cảm nhận được cô đang quyến rũ hắn...còn món ngon mà cô nói thì hắn cũng sớm đoán được là thứ gì...
"Được rồi...sáu giờ tối tôi sẽ về, cô cứ từ từ chuẩn bị cái món ngon kia đi..."
Vân Hi mỉm cười liền cúp điện thoại, trước tiên cô phải đi siêu thị mau một ít thịt bò ngon và một chai rượu vang hảo hạn để làm một bữa tối tuyệt vời dưói ánh nến mới được. Tuy cô có tham khảo nhiều cách khác nhau trên mạng nhưng bọn họ dạy nhiều thứ lố lăng quá vượt ngoài khả năng của cô...
Vân Hi đoán rằng chỉ cần một vài hành động nhỏ khác thường của bản thân mình cũng khiến Trình Thiếu Phàm đứng không vững chứ đừng nói là quyến rũ hắn. Có khi hắn còn ngoan ngoãn quỳ rạp xuống hôn chân cô không chừng...
Vân Hi lựa chọn xong về vấn đề nội thất cho biệt thự của Trình Thiếu Phàm liền liên lạc với bên nội thất để bọn họ chuẩn bị hàng. Cô bước vào trong phòng ngủ để thay một bộ quần áo khác trông có vẻ lịch sự hơn để đến siêu thị mua đồ ăn, còn về chuyện thanh toán thì cứ dùng thẻ của Trình Thiếu Phàm quẹt thoải mái. Vì chính hắn cũng là người nói câu này với cô ngay từ đầu...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương